古诗词

曾子固哀词

秦观

皇受命而熙洽兮,实千祀而一时。huáng shòu mìng ér xī qià xī,shí qiān sì ér yī shí。
协气郁而四塞兮,与盛德其俱升。xié qì yù ér sì sāi xī,yǔ shèng dé qí jù shēng。
麟凤出而旁午兮,犹氤氲而扶舆。lín fèng chū ér páng wǔ xī,yóu yīn yūn ér fú yú。
笃生我公兮,以文章为世师。dǔ shēng wǒ gōng xī,yǐ wén zhāng wèi shì shī。
公神禹之苗裔兮,肇子爵而鄫封。gōng shén yǔ zhī miáo yì xī,zhào zi jué ér zēng fēng。
逮去邑而为氏兮,季叶汩其南征。dǎi qù yì ér wèi shì xī,jì yè gǔ qí nán zhēng。
祖骞翔而绩著兮,考蜷局而文鸣。zǔ qiān xiáng ér jì zhù xī,kǎo quán jú ér wén míng。
公既生而多艰兮,踵祖武而好修。gōng jì shēng ér duō jiān xī,zhǒng zǔ wǔ ér hǎo xiū。
既轻车又良御兮,遂大放乎厥词。jì qīng chē yòu liáng yù xī,suì dà fàng hū jué cí。
发天人之奥秘兮,约六艺而成章。fā tiān rén zhī ào mì xī,yuē liù yì ér chéng zhāng。
元气含而未泄兮,洞芒芴而窅冥。yuán qì hán ér wèi xiè xī,dòng máng wù ér yǎo míng。
挽天河而一泻兮,物应手而华昌。wǎn tiān hé ér yī xiè xī,wù yīng shǒu ér huá chāng。
揖扬马使先路兮,咸告公曰不敢。yī yáng mǎ shǐ xiān lù xī,xián gào gōng yuē bù gǎn。
彼崔蔡之纷纷兮,孰云窥其藩翰。bǐ cuī cài zhī fēn fēn xī,shú yún kuī qí fān hàn。
辰来迟而去速兮,固前修以跋疐。chén lái chí ér qù sù xī,gù qián xiū yǐ bá zhì。
方盘礴而上征兮,遽相羊而补外。fāng pán bó ér shàng zhēng xī,jù xiāng yáng ér bǔ wài。
皇揆公之忠诚兮,即商墟而赐环。huáng kuí gōng zhī zhōng chéng xī,jí shāng xū ér cì huán。
紬史谍乎东观兮,裁诰命乎西垣。chóu shǐ dié hū dōng guān xī,cái gào mìng hū xī yuán。
典章绝而复作兮,世争睹而快先。diǎn zhāng jué ér fù zuò xī,shì zhēng dǔ ér kuài xiān。
正经纬乎终古兮,配维斗而昭然。zhèng jīng wěi hū zhōng gǔ xī,pèi wéi dòu ér zhāo rán。
变化诡而难常兮,虽司命其或昧。biàn huà guǐ ér nán cháng xī,suī sī mìng qí huò mèi。
忽遭艰而去国兮,遂衔哀而即世。hū zāo jiān ér qù guó xī,suì xián āi ér jí shì。
述作纷其具存兮,怅爽灵之焉诣。shù zuò fēn qí jù cún xī,chàng shuǎng líng zhī yān yì。
信百年不斯须兮,遒电灭而焱逝。xìn bǎi nián bù sī xū xī,qiú diàn miè ér yàn shì。
天不憗遗一老兮,固搢绅之所伤。tiān bù yìn yí yī lǎo xī,gù jìn shēn zhī suǒ shāng。
矧不肖以薄技兮,早获进于门墙。shěn bù xiào yǐ báo jì xī,zǎo huò jìn yú mén qiáng。
路贯江而修阻兮,曾莫奠乎酒浆。lù guàn jiāng ér xiū zǔ xī,céng mò diàn hū jiǔ jiāng。
悲填膺而茀郁兮,聊自托于斯文。bēi tián yīng ér fú yù xī,liáo zì tuō yú sī wén。
秦观

秦观

秦观(1049-1100)字太虚,又字少游,别号邗沟居士,世称淮海先生。汉族,北宋高邮(今江苏)人,官至太学博士,国史馆编修。秦观一 生坎坷,所写诗词,高古沉重,寄托身世,感人至深。秦观生前行踪所至之处,多有遗迹。如浙江杭州的秦少游祠,丽水的秦少游塑像、淮海先生祠、莺花亭;青田的秦学士祠;湖南郴州三绝碑;广西横县的海棠亭、醉乡亭、淮海堂、淮海书院等。秦观墓在无锡惠山之北粲山上,墓碑上书“秦龙图墓”几个大字。有秦家村、秦家大院以及省级文物保护单位古文游台。 秦观的作品>>

猜您喜欢

文英阁二首

秦观

流落天涯思故园,散愁郊外任蹒跚。liú luò tiān yá sī gù yuán,sàn chóu jiāo wài rèn pán shān。
云归邃谷知无雨,风卷寒溪没近滩。yún guī suì gǔ zhī wú yǔ,fēng juǎn hán xī méi jìn tān。
已见雁将归楚泽,遥知春又到长安。yǐ jiàn yàn jiāng guī chǔ zé,yáo zhī chūn yòu dào zhǎng ān。
桑林垄麦依稀是,只见秦川万里宽。sāng lín lǒng mài yī xī shì,zhǐ jiàn qín chuān wàn lǐ kuān。

宁浦书事六首

秦观

挥汗读书不已,人皆怪我何求。huī hàn dú shū bù yǐ,rén jiē guài wǒ hé qiú。
我岂更求荣达,日长聊以销忧。wǒ qǐ gèng qiú róng dá,rì zhǎng liáo yǐ xiāo yōu。

宁浦书事六首

秦观

鱼稻有如淮右,溪山宛类江南。yú dào yǒu rú huái yòu,xī shān wǎn lèi jiāng nán。
自是迁臣多病,非干此地烟岚。zì shì qiān chén duō bìng,fēi gàn cǐ dì yān lán。

宁浦书事六首

秦观

南土四时尽热,愁人日夜俱长。nán tǔ sì shí jǐn rè,chóu rén rì yè jù zhǎng。
安得此身作石,一齐忘了家乡。ān dé cǐ shēn zuò shí,yī qí wàng le jiā xiāng。

宁浦书事六首

秦观

洛邑太师奄谢,龙川仆射云亡。luò yì tài shī yǎn xiè,lóng chuān pū shè yún wáng。
他日岿然独在,不知谁似灵光。tā rì kuī rán dú zài,bù zhī shuí shì líng guāng。

宁浦书事六首

秦观

身与枝藜为二,对月和影成三。shēn yǔ zhī lí wèi èr,duì yuè hé yǐng chéng sān。
骨肉未知消息,人生到此何堪。gǔ ròu wèi zhī xiāo xī,rén shēng dào cǐ hé kān。

宁浦书事六首

秦观

寒暑更拚三十,同归灭尽无疑。hán shǔ gèng pàn sān shí,tóng guī miè jǐn wú yí。
纵复玉关生入,何殊死葬蛮夷。zòng fù yù guān shēng rù,hé shū sǐ zàng mán yí。

三月晦日偶题

秦观

节物相催各自新,痴心儿女挽留春。jié wù xiāng cuī gè zì xīn,chī xīn ér nǚ wǎn liú chūn。
芳菲歇去何须恨,夏木阴阴正可人。fāng fēi xiē qù hé xū hèn,xià mù yīn yīn zhèng kě rén。

南乡子·妙手写徽真

秦观

妙手写徽真,水剪双眸点绛唇。miào shǒu xiě huī zhēn,shuǐ jiǎn shuāng móu diǎn jiàng chún。
疑是昔年窥宋玉,东邻,只露墙头一半身。yí shì xī nián kuī sòng yù,dōng lín,zhǐ lù qiáng tóu yī bàn shēn。
往事已酸辛,谁记当年翠黛颦?尽道有些堪恨处,无情,任是无情也动人。wǎng shì yǐ suān xīn,shuí jì dāng nián cuì dài pín?jǐn dào yǒu xiē kān hèn chù,wú qíng,rèn shì wú qíng yě dòng rén。

别子瞻

秦观

人生异趣各有求,系风捕影只怀忧。rén shēng yì qù gè yǒu qiú,xì fēng bǔ yǐng zhǐ huái yōu。
我独不愿万户侯,惟愿一识苏徐州。wǒ dú bù yuàn wàn hù hóu,wéi yuàn yī shí sū xú zhōu。
徐州英伟非人力,世有高名擅区域。xú zhōu yīng wěi fēi rén lì,shì yǒu gāo míng shàn qū yù。
珠树三株讵可攀,玉海千寻真莫测。zhū shù sān zhū jù kě pān,yù hǎi qiān xún zhēn mò cè。
一昨秋风动远情,便忆鲈鱼访洞庭。yī zuó qiū fēng dòng yuǎn qíng,biàn yì lú yú fǎng dòng tíng。
芝兰不独庭中秀,松柏仍当雪后青。zhī lán bù dú tíng zhōng xiù,sōng bǎi réng dāng xuě hòu qīng。
故人持节过乡县,教以东来偿所愿。gù rén chí jié guò xiāng xiàn,jiào yǐ dōng lái cháng suǒ yuàn。
天上麒麟昔漫闻,河东鸑鷟今才见。tiān shàng qí lín xī màn wén,hé dōng yuè zhuó jīn cái jiàn。
不将俗物碍天真,北斗已南能几人。bù jiāng sú wù ài tiān zhēn,běi dòu yǐ nán néng jǐ rén。
八砖学士风标远,五马使君恩意新。bā zhuān xué shì fēng biāo yuǎn,wǔ mǎ shǐ jūn ēn yì xīn。
黄尘冥冥日月换,中有盈虚亦何算。huáng chén míng míng rì yuè huàn,zhōng yǒu yíng xū yì hé suàn。
据龟食蛤暂相从,请结后期游汗漫。jù guī shí há zàn xiāng cóng,qǐng jié hòu qī yóu hàn màn。

客有遗子以假山石盆池者闻陈元发有石菖蒲作

秦观

瑟瑟风漪心为青,更窥崷崒眼增明。sè sè fēng yī xīn wèi qīng,gèng kuī qiú zú yǎn zēng míng。
可怜一片江山样,只欠菖蒲十数茎。kě lián yī piàn jiāng shān yàng,zhǐ qiàn chāng pú shí shù jīng。

题郴阳道中一古寺壁二绝

秦观

【其一】
门掩荒寒僧未归,萧萧庭菊两三枝。mén yǎn huāng hán sēng wèi guī,xiāo xiāo tíng jú liǎng sān zhī。
行人到此无肠断,问尔黄花知不知。xíng rén dào cǐ wú cháng duàn,wèn ěr huáng huā zhī bù zhī。
【其二】
哀歌巫女隔祠丛,饥鼠相追坏壁中。āi gē wū nǚ gé cí cóng,jī shǔ xiāng zhuī huài bì zhōng。
北客念家浑不睡,荒山一夜雨吹风。běi kè niàn jiā hún bù shuì,huāng shān yī yè yǔ chuī fēng。