古诗词

自山中归至登封遂讽高宰令取峻极中院厨前石钟板盖唐人寺记字甚奇丽也

李廌

吴砧已碎乐生论,京江昔沈瘗鹤铭。wú zhēn yǐ suì lè shēng lùn,jīng jiāng xī shěn yì hè míng。
半裁紫阳立玞石,考击化度求金籯。bàn cái zǐ yáng lì fū shí,kǎo jī huà dù qiú jīn yíng。
乃知金石有厄会,名碑旧叠长安城。nǎi zhī jīn shí yǒu è huì,míng bēi jiù dié zhǎng ān chéng。
顷年醴泉有贤令,政誉蔼蔼多流馨。qǐng nián lǐ quán yǒu xián lìng,zhèng yù ǎi ǎi duō liú xīn。
为怜文星足人杰,昔皆祔葬陪昭陵。wèi lián wén xīng zú rén jié,xī jiē fù zàng péi zhāo líng。
坏垣粪壤得颜碣,榛丘棘垄求魏徵。huài yuán fèn rǎng dé yán jié,zhēn qiū jí lǒng qiú wèi zhēng。
史讹遂正冲远字,石阙再树六骏形。shǐ é suì zhèng chōng yuǎn zì,shí quē zài shù liù jùn xíng。
板图列籍示过客,龟趺螭首罗齐廷。bǎn tú liè jí shì guò kè,guī fū chī shǒu luó qí tíng。
后来谬令类俗子,辄去其籍人皆惩。hòu lái miù lìng lèi sú zi,zhé qù qí jí rén jiē chéng。
昔到般舟访遗迹,季海寺记今雕零。xī dào bān zhōu fǎng yí jì,jì hǎi sì jì jīn diāo líng。
晓闻晨钟呼僧粥,石磬嘹亮穿云清。xiǎo wén chén zhōng hū sēng zhōu,shí qìng liáo liàng chuān yún qīng。
往观乃是唐短碣,大穷索缚乘前楹。wǎng guān nǎi shì táng duǎn jié,dà qióng suǒ fù chéng qián yíng。
字形峥嵘笔萧散,远过名殿诸题经。zì xíng zhēng róng bǐ xiāo sàn,yuǎn guò míng diàn zhū tí jīng。
劝僧拂拭置高壁,安知野僧不我听。quàn sēng fú shì zhì gāo bì,ān zhī yě sēng bù wǒ tīng。
十年再游尚如昔,击拊刻划将俱平。shí nián zài yóu shàng rú xī,jī fǔ kè huà jiāng jù píng。
急归入城讽县令,立使舁至无久停。jí guī rù chéng fěng xiàn lìng,lì shǐ yú zhì wú jiǔ tíng。
此碑复立非我力,奇物久废天须兴。cǐ bēi fù lì fēi wǒ lì,qí wù jiǔ fèi tiān xū xīng。
李廌

李廌

李廌(zhì)(1059-1109) 北宋文学家。字方叔,号德隅斋,又号齐南先生、太华逸民。汉族,华州(今陕西华县)人。6岁而孤,能发奋自学。少以文为苏轼所知,誉之为有“万人敌”之才。由此成为“苏门六君子”之一。中年应举落第,绝意仕进,定居长社(今河南长葛县),直至去世。文章喜论古今治乱,辨而中理。 李廌的作品>>

猜您喜欢

菩萨蛮·双松庵月下赏梅

李廌

城阴犹有松间雪。chéng yīn yóu yǒu sōng jiān xuě。
松间暗淡城头月。sōng jiān àn dàn chéng tóu yuè。
月下几枝梅。yuè xià jǐ zhī méi。
为谁今夜开。wèi shuí jīn yè kāi。
尊前簪素发。zūn qián zān sù fā。
自拥繁枝折。zì yōng fán zhī zhé。
疑是在瑶台。yí shì zài yáo tái。
宝灯携手来。bǎo dēng xié shǒu lái。

虞美人

李廌

玉阑干外清江浦。yù lán gàn wài qīng jiāng pǔ。
渺渺天涯雨。miǎo miǎo tiān yá yǔ。
好风如扇雨如帘。hǎo fēng rú shàn yǔ rú lián。
时见岸花汀草、涨痕添。shí jiàn àn huā tīng cǎo zhǎng hén tiān。
青林枕上关山路。qīng lín zhěn shàng guān shān lù。
卧想乘鸾处。wò xiǎng chéng luán chù。
碧芜千里信悠悠。bì wú qiān lǐ xìn yōu yōu。
惟有霎时凉梦、到南州。wéi yǒu shà shí liáng mèng dào nán zhōu。

品令

李廌

唱歌须是,玉人檀口,皓齿冰肤。chàng gē xū shì,yù rén tán kǒu,hào chǐ bīng fū。
意传心事,语娇声颤,字如贯珠。yì chuán xīn shì,yǔ jiāo shēng chàn,zì rú guàn zhū。
老翁虽是解歌,无奈雪鬓霜须。lǎo wēng suī shì jiě gē,wú nài xuě bìn shuāng xū。
大家且道,是伊模样,怎如念奴。dà jiā qiě dào,shì yī mó yàng,zěn rú niàn nú。

清平乐

李廌

落梅呜咽。luò méi wū yàn。
暗淡城头月。àn dàn chéng tóu yuè。
吹满江山惊梦蝶。chuī mǎn jiāng shān jīng mèng dié。
唤起画楼伤别。huàn qǐ huà lóu shāng bié。
帘风轻触银钩。lián fēng qīng chù yín gōu。
梧桐玉露新秋。wú tóng yù lù xīn qiū。
底事琐窗深夜,素娥常伴人愁。dǐ shì suǒ chuāng shēn yè,sù é cháng bàn rén chóu。

方竹杖和功远

李廌

性禀方外正,人怜节瘦轻。xìng bǐng fāng wài zhèng,rén lián jié shòu qīng。
持携防水潦,杀活奈山精。chí xié fáng shuǐ lǎo,shā huó nài shān jīng。
直以中圆称,名因义类清。zhí yǐ zhōng yuán chēng,míng yīn yì lèi qīng。
若将灵寿比,未可贱书生。ruò jiāng líng shòu bǐ,wèi kě jiàn shū shēng。

同张公硕梅耕道访董畸老郊居

李廌

白水弄青秧,晨烟著柳行。bái shuǐ nòng qīng yāng,chén yān zhù liǔ xíng。
羁怀正飘泊,陂路转微茫。jī huái zhèng piāo pō,bēi lù zhuǎn wēi máng。
蘋际鹭鸥下,塍边菱荇香。píng jì lù ōu xià,chéng biān líng xìng xiāng。
相从寻胜事,萧飒兴何长。xiāng cóng xún shèng shì,xiāo sà xīng hé zhǎng。

同张公硕梅耕道访董畸老郊居

李廌

㶏水官桥路,将军甲第新。yīn shuǐ guān qiáo lù,jiāng jūn jiǎ dì xīn。
绿沉闲结锈,棐几净无尘。lǜ chén xián jié xiù,fěi jǐ jìng wú chén。
下榻喜宾至,问田怜我贫。xià tà xǐ bīn zhì,wèn tián lián wǒ pín。
相逢便倾倒,晚岁定情亲。xiāng féng biàn qīng dào,wǎn suì dìng qíng qīn。

同张公硕梅耕道访董畸老郊居

李廌

青云两高士,肯伴老夫游。qīng yún liǎng gāo shì,kěn bàn lǎo fū yóu。
方驾相追逐,通宵复献酬。fāng jià xiāng zhuī zhú,tōng xiāo fù xiàn chóu。
诗书嗟失计,农圃话良谋。shī shū jiē shī jì,nóng pǔ huà liáng móu。
日后耦耕伴,悬知总白头。rì hòu ǒu gēng bàn,xuán zhī zǒng bái tóu。

秋菊

李廌

春花富红紫,黄菊与秋宜。chūn huā fù hóng zǐ,huáng jú yǔ qiū yí。
风劲幽香怯,露晞寒艳滋。fēng jìn yōu xiāng qiè,lù xī hán yàn zī。
孤标虽独步,呈秀此何迟。gū biāo suī dú bù,chéng xiù cǐ hé chí。
欲待群芳歇,专荣占一时。yù dài qún fāng xiē,zhuān róng zhàn yī shí。

秋郊

李廌

郊原千里望,好是暮秋时。jiāo yuán qiān lǐ wàng,hǎo shì mù qiū shí。
欲尽登临兴,惟应杖屦宜。yù jǐn dēng lín xīng,wéi yīng zhàng jù yí。
鹗雕方得意,燕雀彼焉知。è diāo fāng dé yì,yàn què bǐ yān zhī。
黄犬苍鹰去,谁家年少儿。huáng quǎn cāng yīng qù,shuí jiā nián shǎo ér。

出城

李廌

岸走舟安稳,逍遥若步虚。àn zǒu zhōu ān wěn,xiāo yáo ruò bù xū。
晴烟迷白鹭,春水见浮鱼。qíng yān mí bái lù,chūn shuǐ jiàn fú yú。
桑树连坡种,人家夹水居。sāng shù lián pō zhǒng,rén jiā jiā shuǐ jū。
年丰村舍好,稚子学诗书。nián fēng cūn shě hǎo,zhì zi xué shī shū。

秋山

李廌

山色带晴云,云山远莫分。shān sè dài qíng yún,yún shān yuǎn mò fēn。
寒林迥萧散,秀气自氤氲。hán lín jiǒng xiāo sàn,xiù qì zì yīn yūn。
定有丘园士,彼同麋鹿群。dìng yǒu qiū yuán shì,bǐ tóng mí lù qún。
弓旌访岩谷,谁为上方闻。gōng jīng fǎng yán gǔ,shuí wèi shàng fāng wén。

秋莺诗

李廌

秋日生春意,林间闻晓莺。qiū rì shēng chūn yì,lín jiān wén xiǎo yīng。
奈何时序晚,不及候虫鸣。nài hé shí xù wǎn,bù jí hòu chóng míng。
摇落无多感,芳菲会满城。yáo luò wú duō gǎn,fāng fēi huì mǎn chéng。
好音宜自默,反舌可无声。hǎo yīn yí zì mò,fǎn shé kě wú shēng。

秋扇和之道

李廌

过时悲既往,适用复相先。guò shí bēi jì wǎng,shì yòng fù xiāng xiān。
世事蓂生陨,人情月晦圆。shì shì míng shēng yǔn,rén qíng yuè huì yuán。
寒凉非尔适,衰歇岂余捐。hán liáng fēi ěr shì,shuāi xiē qǐ yú juān。
岁事待秋敛,农夫期有年。suì shì dài qiū liǎn,nóng fū qī yǒu nián。

续题郭功甫诗卷

李廌

诗道今萧索,骚人古困穷。shī dào jīn xiāo suǒ,sāo rén gǔ kùn qióng。
夜寒金殿冷,秋静蜀关空。yè hán jīn diàn lěng,qiū jìng shǔ guān kōng。
厩隶縻宛马,坛巫诔守宫。jiù lì mí wǎn mǎ,tán wū lěi shǒu gōng。
采珠探水府,丝黍慎蛟龙。cǎi zhū tàn shuǐ fǔ,sī shǔ shèn jiāo lóng。
3091234567»