古诗词

乌夜啼

周文璞

何人弹阮咸,故故轻手摘。hé rén dàn ruǎn xián,gù gù qīng shǒu zhāi。
弹作乌夜啼,此意我所恻。dàn zuò wū yè tí,cǐ yì wǒ suǒ cè。
南朝有帝子,作牧号侯伯。nán cháo yǒu dì zi,zuò mù hào hóu bó。
著身疑嫌间,生意日偪仄。zhù shēn yí xián jiān,shēng yì rì bī zè。
爱妾闻啼声,改镇颁竹册。ài qiè wén tí shēng,gǎi zhèn bān zhú cè。
或云长安吏,性命在顷刻。huò yún zhǎng ān lì,xìng mìng zài qǐng kè。
小妇闻啼声,赦令敷大泽。xiǎo fù wén tí shēng,shè lìng fū dà zé。
身虽不肖甚,幼小著苍帻。shēn suī bù xiào shén,yòu xiǎo zhù cāng zé。
再转作县佐,欲塞父祖责。zài zhuǎn zuò xiàn zuǒ,yù sāi fù zǔ zé。
濡墨决疑讼,行朱慰冤魄。rú mò jué yí sòng,xíng zhū wèi yuān pò。
群凶见之怒,极意便刳磔。qún xiōng jiàn zhī nù,jí yì biàn kū zhé。
首沮隶阳桥,公议亦已格。shǒu jǔ lì yáng qiáo,gōng yì yì yǐ gé。
痛掠及库胥,指作盗钱贼。tòng lüè jí kù xū,zhǐ zuò dào qián zéi。
胥既窘椎凿,手堕面愈黑。xū jì jiǒng chuí záo,shǒu duò miàn yù hēi。
书款自诬伏,身竟遭刻画。shū kuǎn zì wū fú,shēn jìng zāo kè huà。
酷毒一如斯,谁谓彼无策。kù dú yī rú sī,shuí wèi bǐ wú cè。
谤书入外台,遂坐使者劾。bàng shū rù wài tái,suì zuò shǐ zhě hé。
牵连入冶城,五载穷惨礉。qiān lián rù yě chéng,wǔ zài qióng cǎn hé。
陈词叫穹旻,哀恸人叵测。chén cí jiào qióng mín,āi tòng rén pǒ cè。
若无磊落者,谁肯为昭白。ruò wú lěi luò zhě,shuí kěn wèi zhāo bái。
翻思受祸时,何但铩羽翮。fān sī shòu huò shí,hé dàn shā yǔ hé。
愁冤传里巷,泣涕到臧获。chóu yuān chuán lǐ xiàng,qì tì dào zāng huò。
嫠母偕妻孥,惘惘望秋色。lí mǔ xié qī nú,wǎng wǎng wàng qiū sè。
岂料今日下,置酒设豚拍。qǐ liào jīn rì xià,zhì jiǔ shè tún pāi。
听此哀丝鸣,但呼说不得。tīng cǐ āi sī míng,dàn hū shuō bù dé。
月明客已去,庭宇鸣哑哑。yuè míng kè yǐ qù,tíng yǔ míng yǎ yǎ。
世人见慈乌,唾笑满阡陌。shì rén jiàn cí wū,tuò xiào mǎn qiān mò。
谁知事乘除,祸去反为福。shuí zhī shì chéng chú,huò qù fǎn wèi fú。
苍苍上林枝,当去作谢客。cāng cāng shàng lín zhī,dāng qù zuò xiè kè。
周文璞

周文璞

宋阳榖人,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。与姜夔等相唱和。曾官溧阳县丞。有《方泉先生集》。 周文璞的作品>>

猜您喜欢

赠陈宗之

周文璞

伊吾声里过年年,收拾旁行亦可怜。yī wú shēng lǐ guò nián nián,shōu shí páng xíng yì kě lián。
频嗅芸香心欲醉,为寻脉望眼应穿。pín xiù yún xiāng xīn yù zuì,wèi xún mài wàng yǎn yīng chuān。
哦诗苦似悲秋客,收价清于卖卜钱。ó shī kǔ shì bēi qiū kè,shōu jià qīng yú mài bo qián。
吴下异书浑未就,每逢佳处辄留连。wú xià yì shū hún wèi jiù,měi féng jiā chù zhé liú lián。

题洞霄宫

周文璞

久知灵境无缘到,今被春风引得来。jiǔ zhī líng jìng wú yuán dào,jīn bèi chūn fēng yǐn dé lái。
上帝殿头闻雨过,仙人石面欠花开。shàng dì diàn tóu wén yǔ guò,xiān rén shí miàn qiàn huā kāi。
便烧沈水礼三拜,快引流霞釂一杯。biàn shāo shěn shuǐ lǐ sān bài,kuài yǐn liú xiá jiào yī bēi。
落日断霞催去紧,掉巾只等白鸦回。luò rì duàn xiá cuī qù jǐn,diào jīn zhǐ děng bái yā huí。

周文璞

一丈荒坟上,悠悠落日斜。yī zhàng huāng fén shàng,yōu yōu luò rì xié。
子孙来祭后,守墓扫松花。zi sūn lái jì hòu,shǒu mù sǎo sōng huā。

周文璞

野老从余话,文公在半山。yě lǎo cóng yú huà,wén gōng zài bàn shān。
蹇驴追不及,落日寺深关。jiǎn lǘ zhuī bù jí,luò rì sì shēn guān。

周文璞

年少坐谈玄,钟山直北边。nián shǎo zuò tán xuán,zhōng shān zhí běi biān。
春风吹梦过,泪浥旧貂蝉。chūn fēng chuī mèng guò,lèi yì jiù diāo chán。

周文璞

守法曾丞相,能文陆左丞。shǒu fǎ céng chéng xiāng,néng wén lù zuǒ chéng。
风流如未泯,应作寺中僧。fēng liú rú wèi mǐn,yīng zuò sì zhōng sēng。

玉晨观二首其一

周文璞

野笋冲泉出,山花避石开。yě sǔn chōng quán chū,shān huā bì shí kāi。
余方有公事,不为等闲来。yú fāng yǒu gōng shì,bù wèi děng xián lái。

即事二首

周文璞

乐使金花鼓,蛮衣紫锦鞍。lè shǐ jīn huā gǔ,mán yī zǐ jǐn ān。
蕃官船过界,驿吏报平安。fān guān chuán guò jiè,yì lì bào píng ān。

即事二首

周文璞

龙护朝元阁,鹤栖封禅台。lóng hù cháo yuán gé,hè qī fēng chán tái。
中原垂白叟,只望羽书来。zhōng yuán chuí bái sǒu,zhǐ wàng yǔ shū lái。

寄华阳道侣

周文璞

羽扇临玄圃,霓裳上醮坛。yǔ shàn lín xuán pǔ,ní shang shàng jiào tán。
九枝松叶冷,千叶杏花残。jiǔ zhī sōng yè lěng,qiān yè xìng huā cán。

初至

周文璞

云杪荧荧一塔灯,觉皇舍利宝烟凝。yún miǎo yíng yíng yī tǎ dēng,jué huáng shě lì bǎo yān níng。
山门推上三更月,似照前朝礼拜僧。shān mén tuī shàng sān gèng yuè,shì zhào qián cháo lǐ bài sēng。

哦松夏夜

周文璞

雅颂声流到楚词,更无人见独看时。yǎ sòng shēng liú dào chǔ cí,gèng wú rén jiàn dú kàn shí。
池头五粒初摇动,却替幽人说旧诗。chí tóu wǔ lì chū yáo dòng,què tì yōu rén shuō jiù shī。

濑上贞女祠

周文璞

估客征夫上野桥,锦缡玉瑱亦萧条。gū kè zhēng fū shàng yě qiáo,jǐn lí yù zhèn yì xiāo tiáo。
人间多少乘除事,到了英雄恨不消。rén jiān duō shǎo chéng chú shì,dào le yīng xióng hèn bù xiāo。

玉晨口占

周文璞

风鸣长史升天柏,草护仙翁瘗剑茔。fēng míng zhǎng shǐ shēng tiān bǎi,cǎo hù xiān wēng yì jiàn yíng。
瑞像殿前亡马迹,养龙池上有鼍鸣。ruì xiàng diàn qián wáng mǎ jì,yǎng lóng chí shàng yǒu tuó míng。

杜鹃花

周文璞

云树重重和泪吟,故宫遗庙有知音。yún shù zhòng zhòng hé lèi yín,gù gōng yí miào yǒu zhī yīn。
秦吴万里皆芳草,染到山花恨最深。qín wú wàn lǐ jiē fāng cǎo,rǎn dào shān huā hèn zuì shēn。
1851234567»