古诗词

赋王唐卿庐山所得灵壁石

张孝祥

湘江竹深韶不传,后夔神禹飞上天。xiāng jiāng zhú shēn sháo bù chuán,hòu kuí shén yǔ fēi shàng tiān。
泗滨之磬无人编,帝敕此宝沦深渊。sì bīn zhī qìng wú rén biān,dì chì cǐ bǎo lún shēn yuān。
于乎不知几千年,奇形异质鬼所镌。yú hū bù zhī jǐ qiān nián,qí xíng yì zhì guǐ suǒ juān。
青虬赤虎遭缚缠,蹙筋怒爪身挛拳。qīng qiú chì hǔ zāo fù chán,cù jīn nù zhǎo shēn luán quán。
自从胡尘障中原,神物变化随霏烟。zì cóng hú chén zhàng zhōng yuán,shén wù biàn huà suí fēi yān。
金声玉振义不辱,六丁徙置康庐巅。jīn shēng yù zhèn yì bù rǔ,liù dīng xǐ zhì kāng lú diān。
灵台星官未知处,但怪宝气干霄躔。líng tái xīng guān wèi zhī chù,dàn guài bǎo qì gàn xiāo chán。
王郎斋居敷浅原,饮水泣血天所怜。wáng láng zhāi jū fū qiǎn yuán,yǐn shuǐ qì xuè tiān suǒ lián。
空山无人下群仙,似梦非梦或告旃。kōng shān wú rén xià qún xiān,shì mèng fēi mèng huò gào zhān。
扪萝独上果有得,失喜而惧心茫然。mén luó dú shàng guǒ yǒu dé,shī xǐ ér jù xīn máng rán。
百夫挽取自包裹,解衣更买蛮儿毡。bǎi fū wǎn qǔ zì bāo guǒ,jiě yī gèng mǎi mán ér zhān。
缄扃不肯乡人说,知我好古容观瞻。jiān jiōng bù kěn xiāng rén shuō,zhī wǒ hǎo gǔ róng guān zhān。
焚香再拜娄叹息,安得致之天子前。fén xiāng zài bài lóu tàn xī,ān dé zhì zhī tiān zi qián。
安得致之天子前,明堂郊丘备宫县。ān dé zhì zhī tiān zi qián,míng táng jiāo qiū bèi gōng xiàn。
调和正声荐上帝,箫勺群慝收戈鋋。diào hé zhèng shēng jiàn shàng dì,xiāo sháo qún tè shōu gē chán。
朝廷清明用耆哲,一律四海归陶甄。cháo tíng qīng míng yòng qí zhé,yī lǜ sì hǎi guī táo zhēn。
凤皇来仪兽率舞,复古却到虞韶边。fèng huáng lái yí shòu lǜ wǔ,fù gǔ què dào yú sháo biān。
是时赋公笔如椽,襞笺为草登歌篇。shì shí fù gōng bǐ rú chuán,bì jiān wèi cǎo dēng gē piān。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

以水仙花供都运判院

张孝祥

十月西湖冰齿凉,梅间松下小齐房。shí yuè xī hú bīng chǐ liáng,méi jiān sōng xià xiǎo qí fáng。
幽芳靓色天为笑,落莫南来也自香。yōu fāng jìng sè tiān wèi xiào,luò mò nán lái yě zì xiāng。

以水仙花供都运判院

张孝祥

瘴土风烟那有此,却疑姑射是前身。zhàng tǔ fēng yān nà yǒu cǐ,què yí gū shè shì qián shēn。
冰肌玉骨谁消得,付与霜台衣绣人。bīng jī yù gǔ shuí xiāo dé,fù yǔ shuāng tái yī xiù rén。

再和

张孝祥

雪屋因君发妙思,作歌可比汉芝房。xuě wū yīn jūn fā miào sī,zuò gē kě bǐ hàn zhī fáng。
根尘巳证清净慧,鼻观仍薰知见香。gēn chén sì zhèng qīng jìng huì,bí guān réng xūn zhī jiàn xiāng。

再和

张孝祥

玉壶寒露映真色,雾阁云窗立半身。yù hú hán lù yìng zhēn sè,wù gé yún chuāng lì bàn shēn。
可但凌波学仙子,绝怜空谷有佳人。kě dàn líng bō xué xiān zi,jué lián kōng gǔ yǒu jiā rén。

和仲钦题粉岩

张孝祥

一麾縻我欠追从,怅望千山紫翠重。yī huī mí wǒ qiàn zhuī cóng,chàng wàng qiān shān zǐ cuì zhòng。
忽向邮筒得新句,知君正在碧莲峰。hū xiàng yóu tǒng dé xīn jù,zhī jūn zhèng zài bì lián fēng。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

斋中寒日影珑葱,斋外参天十八公。zhāi zhōng hán rì yǐng lóng cōng,zhāi wài cān tiān shí bā gōng。
二十四州民乐否,莫教一物怨途穷。èr shí sì zhōu mín lè fǒu,mò jiào yī wù yuàn tú qióng。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

玉节南来两使星,埋轮折槛有家声。yù jié nán lái liǎng shǐ xīng,mái lún zhé kǎn yǒu jiā shēng。
不嫌斋榜民为重,去国当时一叶轻。bù xián zhāi bǎng mín wèi zhòng,qù guó dāng shí yī yè qīng。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

德意丁宁到绿林,都捐刀剑作齐民。dé yì dīng níng dào lǜ lín,dōu juān dāo jiàn zuò qí mín。
皇华入奏天颜喜,趁得朝元第四春。huáng huá rù zòu tiān yán xǐ,chèn dé cháo yuán dì sì chūn。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

行边使者几时回,寄我清风欲满怀。xíng biān shǐ zhě jǐ shí huí,jì wǒ qīng fēng yù mǎn huái。
已把十诗镌乐石,为公满意落新斋。yǐ bǎ shí shī juān lè shí,wèi gōng mǎn yì luò xīn zhāi。

仲钦寄民为重斋诗和答

张孝祥

蛮烟瘴雨侵行李,每向南云有所思。mán yān zhàng yǔ qīn xíng lǐ,měi xiàng nán yún yǒu suǒ sī。
定自为民忘涉险,请君细读寄来诗。dìng zì wèi mín wàng shè xiǎn,qǐng jūn xì dú jì lái shī。

张孝祥

东窗便种千竿竹,准拟清风六月凉。dōng chuāng biàn zhǒng qiān gān zhú,zhǔn nǐ qīng fēng liù yuè liáng。
传语报恩圭长老,相烦去作竹街坊。chuán yǔ bào ēn guī zhǎng lǎo,xiāng fán qù zuò zhú jiē fāng。

偶得四月菊以奉提刑运使

张孝祥

午阴篱落小裴回,底许清香鼻观来。wǔ yīn lí luò xiǎo péi huí,dǐ xǔ qīng xiāng bí guān lái。
定自霜台风力峻,故教霜菊暑中开。dìng zì shuāng tái fēng lì jùn,gù jiào shuāng jú shǔ zhōng kāi。

偶得四月菊以奉提刑运使

张孝祥

金缕裁衣玉缀裳,扫除瘴暑作秋香。jīn lǚ cái yī yù zhuì shang,sǎo chú zhàng shǔ zuò qiū xiāng。
一杯拟做重阳赏,更借西风一夜凉。yī bēi nǐ zuò zhòng yáng shǎng,gèng jiè xī fēng yī yè liáng。

偶得新茶献提刑丈

张孝祥

龙焙新春出尚方,细官佳句总堪尝。lóng bèi xīn chūn chū shàng fāng,xì guān jiā jù zǒng kān cháng。
遥知举案齐眉处,再拜萱堂寿未央。yáo zhī jǔ àn qí méi chù,zài bài xuān táng shòu wèi yāng。

郑义宁送莼菜

张孝祥

我梦扁舟震泽风,莼羹到箸晚盘空。wǒ mèng biǎn zhōu zhèn zé fēng,chún gēng dào zhù wǎn pán kōng。
那知岭海炎蒸地,也有青丝满碧笼。nà zhī lǐng hǎi yán zhēng dì,yě yǒu qīng sī mǎn bì lóng。