古诗词

自山中归至登封遂讽高宰令取峻极中院厨前石钟板盖唐人寺记字甚奇丽也

李廌

吴砧已碎乐生论,京江昔沈瘗鹤铭。wú zhēn yǐ suì lè shēng lùn,jīng jiāng xī shěn yì hè míng。
半裁紫阳立玞石,考击化度求金籯。bàn cái zǐ yáng lì fū shí,kǎo jī huà dù qiú jīn yíng。
乃知金石有厄会,名碑旧叠长安城。nǎi zhī jīn shí yǒu è huì,míng bēi jiù dié zhǎng ān chéng。
顷年醴泉有贤令,政誉蔼蔼多流馨。qǐng nián lǐ quán yǒu xián lìng,zhèng yù ǎi ǎi duō liú xīn。
为怜文星足人杰,昔皆祔葬陪昭陵。wèi lián wén xīng zú rén jié,xī jiē fù zàng péi zhāo líng。
坏垣粪壤得颜碣,榛丘棘垄求魏徵。huài yuán fèn rǎng dé yán jié,zhēn qiū jí lǒng qiú wèi zhēng。
史讹遂正冲远字,石阙再树六骏形。shǐ é suì zhèng chōng yuǎn zì,shí quē zài shù liù jùn xíng。
板图列籍示过客,龟趺螭首罗齐廷。bǎn tú liè jí shì guò kè,guī fū chī shǒu luó qí tíng。
后来谬令类俗子,辄去其籍人皆惩。hòu lái miù lìng lèi sú zi,zhé qù qí jí rén jiē chéng。
昔到般舟访遗迹,季海寺记今雕零。xī dào bān zhōu fǎng yí jì,jì hǎi sì jì jīn diāo líng。
晓闻晨钟呼僧粥,石磬嘹亮穿云清。xiǎo wén chén zhōng hū sēng zhōu,shí qìng liáo liàng chuān yún qīng。
往观乃是唐短碣,大穷索缚乘前楹。wǎng guān nǎi shì táng duǎn jié,dà qióng suǒ fù chéng qián yíng。
字形峥嵘笔萧散,远过名殿诸题经。zì xíng zhēng róng bǐ xiāo sàn,yuǎn guò míng diàn zhū tí jīng。
劝僧拂拭置高壁,安知野僧不我听。quàn sēng fú shì zhì gāo bì,ān zhī yě sēng bù wǒ tīng。
十年再游尚如昔,击拊刻划将俱平。shí nián zài yóu shàng rú xī,jī fǔ kè huà jiāng jù píng。
急归入城讽县令,立使舁至无久停。jí guī rù chéng fěng xiàn lìng,lì shǐ yú zhì wú jiǔ tíng。
此碑复立非我力,奇物久废天须兴。cǐ bēi fù lì fēi wǒ lì,qí wù jiǔ fèi tiān xū xīng。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

光禄朱卿挽词

李廌

蚤悟多金累,惟修俭与仁。zǎo wù duō jīn lèi,wéi xiū jiǎn yǔ rén。
考终虽罔愧,直道未容伸。kǎo zhōng suī wǎng kuì,zhí dào wèi róng shēn。
地想流谦德,天惟赉善人。dì xiǎng liú qiān dé,tiān wéi lài shàn rén。
昭昭锡繁祉,馀庆在振振。zhāo zhāo xī fán zhǐ,yú qìng zài zhèn zhèn。

贺小苏先生

李廌

柱史承恩正紫微,玉皇优诏碧云词。zhù shǐ chéng ēn zhèng zǐ wēi,yù huáng yōu zhào bì yún cí。
欲知伯仲文章职,对掌丝纶内外司。yù zhī bó zhòng wén zhāng zhí,duì zhǎng sī lún nèi wài sī。
雨露偏浓常棣萼,烟霞常驻凤凰池。yǔ lù piān nóng cháng dì è,yān xiá cháng zhù fèng huáng chí。
共扶吾道邪归正,同振斯文盛不衰。gòng fú wú dào xié guī zhèng,tóng zhèn sī wén shèng bù shuāi。
白首并逢千载运,登庸皆是十年迟。bái shǒu bìng féng qiān zài yùn,dēng yōng jiē shì shí nián chí。
靖共介福由神听,告尔多方代帝咨。jìng gòng jiè fú yóu shén tīng,gào ěr duō fāng dài dì zī。
膴仕初逢贤者贵,德名当问国人宜。hū shì chū féng xián zhě guì,dé míng dāng wèn guó rén yí。
夷齐抗世清何早,元凯登庸事可期。yí qí kàng shì qīng hé zǎo,yuán kǎi dēng yōng shì kě qī。
贫贱久思杨得意,龙光今喜郑当时。pín jiàn jiǔ sī yáng dé yì,lóng guāng jīn xǐ zhèng dāng shí。
应怜下客尘埃甚,惭愧雷门献此诗。yīng lián xià kè chén āi shén,cán kuì léi mén xiàn cǐ shī。

登楚山绝顶

李廌

新雨路少人,公子有佳招。xīn yǔ lù shǎo rén,gōng zi yǒu jiā zhāo。
下马语未竟,西城趋连镳。xià mǎ yǔ wèi jìng,xī chéng qū lián biāo。
初云眺江阁,忽欲登山椒。chū yún tiào jiāng gé,hū yù dēng shān jiāo。
陟巘践跷踊,舍鞍升岧峣。zhì yǎn jiàn qiāo yǒng,shě ān shēng tiáo yáo。
濈濈云屦湿,翩翩风袂飘。jí jí yún jù shī,piān piān fēng mèi piāo。
广隰绿交映,芜城远无嚣。guǎng xí lǜ jiāo yìng,wú chéng yuǎn wú xiāo。
带缭江路永,隙光溪影摇。dài liáo jiāng lù yǒng,xì guāng xī yǐng yáo。
他山若聚米,乱垄疑翻潮。tā shān ruò jù mǐ,luàn lǒng yí fān cháo。
岸巾叹鬓槁,抚髀怜肉消。àn jīn tàn bìn gǎo,fǔ bì lián ròu xiāo。
欲摅纡郁怀,自恨痀偻腰。yù shū yū yù huái,zì hèn jū lóu yāo。
心知中峰近,意怯老步遥。xīn zhī zhōng fēng jìn,yì qiè lǎo bù yáo。
班荆坐危磴,植杖临高苗。bān jīng zuò wēi dèng,zhí zhàng lín gāo miáo。
注目送三士,绿萝凌九霄。zhù mù sòng sān shì,lǜ luó líng jiǔ xiāo。
风流暂云散,箕踞还独谣。fēng liú zàn yún sàn,jī jù hái dú yáo。
仰答顺风呼,俯听深涧樵。yǎng dá shùn fēng hū,fǔ tīng shēn jiàn qiáo。
山灵或耸诮,谷友如迁乔。shān líng huò sǒng qiào,gǔ yǒu rú qiān qiáo。
虽同仙凡隔,亦觉神爽超。suī tóng xiān fán gé,yì jué shén shuǎng chāo。
毋比抱肠鼠,已异枝巢鹩。wú bǐ bào cháng shǔ,yǐ yì zhī cháo liáo。
夕曛下归径,平林有鸣蜩。xī xūn xià guī jìng,píng lín yǒu míng tiáo。
回瞻已陈迹,青霭烟寥寥。huí zhān yǐ chén jì,qīng ǎi yān liáo liáo。

孔北海堂

李廌

卯金自中叶,已若子南周。mǎo jīn zì zhōng yè,yǐ ruò zi nán zhōu。
阿瞒制威福,九鼎若缀旒。ā mán zhì wēi fú,jiǔ dǐng ruò zhuì liú。
馀子不复忌,多士例为仇。yú zi bù fù jì,duō shì lì wèi chóu。
崭然见芒角,已坐锢与钩。zhǎn rán jiàn máng jiǎo,yǐ zuò gù yǔ gōu。
谁知英雄彀,翻令作罝罘。shuí zhī yīng xióng gòu,fān lìng zuò jū fú。
假手陷正平,谑玩戮杨修。jiǎ shǒu xiàn zhèng píng,xuè wán lù yáng xiū。
小慧尚必除,伟人那得留。xiǎo huì shàng bì chú,wěi rén nà dé liú。
凛凛孔北海,胸次包九州。lǐn lǐn kǒng běi hǎi,xiōng cì bāo jiǔ zhōu。
倘令坐庙堂,大盗当寝谋。tǎng lìng zuò miào táng,dà dào dāng qǐn móu。
专诛及斯人,遂负壑与舟。zhuān zhū jí sī rén,suì fù hè yǔ zhōu。
当时同朝士,苟生盍包羞。dāng shí tóng cháo shì,gǒu shēng hé bāo xiū。
身死名亦灭,白骨委山丘。shēn sǐ míng yì miè,bái gǔ wěi shān qiū。
先生虽千载,生气尚横秋。xiān shēng suī qiān zài,shēng qì shàng héng qiū。
当时眼中意,付与一醉休。dāng shí yǎn zhōng yì,fù yǔ yī zuì xiū。
文人具文行,来作东诸侯。wén rén jù wén xíng,lái zuò dōng zhū hóu。
尚友天下士,复于古人求。shàng yǒu tiān xià shì,fù yú gǔ rén qiú。
作亭俯层城,持杯想风流。zuò tíng fǔ céng chéng,chí bēi xiǎng fēng liú。
壁间妙著述,腾光昏斗牛。bì jiān miào zhù shù,téng guāng hūn dòu niú。
文存人亦亡,应从文举游。wén cún rén yì wáng,yīng cóng wén jǔ yóu。
我生真碌碌,与世甘沉浮。wǒ shēng zhēn lù lù,yǔ shì gān chén fú。
思为坐上客,扬觯和南讴。sī wèi zuò shàng kè,yáng zhì hé nán ōu。
无成老岩谷,哀哉空白头。wú chéng lǎo yán gǔ,āi zāi kōng bái tóu。

月岩斋诗

李廌

南山之北,北山之南。nán shān zhī běi,běi shān zhī nán。
环冈绕岭,紫翠相参。huán gāng rào lǐng,zǐ cuì xiāng cān。
奔腾蹲蹴,万里䮝骖。bēn téng dūn cù,wàn lǐ hún cān。
丘衍沃若,灵秀所涵。qiū yǎn wò ruò,líng xiù suǒ hán。
平峦蔽亏,饯日西崦。píng luán bì kuī,jiàn rì xī yān。
月生大东,错落夕岚。yuè shēng dà dōng,cuò luò xī lán。
凝辉万壑,澄若渊潭。níng huī wàn hè,chéng ruò yuān tán。
有窭人室,架楹维三。yǒu jù rén shì,jià yíng wéi sān。
其名实佳,佳哉月岩。qí míng shí jiā,jiā zāi yuè yán。
窭人者何,赞皇之黔。jù rén zhě hé,zàn huáng zhī qián。
伊谁名之,宗伯子瞻。yī shuí míng zhī,zōng bó zi zhān。
嗟嗟窭人,天民之淹。jiē jiē jù rén,tiān mín zhī yān。
昔也方将,愚妄所渐。xī yě fāng jiāng,yú wàng suǒ jiàn。
喜功好名,虎穴屡探。xǐ gōng hǎo míng,hǔ xué lǚ tàn。
轮殷緌堕,却战犹酣。lún yīn ruí duò,què zhàn yóu hān。
老不及人,绵力弗堪。lǎo bù jí rén,mián lì fú kān。
饮冰食檗,处约已甘。yǐn bīng shí bò,chù yuē yǐ gān。
天匪靳予,事有莫兼。tiān fěi jìn yǔ,shì yǒu mò jiān。
俾予有知,锡福则廉。bǐ yǔ yǒu zhī,xī fú zé lián。
馀龄数奇,展也不占。yú líng shù qí,zhǎn yě bù zhàn。
异时著书,虽俟桓谭。yì shí zhù shū,suī qí huán tán。
心劳用寡,远愧周聃。xīn láo yòng guǎ,yuǎn kuì zhōu dān。
今师农圃,穮蓘崇芟。jīn shī nóng pǔ,biāo gǔn chóng shān。
年登岁乐,糠稗求餍。nián dēng suì lè,kāng bài qiú yàn。
褐宽缊敝,怀此不贪。hè kuān yūn bì,huái cǐ bù tān。
门子之责,责我丁男。mén zi zhī zé,zé wǒ dīng nán。
我居区中,如茧之蚕。wǒ jū qū zhōng,rú jiǎn zhī cán。
身外馀地,乌用沉潜。shēn wài yú dì,wū yòng chén qián。
逝将扫迹,于焉养恬。shì jiāng sǎo jì,yú yān yǎng tián。
披风溯景,玩目嵌巉。pī fēng sù jǐng,wán mù qiàn chán。
彼无献嘲,居之不惭。bǐ wú xiàn cháo,jū zhī bù cán。

临颍县

李廌

日永行人渐困,路长饥马频嘶。rì yǒng xíng rén jiàn kùn,lù zhǎng jī mǎ pín sī。
惊起一双白鹭,背人飞向前溪。jīng qǐ yī shuāng bái lù,bèi rén fēi xiàng qián xī。

杨花词三首

李廌

特地飞来有意,等闲却去无情。tè dì fēi lái yǒu yì,děng xián què qù wú qíng。
若比迩来时态,只应时态犹轻。ruò bǐ ěr lái shí tài,zhǐ yīng shí tài yóu qīng。

杨花词三首

李廌

全似秋空白云,不应日堕红尘。quán shì qiū kōng bái yún,bù yīng rì duò hóng chén。
楼上何人远望,黯然无语销魂。lóu shàng hé rén yuǎn wàng,àn rán wú yǔ xiāo hún。

杨花词三首

李廌

苦恨红梅结子,生憎榆荚悠悠。kǔ hèn hóng méi jié zi,shēng zēng yú jiá yōu yōu。
解送十分春色,能添万斛新愁。jiě sòng shí fēn chūn sè,néng tiān wàn hú xīn chóu。