古诗词

再用韵约式之

方岳

已扫秋庭月,蹇驴来未来。yǐ sǎo qiū tíng yuè,jiǎn lǘ lái wèi lái。
一官连我俗,双眼向谁开。yī guān lián wǒ sú,shuāng yǎn xiàng shuí kāi。
书癖工为祟,诗穷不受催。shū pǐ gōng wèi suì,shī qióng bù shòu cuī。
是中惟酒可,到手莫停杯。shì zhōng wéi jiǔ kě,dào shǒu mò tíng bēi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

答客问

方岳

本自沧浪一钓竿,秋风还我旧沙滩。běn zì cāng làng yī diào gān,qiū fēng hái wǒ jiù shā tān。
未论袁圣宜休去,只作刘蕡不第看。wèi lùn yuán shèng yí xiū qù,zhǐ zuò liú fén bù dì kàn。
书授我犹惭取履,位因人莫便弹冠。shū shòu wǒ yóu cán qǔ lǚ,wèi yīn rén mò biàn dàn guān。
不然林下何曾见,灵澈能拈作笑端。bù rán lín xià hé céng jiàn,líng chè néng niān zuò xiào duān。

百十一弟致陶印

方岳

不妨主掌旧林泉,山泽癯儒半列仙。bù fáng zhǔ zhǎng jiù lín quán,shān zé qú rú bàn liè xiān。
判月可无方寸印,勘书犹有一朝权。pàn yuè kě wú fāng cùn yìn,kān shū yóu yǒu yī cháo quán。
陶人解作虫鱼篆,道号宁须金石镌。táo rén jiě zuò chóng yú zhuàn,dào hào níng xū jīn shí juān。
约束风烟听驱使,吾家季子似差贤。yuē shù fēng yān tīng qū shǐ,wú jiā jì zi shì chà xián。

小集次韵

方岳

才能诗便不能闲,与客提壶且看山。cái néng shī biàn bù néng xián,yǔ kè tí hú qiě kàn shān。
紫翠夕阳烟漠漠,绿阴深树鸟关关。zǐ cuì xī yáng yān mò mò,lǜ yīn shēn shù niǎo guān guān。
酒杯不负林泉约,春事已非桃李颜。jiǔ bēi bù fù lín quán yuē,chūn shì yǐ fēi táo lǐ yán。
我醉欲眠君莫去,竹间自有月三间。wǒ zuì yù mián jūn mò qù,zhú jiān zì yǒu yuè sān jiān。

时事

方岳

闲身久矣属烟波,时事谁传到钓蓑。xián shēn jiǔ yǐ shǔ yān bō,shí shì shuí chuán dào diào suō。
无一可忻真老矣,有三太息奈渠何。wú yī kě xīn zhēn lǎo yǐ,yǒu sān tài xī nài qú hé。
君为尧舜宁非幸,人在羲皇不啻过。jūn wèi yáo shùn níng fēi xìng,rén zài xī huáng bù chì guò。
击壤共歌年谷熟,此生帝力已居多。jī rǎng gòng gē nián gǔ shú,cǐ shēng dì lì yǐ jū duō。

买菊栽

方岳

新绿丛丛手自培,东篱准拟白衣来。xīn lǜ cóng cóng shǒu zì péi,dōng lí zhǔn nǐ bái yī lái。
荷锄政欠半畦雨,抱瓮空遗满径苔。hé chú zhèng qiàn bàn qí yǔ,bào wèng kōng yí mǎn jìng tái。
说与园丁重九近,毋烦老子再三催。shuō yǔ yuán dīng zhòng jiǔ jìn,wú fán lǎo zi zài sān cuī。
径须寻觅谁家有,带土移将一两栽。jìng xū xún mì shuí jiā yǒu,dài tǔ yí jiāng yī liǎng zāi。

木犀

方岳

香到人间香更幽,月明风露正飕飕。xiāng dào rén jiān xiāng gèng yōu,yuè míng fēng lù zhèng sōu sōu。
天开金粟如来藏,人立广寒宫殿秋。tiān kāi jīn sù rú lái cáng,rén lì guǎng hán gōng diàn qiū。
几许多清冰脑片,一些来大雪花头。jǐ xǔ duō qīng bīng nǎo piàn,yī xiē lái dà xuě huā tóu。
此生若并凡红紫,安得奇芬死不休。cǐ shēng ruò bìng fán hóng zǐ,ān dé qí fēn sǐ bù xiū。

木犀

方岳

叶叶寒清粟粟黄,何年月斧落吴刚。yè yè hán qīng sù sù huáng,hé nián yuè fǔ luò wú gāng。
秋风误到人间世,幽壑难藏天上香。qiū fēng wù dào rén jiān shì,yōu hè nán cáng tiān shàng xiāng。
渺立尘氛群玉府,独餐沆瀣碧云乡。miǎo lì chén fēn qún yù fǔ,dú cān hàng xiè bì yún xiāng。
生来不并凡红紫,合在蟾蜍砚滴旁。shēng lái bù bìng fán hóng zǐ,hé zài chán chú yàn dī páng。

木犀

方岳

羽觞和月嚼冰黄,自笑诗肠老更刚。yǔ shāng hé yuè jué bīng huáng,zì xiào shī cháng lǎo gèng gāng。
四出雪花些小大,五千书传一齐香。sì chū xuě huā xiē xiǎo dà,wǔ qiān shū chuán yī qí xiāng。
君从底处移仙籍,日饮无何作醉乡。jūn cóng dǐ chù yí xiān jí,rì yǐn wú hé zuò zuì xiāng。
风露清寒付谁可,携归天禄校偏旁。fēng lù qīng hán fù shuí kě,xié guī tiān lù xiào piān páng。

枕石

方岳

短簟相携入薜萝,且容眠石略婆娑。duǎn diàn xiāng xié rù bì luó,qiě róng mián shí lüè pó suō。
未曾八月暑如此,何处中秋天最多。wèi céng bā yuè shǔ rú cǐ,hé chù zhōng qiū tiān zuì duō。
一壑风烟贫受用,百年时序老消磨。yī hè fēng yān pín shòu yòng,bǎi nián shí xù lǎo xiāo mó。
夕阳篱落谁横笛,似识山樵扣角歌。xī yáng lí luò shuí héng dí,shì shí shān qiáo kòu jiǎo gē。

八月十四月食中秋遂无月

方岳

妖蟆不为中秋地,老兔先奔昨夜寒。yāo má bù wèi zhōng qiū dì,lǎo tù xiān bēn zuó yè hán。
世事相违剧晴雨,人生何苦许悲欢。shì shì xiāng wéi jù qíng yǔ,rén shēng hé kǔ xǔ bēi huān。
云窗自照青藜杖,月户重修白玉盘。yún chuāng zì zhào qīng lí zhàng,yuè hù zhòng xiū bái yù pán。
坐想西风万袍鹄,政飞健笔写琅玕。zuò xiǎng xī fēng wàn páo gǔ,zhèng fēi jiàn bǐ xiě láng gān。

山中

方岳

缭碧萦青一径深,倦随扶老上遥岑。liáo bì yíng qīng yī jìng shēn,juàn suí fú lǎo shàng yáo cén。
耕云自识本来面,曝日谁知见在心。gēng yún zì shí běn lái miàn,pù rì shuí zhī jiàn zài xīn。
浮世事如风雨过,贵人头亦雪霜侵。fú shì shì rú fēng yǔ guò,guì rén tóu yì xuě shuāng qīn。
草庵虽窄乾坤阔,野鹤孤云不可寻。cǎo ān suī zhǎi qián kūn kuò,yě hè gū yún bù kě xún。

山中

方岳

十亩荒园斸野烟,蔬畦麦陇带平田。shí mǔ huāng yuán zhǔ yě yān,shū qí mài lǒng dài píng tián。
相忘鱼鸟无馀地,自信貂蝉有老天。xiāng wàng yú niǎo wú yú dì,zì xìn diāo chán yǒu lǎo tiān。
静处亦忙诗意思,贫中之乐酒因缘。jìng chù yì máng shī yì sī,pín zhōng zhī lè jiǔ yīn yuán。
梅花不隔前村路,只在霜桥雪屋边。méi huā bù gé qián cūn lù,zhǐ zài shuāng qiáo xuě wū biān。

次韵探梅首尾吟

方岳

三花五蕊把春来,缟袂谁将玉尺裁。sān huā wǔ ruǐ bǎ chūn lái,gǎo mèi shuí jiāng yù chǐ cái。
世外风烟甘寂寞,胸中冰雪自崔嵬。shì wài fēng yān gān jì mò,xiōng zhōng bīng xuě zì cuī wéi。
提壶东阁诗仍在,检点南枝暖独回。tí hú dōng gé shī réng zài,jiǎn diǎn nán zhī nuǎn dú huí。
已办藤溪泻寒月,三花五蕊把春来。yǐ bàn téng xī xiè hán yuè,sān huā wǔ ruǐ bǎ chūn lái。

次韵魏监丞鹿鸣诗

方岳

舍盖中堂肯治齐,山川人物凤师师。shě gài zhōng táng kěn zhì qí,shān chuān rén wù fèng shī shī。
拔鲸牙一添宾贡,歌鹿鸣三乐圣时。bá jīng yá yī tiān bīn gòng,gē lù míng sān lè shèng shí。
郡有龚黄金玉汝,君为尧舜蓼萧斯。jùn yǒu gōng huáng jīn yù rǔ,jūn wèi yáo shùn liǎo xiāo sī。
老农扣角风烟外,但播中和乐职诗。lǎo nóng kòu jiǎo fēng yān wài,dàn bō zhōng hé lè zhí shī。

十二月十日

方岳

酒醒开门雪满山,径穿疏竹上危栏。jiǔ xǐng kāi mén xuě mǎn shān,jìng chuān shū zhú shàng wēi lán。
溪山与我俱成画,草树惟梅大耐寒。xī shān yǔ wǒ jù chéng huà,cǎo shù wéi méi dà nài hán。
留伴夜深银凿落,莫缘春近玉阑珊。liú bàn yè shēn yín záo luò,mò yuán chūn jìn yù lán shān。
老枝擎重供诗嚼,一洗相如渴肺肝。lǎo zhī qíng zhòng gōng shī jué,yī xǐ xiāng rú kě fèi gān。