古诗词

赋王唐卿庐山所得灵壁石

张孝祥

湘江竹深韶不传,后夔神禹飞上天。xiāng jiāng zhú shēn sháo bù chuán,hòu kuí shén yǔ fēi shàng tiān。
泗滨之磬无人编,帝敕此宝沦深渊。sì bīn zhī qìng wú rén biān,dì chì cǐ bǎo lún shēn yuān。
于乎不知几千年,奇形异质鬼所镌。yú hū bù zhī jǐ qiān nián,qí xíng yì zhì guǐ suǒ juān。
青虬赤虎遭缚缠,蹙筋怒爪身挛拳。qīng qiú chì hǔ zāo fù chán,cù jīn nù zhǎo shēn luán quán。
自从胡尘障中原,神物变化随霏烟。zì cóng hú chén zhàng zhōng yuán,shén wù biàn huà suí fēi yān。
金声玉振义不辱,六丁徙置康庐巅。jīn shēng yù zhèn yì bù rǔ,liù dīng xǐ zhì kāng lú diān。
灵台星官未知处,但怪宝气干霄躔。líng tái xīng guān wèi zhī chù,dàn guài bǎo qì gàn xiāo chán。
王郎斋居敷浅原,饮水泣血天所怜。wáng láng zhāi jū fū qiǎn yuán,yǐn shuǐ qì xuè tiān suǒ lián。
空山无人下群仙,似梦非梦或告旃。kōng shān wú rén xià qún xiān,shì mèng fēi mèng huò gào zhān。
扪萝独上果有得,失喜而惧心茫然。mén luó dú shàng guǒ yǒu dé,shī xǐ ér jù xīn máng rán。
百夫挽取自包裹,解衣更买蛮儿毡。bǎi fū wǎn qǔ zì bāo guǒ,jiě yī gèng mǎi mán ér zhān。
缄扃不肯乡人说,知我好古容观瞻。jiān jiōng bù kěn xiāng rén shuō,zhī wǒ hǎo gǔ róng guān zhān。
焚香再拜娄叹息,安得致之天子前。fén xiāng zài bài lóu tàn xī,ān dé zhì zhī tiān zi qián。
安得致之天子前,明堂郊丘备宫县。ān dé zhì zhī tiān zi qián,míng táng jiāo qiū bèi gōng xiàn。
调和正声荐上帝,箫勺群慝收戈鋋。diào hé zhèng shēng jiàn shàng dì,xiāo sháo qún tè shōu gē chán。
朝廷清明用耆哲,一律四海归陶甄。cháo tíng qīng míng yòng qí zhé,yī lǜ sì hǎi guī táo zhēn。
凤皇来仪兽率舞,复古却到虞韶边。fèng huáng lái yí shòu lǜ wǔ,fù gǔ què dào yú sháo biān。
是时赋公笔如椽,襞笺为草登歌篇。shì shí fù gōng bǐ rú chuán,bì jiān wèi cǎo dēng gē piān。
张孝祥

张孝祥

张孝祥(1132年-1169年),字安国,号于湖居士,汉族,简州(今属四川)人,生于明州鄞县。宋朝词人。著有《于湖集》40卷、《于湖词》1卷。其才思敏捷,词豪放爽朗,风格与苏轼相近,孝祥“尝慕东坡,每作为诗文,必问门人曰:‘比东坡如何?’” 张孝祥的作品>>

猜您喜欢

玉渊

张孝祥

灵源直上与天通,借路来从五老峰。líng yuán zhí shàng yǔ tiān tōng,jiè lù lái cóng wǔ lǎo fēng。
试向栏干敲拄杖,为君唤起玉渊龙。shì xiàng lán gàn qiāo zhǔ zhàng,wèi jūn huàn qǐ yù yuān lóng。

万杉寺

张孝祥

庄田总是昭陵赐,更着官船载御书。zhuāng tián zǒng shì zhāo líng cì,gèng zhe guān chuán zài yù shū。
今日残僧无饭吃,却催积欠意何如。jīn rì cán sēng wú fàn chī,què cuī jī qiàn yì hé rú。

万杉寺

张孝祥

老干参天一万株,庐山佳处著浮图。lǎo gàn cān tiān yī wàn zhū,lú shān jiā chù zhù fú tú。
只因买断山中景,破费神龙百斛珠。zhǐ yīn mǎi duàn shān zhōng jǐng,pò fèi shén lóng bǎi hú zhū。

楞伽寺

张孝祥

朱砂峰下楞伽寺,白发僧生乙丑年。zhū shā fēng xià léng gā sì,bái fā sēng shēng yǐ chǒu nián。
乞我一杯清净水,为扶脚力上层巅。qǐ wǒ yī bēi qīng jìng shuǐ,wèi fú jiǎo lì shàng céng diān。

楞伽寺

张孝祥

天围欲尽三千界,地险真成百二关。tiān wéi yù jǐn sān qiān jiè,dì xiǎn zhēn chéng bǎi èr guān。
不向中峰最高处,诸君元未识庐山。bù xiàng zhōng fēng zuì gāo chù,zhū jūn yuán wèi shí lú shān。

楞伽寺

张孝祥

山北山南劫火馀,如何留得此僧居。shān běi shān nán jié huǒ yú,rú hé liú dé cǐ sēng jū。
可怜钟阁三枝竹,无复山房万卷书。kě lián zhōng gé sān zhī zhú,wú fù shān fáng wàn juǎn shū。

鸾溪

张孝祥

苍龙翔舞馀千仞,瀑水奔流欲百盘。cāng lóng xiáng wǔ yú qiān rèn,pù shuǐ bēn liú yù bǎi pán。
定自山灵怜寂寞,故教临镜有窥鸾。dìng zì shān líng lián jì mò,gù jiào lín jìng yǒu kuī luán。

漪澜堂

张孝祥

水漫春洲到处通,樯竿无数插空蒙。shuǐ màn chūn zhōu dào chù tōng,qiáng gān wú shù chā kōng méng。
主人只爱堂前木,不放庐山入眼中。zhǔ rén zhǐ ài táng qián mù,bù fàng lú shān rù yǎn zhōng。

和家君韵寄舅氏

张孝祥

夷齐之清格鄙顽,孳孳盗蹠何曾闲。yí qí zhī qīng gé bǐ wán,zī zī dào zhí hé céng xián。
空斋风定香缕直,但有书册犹相关。kōng zhāi fēng dìng xiāng lǚ zhí,dàn yǒu shū cè yóu xiāng guān。

送猿翟伯寿

张孝祥

万里归来无苜蓿,扁舟共载两猿君。wàn lǐ guī lái wú mù xu,biǎn zhōu gòng zài liǎng yuán jūn。
今日送君向何处,黄鹤山中多白云。jīn rì sòng jūn xiàng hé chù,huáng hè shān zhōng duō bái yún。

奉题富文横舟

张孝祥

山林城市不相得,此处俱胜天下降。shān lín chéng shì bù xiāng dé,cǐ chù jù shèng tiān xià jiàng。
欲展江天一千里,横舟西南更开窗。yù zhǎn jiāng tiān yī qiān lǐ,héng zhōu xī nán gèng kāi chuāng。

子馀许修草堂遣句劝请

张孝祥

莲社高人久寂寥,草堂风物故萧萧。lián shè gāo rén jiǔ jì liáo,cǎo táng fēng wù gù xiāo xiāo。
追还旧观须公等,唤我它年寄一瓢。zhuī hái jiù guān xū gōng děng,huàn wǒ tā nián jì yī piáo。

次韵南轩喜雨

张孝祥

午窗溜雨忽潺潺,想见欣然阡陌间。wǔ chuāng liū yǔ hū chán chán,xiǎng jiàn xīn rán qiān mò jiān。
敬简堂中有新事,水满新池雨满山。jìng jiǎn táng zhōng yǒu xīn shì,shuǐ mǎn xīn chí yǔ mǎn shān。

次韵南轩喜雨

张孝祥

北风吹云如裂丝,赤龙卷水尾倒垂。běi fēng chuī yún rú liè sī,chì lóng juǎn shuǐ wěi dào chuí。
雷轰电激不敢驻,驱入吾家喜雨诗。léi hōng diàn jī bù gǎn zhù,qū rù wú jiā xǐ yǔ shī。

次韵南轩喜雨

张孝祥

天公有意不作难,一雨千里须臾间。tiān gōng yǒu yì bù zuò nán,yī yǔ qiān lǐ xū yú jiān。
但得湖南今岁熟,我亦腰镰归故山。dàn dé hú nán jīn suì shú,wǒ yì yāo lián guī gù shān。