古诗词

社日次韵

方岳

社日神林鼓,丰年处处祈。shè rì shén lín gǔ,fēng nián chù chù qí。
水痕深浸谷,野烧暖生薇。shuǐ hén shēn jìn gǔ,yě shāo nuǎn shēng wēi。
农务相寻急,吾诗不疗饥。nóng wù xiāng xún jí,wú shī bù liáo jī。
夜长闲扣角,亦喜饭牛肥。yè zhǎng xián kòu jiǎo,yì xǐ fàn niú féi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

次韵瑞莲

方岳

得种初非相府莲,谁令连蒂擢山泉。dé zhǒng chū fēi xiāng fǔ lián,shuí lìng lián dì zhuó shān quán。
东西玉已几相属,大小乔今双欲仙。dōng xī yù yǐ jǐ xiāng shǔ,dà xiǎo qiáo jīn shuāng yù xiān。
坞曰荷嘉真是矣,人言花是岂其然。wù yuē hé jiā zhēn shì yǐ,rén yán huā shì qǐ qí rán。
山居但忆远公社,却与遗民孰后先。shān jū dàn yì yuǎn gōng shè,què yǔ yí mín shú hòu xiān。

效茶山咏杨梅

方岳

五月梅晴暑正袢,杨家亦有果堪攀。wǔ yuè méi qíng shǔ zhèng pàn,yáng jiā yì yǒu guǒ kān pān。
雪融火齐骊珠冷,粟起丹砂鹤顶殷。xuě róng huǒ qí lí zhū lěng,sù qǐ dān shā hè dǐng yīn。
并与文园消午渴,不禁越女蹙春山。bìng yǔ wén yuán xiāo wǔ kě,bù jìn yuè nǚ cù chūn shān。
略如荔子仍同姓,直恐前身是阿环。lüè rú lì zi réng tóng xìng,zhí kǒng qián shēn shì ā huán。

次韵红蕉

方岳

霜林蕉叶尚横陈,不易禁寒夜向晨。shuāng lín jiāo yè shàng héng chén,bù yì jìn hán yè xiàng chén。
以貌取人通体似,其心如我别般春。yǐ mào qǔ rén tōng tǐ shì,qí xīn rú wǒ bié bān chūn。
两年开就花何晚,千里移将句有神。liǎng nián kāi jiù huā hé wǎn,qiān lǐ yí jiāng jù yǒu shén。
待学伊蒲修净供,自烹菡萏当猩唇。dài xué yī pú xiū jìng gōng,zì pēng hàn dàn dāng xīng chún。

次韵林同年见寄

方岳

水驿山城几往来,雪鸥亦怪面生埃。shuǐ yì shān chéng jǐ wǎng lái,xuě ōu yì guài miàn shēng āi。
径归不为麒麟楦,多病竟孤鹦鹉杯。jìng guī bù wèi qí lín xuàn,duō bìng jìng gū yīng wǔ bēi。
老子地寒馀草径,广文官冷合兰台。lǎo zi dì hán yú cǎo jìng,guǎng wén guān lěng hé lán tái。
山居美不堪持赠,云湿堕樵羹芋魁。shān jū měi bù kān chí zèng,yún shī duò qiáo gēng yù kuí。

用韵简赵尉无牡丹

方岳

乱山深处有谁来,诗砚荒寒一寸埃。luàn shān shēn chù yǒu shuí lái,shī yàn huāng hán yī cùn āi。
特未可知天下事,断无相负掌中杯。tè wèi kě zhī tiān xià shì,duàn wú xiāng fù zhǎng zhōng bēi。
人传梅隐近入幕,我但糟丘高筑台。rén chuán méi yǐn jìn rù mù,wǒ dàn zāo qiū gāo zhù tái。
竹友松朋真耐久,可曾将口问花魁。zhú yǒu sōng péng zhēn nài jiǔ,kě céng jiāng kǒu wèn huā kuí。

三用韵酬沈同年

方岳

两屦适从何许来,双蓬无处避风埃。liǎng jù shì cóng hé xǔ lái,shuāng péng wú chù bì fēng āi。
江湖谁共月千里,轩冕真同水一杯。jiāng hú shuí gòng yuè qiān lǐ,xuān miǎn zhēn tóng shuǐ yī bēi。
纵有穷愁侵病骨,断无荣辱到灵台。zòng yǒu qióng chóu qīn bìng gǔ,duàn wú róng rǔ dào líng tái。
只销处士星明润,未用三台入斗魁。zhǐ xiāo chù shì xīng míng rùn,wèi yòng sān tái rù dòu kuí。

汪校正送鹦鹉

方岳

山中寂寞无与语,陇客适从何许来。shān zhōng jì mò wú yǔ yǔ,lǒng kè shì cóng hé xǔ lái。
每慨俗人言少味,宁知凡物忌多才。měi kǎi sú rén yán shǎo wèi,níng zhī fán wù jì duō cái。
关山坐隔月千里,湖海相忘酒一杯。guān shān zuò gé yuè qiān lǐ,hú hǎi xiāng wàng jiǔ yī bēi。
毕竟与渠毛羽别,窥檐群雀漫惊猜。bì jìng yǔ qú máo yǔ bié,kuī yán qún què màn jīng cāi。

寄范参政

方岳

逐客无书入帝城,灵光今阙几公卿。zhú kè wú shū rù dì chéng,líng guāng jīn quē jǐ gōng qīng。
当时何敢书三宿,诸老谁招鲁两生。dāng shí hé gǎn shū sān sù,zhū lǎo shuí zhāo lǔ liǎng shēng。
双碧崔嵬容雪卧,一黄觳觫了春耕。shuāng bì cuī wéi róng xuě wò,yī huáng hú sù le chūn gēng。
极知穷薄难为力,犹幸林间识太平。jí zhī qióng báo nán wèi lì,yóu xìng lín jiān shí tài píng。

寄史监丞

方岳

云卧空山抱月明,不将此手揖公卿。yún wò kōng shān bào yuè míng,bù jiāng cǐ shǒu yī gōng qīng。
诗狂肯换五花马,酒兴径乘双玉瓶。shī kuáng kěn huàn wǔ huā mǎ,jiǔ xīng jìng chéng shuāng yù píng。
老子胸吞云梦泽,夜寒笔卷雪涛声。lǎo zi xiōng tūn yún mèng zé,yè hán bǐ juǎn xuě tāo shēng。
三生杜牧能容否,醉眼何妨一笑横。sān shēng dù mù néng róng fǒu,zuì yǎn hé fáng yī xiào héng。

挽谢公王

方岳

白鹿遗书山泽癯,归来花木尽堪娱。bái lù yí shū shān zé qú,guī lái huā mù jǐn kān yú。
功名之梦晦庵晦,礼乐其家迂叟迂。gōng míng zhī mèng huì ān huì,lǐ lè qí jiā yū sǒu yū。
雪屋一灯春夜半,竹山千古暮云孤。xuě wū yī dēng chūn yè bàn,zhú shān qiān gǔ mù yún gū。
雨寒愁绝兰亭禊,灵寿空馀九老图。yǔ hán chóu jué lán tíng xì,líng shòu kōng yú jiǔ lǎo tú。

谢管辖挽诗

方岳

剑吼空山鹤梦寒,聂仙夜访碧云冠。jiàn hǒu kōng shān hè mèng hán,niè xiān yè fǎng bì yún guān。
两山拔起烟尘外,一壑归来天地宽。liǎng shān bá qǐ yān chén wài,yī hè guī lái tiān dì kuān。
月满石坛朝斗罢,云眠竹所乞诗刊。yuè mǎn shí tán cháo dòu bà,yún mián zhú suǒ qǐ shī kān。
松花落尽不知晓,留得残碑与世看。sōng huā luò jǐn bù zhī xiǎo,liú dé cán bēi yǔ shì kàn。

内翰程端明挽诗

方岳

倒泻银河洗肺肝,初传冰句落人间。dào xiè yín hé xǐ fèi gān,chū chuán bīng jù luò rén jiān。
吾州谁继龙溪老,内相宁论豹尾斑。wú zhōu shuí jì lóng xī lǎo,nèi xiāng níng lùn bào wěi bān。
汲冢以来书尽读,商盘而上笔追还。jí zhǒng yǐ lái shū jǐn dú,shāng pán ér shàng bǐ zhuī hái。
岂无名字藏金匮,只与君王丐一闲。qǐ wú míng zì cáng jīn kuì,zhǐ yǔ jūn wáng gài yī xián。

内翰程端明挽诗

方岳

旋踵之间政事堂,挂冠神武一何忙。xuán zhǒng zhī jiān zhèng shì táng,guà guān shén wǔ yī hé máng。
松风醉卧山前后,梅障留题春在亡。sōng fēng zuì wò shān qián hòu,méi zhàng liú tí chūn zài wáng。
八十磻溪才事业,百年落水自平章。bā shí pán xī cái shì yè,bǎi nián luò shuǐ zì píng zhāng。
老天肯使斯文坠,剑履已空笙鹤翔。lǎo tiān kěn shǐ sī wén zhuì,jiàn lǚ yǐ kōng shēng hè xiáng。

次韵程汪二兄投赠

方岳

未论知己定谁欤,却恐春皋失故吾。wèi lùn zhī jǐ dìng shuí yú,què kǒng chūn gāo shī gù wú。
穷老不随时世薄,行藏犹识圣人污。qióng lǎo bù suí shí shì báo,xíng cáng yóu shí shèng rén wū。
陶元亮已觉今是,祁孔宾毋费夜呼。táo yuán liàng yǐ jué jīn shì,qí kǒng bīn wú fèi yè hū。
便拟耕桑教豚犬,不令渠辈指之无。biàn nǐ gēng sāng jiào tún quǎn,bù lìng qú bèi zhǐ zhī wú。

次韵程汪二兄投赠

方岳

谁放词林出一头,穷愁自欲著春秋。shuí fàng cí lín chū yī tóu,qióng chóu zì yù zhù chūn qiū。
传杯有手堪持蟹,解佩无刀可买牛。chuán bēi yǒu shǒu kān chí xiè,jiě pèi wú dāo kě mǎi niú。
何苦文章惊海内,已甘烟雨老岩幽。hé kǔ wén zhāng jīng hǎi nèi,yǐ gān yān yǔ lǎo yán yōu。
芷汀兰渚离骚在,付与春江自在流。zhǐ tīng lán zhǔ lí sāo zài,fù yǔ chūn jiāng zì zài liú。