古诗词

曾子固哀词

秦观

皇受命而熙洽兮,实千祀而一时。huáng shòu mìng ér xī qià xī,shí qiān sì ér yī shí。
协气郁而四塞兮,与盛德其俱升。xié qì yù ér sì sāi xī,yǔ shèng dé qí jù shēng。
麟凤出而旁午兮,犹氤氲而扶舆。lín fèng chū ér páng wǔ xī,yóu yīn yūn ér fú yú。
笃生我公兮,以文章为世师。dǔ shēng wǒ gōng xī,yǐ wén zhāng wèi shì shī。
公神禹之苗裔兮,肇子爵而鄫封。gōng shén yǔ zhī miáo yì xī,zhào zi jué ér zēng fēng。
逮去邑而为氏兮,季叶汩其南征。dǎi qù yì ér wèi shì xī,jì yè gǔ qí nán zhēng。
祖骞翔而绩著兮,考蜷局而文鸣。zǔ qiān xiáng ér jì zhù xī,kǎo quán jú ér wén míng。
公既生而多艰兮,踵祖武而好修。gōng jì shēng ér duō jiān xī,zhǒng zǔ wǔ ér hǎo xiū。
既轻车又良御兮,遂大放乎厥词。jì qīng chē yòu liáng yù xī,suì dà fàng hū jué cí。
发天人之奥秘兮,约六艺而成章。fā tiān rén zhī ào mì xī,yuē liù yì ér chéng zhāng。
元气含而未泄兮,洞芒芴而窅冥。yuán qì hán ér wèi xiè xī,dòng máng wù ér yǎo míng。
挽天河而一泻兮,物应手而华昌。wǎn tiān hé ér yī xiè xī,wù yīng shǒu ér huá chāng。
揖扬马使先路兮,咸告公曰不敢。yī yáng mǎ shǐ xiān lù xī,xián gào gōng yuē bù gǎn。
彼崔蔡之纷纷兮,孰云窥其藩翰。bǐ cuī cài zhī fēn fēn xī,shú yún kuī qí fān hàn。
辰来迟而去速兮,固前修以跋疐。chén lái chí ér qù sù xī,gù qián xiū yǐ bá zhì。
方盘礴而上征兮,遽相羊而补外。fāng pán bó ér shàng zhēng xī,jù xiāng yáng ér bǔ wài。
皇揆公之忠诚兮,即商墟而赐环。huáng kuí gōng zhī zhōng chéng xī,jí shāng xū ér cì huán。
紬史谍乎东观兮,裁诰命乎西垣。chóu shǐ dié hū dōng guān xī,cái gào mìng hū xī yuán。
典章绝而复作兮,世争睹而快先。diǎn zhāng jué ér fù zuò xī,shì zhēng dǔ ér kuài xiān。
正经纬乎终古兮,配维斗而昭然。zhèng jīng wěi hū zhōng gǔ xī,pèi wéi dòu ér zhāo rán。
变化诡而难常兮,虽司命其或昧。biàn huà guǐ ér nán cháng xī,suī sī mìng qí huò mèi。
忽遭艰而去国兮,遂衔哀而即世。hū zāo jiān ér qù guó xī,suì xián āi ér jí shì。
述作纷其具存兮,怅爽灵之焉诣。shù zuò fēn qí jù cún xī,chàng shuǎng líng zhī yān yì。
信百年不斯须兮,遒电灭而焱逝。xìn bǎi nián bù sī xū xī,qiú diàn miè ér yàn shì。
天不憗遗一老兮,固搢绅之所伤。tiān bù yìn yí yī lǎo xī,gù jìn shēn zhī suǒ shāng。
矧不肖以薄技兮,早获进于门墙。shěn bù xiào yǐ báo jì xī,zǎo huò jìn yú mén qiáng。
路贯江而修阻兮,曾莫奠乎酒浆。lù guàn jiāng ér xiū zǔ xī,céng mò diàn hū jiǔ jiāng。
悲填膺而茀郁兮,聊自托于斯文。bēi tián yīng ér fú yù xī,liáo zì tuō yú sī wén。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

海康书事十首

秦观

荔子无几何,黄柑遽如许。lì zi wú jǐ hé,huáng gān jù rú xǔ。
迁臣不惜日,恣意移寒暑。qiān chén bù xī rì,zì yì yí hán shǔ。
层巢俯云木,信美非吾土。céng cháo fǔ yún mù,xìn měi fēi wú tǔ。
草芳自有时,鹎鵊何关汝。cǎo fāng zì yǒu shí,bēi jiá hé guān rǔ。

海康书事十首

秦观

卜居近流水,小巢依嵚岑。bo jū jìn liú shuǐ,xiǎo cháo yī qīn cén。
终日数椽间,但闻鸟遗音。zhōng rì shù chuán jiān,dàn wén niǎo yí yīn。
炉香入幽梦,海月明孤斟。lú xiāng rù yōu mèng,hǎi yuè míng gū zhēn。
鹪鹩一枝足,所恨非故林。jiāo liáo yī zhī zú,suǒ hèn fēi gù lín。

海康书事十首

秦观

培塿无松柏,驾言出焉游。péi lǒu wú sōng bǎi,jià yán chū yān yóu。
读书与意会,却扫可忘忧。dú shū yǔ yì huì,què sǎo kě wàng yōu。
尺蠖以时诎,其信亦非求。chǐ huò yǐ shí qū,qí xìn yì fēi qiú。
得归良不恶,未归且淹留。dé guī liáng bù è,wèi guī qiě yān liú。

海康书事十首

秦观

粤女市无常,所至辄成区。yuè nǚ shì wú cháng,suǒ zhì zhé chéng qū。
一日三四迁,处处售虾鱼。yī rì sān sì qiān,chù chù shòu xiā yú。
青裙脚不袜,臭味猿与狙。qīng qún jiǎo bù wà,chòu wèi yuán yǔ jū。
孰云风土恶,白州生绿珠。shú yún fēng tǔ è,bái zhōu shēng lǜ zhū。

海康书事十首

秦观

海康腊己酉,不论冬孟仲。hǎi kāng là jǐ yǒu,bù lùn dōng mèng zhòng。
杀牛檛祭鼓,城郭为沸动。shā niú zhuā jì gǔ,chéng guō wèi fèi dòng。
虽非尧历颁,自我先人用。suī fēi yáo lì bān,zì wǒ xiān rén yòng。
大笑荆楚人,嘉平猎云梦。dà xiào jīng chǔ rén,jiā píng liè yún mèng。

海康书事十首

秦观

粲粲庵摩勒,作汤美无有。càn càn ān mó lēi,zuò tāng měi wú yǒu。
上客赋骊驹,玉奁开素手。shàng kè fù lí jū,yù lián kāi sù shǒu。
那知苍梧野,弃置同刍狗。nà zhī cāng wú yě,qì zhì tóng chú gǒu。
荆山玉抵鹊,此事繇来久。jīng shān yù dǐ què,cǐ shì yáo lái jiǔ。

海康书事十首

秦观

裔土桑柘希,蚕月不纺绩。yì tǔ sāng zhè xī,cán yuè bù fǎng jì。
吴绡与鲁缟,取具■船客。wú xiāo yǔ lǔ gǎo,qǔ jù chuán kè。
一朝南风发,家室相怵迫。yī cháo nán fēng fā,jiā shì xiāng chù pò。
半贾鬻我藏,倍称还君息。bàn jiǎ yù wǒ cáng,bèi chēng hái jūn xī。

海康书事十首

秦观

一雨复一旸,苍茫飓风发。yī yǔ fù yī yáng,cāng máng jù fēng fā。
怒号兼昼夜,山海为颠蹶。nù hào jiān zhòu yè,shān hǎi wèi diān jué。
云何大块噫,乃尔不可遏。yún hé dà kuài yī,nǎi ěr bù kě è。
黎明众窍虚,白日丽空阔。lí míng zhòng qiào xū,bái rì lì kōng kuò。

海康书事十首

秦观

合浦古珠池,一熟胎如山。hé pǔ gǔ zhū chí,yī shú tāi rú shān。
试问池边蜑,云今累年闲。shì wèn chí biān dàn,yún jīn lèi nián xián。
岂无明月珍,转徙溟渤间。qǐ wú míng yuè zhēn,zhuǎn xǐ míng bó jiān。
何关二千石,时至自当还。hé guān èr qiān shí,shí zhì zì dāng hái。

次韵曾存之啸竹轩

秦观

翩翩曾公子,子猷定前身。piān piān céng gōng zi,zi yóu dìng qián shēn。
嗜好准畴昔,了然不缁磷。shì hǎo zhǔn chóu xī,le rán bù zī lín。
寄食平准官,植竹当比邻。jì shí píng zhǔn guān,zhí zhú dāng bǐ lín。
朝与竹相对,暮与竹相亲。cháo yǔ zhú xiāng duì,mù yǔ zhú xiāng qīn。
安可一日无,此君真可人。ān kě yī rì wú,cǐ jūn zhēn kě rén。

游仙二首

秦观

服形百神朝,刳心万缘尽。fú xíng bǎi shén cháo,kū xīn wàn yuán jǐn。
我无退转境,何以有精进。wǒ wú tuì zhuǎn jìng,hé yǐ yǒu jīng jìn。
戏为汗漫游,八极一何近。xì wèi hàn màn yóu,bā jí yī hé jìn。
渺渺东海水,累累北邙坟。miǎo miǎo dōng hǎi shuǐ,lèi lèi běi máng fén。
向来歌舞处,忽复成荒村。xiàng lái gē wǔ chù,hū fù chéng huāng cūn。
愚人如鹿耳,其死了无魂。yú rén rú lù ěr,qí sǐ le wú hún。
孰知九霄间,玄圃枕昆仑。shú zhī jiǔ xiāo jiān,xuán pǔ zhěn kūn lún。
缁尘化人衣,苍萝谁与扪。zī chén huà rén yī,cāng luó shuí yǔ mén。

游仙二首

秦观

云车自天来,驾言游混茫。yún chē zì tiān lái,jià yán yóu hùn máng。
手持太一节,身佩使者章。shǒu chí tài yī jié,shēn pèi shǐ zhě zhāng。
龙虎傍夭矫,马龟伏以翔。lóng hǔ bàng yāo jiǎo,mǎ guī fú yǐ xiáng。
朝元紫微上,所睹浩难量。cháo yuán zǐ wēi shàng,suǒ dǔ hào nán liàng。
宝网结万珠,参伍相焜煌。bǎo wǎng jié wàn zhū,cān wǔ xiāng kūn huáng。
花品不知数,妙英拆玄房。huā pǐn bù zhī shù,miào yīng chāi xuán fáng。
宫殿随人身,处处辄清凉。gōng diàn suí rén shēn,chù chù zhé qīng liáng。
危髾擢贞玉,高谢人间妆。wēi shāo zhuó zhēn yù,gāo xiè rén jiān zhuāng。
二三古须眉,冠云带含光。èr sān gǔ xū méi,guān yún dài hán guāng。
遗我飞霞佩,副以明月珰。yí wǒ fēi xiá pèi,fù yǐ míng yuè dāng。
再拜敬服之,百毛发灵香。zài bài jìng fú zhī,bǎi máo fā líng xiāng。

次韵答张文潜病中见寄

秦观

与君涉世网,所得如钩温。yǔ jūn shè shì wǎng,suǒ dé rú gōu wēn。
念昔相乖离,俯仰变寒暄。niàn xī xiāng guāi lí,fǔ yǎng biàn hán xuān。
把袂安可期,寄书嘱加餐。bǎ mèi ān kě qī,jì shū zhǔ jiā cān。
三年汝水滨,孤怀谁与言。sān nián rǔ shuǐ bīn,gū huái shuí yǔ yán。
末路非所望,联镳金马门。mò lù fēi suǒ wàng,lián biāo jīn mǎ mén。
校文多豫暇,玄谈到羲轩。xiào wén duō yù xiá,xuán tán dào xī xuān。
孰云笭箵小,史书垂后昆。shú yún líng xīng xiǎo,shǐ shū chuí hòu kūn。
匪惟以旧闻,牴牾良可刊。fěi wéi yǐ jiù wén,dǐ wǔ liáng kě kān。
比枉病中作,笔端淮海奔。bǐ wǎng bìng zhōng zuò,bǐ duān huái hǎi bēn。
亟驾问所苦,兀坐一室闲。jí jià wèn suǒ kǔ,wù zuò yī shì xián。
晤对不知夕,归途斗星翻。wù duì bù zhī xī,guī tú dòu xīng fān。
平时带十围,颇复减臂环。píng shí dài shí wéi,pǒ fù jiǎn bì huán。
君其专精神,微恙不足论。jūn qí zhuān jīng shén,wēi yàng bù zú lùn。
恺悌神所劳,此理直如弦。kǎi tì shén suǒ láo,cǐ lǐ zhí rú xián。

送乔希圣

秦观

鴳翔蓬蒿非所悲,鹏击风云非所喜。yàn xiáng péng hāo fēi suǒ bēi,péng jī fēng yún fēi suǒ xǐ。
贵贱穷通尽偶然,回头总是东海水。guì jiàn qióng tōng jǐn ǒu rán,huí tóu zǒng shì dōng hǎi shuǐ。
我思田文昔相齐,朱袍照日如云霓。wǒ sī tián wén xī xiāng qí,zhū páo zhào rì rú yún ní。
三千冠佩醉明月,清歌一曲倾玻璃。sān qiān guān pèi zuì míng yuè,qīng gē yī qū qīng bō lí。
如今陈迹知何在,但见荒冢烟芜迷。rú jīn chén jì zhī hé zài,dàn jiàn huāng zhǒng yān wú mí。
又思原宪昔居鲁,门户东西闭环堵。yòu sī yuán xiàn xī jū lǔ,mén hù dōng xī bì huán dǔ。
杖藜对客骋高谈,自觉胸襟辈尧禹。zhàng lí duì kè chěng gāo tán,zì jué xiōng jīn bèi yáo yǔ。
如今寂寞已成尘,空有声名挂千古。rú jīn jì mò yǐ chéng chén,kōng yǒu shēng míng guà qiān gǔ。
送君去,何时回,世间如此令人哀。sòng jūn qù,hé shí huí,shì jiān rú cǐ lìng rén āi。
我徒驻足不可久,笑指白云归去来。wǒ tú zhù zú bù kě jiǔ,xiào zhǐ bái yún guī qù lái。

与子瞻会松江得浪字

秦观

松江浩无旁,垂虹跨其上。sōng jiāng hào wú páng,chuí hóng kuà qí shàng。
漫然衔洞庭,领略非一状。màn rán xián dòng tíng,lǐng lüè fēi yī zhuàng。
恍如阵平野,万马攒穹帐。huǎng rú zhèn píng yě,wàn mǎ zǎn qióng zhàng。
离离云抹山,窅窅天粘浪。lí lí yún mǒ shān,yǎo yǎo tiān zhān làng。
烟中渔唱起,鸟外征帆扬。yān zhōng yú chàng qǐ,niǎo wài zhēng fān yáng。
愈知宇宙宽,斗觉东南壮。yù zhī yǔ zhòu kuān,dòu jué dōng nán zhuàng。
太史主文盟,诸豪尽诗将。tài shǐ zhǔ wén méng,zhū háo jǐn shī jiāng。
超摇外形检,语笑供颉颃。chāo yáo wài xíng jiǎn,yǔ xiào gōng jié háng。
㛹娟弃不追,拨剌亦从放。pián juān qì bù zhuī,bō lá yì cóng fàng。
独留三百缸,聊用沃轩旷。dú liú sān bǎi gāng,liáo yòng wò xuān kuàng。