古诗词

再用韵约式之

方岳

已扫秋庭月,蹇驴来未来。yǐ sǎo qiū tíng yuè,jiǎn lǘ lái wèi lái。
一官连我俗,双眼向谁开。yī guān lián wǒ sú,shuāng yǎn xiàng shuí kāi。
书癖工为祟,诗穷不受催。shū pǐ gōng wèi suì,shī qióng bù shòu cuī。
是中惟酒可,到手莫停杯。shì zhōng wéi jiǔ kě,dào shǒu mò tíng bēi。
方岳

方岳

方岳(1199~1262),南宋诗人、词人。字巨山,号秋崖。祁门(今属安徽)人。绍定五年(1232)进士,授淮东安抚司□官。淳□中,以工部郎官充任赵葵淮南幕中参议官。后调知南康军。后因触犯湖广总领贾似道,被移治邵武军。后知袁州,因得罪权贵丁大全,被弹劾罢官。后复被起用知抚州,又因与贾似道的旧嫌而取消任命。 方岳的作品>>

猜您喜欢

送程伯茂佥书武昌

方岳

平时浪说笔如杠,谁不玉堂云雾窗。píng shí làng shuō bǐ rú gāng,shuí bù yù táng yún wù chuāng。
采石月明才夜讲,武昌鱼美又春江。cǎi shí yuè míng cái yè jiǎng,wǔ chāng yú měi yòu chūn jiāng。
洲横鹦鹉天为限,灶列貔貅阵未降。zhōu héng yīng wǔ tiān wèi xiàn,zào liè pí xiū zhèn wèi jiàng。
重国西门烦老檄,秋风莫倚暗埋桩。zhòng guó xī mén fán lǎo xí,qiū fēng mò yǐ àn mái zhuāng。

饭牛

方岳

北阙南门各路头,不才多病两相投。běi quē nán mén gè lù tóu,bù cái duō bìng liǎng xiāng tóu。
无钱使鬼贫何害,有句惊人死亦休。wú qián shǐ guǐ pín hé hài,yǒu jù jīng rén sǐ yì xiū。
春意不关花代谢,吾生聊与世沈浮。chūn yì bù guān huā dài xiè,wú shēng liáo yǔ shì shěn fú。
挼挲双手烟岚湿,笑向前坡饱饭牛。ruá sā shuāng shǒu yān lán shī,xiào xiàng qián pō bǎo fàn niú。

上巳溪泛

方岳

舴艋舟轻暖欲酣,鸬鹚杓重老何堪。zé měng zhōu qīng nuǎn yù hān,lú cí biāo zhòng lǎo hé kān。
风霜两鬓五十五,杨柳几番三月三。fēng shuāng liǎng bìn wǔ shí wǔ,yáng liǔ jǐ fān sān yuè sān。
禊帖又逢今癸丑,兰亭仍是旧东南。xì tiē yòu féng jīn guǐ chǒu,lán tíng réng shì jiù dōng nán。
死生政亦寻常事,却笑诸贤苦未谙。sǐ shēng zhèng yì xún cháng shì,què xiào zhū xián kǔ wèi ān。

次韵贻侄

方岳

鹤形炼得不胜癯,樵笛渔竿只自娱。hè xíng liàn dé bù shèng qú,qiáo dí yú gān zhǐ zì yú。
人倚草亭今夜月,天开山市晚晴图。rén yǐ cǎo tíng jīn yè yuè,tiān kāi shān shì wǎn qíng tú。
片云留住吾焉往,斗酒能携谁与俱。piàn yún liú zhù wú yān wǎng,dòu jiǔ néng xié shuí yǔ jù。
三十年前头已雪,久知公道世间无。sān shí nián qián tóu yǐ xuě,jiǔ zhī gōng dào shì jiān wú。

凿山为坟贻侄有诗次韵

方岳

著书无复可藏山,朽骨何堪定眼观。zhù shū wú fù kě cáng shān,xiǔ gǔ hé kān dìng yǎn guān。
从左右旋天倚盖,哉生死魄月循环。cóng zuǒ yòu xuán tiān yǐ gài,zāi shēng sǐ pò yuè xún huán。
虚空身亦为吾患,见在心谁乞汝安。xū kōng shēn yì wèi wú huàn,jiàn zài xīn shuí qǐ rǔ ān。
试问春风旧踪迹,不知天上与人间。shì wèn chūn fēng jiù zōng jì,bù zhī tiān shàng yǔ rén jiān。

郡为表弟程起状元坊并为陈人重起省元坊

方岳

场屋华然采选图,采来喝雉偶成卢。chǎng wū huá rán cǎi xuǎn tú,cǎi lái hē zhì ǒu chéng lú。
敢同君子名吾里,不料公卿出此涂。gǎn tóng jūn zi míng wú lǐ,bù liào gōng qīng chū cǐ tú。
华表自旌新进士,废人并起躄浮屠。huá biǎo zì jīng xīn jìn shì,fèi rén bìng qǐ bì fú tú。
少年三五时堪笑,差觉今吾非故吾。shǎo nián sān wǔ shí kān xiào,chà jué jīn wú fēi gù wú。

墐屋

方岳

旋墐山寮准备冬,石炉松火尽从容。xuán jìn shān liáo zhǔn bèi dōng,shí lú sōng huǒ jǐn cóng róng。
功名那及生前酒,机会多如饭后钟。gōng míng nà jí shēng qián jiǔ,jī huì duō rú fàn hòu zhōng。
谁寄一诗同保社,自将千竹比侯封。shuí jì yī shī tóng bǎo shè,zì jiāng qiān zhú bǐ hóu fēng。
客来欲觅秋崖去,知在白云何处峰。kè lái yù mì qiū yá qù,zhī zài bái yún hé chù fēng。

老态

方岳

看书之眼看山脚,二事俱妨可奈渠。kàn shū zhī yǎn kàn shān jiǎo,èr shì jù fáng kě nài qú。
药自不能专忌蟹,酒吾甚爱未浮蛆。yào zì bù néng zhuān jì xiè,jiǔ wú shén ài wèi fú qū。
处人间世每如此,微造物游谁与居。chù rén jiān shì měi rú cǐ,wēi zào wù yóu shuí yǔ jū。
衰病老来常态耳,莫教左右手孤予。shuāi bìng lǎo lái cháng tài ěr,mò jiào zuǒ yòu shǒu gū yǔ。

九日

方岳

把住秋云绕菊篱,野情未觉老垂垂。bǎ zhù qiū yún rào jú lí,yě qíng wèi jué lǎo chuí chuí。
古今不遇岂惟我,风雨相过莫问谁。gǔ jīn bù yù qǐ wéi wǒ,fēng yǔ xiāng guò mò wèn shuí。
未郭索前空有酒,自陶潜后久无诗。wèi guō suǒ qián kōng yǒu jiǔ,zì táo qián hòu jiǔ wú shī。
底须计较明年健,只么悠然自一奇。dǐ xū jì jiào míng nián jiàn,zhǐ me yōu rán zì yī qí。

梅边

方岳

野人暖入狼头帽,雪后寒生鹤膝枝。yě rén nuǎn rù láng tóu mào,xuě hòu hán shēng hè xī zhī。
杖屦与峰回路转,溪山又物换星移。zhàng jù yǔ fēng huí lù zhuǎn,xī shān yòu wù huàn xīng yí。
酒能作祟可忘酒,诗不穷人未是诗。jiǔ néng zuò suì kě wàng jiǔ,shī bù qióng rén wèi shì shī。
笔走秋蛇情烂熳,谁知方寸太平时。bǐ zǒu qiū shé qíng làn màn,shuí zhī fāng cùn tài píng shí。

复雪

方岳

老夫茅屋住冰壶,山市人家亦画图。lǎo fū máo wū zhù bīng hú,shān shì rén jiā yì huà tú。
世界空花春势力,神仙乾汞水工夫。shì jiè kōng huā chūn shì lì,shén xiān qián gǒng shuǐ gōng fū。
诗情浩浩迷高厚,元气茫茫混有无。shī qíng hào hào mí gāo hòu,yuán qì máng máng hùn yǒu wú。
一夜东风天万里,并归石铫小砖炉。yī yè dōng fēng tiān wàn lǐ,bìng guī shí diào xiǎo zhuān lú。

复雪

方岳

自领苍头挈短壶,兴成何必剡溪图。zì lǐng cāng tóu qiè duǎn hú,xīng chéng hé bì shàn xī tú。
有难为者梅兄弟,岂易卑哉竹丈夫。yǒu nán wèi zhě méi xiōng dì,qǐ yì bēi zāi zhú zhàng fū。
宾从野情纷烂熳,山川云气上虚无。bīn cóng yě qíng fēn làn màn,shān chuān yún qì shàng xū wú。
相随石鼎清如水,底用侯家暖玉炉。xiāng suí shí dǐng qīng rú shuǐ,dǐ yòng hóu jiā nuǎn yù lú。

转孙初生程弟有诗次韵时予头风适愈

方岳

一庵深掩两三峰,白发从渠自不公。yī ān shēn yǎn liǎng sān fēng,bái fā cóng qú zì bù gōng。
但有孙同开口笑,纵无檄亦愈头风。dàn yǒu sūn tóng kāi kǒu xiào,zòng wú xí yì yù tóu fēng。
鸢肩火色非吾事,牛背烟霏在眼中。yuān jiān huǒ sè fēi wú shì,niú bèi yān fēi zài yǎn zhōng。
要识之无堪底用,归锄荷月且扶翁。yào shí zhī wú kān dǐ yòng,guī chú hé yuè qiě fú wēng。

病目

方岳

病眸未老已昏眵,近废秋堂几卷书。bìng móu wèi lǎo yǐ hūn chī,jìn fèi qiū táng jǐ juǎn shū。
世事难看宁闭却,人生自扰正纷如。shì shì nán kàn níng bì què,rén shēng zì rǎo zhèng fēn rú。
棋声久避灯前雨,菜本犹堪月下锄。qí shēng jiǔ bì dēng qián yǔ,cài běn yóu kān yuè xià chú。
面壁且容趺足坐,此心雅与俗人疏。miàn bì qiě róng fū zú zuò,cǐ xīn yǎ yǔ sú rén shū。

山间逢梅

方岳

自脱羸骖野水滨,隔桥孤倚欲迎人。zì tuō léi cān yě shuǐ bīn,gé qiáo gū yǐ yù yíng rén。
经年不睹雪霜面,一夜顿回天地春。jīng nián bù dǔ xuě shuāng miàn,yī yè dùn huí tiān dì chūn。
姑射仙犹疑昨梦,首阳人恐是前身。gū shè xiān yóu yí zuó mèng,shǒu yáng rén kǒng shì qián shēn。
岁寒莫问香何晚,毕竟凡花落后尘。suì hán mò wèn xiāng hé wǎn,bì jìng fán huā luò hòu chén。