古诗词

社日次韵

方岳

社日神林鼓,丰年处处祈。shè rì shén lín gǔ,fēng nián chù chù qí。
水痕深浸谷,野烧暖生薇。shuǐ hén shēn jìn gǔ,yě shāo nuǎn shēng wēi。
农务相寻急,吾诗不疗饥。nóng wù xiāng xún jí,wú shī bù liáo jī。
夜长闲扣角,亦喜饭牛肥。yè zhǎng xián kòu jiǎo,yì xǐ fàn niú féi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

正月尽山间梅花犹有未放者

方岳

南枝寒尽着花迟,入我新年第一诗。nán zhī hán jǐn zhe huā chí,rù wǒ xīn nián dì yī shī。
明月向人应有语,老天于物本无私。míng yuè xiàng rén yīng yǒu yǔ,lǎo tiān yú wù běn wú sī。
自逋之后谁相得,未雪以前春不知。zì bū zhī hòu shuí xiāng dé,wèi xuě yǐ qián chūn bù zhī。
尽让世间凡草木,再三守此岁寒姿。jǐn ràng shì jiān fán cǎo mù,zài sān shǒu cǐ suì hán zī。

次韵海棠

方岳

暖酣翠袖倚清妍,露洗轻红待举鞭。nuǎn hān cuì xiù yǐ qīng yán,lù xǐ qīng hóng dài jǔ biān。
娇懒不知春二月,风流堪聘晋诸贤。jiāo lǎn bù zhī chūn èr yuè,fēng liú kān pìn jìn zhū xián。
天生富贵家何在,花有神仙谱未编。tiān shēng fù guì jiā hé zài,huā yǒu shén xiān pǔ wèi biān。
谁锁二乔深院落,只将愁思过年年。shuí suǒ èr qiáo shēn yuàn luò,zhǐ jiāng chóu sī guò nián nián。

次韵海棠

方岳

残风剩雨今如此,莫遣胭脂雪满枝。cán fēng shèng yǔ jīn rú cǐ,mò qiǎn yān zhī xuě mǎn zhī。
洛浦梦酣花半醉,华清浴困手双垂。luò pǔ mèng hān huā bàn zuì,huá qīng yù kùn shǒu shuāng chuí。
一杯而别亦何恨,十日之春能几时。yī bēi ér bié yì hé hèn,shí rì zhī chūn néng jǐ shí。
不遇少陵休怅惋,醉中试作补亡诗。bù yù shǎo líng xiū chàng wǎn,zuì zhōng shì zuò bǔ wáng shī。

海棠盛开而雨

方岳

闭门十日雨淋漓,洗尽红香了未知。bì mén shí rì yǔ lín lí,xǐ jǐn hóng xiāng le wèi zhī。
才一霎晴齐睡去,几何人见半开时。cái yī shà qíng qí shuì qù,jǐ hé rén jiàn bàn kāi shí。
世无解语玉超脱,春欲负予金屈卮。shì wú jiě yǔ yù chāo tuō,chūn yù fù yǔ jīn qū zhī。
自是晦明天不定,非干工部欠渠诗。zì shì huì míng tiān bù dìng,fēi gàn gōng bù qiàn qú shī。

海棠盛开而雨

方岳

醉红睡去不胜扶,遮尽丹荑盖绿芜。zuì hóng shuì qù bù shèng fú,zhē jǐn dān tí gài lǜ wú。
四立壁成花世界,一年春在锦屠苏。sì lì bì chéng huā shì jiè,yī nián chūn zài jǐn tú sū。
山中富贵遽如许,诗外豪奢有是夫。shān zhōng fù guì jù rú xǔ,shī wài háo shē yǒu shì fū。
已与妇谋须斗酒,不知明日定晴无。yǐ yǔ fù móu xū dòu jiǔ,bù zhī míng rì dìng qíng wú。

又次韵谢司法

方岳

风光已是二分时,翻覆人间几局棋。fēng guāng yǐ shì èr fēn shí,fān fù rén jiān jǐ jú qí。
山雨不容春到眼,海棠无复晓凝脂。shān yǔ bù róng chūn dào yǎn,hǎi táng wú fù xiǎo níng zhī。
情怀未必禽鱼识,岁月何堪驷马追。qíng huái wèi bì qín yú shí,suì yuè hé kān sì mǎ zhuī。
只有荼蘼香似酒,等闲开自不妨迟。zhǐ yǒu tú mí xiāng shì jiǔ,děng xián kāi zì bù fáng chí。

接花

方岳

楚箨并刀社雨前,掇红接紫自年年。chǔ tuò bìng dāo shè yǔ qián,duō hóng jiē zǐ zì nián nián。
颠风稗子僧成佛,白日烂柯人诈仙。diān fēng bài zi sēng chéng fú,bái rì làn kē rén zhà xiān。
半霎时移愚智性,一丸泥夺化工权。bàn shà shí yí yú zhì xìng,yī wán ní duó huà gōng quán。
可怜人自生荆棘,却变初心失本然。kě lián rén zì shēng jīng jí,què biàn chū xīn shī běn rán。

种瑞香

方岳

自种幽香傍短棂,荷锄政用雨冥冥。zì zhǒng yōu xiāng bàng duǎn líng,hé chú zhèng yòng yǔ míng míng。
山家安得瑞龙脑,春事不专红鹤翎。shān jiā ān dé ruì lóng nǎo,chūn shì bù zhuān hóng hè líng。
持向东风论甲乙,与遮西日费丁宁。chí xiàng dōng fēng lùn jiǎ yǐ,yǔ zhē xī rì fèi dīng níng。
何年得似熏笼锦,茗碗时时为乞灵。hé nián dé shì xūn lóng jǐn,míng wǎn shí shí wèi qǐ líng。

食猫笋

方岳

此君乃有宁馨儿,犀角丰盈玉不如。cǐ jūn nǎi yǒu níng xīn ér,xī jiǎo fēng yíng yù bù rú。
老去烟姿元耸壑,生来风骨已专车。lǎo qù yān zī yuán sǒng hè,shēng lái fēng gǔ yǐ zhuān chē。
诗肠惯识猫头笋,食指宁知熊掌鱼。shī cháng guàn shí māo tóu sǔn,shí zhǐ níng zhī xióng zhǎng yú。
莫遣匆匆上竿绿,一春心事政关渠。mò qiǎn cōng cōng shàng gān lǜ,yī chūn xīn shì zhèng guān qú。

杨妃牡丹

方岳

马嵬残恨久销沈,花撚妆痕尚不禁。mǎ wéi cán hèn jiǔ xiāo shěn,huā niǎn zhuāng hén shàng bù jìn。
当日愿为连理木,春风不负合欢心。dāng rì yuàn wèi lián lǐ mù,chūn fēng bù fù hé huān xīn。
病维摩减诗情尽,穷孟尝添酒债深。bìng wéi mó jiǎn shī qíng jǐn,qióng mèng cháng tiān jiǔ zhài shēn。
醉面欲醒如有旧,沉香亭北记曾吟。zuì miàn yù xǐng rú yǒu jiù,chén xiāng tíng běi jì céng yín。

次韵牡丹

方岳

洛阳儿女惜花残,认得愁痕入黛峦。luò yáng ér nǚ xī huā cán,rèn dé chóu hén rù dài luán。
夜雨正惊春冉冉,晴风欲堕玉珊珊。yè yǔ zhèng jīng chūn rǎn rǎn,qíng fēng yù duò yù shān shān。
一诗自直连城璧,千叶谁分径尺盘。yī shī zì zhí lián chéng bì,qiān yè shuí fēn jìng chǐ pán。
烦与丁宁留醉在,窗绡深掩护轻寒。fán yǔ dīng níng liú zuì zài,chuāng xiāo shēn yǎn hù qīng hán。

答惠牡丹

方岳

不识桃花过一年,已甘无分牡丹边。bù shí táo huā guò yī nián,yǐ gān wú fēn mǔ dān biān。
开园肯剪夜栏雨,抱瓮亟分山涧泉。kāi yuán kěn jiǎn yè lán yǔ,bào wèng jí fēn shān jiàn quán。
书室乍惊春富贵,草庐谁结酒因缘。shū shì zhà jīng chūn fù guì,cǎo lú shuí jié jiǔ yīn yuán。
如闻花贡今成例,独未时情也自贤。rú wén huā gòng jīn chéng lì,dú wèi shí qíng yě zì xián。

水仙初花

方岳

丛丛低绿玉参差,抱瓮春畦手自治。cóng cóng dī lǜ yù cān chà,bào wèng chūn qí shǒu zì zhì。
地暖乍离烟雨气,岁寒不改雪霜姿。dì nuǎn zhà lí yān yǔ qì,suì hán bù gǎi xuě shuāng zī。
太真妃以香为骨,虢国人嫌粉涴眉。tài zhēn fēi yǐ xiāng wèi gǔ,guó guó rén xián fěn wò méi。
莫道秋崖无造化,解令朽壤出神奇。mò dào qiū yá wú zào huà,jiě lìng xiǔ rǎng chū shén qí。

晚泛草塘有鱼入舟呼童鲙之适见瑞莲骈植与客赋首尾吟

方岳

草塘晚泛亦佳哉,谁为贫谋献鲙才。cǎo táng wǎn fàn yì jiā zāi,shuí wèi pín móu xiàn kuài cái。
自入船来银泼剌,且留客共月徘徊。zì rù chuán lái yín pō lá,qiě liú kè gòng yuè pái huái。
不须溪友投竿线,径与诗人上酒杯。bù xū xī yǒu tóu gān xiàn,jìng yǔ shī rén shàng jiǔ bēi。
着意出奇殊未也,柳边又报瑞莲开。zhe yì chū qí shū wèi yě,liǔ biān yòu bào ruì lián kāi。

晚泛草塘有鱼入舟呼童鲙之适见瑞莲骈植与客赋首尾吟

方岳

柳边又报瑞莲开,持与南薰讨论来。liǔ biān yòu bào ruì lián kāi,chí yǔ nán xūn tǎo lùn lái。
君子花宁儿女态,隐居人岂艳阳才。jūn zi huā níng ér nǚ tài,yǐn jū rén qǐ yàn yáng cái。
一经在昔曾双荐,三世于今不异财。yī jīng zài xī céng shuāng jiàn,sān shì yú jīn bù yì cái。
自有老天知我在,草塘晚泛亦佳哉。zì yǒu lǎo tiān zhī wǒ zài,cǎo táng wǎn fàn yì jiā zāi。