古诗词

读放翁剑南集

刘应时

少陵先生赴奉天,乌帽麻鞋见天子。shǎo líng xiān shēng fù fèng tiān,wū mào má xié jiàn tiān zi。
乾坤疮痍塞目惨,人烟萧瑟胡尘起。qián kūn chuāng yí sāi mù cǎn,rén yān xiāo sè hú chén qǐ。
八月之吉风凄然,北征徒步走三川。bā yuè zhī jí fēng qī rán,běi zhēng tú bù zǒu sān chuān。
夜经战场霜月冷,累累白骨生苍烟。yè jīng zhàn chǎng shuāng yuè lěng,lèi lèi bái gǔ shēng cāng yān。
五载栖栖客蜀郡,骑驴日候平安信。wǔ zài qī qī kè shǔ jùn,qí lǘ rì hòu píng ān xìn。
喜闻诸将收山东,拭泪一望长安近。xǐ wén zhū jiāng shōu shān dōng,shì lèi yī wàng zhǎng ān jìn。
瞿唐想见放船时,回首夔府多愁思。qú táng xiǎng jiàn fàng chuán shí,huí shǒu kuí fǔ duō chóu sī。
蜀人至今亦好事,翠珉盛刻草堂诗。shǔ rén zhì jīn yì hǎo shì,cuì mín shèng kè cǎo táng shī。
放翁前身少陵老,胸中如觉天地小。fàng wēng qián shēn shǎo líng lǎo,xiōng zhōng rú jué tiān dì xiǎo。
平生一饭不忘君,危言曾把奸雄扫。píng shēng yī fàn bù wàng jūn,wēi yán céng bǎ jiān xióng sǎo。
周流斯世辙已环,一笑又入剑南山。zhōu liú sī shì zhé yǐ huán,yī xiào yòu rù jiàn nán shān。
酒杯吸尽锦屏秀,孤剑声锵峡水寒。jiǔ bēi xī jǐn jǐn píng xiù,gū jiàn shēng qiāng xiá shuǐ hán。
万丈虹霓蟠肺腑,射虎刽鲸时一吐。wàn zhàng hóng ní pán fèi fǔ,shè hǔ guì jīng shí yī tǔ。
我虽老眼向昏花,夜窗吟哦杂风雨。wǒ suī lǎo yǎn xiàng hūn huā,yè chuāng yín ó zá fēng yǔ。
少陵间关兵乱中,放翁遭时乐且丰。shǎo líng jiān guān bīng luàn zhōng,fàng wēng zāo shí lè qiě fēng。
饱参要具正法眼,切忌错下将无同。bǎo cān yào jù zhèng fǎ yǎn,qiè jì cuò xià jiāng wú tóng。
茶山夜半传机要,断非口耳得其妙。chá shān yè bàn chuán jī yào,duàn fēi kǒu ěr dé qí miào。
君不见塔主不识古云门,异时衣钵还渠绍。jūn bù jiàn tǎ zhǔ bù shí gǔ yún mén,yì shí yī bō hái qú shào。

刘应时

宋四明人,字良佐。喜好诗,与陆游、杨万里友善。有《颐庵居士集》。 刘应时的作品>>

猜您喜欢

辛亥长至后二首

刘应时

老去惊时序,冬温少冱阴。lǎo qù jīng shí xù,dōng wēn shǎo hù yīn。
心闲知物理,阳复见天心。xīn xián zhī wù lǐ,yáng fù jiàn tiān xīn。
圣主成郊礼,寰区迓德音。shèng zhǔ chéng jiāo lǐ,huán qū yà dé yīn。
病夫思赞善,拥褐发长吟。bìng fū sī zàn shàn,yōng hè fā zhǎng yín。

辛亥长至后二首

刘应时

遥想清台上,已书云物祥。yáo xiǎng qīng tái shàng,yǐ shū yún wù xiáng。
自惭身老大,渐喜日舒长。zì cán shēn lǎo dà,jiàn xǐ rì shū zhǎng。
芹泮三益友,芸窗一炷香。qín pàn sān yì yǒu,yún chuāng yī zhù xiāng。
此间无俗物,贫病亦何伤。cǐ jiān wú sú wù,pín bìng yì hé shāng。

秋夜书怀

刘应时

金行肃物岁功成,银汉西斜夜气清。jīn xíng sù wù suì gōng chéng,yín hàn xī xié yè qì qīng。
淡月似为吾辈款,短檠深见古人情。dàn yuè shì wèi wú bèi kuǎn,duǎn qíng shēn jiàn gǔ rén qíng。
候虫促织巧能语,露叶堕林微有声。hòu chóng cù zhī qiǎo néng yǔ,lù yè duò lín wēi yǒu shēng。
自笑何为法天运,只将心事卜前程。zì xiào hé wèi fǎ tiān yùn,zhǐ jiāng xīn shì bo qián chéng。

杜宇

刘应时

花残叶密过芳春,江北江南烟水昏。huā cán yè mì guò fāng chūn,jiāng běi jiāng nán yān shuǐ hūn。
何处飞来恼归客,小窗梦破正消魂。hé chù fēi lái nǎo guī kè,xiǎo chuāng mèng pò zhèng xiāo hún。
月明声在溪桥侧,雨后人行绿树村。yuè míng shēng zài xī qiáo cè,yǔ hòu rén xíng lǜ shù cūn。
啼得崔郎肠欲断,桃花颜色怅何存。tí dé cuī láng cháng yù duàn,táo huā yán sè chàng hé cún。

酬平上人

刘应时

比邻鸡犬寂无闻,烟际微风起夕曛。bǐ lín jī quǎn jì wú wén,yān jì wēi fēng qǐ xī xūn。
肠断梅飘千树玉,眼寒麦浪一溪云。cháng duàn méi piāo qiān shù yù,yǎn hán mài làng yī xī yún。
拙于生计无如我,老矣情亲独有君。zhuō yú shēng jì wú rú wǒ,lǎo yǐ qíng qīn dú yǒu jūn。
伫立茅檐一搔首,扶春梦月与谁分。zhù lì máo yán yī sāo shǒu,fú chūn mèng yuè yǔ shuí fēn。

夜坐有感

刘应时

躬耕谷口未为贫,安得生涯似子真。gōng gēng gǔ kǒu wèi wèi pín,ān dé shēng yá shì zi zhēn。
平日固知穷有鬼,年来更觉老欺人。píng rì gù zhī qióng yǒu guǐ,nián lái gèng jué lǎo qī rén。
短檠颇怯蝇头字,蠹简时揩鼠迹尘。duǎn qíng pǒ qiè yíng tóu zì,dù jiǎn shí kāi shǔ jì chén。
儿女岂知黄卷乐,苦嫌无补废精神。ér nǚ qǐ zhī huáng juǎn lè,kǔ xián wú bǔ fèi jīng shén。

喜会故友

刘应时

邂逅相逢不作难,地炉握手话悲欢。xiè hòu xiāng féng bù zuò nán,dì lú wò shǒu huà bēi huān。
朝廷已诵相如赋,朋旧犹嗟范叔寒。cháo tíng yǐ sòng xiāng rú fù,péng jiù yóu jiē fàn shū hán。
剪剪秋花多胜韵,累累霜实尚微酸。jiǎn jiǎn qiū huā duō shèng yùn,lèi lèi shuāng shí shàng wēi suān。
小春天气能来否,同访山家苜蓿盘。xiǎo chūn tiān qì néng lái fǒu,tóng fǎng shān jiā mù xu pán。

遣怀

刘应时

自笑平居气吐霓,桑榆暮景转凄迷。zì xiào píng jū qì tǔ ní,sāng yú mù jǐng zhuǎn qī mí。
纵云举世无青眼,敢忘终身诵白圭。zòng yún jǔ shì wú qīng yǎn,gǎn wàng zhōng shēn sòng bái guī。
风蕊弄香依水出,冻云衔雪压檐低。fēng ruǐ nòng xiāng yī shuǐ chū,dòng yún xián xuě yā yán dī。
儿童不识人怀抱,苦傍寒窗读凤兮。ér tóng bù shí rén huái bào,kǔ bàng hán chuāng dú fèng xī。

山居

刘应时

浅浅溪流短短篱,碧于深处小茅茨。qiǎn qiǎn xī liú duǎn duǎn lí,bì yú shēn chù xiǎo máo cí。
想无俗子知踪迹,小款梅花细说诗。xiǎng wú sú zi zhī zōng jì,xiǎo kuǎn méi huā xì shuō shī。

秋郊

刘应时

柿叶飘零满屋除,半山衔日落丘墟。shì yè piāo líng mǎn wū chú,bàn shān xián rì luò qiū xū。
睡馀不觉西风急,乱我窗前数板书。shuì yú bù jué xī fēng jí,luàn wǒ chuāng qián shù bǎn shū。

过飞凫别业

刘应时

垂空小雨湿梅花,一岭穿云石径斜。chuí kōng xiǎo yǔ shī méi huā,yī lǐng chuān yún shí jìng xié。
燕子飞时春欲暮,断桥烟水渺无涯。yàn zi fēi shí chūn yù mù,duàn qiáo yān shuǐ miǎo wú yá。

史魏公东湖别墅二首

刘应时

云抹山容疑泼绿,月涵波影自摇金。yún mǒ shān róng yí pō lǜ,yuè hán bō yǐng zì yáo jīn。
丈夫出处如云月,猿鹤安能识此心。zhàng fū chū chù rú yún yuè,yuán hè ān néng shí cǐ xīn。

史魏公东湖别墅二首

刘应时

徜徉绿野春波上,徙倚石楼烟霭间。cháng yáng lǜ yě chūn bō shàng,xǐ yǐ shí lóu yān ǎi jiān。
只恐苍生待霖雨,未容谢傅老东山。zhǐ kǒng cāng shēng dài lín yǔ,wèi róng xiè fù lǎo dōng shān。

早行

刘应时

登舆睡思尚昏昏,斗柄衔山月在门。dēng yú shuì sī shàng hūn hūn,dòu bǐng xián shān yuè zài mén。
鸡犬未鸣潮半落,草虫声在豆花村。jī quǎn wèi míng cháo bàn luò,cǎo chóng shēng zài dòu huā cūn。

春晚二首

刘应时

天气清和晴复阴,酴醾堆雪笋抽簪。tiān qì qīng hé qíng fù yīn,tú mí duī xuě sǔn chōu zān。
谁知老去伤春意,自把茶瓯当酒斟。shuí zhī lǎo qù shāng chūn yì,zì bǎ chá ōu dāng jiǔ zhēn。
82123456