古诗词

乌夜啼

周文璞

何人弹阮咸,故故轻手摘。hé rén dàn ruǎn xián,gù gù qīng shǒu zhāi。
弹作乌夜啼,此意我所恻。dàn zuò wū yè tí,cǐ yì wǒ suǒ cè。
南朝有帝子,作牧号侯伯。nán cháo yǒu dì zi,zuò mù hào hóu bó。
著身疑嫌间,生意日偪仄。zhù shēn yí xián jiān,shēng yì rì bī zè。
爱妾闻啼声,改镇颁竹册。ài qiè wén tí shēng,gǎi zhèn bān zhú cè。
或云长安吏,性命在顷刻。huò yún zhǎng ān lì,xìng mìng zài qǐng kè。
小妇闻啼声,赦令敷大泽。xiǎo fù wén tí shēng,shè lìng fū dà zé。
身虽不肖甚,幼小著苍帻。shēn suī bù xiào shén,yòu xiǎo zhù cāng zé。
再转作县佐,欲塞父祖责。zài zhuǎn zuò xiàn zuǒ,yù sāi fù zǔ zé。
濡墨决疑讼,行朱慰冤魄。rú mò jué yí sòng,xíng zhū wèi yuān pò。
群凶见之怒,极意便刳磔。qún xiōng jiàn zhī nù,jí yì biàn kū zhé。
首沮隶阳桥,公议亦已格。shǒu jǔ lì yáng qiáo,gōng yì yì yǐ gé。
痛掠及库胥,指作盗钱贼。tòng lüè jí kù xū,zhǐ zuò dào qián zéi。
胥既窘椎凿,手堕面愈黑。xū jì jiǒng chuí záo,shǒu duò miàn yù hēi。
书款自诬伏,身竟遭刻画。shū kuǎn zì wū fú,shēn jìng zāo kè huà。
酷毒一如斯,谁谓彼无策。kù dú yī rú sī,shuí wèi bǐ wú cè。
谤书入外台,遂坐使者劾。bàng shū rù wài tái,suì zuò shǐ zhě hé。
牵连入冶城,五载穷惨礉。qiān lián rù yě chéng,wǔ zài qióng cǎn hé。
陈词叫穹旻,哀恸人叵测。chén cí jiào qióng mín,āi tòng rén pǒ cè。
若无磊落者,谁肯为昭白。ruò wú lěi luò zhě,shuí kěn wèi zhāo bái。
翻思受祸时,何但铩羽翮。fān sī shòu huò shí,hé dàn shā yǔ hé。
愁冤传里巷,泣涕到臧获。chóu yuān chuán lǐ xiàng,qì tì dào zāng huò。
嫠母偕妻孥,惘惘望秋色。lí mǔ xié qī nú,wǎng wǎng wàng qiū sè。
岂料今日下,置酒设豚拍。qǐ liào jīn rì xià,zhì jiǔ shè tún pāi。
听此哀丝鸣,但呼说不得。tīng cǐ āi sī míng,dàn hū shuō bù dé。
月明客已去,庭宇鸣哑哑。yuè míng kè yǐ qù,tíng yǔ míng yǎ yǎ。
世人见慈乌,唾笑满阡陌。shì rén jiàn cí wū,tuò xiào mǎn qiān mò。
谁知事乘除,祸去反为福。shuí zhī shì chéng chú,huò qù fǎn wèi fú。
苍苍上林枝,当去作谢客。cāng cāng shàng lín zhī,dāng qù zuò xiè kè。
周文璞

周文璞

宋阳榖人,字晋仙,号方泉,又号野斋、山楹。与姜夔等相唱和。曾官溧阳县丞。有《方泉先生集》。 周文璞的作品>>

猜您喜欢

大涤洞

周文璞

嵌空才入泉潏潏,隔凡倒悬若锥立。qiàn kōng cái rù quán yù yù,gé fán dào xuán ruò zhuī lì。
道士云是闾丘公,入向华阳便门出。dào shì yún shì lǘ qiū gōng,rù xiàng huá yáng biàn mén chū。

宫人斜

周文璞

魂魄凄凉掩暮尘,野花山叶自精神。hún pò qī liáng yǎn mù chén,yě huā shān yè zì jīng shén。
年年中使头边过,暗里相看似路人。nián nián zhōng shǐ tóu biān guò,àn lǐ xiāng kàn shì lù rén。

上强寺

周文璞

方池流水碧溶溶,怊怅灵蛇不易逢。fāng chí liú shuǐ bì róng róng,chāo chàng líng shé bù yì féng。
门外行人常立看,一株唐末半枯松。mén wài xíng rén cháng lì kàn,yī zhū táng mò bàn kū sōng。

吊辨才二首

周文璞

读了碑文读祭诗,冷看遗像立多时。dú le bēi wén dú jì shī,lěng kàn yí xiàng lì duō shí。
郎当岭上生云处,山鸟山花忆老师。láng dāng lǐng shàng shēng yún chù,shān niǎo shān huā yì lǎo shī。

吊辨才二首

周文璞

坡使参寥滴奠茶,定将老泪湿烟霞。pō shǐ cān liáo dī diàn chá,dìng jiāng lǎo lèi shī yān xiá。
谁知走入灵山队,又对闲人说法华。shuí zhī zǒu rù líng shān duì,yòu duì xián rén shuō fǎ huá。

西湖小隐

周文璞

先帝何曾宠幸臣,家园籍没几经春。xiān dì hé céng chǒng xìng chén,jiā yuán jí méi jǐ jīng chūn。
一丘赐与婵娟魄,教主西湖似洛神。yī qiū cì yǔ chán juān pò,jiào zhǔ xī hú shì luò shén。

曲坊

周文璞

曲坊才尽上湖船,笑问云山欠酒钱。qū fāng cái jǐn shàng hú chuán,xiào wèn yún shān qiàn jiǔ qián。
两行柳丝黄不断,不知身在御园边。liǎng xíng liǔ sī huáng bù duàn,bù zhī shēn zài yù yuán biān。

寿星寺

周文璞

子规欲归归未得,啼向钱王寿星石。zi guī yù guī guī wèi dé,tí xiàng qián wáng shòu xīng shí。
月明血尽人不知,只怪晓山深似碧。yuè míng xuè jǐn rén bù zhī,zhǐ guài xiǎo shān shēn shì bì。

寿星寺

周文璞

莫向空山恼病僧,暮云台殿异乡人。mò xiàng kōng shān nǎo bìng sēng,mù yún tái diàn yì xiāng rén。
多时不识巴江路,守著浓花哭过春。duō shí bù shí bā jiāng lù,shǒu zhù nóng huā kū guò chūn。

隐者居

周文璞

密竹缘坡便当篱,野泉入户自成池。mì zhú yuán pō biàn dāng lí,yě quán rù hù zì chéng chí。
床头一卷麻衣易,更有寒山拾得诗。chuáng tóu yī juǎn má yī yì,gèng yǒu hán shān shí dé shī。

逸士坟

周文璞

魂归魄散两逍遥,小小丘亭慰寂寥。hún guī pò sàn liǎng xiāo yáo,xiǎo xiǎo qiū tíng wèi jì liáo。
守墓未须耘宿草,白蟾方护紫芝苗。shǒu mù wèi xū yún sù cǎo,bái chán fāng hù zǐ zhī miáo。

夏日偶题

周文璞

溪友相呼上钓舟,藕花菱叶思悠悠。xī yǒu xiāng hū shàng diào zhōu,ǒu huā líng yè sī yōu yōu。
好诗已在前山寺,写放参寥石井头。hǎo shī yǐ zài qián shān sì,xiě fàng cān liáo shí jǐng tóu。

寄山中道友三首

周文璞

玉函捧上五云堆,着意通幽此一回。yù hán pěng shàng wǔ yún duī,zhe yì tōng yōu cǐ yī huí。
三十年来增怅望,更无人上望仙台。sān shí nián lái zēng chàng wàng,gèng wú rén shàng wàng xiān tái。

寄山中道友三首

周文璞

匆匆山信寄来时,中有黄庭七字诗。cōng cōng shān xìn jì lái shí,zhōng yǒu huáng tíng qī zì shī。
已死华颠无觅处,几回吹断玉参差。yǐ sǐ huá diān wú mì chù,jǐ huí chuī duàn yù cān chà。

寄山中道友三首

周文璞

忆得寻山复出山,绿杨时候暮春间。yì dé xún shān fù chū shān,lǜ yáng shí hòu mù chūn jiān。
至今只有游仙梦,长与松风自往还。zhì jīn zhǐ yǒu yóu xiān mèng,zhǎng yǔ sōng fēng zì wǎng hái。