古诗词

读放翁剑南集

刘应时

少陵先生赴奉天,乌帽麻鞋见天子。shǎo líng xiān shēng fù fèng tiān,wū mào má xié jiàn tiān zi。
乾坤疮痍塞目惨,人烟萧瑟胡尘起。qián kūn chuāng yí sāi mù cǎn,rén yān xiāo sè hú chén qǐ。
八月之吉风凄然,北征徒步走三川。bā yuè zhī jí fēng qī rán,běi zhēng tú bù zǒu sān chuān。
夜经战场霜月冷,累累白骨生苍烟。yè jīng zhàn chǎng shuāng yuè lěng,lèi lèi bái gǔ shēng cāng yān。
五载栖栖客蜀郡,骑驴日候平安信。wǔ zài qī qī kè shǔ jùn,qí lǘ rì hòu píng ān xìn。
喜闻诸将收山东,拭泪一望长安近。xǐ wén zhū jiāng shōu shān dōng,shì lèi yī wàng zhǎng ān jìn。
瞿唐想见放船时,回首夔府多愁思。qú táng xiǎng jiàn fàng chuán shí,huí shǒu kuí fǔ duō chóu sī。
蜀人至今亦好事,翠珉盛刻草堂诗。shǔ rén zhì jīn yì hǎo shì,cuì mín shèng kè cǎo táng shī。
放翁前身少陵老,胸中如觉天地小。fàng wēng qián shēn shǎo líng lǎo,xiōng zhōng rú jué tiān dì xiǎo。
平生一饭不忘君,危言曾把奸雄扫。píng shēng yī fàn bù wàng jūn,wēi yán céng bǎ jiān xióng sǎo。
周流斯世辙已环,一笑又入剑南山。zhōu liú sī shì zhé yǐ huán,yī xiào yòu rù jiàn nán shān。
酒杯吸尽锦屏秀,孤剑声锵峡水寒。jiǔ bēi xī jǐn jǐn píng xiù,gū jiàn shēng qiāng xiá shuǐ hán。
万丈虹霓蟠肺腑,射虎刽鲸时一吐。wàn zhàng hóng ní pán fèi fǔ,shè hǔ guì jīng shí yī tǔ。
我虽老眼向昏花,夜窗吟哦杂风雨。wǒ suī lǎo yǎn xiàng hūn huā,yè chuāng yín ó zá fēng yǔ。
少陵间关兵乱中,放翁遭时乐且丰。shǎo líng jiān guān bīng luàn zhōng,fàng wēng zāo shí lè qiě fēng。
饱参要具正法眼,切忌错下将无同。bǎo cān yào jù zhèng fǎ yǎn,qiè jì cuò xià jiāng wú tóng。
茶山夜半传机要,断非口耳得其妙。chá shān yè bàn chuán jī yào,duàn fēi kǒu ěr dé qí miào。
君不见塔主不识古云门,异时衣钵还渠绍。jūn bù jiàn tǎ zhǔ bù shí gǔ yún mén,yì shí yī bō hái qú shào。

刘应时

宋四明人,字良佐。喜好诗,与陆游、杨万里友善。有《颐庵居士集》。 刘应时的作品>>

猜您喜欢

郊行三首

刘应时

西郊穑事欲迎秋,旱魃肆凶犹未收。xī jiāo sè shì yù yíng qiū,hàn bá sì xiōng yóu wèi shōu。
卷地黑风吹雨散,稻花飘荡满天浮。juǎn dì hēi fēng chuī yǔ sàn,dào huā piāo dàng mǎn tiān fú。

郊行三首

刘应时

茫茫阡陌起黄埃,喜望片云衔雨来。máng máng qiān mò qǐ huáng āi,xǐ wàng piàn yún xián yǔ lái。
霢霂未施风不息,依然白日照楼台。mài mù wèi shī fēng bù xī,yī rán bái rì zhào lóu tái。

义上人归自武林戏作四偈

刘应时

十载江湖寄此身,足香惯踏软红尘。shí zài jiāng hú jì cǐ shēn,zú xiāng guàn tà ruǎn hóng chén。
梦回一笑知何有,稳卧家山寂寞滨。mèng huí yī xiào zhī hé yǒu,wěn wò jiā shān jì mò bīn。

义上人归自武林戏作四偈

刘应时

行脚从来笑赵州,草鞋踏破竟何求。xíng jiǎo cóng lái xiào zhào zhōu,cǎo xié tà pò jìng hé qiú。
百千三昧无穷义,不出颐庵拄杖头。bǎi qiān sān mèi wú qióng yì,bù chū yí ān zhǔ zhàng tóu。

义上人归自武林戏作四偈

刘应时

老去居然懒出门,故乡零落暗消魂。lǎo qù jū rán lǎn chū mén,gù xiāng líng luò àn xiāo hún。
岁寒道义唯松竹,伴我东溪沙水村。suì hán dào yì wéi sōng zhú,bàn wǒ dōng xī shā shuǐ cūn。

义上人归自武林戏作四偈

刘应时

身世总为闲伎俩,生前须了恶因缘。shēn shì zǒng wèi xián jì liǎ,shēng qián xū le è yīn yuán。
把茅约子归云壑,品字柴头坐说禅。bǎ máo yuē zi guī yún hè,pǐn zì chái tóu zuò shuō chán。

石菖蒲

刘应时

十年梦不到丘壑,清坐喜看寒瘦姿。shí nián mèng bù dào qiū hè,qīng zuò xǐ kàn hán shòu zī。
玉立一峰森黛色,虬蟠九节漾风漪。yù lì yī fēng sēn dài sè,qiú pán jiǔ jié yàng fēng yī。
涓涓月露欲生处,漠漠溪云未散时。juān juān yuè lù yù shēng chù,mò mò xī yún wèi sàn shí。
却笑轻狂桃李眼,臞仙风韵不能窥。què xiào qīng kuáng táo lǐ yǎn,qú xiān fēng yùn bù néng kuī。
82123456