古诗词

胡公疏示祖择之卢氏石诗和之

梅尧臣

袁州太守蓬山客,来过卢家寻怪石。yuán zhōu tài shǒu péng shān kè,lái guò lú jiā xún guài shí。
卢家百物今已空,唯石难移留旧迹。lú jiā bǎi wù jīn yǐ kōng,wéi shí nán yí liú jiù jì。
埋没尚存三四分,雨淋日炙如皴皵。mái méi shàng cún sān sì fēn,yǔ lín rì zhì rú cūn què。
太守恻然呼健儿,荷锄秉锸争来役。tài shǒu cè rán hū jiàn ér,hé chú bǐng chā zhēng lái yì。
健儿掘土不为坚,旋旋剜沙见圭隙。jiàn ér jué tǔ bù wèi jiān,xuán xuán wān shā jiàn guī xì。
渐奇渐异人忘劳,更索更深知几尺。jiàn qí jiàn yì rén wàng láo,gèng suǒ gèng shēn zhī jǐ chǐ。
瘦峰削出嵩华骨,虚窍凿破蛟螭额。shòu fēng xuē chū sōng huá gǔ,xū qiào záo pò jiāo chī é。
千指曳绳车四轮,击鼓助力归东陌。qiān zhǐ yè shéng chē sì lún,jī gǔ zhù lì guī dōng mò。
东陌东头湖水傍,黄泥洗尽何苍碧。dōng mò dōng tóu hú shuǐ bàng,huáng ní xǐ jǐn hé cāng bì。
故宅愈冷东湖喧,贵贱竞观无碍隔。gù zhái yù lěng dōng hú xuān,guì jiàn jìng guān wú ài gé。
太守自怜坚直心,爱少憎多屡遭谪。tài shǒu zì lián jiān zhí xīn,ài shǎo zēng duō lǚ zāo zhé。
南至苍梧及桂林,名山遍访无穷僻。nán zhì cāng wú jí guì lín,míng shān biàn fǎng wú qióng pì。
所宜厌惯不入眼,向此歌吟尤爱惜。suǒ yí yàn guàn bù rù yǎn,xiàng cǐ gē yín yóu ài xī。
我思永叔滁阳时,大夸古翠菱溪获。wǒ sī yǒng shū chú yáng shí,dà kuā gǔ cuì líng xī huò。
作诗远寄予与苏,高唱相随无节拍。zuò shī yuǎn jì yǔ yǔ sū,gāo chàng xiāng suí wú jié pāi。
今知贤人趣向同,玩好托情亡俗格。jīn zhī xián rén qù xiàng tóng,wán hǎo tuō qíng wáng sú gé。
建康从事胡公疏,一见诧君如李白。jiàn kāng cóng shì hú gōng shū,yī jiàn chà jūn rú lǐ bái。
雄才落笔泻天河,缀韵孤清仍险窄。xióng cái luò bǐ xiè tiān hé,zhuì yùn gū qīng réng xiǎn zhǎi。
入探虎穴谁为难,辞通造化方能敌。rù tàn hǔ xué shuí wèi nán,cí tōng zào huà fāng néng dí。
殿后吾虽胆力强,独鞭疲马终无益。diàn hòu wú suī dǎn lì qiáng,dú biān pí mǎ zhōng wú yì。
梅尧臣

梅尧臣

梅尧臣(1002~1060)字圣俞,世称宛陵先生,北宋著名现实主义诗人。汉族,宣州宣城(今属安徽)人。宣城古称宛陵,世称宛陵先生。初试不第,以荫补河南主簿。50岁后,于皇祐三年(1051)始得宋仁宗召试,赐同进士出身,为太常博士。以欧阳修荐,为国子监直讲,累迁尚书都官员外郎,故世称“梅直讲”、“梅都官”。曾参与编撰《新唐书》,并为《孙子兵法》作注,所注为孙子十家著(或十一家著)之一。有《宛陵先生集》60卷,有《四部丛刊》影明刊本等。词存二首。 梅尧臣的作品>>

猜您喜欢

自感其一

梅尧臣

左目忽昏花,愁心乱剧麻。zuǒ mù hū hūn huā,chóu xīn luàn jù má。
文书都莫见,药物近凭他。wén shū dōu mò jiàn,yào wù jìn píng tā。
眸子终何似,形躯且愿嘉。móu zi zhōng hé shì,xíng qū qiě yuàn jiā。
唯期一开泰,再望日中鸦。wéi qī yī kāi tài,zài wàng rì zhōng yā。

依韵和试笔偶书

梅尧臣

洗砚开书几,拈毫喜子巢。xǐ yàn kāi shū jǐ,niān háo xǐ zi cháo。
不为微物挠,自向小栏敲。bù wèi wēi wù náo,zì xiàng xiǎo lán qiāo。
已逐游丝末,还缘翠叶梢。yǐ zhú yóu sī mò,hái yuán cuì yè shāo。
因知生理大,不必在重爻。yīn zhī shēng lǐ dà,bù bì zài zhòng yáo。

和张民

梅尧臣

跃马侵星去,啼鸦未出巢。yuè mǎ qīn xīng qù,tí yā wèi chū cháo。
春裘风易裂,从骑镫相敲。chūn qiú fēng yì liè,cóng qí dèng xiāng qiāo。
红日双行柳,黄金一抹梢。hóng rì shuāng xíng liǔ,huáng jīn yī mǒ shāo。
乾坤功力大,默诵易中爻。qián kūn gōng lì dà,mò sòng yì zhōng yáo。

闺思

梅尧臣

望日赤如橘,游梁音信稀。wàng rì chì rú jú,yóu liáng yīn xìn xī。
愁心常似醉,春絮等闲飞。chóu xīn cháng shì zuì,chūn xù děng xián fēi。
江鲚看将烂,芹牙吐尚微。jiāng jì kàn jiāng làn,qín yá tǔ shàng wēi。
何时凭燕子,寄取锦书归。hé shí píng yàn zi,jì qǔ jǐn shū guī。

依韵和三月十四日清明在席呈

梅尧臣

太守风流甚,吟笺写蜀麻。tài shǒu fēng liú shén,yín jiān xiě shǔ má。
寻春何处客,映柳阿谁家。xún chūn hé chù kè,yìng liǔ ā shuí jiā。
蜡炬传新火,朱栏发旧花。là jù chuán xīn huǒ,zhū lán fā jiù huā。
月光将欲满,特地照铅华。yuè guāng jiāng yù mǎn,tè dì zhào qiān huá。

依许待制送行诗韵咏燕以寄

梅尧臣

江燕衔泥日,深堂拂玉琴。jiāng yàn xián ní rì,shēn táng fú yù qín。
不教关閤户,乃见主人心。bù jiào guān gé hù,nǎi jiàn zhǔ rén xīn。
掠水飞殊捷,迎风去已禁。lüè shuǐ fēi shū jié,yíng fēng qù yǐ jìn。
短书犹可记,聊影托微吟。duǎn shū yóu kě jì,liáo yǐng tuō wēi yín。

独酌偶作

梅尧臣

东路归梁懒,黄流下汴深。dōng lù guī liáng lǎn,huáng liú xià biàn shēn。
眼穿南去翼,耳冷北来音。yǎn chuān nán qù yì,ěr lěng běi lái yīn。
风雨昏斜日,乾坤入醉吟。fēng yǔ hūn xié rì,qián kūn rù zuì yín。
不忧贫且老,自有伯鸾心。bù yōu pín qiě lǎo,zì yǒu bó luán xīn。

过山阳水陆院智洪上人房

梅尧臣

十载七来此,每嗟多异今。shí zài qī lái cǐ,měi jiē duō yì jīn。
池灰休辨劫,川月解明心。chí huī xiū biàn jié,chuān yuè jiě míng xīn。
遗墨悲苏倩,高情想遁林。yí mò bēi sū qiàn,gāo qíng xiǎng dùn lín。
能闲常似旧,翘立水边禽。néng xián cháng shì jiù,qiào lì shuǐ biān qín。

淮阴侯

梅尧臣

功既高天下,身何不自防。gōng jì gāo tiān xià,shēn hé bù zì fáng。
已能成汉业,无复假齐王。yǐ néng chéng hàn yè,wú fù jiǎ qí wáng。
复耻哙为伍,安知吕所忘。fù chǐ kuài wèi wǔ,ān zhī lǚ suǒ wàng。
空名流未竭,淮水共汤汤。kōng míng liú wèi jié,huái shuǐ gòng tāng tāng。

宿洪泽

梅尧臣

舟子起添缆,夜潮同雨来。zhōu zi qǐ tiān lǎn,yè cháo tóng yǔ lái。
寒声相乱急,远梦自然回。hán shēng xiāng luàn jí,yuǎn mèng zì rán huí。
水鸟鸣还睡,风灯暗复开。shuǐ niǎo míng hái shuì,fēng dēng àn fù kāi。
宦游常作客,未息为贫催。huàn yóu cháng zuò kè,wèi xī wèi pín cuī。

同朱表臣及诸君游樊氏园

梅尧臣

五年前上去,乃从许公过。wǔ nián qián shàng qù,nǎi cóng xǔ gōng guò。
旧物此君在,后生新笋多。jiù wù cǐ jūn zài,hòu shēng xīn sǔn duō。
朱樱繁且熟,黄鸟啄仍歌。zhū yīng fán qiě shú,huáng niǎo zhuó réng gē。
一一如当日,乘高奈兴何。yī yī rú dāng rì,chéng gāo nài xīng hé。

七里湾得朱表臣寄千叶楼子髻子芍药

梅尧臣

谁称为近侍,宜与牡丹尊。shuí chēng wèi jìn shì,yí yǔ mǔ dān zūn。
霞綷千千叶,香撩黯黯魂。xiá cuì qiān qiān yè,xiāng liāo àn àn hún。
红楼思侠少,宝髻奉王孙。hóng lóu sī xiá shǎo,bǎo jì fèng wáng sūn。
剩插不堪照,颜衰汴水浑。shèng chā bù kān zhào,yán shuāi biàn shuǐ hún。

并日得朱表臣酪及樱桃

梅尧臣

昨日酪将熟,今朝樱可餐。zuó rì lào jiāng shú,jīn cháo yīng kě cān。
紫莼休定价,黄鸟未衔残。zǐ chún xiū dìng jià,huáng niǎo wèi xián cán。
甘滑已相美,齿牙仍尚完。gān huá yǐ xiāng měi,chǐ yá réng shàng wán。
应知消客热,远赠盎盈盘。yīng zhī xiāo kè rè,yuǎn zèng àng yíng pán。

依韵和表臣奎野亭

梅尧臣

淮光抱城去,山翠落樽前。huái guāng bào chéng qù,shān cuì luò zūn qián。
鲁叟欲浮海,楚人休问天。lǔ sǒu yù fú hǎi,chǔ rén xiū wèn tiān。
野云将拂幔,水鸟不惊船。yě yún jiāng fú màn,shuǐ niǎo bù jīng chuán。
历览谁能赋,今闻太守贤。lì lǎn shuí néng fù,jīn wén tài shǒu xián。

依韵和表臣先春亭

梅尧臣

杂花红间白,远树短参长。zá huā hóng jiān bái,yuǎn shù duǎn cān zhǎng。
天近春归疾,城高地易凉。tiān jìn chūn guī jí,chéng gāo dì yì liáng。
千寻浮远水,五两动连樯。qiān xún fú yuǎn shuǐ,wǔ liǎng dòng lián qiáng。
置酒未终乐,山烟生暝隍。zhì jiǔ wèi zhōng lè,shān yān shēng míng huáng。