古诗词

寄祖秘丞

李觏

我本山田人,好尚与众异。wǒ běn shān tián rén,hǎo shàng yǔ zhòng yì。
平生重交游,所得固无几。píng shēng zhòng jiāo yóu,suǒ dé gù wú jǐ。
昨者应茂才,西行觑朝美。zuó zhě yīng mào cái,xī xíng qù cháo měi。
时当庆历初,选举实多士。shí dāng qìng lì chū,xuǎn jǔ shí duō shì。
茫茫帝王州,栖栖远行子。máng máng dì wáng zhōu,qī qī yuǎn xíng zi。
携钱赁破屋,乞火蒸陈米。xié qián lìn pò wū,qǐ huǒ zhēng chén mǐ。
鞍马到即卖,僮仆痴难使。ān mǎ dào jí mài,tóng pū chī nán shǐ。
有时造公卿,努力向廛市。yǒu shí zào gōng qīng,nǔ lì xiàng chán shì。
数步则一歇,长吁乃能起。shù bù zé yī xiē,zhǎng xū nǎi néng qǐ。
衣冠信质野,言语欠婉媚。yī guān xìn zhì yě,yán yǔ qiàn wǎn mèi。
阍人顾之笑,将命见而避。hūn rén gù zhī xiào,jiāng mìng jiàn ér bì。
往往得所请,跄跄向前跪。wǎng wǎng dé suǒ qǐng,qiāng qiāng xiàng qián guì。
何能剖怀抱,浪自慕尊贵。hé néng pōu huái bào,làng zì mù zūn guì。
贵人如天神,喘息生云气。guì rén rú tiān shén,chuǎn xī shēng yún qì。
野夫等麋鹿,刍豢非所冀。yě fū děng mí lù,chú huàn fēi suǒ jì。
归来坐空窗,惆怅夕不睡。guī lái zuò kōng chuāng,chóu chàng xī bù shuì。
尘埃满须鬓,臭恶入口鼻。chén āi mǎn xū bìn,chòu è rù kǒu bí。
业已辞吾亲,中道岂可废。yè yǐ cí wú qīn,zhōng dào qǐ kě fèi。
黾勉待报闻,愁忧遂经岁。mǐn miǎn dài bào wén,chóu yōu suì jīng suì。
二年正月晦,闲房适假寐。èr nián zhèng yuè huì,xián fáng shì jiǎ mèi。
有奴来啄门,手披择之刺。yǒu nú lái zhuó mén,shǒu pī zé zhī cì。
承命惊下床,赤脚误穿履。chéng mìng jīng xià chuáng,chì jiǎo wù chuān lǚ。
从来未识面,只是闻高第。cóng lái wèi shí miàn,zhǐ shì wén gāo dì。
名显宦且达,见我当何为。míng xiǎn huàn qiě dá,jiàn wǒ dāng hé wèi。
再拜请就席,熟视知可畏。zài bài qǐng jiù xí,shú shì zhī kě wèi。
昂昂貌甚古,崖石掀氛翳。áng áng mào shén gǔ,yá shí xiān fēn yì。
浑浑气甚和,璞玉无芒锐。hún hún qì shén hé,pú yù wú máng ruì。
高谈贯先哲,雅意在兹世。gāo tán guàn xiān zhé,yǎ yì zài zī shì。
昔人相遇间,一言犹合契。xī rén xiāng yù jiān,yī yán yóu hé qì。
今吾于择之,宁假再三计。jīn wú yú zé zhī,níng jiǎ zài sān jì。
自此习往还,中心蔑疑贰。zì cǐ xí wǎng hái,zhōng xīn miè yí èr。
如热息广厦,如饥享盛馈。rú rè xī guǎng shà,rú jī xiǎng shèng kuì。
君授南康守,舟维蔡河涘。jūn shòu nán kāng shǒu,zhōu wéi cài hé sì。
我馆汴之阴,前去路则迩。wǒ guǎn biàn zhī yīn,qián qù lù zé ěr。
时时结帽带,踽踽寻英轨。shí shí jié mào dài,jǔ jǔ xún yīng guǐ。
众人娇绮罗,相对纫兰芷。zhòng rén jiāo qǐ luó,xiāng duì rèn lán zhǐ。
朱弦自三叹,笑杀彼郑卫。zhū xián zì sān tàn,xiào shā bǐ zhèng wèi。
王命有期日,都门一反袂。wáng mìng yǒu qī rì,dōu mén yī fǎn mèi。
君行剧鸿轩,我处近匏系。jūn xíng jù hóng xuān,wǒ chù jìn páo xì。
旷日及孟秋,皇慈始收试。kuàng rì jí mèng qiū,huáng cí shǐ shōu shì。
崇崇九门开,窈窈三馆袐。chóng chóng jiǔ mén kāi,yǎo yǎo sān guǎn bì。
主司隔帘帷,欲望不可跂。zhǔ sī gé lián wéi,yù wàng bù kě qí。
中贵当枨闑,蒐索遍靴底。zhōng guì dāng chéng niè,sōu suǒ biàn xuē dǐ。
呼名授之坐,败席铺冷地。hū míng shòu zhī zuò,bài xí pù lěng dì。
健儿直我前,武怒足防备。jiàn ér zhí wǒ qián,wǔ nù zú fáng bèi。
少小学贤能,谓可当宾礼。shǎo xiǎo xué xián néng,wèi kě dāng bīn lǐ。
一朝在槛阱,两目但谔眙。yī cháo zài kǎn jǐng,liǎng mù dàn è yí。
捉笔析所问,移时数千字。zhuō bǐ xī suǒ wèn,yí shí shù qiān zì。
读书取大者,纤悉或靡记。dú shū qǔ dà zhě,xiān xī huò mí jì。
炙背虽自奇,宁当至尊意。zhì bèi suī zì qí,níng dāng zhì zūn yì。
龙马腾天衢,驽骀合羞死。lóng mǎ téng tiān qú,nú dài hé xiū sǐ。
量才与揣命,坦荡更何事。liàng cái yǔ chuāi mìng,tǎn dàng gèng hé shì。
振衣托归舟,河流迅弧矢。zhèn yī tuō guī zhōu,hé liú xùn hú shǐ。
淮清江且平,逾月在枕几。huái qīng jiāng qiě píng,yú yuè zài zhěn jǐ。
及过庐山南,闻君初布治。jí guò lú shān nán,wén jūn chū bù zhì。
船樯既入岸,马首已来暨。chuán qiáng jì rù àn,mǎ shǒu yǐ lái jì。
迎我到府署,相见共欣喜。yíng wǒ dào fǔ shǔ,xiāng jiàn gòng xīn xǐ。
嫩橘摘千苞,肥鱼斫干尾。nèn jú zhāi qiān bāo,féi yú zhuó gàn wěi。
萧晨彻骨清,佳境邀人醉。xiāo chén chè gǔ qīng,jiā jìng yāo rén zuì。
高会虽暂欢,故园当速至。gāo huì suī zàn huān,gù yuán dāng sù zhì。
草草成别愁,悠悠渡湖水。cǎo cǎo chéng bié chóu,yōu yōu dù hú shuǐ。
是时东方曙,俄然北风厉。shì shí dōng fāng shǔ,é rán běi fēng lì。
阳乌畏威逃,江神以儒戏。yáng wū wèi wēi táo,jiāng shén yǐ rú xì。
气象斗不同,波涛大可悸。qì xiàng dòu bù tóng,bō tāo dà kě jì。
长帆张欲裂,孤舟荡无倚。zhǎng fān zhāng yù liè,gū zhōu dàng wú yǐ。
或从玉井出,或自银山坠。huò cóng yù jǐng chū,huò zì yín shān zhuì。
篙工敛手立,脉脉无穷泪。gāo gōng liǎn shǒu lì,mài mài wú qióng lèi。
从者闭目坐,嗟嗟不敢视。cóng zhě bì mù zuò,jiē jiē bù gǎn shì。
我时抚床歌,分作长江鬼。wǒ shí fǔ chuáng gē,fēn zuò zhǎng jiāng guǐ。
所恨生劬劳,不孝而已矣。suǒ hèn shēng qú láo,bù xiào ér yǐ yǐ。
祸福果无妄,险难行可弭。huò fú guǒ wú wàng,xiǎn nán xíng kě mǐ。
脱身得平康,引领望乡里。tuō shēn dé píng kāng,yǐn lǐng wàng xiāng lǐ。
厥后过浃日,幸得见维梓。jué hòu guò jiā rì,xìng dé jiàn wéi zǐ。
入门何怡怡,馔具有甘旨。rù mén hé yí yí,zhuàn jù yǒu gān zhǐ。
稚女能纫针,骄儿遍生齿。zhì nǚ néng rèn zhēn,jiāo ér biàn shēng chǐ。
芟除闲草莱,疏通旧沼沚。shān chú xián cǎo lái,shū tōng jiù zhǎo zhǐ。
吾庐可终焉,生计由此始。wú lú kě zhōng yān,shēng jì yóu cǐ shǐ。
郡守方仁贤,学宫盛修理。jùn shǒu fāng rén xián,xué gōng shèng xiū lǐ。
踵门致勤恪,命我论经艺。zhǒng mén zhì qín kè,mìng wǒ lùn jīng yì。
麻衣何纷纷,乡人子若弟。má yī hé fēn fēn,xiāng rén zi ruò dì。
不唯务章句,所欲兴礼义。bù wéi wù zhāng jù,suǒ yù xīng lǐ yì。
施为有本末,动静有纲纪。shī wèi yǒu běn mò,dòng jìng yǒu gāng jì。
蚤与鸡同觉,夜与月相值。zǎo yǔ jī tóng jué,yè yǔ yuè xiāng zhí。
孳孳忘饮食,斫斫在文史。zī zī wàng yǐn shí,zhuó zhuó zài wén shǐ。
时附南康书,或逢北来使。shí fù nán kāng shū,huò féng běi lái shǐ。
尺素虽满前,话言难到耳。chǐ sù suī mǎn qián,huà yán nán dào ěr。
殆及三年冬,闻君受朝寄。dài jí sān nián dōng,wén jūn shòu cháo jì。
名称按刑狱,势可平冤滞。míng chēng àn xíng yù,shì kě píng yuān zhì。
故人渐大任,贱子差自慰。gù rén jiàn dà rèn,jiàn zi chà zì wèi。
轩车日已远,翰墨益难致。xuān chē rì yǐ yuǎn,hàn mò yì nán zhì。
薄命良可伤,降灾浑未已。báo mìng liáng kě shāng,jiàng zāi hún wèi yǐ。
是年之季冬,举家缠疫疠。shì nián zhī jì dōng,jǔ jiā chán yì lì。
老母尚委顿,微躯盖蝼蚁。lǎo mǔ shàng wěi dùn,wēi qū gài lóu yǐ。
形骸非我有,魂魄与心离。xíng hái fēi wǒ yǒu,hún pò yǔ xīn lí。
权柄在鬼物,功力非服饵。quán bǐng zài guǐ wù,gōng lì fēi fú ěr。
晓突谁能炊,午关犹未启。xiǎo tū shuí néng chuī,wǔ guān yóu wèi qǐ。
荏苒再周月,幸会天不弃。rěn rǎn zài zhōu yuè,xìng huì tiān bù qì。
春风动枯槁,甘雨浇根柢。chūn fēng dòng kū gǎo,gān yǔ jiāo gēn dǐ。
行行夏交秋,吉微凶不替。xíng xíng xià jiāo qiū,jí wēi xiōng bù tì。
高堂何戚戚,疾病日攒萃。gāo táng hé qī qī,jí bìng rì zǎn cuì。
一夕脾脏间,发泄不复止。yī xī pí zàng jiān,fā xiè bù fù zhǐ。
诘朝问无言,目瞑口齿闭。jí cháo wèn wú yán,mù míng kǒu chǐ bì。
号呶诸儿孙,杂沓大鼎沸。hào náo zhū ér sūn,zá dá dà dǐng fèi。
嗟哉当彼时,诚恐弗可讳。jiē zāi dāng bǐ shí,chéng kǒng fú kě huì。
医师相急热,巫觋两经纬。yī shī xiāng jí rè,wū xí liǎng jīng wěi。
药草极酸辛,法术殚怪诡。yào cǎo jí suān xīn,fǎ shù dān guài guǐ。
薄暮乃复苏,逾旬仅知味。báo mù nǎi fù sū,yú xún jǐn zhī wèi。
方兹恋庭闱,旋已对狱吏。fāng zī liàn tíng wéi,xuán yǐ duì yù lì。
试言其所由,内省亦无愧。shì yán qí suǒ yóu,nèi shěng yì wú kuì。
有人同州闾,发迹自徒隶。yǒu rén tóng zhōu lǘ,fā jì zì tú lì。
窃被儒衣裳,曾亡小材技。qiè bèi rú yī shang,céng wáng xiǎo cái jì。
突如游京邑,欲以干明睿。tū rú yóu jīng yì,yù yǐ gàn míng ruì。
朝家焉可欺,羁旅谋自济。cháo jiā yān kě qī,jī lǚ móu zì jì。
乃造黄纸书,便取青袍衣。nǎi zào huáng zhǐ shū,biàn qǔ qīng páo yī。
乘船归南方,敛板谒当位。chéng chuán guī nán fāng,liǎn bǎn yè dāng wèi。
自言章奏奇,因藉宦官势。zì yán zhāng zòu qí,yīn jí huàn guān shì。
诏文降自中,宰府不预议。zhào wén jiàng zì zhōng,zǎi fǔ bù yù yì。
既云能占天,且曰善兴利。jì yún néng zhàn tiān,qiě yuē shàn xīng lì。
江淮一经过,郡府十不啻。jiāng huái yī jīng guò,jùn fǔ shí bù chì。
到处争逢迎,莫能思处置。dào chù zhēng féng yíng,mò néng sī chù zhì。
转运苦爱奇,得之如国器。zhuǎn yùn kǔ ài qí,dé zhī rú guó qì。
故使按坑冶,庶可展才智。gù shǐ àn kēng yě,shù kě zhǎn cái zhì。
小人靡忖度,假宠愈放肆。xiǎo rén mí cǔn dù,jiǎ chǒng yù fàng sì。
行符索吏卒,圈印发传递。xíng fú suǒ lì zú,quān yìn fā chuán dì。
阎闾望尘拜,州县从风靡。yán lǘ wàng chén bài,zhōu xiàn cóng fēng mí。
遮道结缯彩,铺筵塞珠翠。zhē dào jié zēng cǎi,pù yán sāi zhū cuì。
车骑前后呵,给使数百指。chē qí qián hòu hē,gěi shǐ shù bǎi zhǐ。
何者为典刑,独自夸爪觜。hé zhě wèi diǎn xíng,dú zì kuā zhǎo zī。
在昔秦无人,绕朝赠之棰。zài xī qín wú rén,rào cháo zèng zhī chuí。
繄我非聋瞽,碌碌宁不耻。yī wǒ fēi lóng gǔ,lù lù níng bù chǐ。
作书贻谏官,奸诈患不细。zuò shū yí jiàn guān,jiān zhà huàn bù xì。
有诏令逮捕,按验取真伪。yǒu zhào lìng dǎi bǔ,àn yàn qǔ zhēn wěi。
是夫知计穷,诬我以罪戾。shì fū zhī jì qióng,wū wǒ yǐ zuì lì。
上官犹眩惑,准例皆拘系。shàng guān yóu xuàn huò,zhǔn lì jiē jū xì。
幽幽圄犴中,愤愤争竞里。yōu yōu yǔ àn zhōng,fèn fèn zhēng jìng lǐ。
周旋二十日,乃克见巧敝。zhōu xuán èr shí rì,nǎi kè jiàn qiǎo bì。
画地尚不入,丛棘曷可寘。huà dì shàng bù rù,cóng jí hé kě zhì。
惟兹谢吾母,几不全发体。wéi zī xiè wú mǔ,jǐ bù quán fā tǐ。
教道亦难行,凡庸岂同志。jiào dào yì nán xíng,fán yōng qǐ tóng zhì。
吁哉养英才,徒以钓积毁。xū zāi yǎng yīng cái,tú yǐ diào jī huǐ。
箧书归敝庐,庠门任芜秽。qiè shū guī bì lú,xiáng mén rèn wú huì。
去年仲夏后,盛暑若火炽。qù nián zhòng xià hòu,shèng shǔ ruò huǒ chì。
郊园有馀爽,蔬果聊可嗜。jiāo yuán yǒu yú shuǎng,shū guǒ liáo kě shì。
时复观田畴,毕力奉耘耔。shí fù guān tián chóu,bì lì fèng yún zǐ。
人生但饱暖,此外皆淫侈。rén shēng dàn bǎo nuǎn,cǐ wài jiē yín chǐ。
思君非一日,欲去无双翅。sī jūn fēi yī rì,yù qù wú shuāng chì。
俄闻迁黄州,又说丁丧制。é wén qiān huáng zhōu,yòu shuō dīng sàng zhì。
古来圣与贤,谁不遭丑诋。gǔ lái shèng yǔ xián,shuí bù zāo chǒu dǐ。
蜀日骇狗犬,夏鼎愁魑魅。shǔ rì hài gǒu quǎn,xià dǐng chóu chī mèi。
人寿有短长,孝子谩忧思。rén shòu yǒu duǎn zhǎng,xiào zi mán yōu sī。
灭性经所贬,节哀礼为是。miè xìng jīng suǒ biǎn,jié āi lǐ wèi shì。
矧夫王佐才,简在唐虞际。shěn fū wáng zuǒ cái,jiǎn zài táng yú jì。
扬名以显亲,报德岂不韪。yáng míng yǐ xiǎn qīn,bào dé qǐ bù wěi。
加饭苟如愿,苍生犹有恃。jiā fàn gǒu rú yuàn,cāng shēng yóu yǒu shì。
适时匪我长,不朽乃所拟。shì shí fěi wǒ zhǎng,bù xiǔ nǎi suǒ nǐ。
道义果弗充,富贵反为累。dào yì guǒ fú chōng,fù guì fǎn wèi lèi。
回宪本无官,桀纣焉得此。huí xiàn běn wú guān,jié zhòu yān dé cǐ。
俗子但相非,吾心已居易。sú zi dàn xiāng fēi,wú xīn yǐ jū yì。
近者游葛陂,念君在衰枲。jìn zhě yóu gé bēi,niàn jūn zài shuāi xǐ。
作诗布幽怀,读之勿嗤鄙。zuò shī bù yōu huái,dú zhī wù chī bǐ。
李觏

李觏

李觏(1009—1059),字泰伯,号盱江先生,是我国北宋时期一位重要的哲学家、思想家、教育家、改革家,他生当北宋中期“积贫积弱”之世,虽出身寒微,但能刻苦自励、奋发向学、勤于著述,以求康国济民。他俊辩能文,举茂才异等不中,讲学自给,来学者常数十百人。李觏博学通识,尤长于礼。他不拘泥于汉、唐诸儒的旧说,敢于抒发己见,推理经义,成为 “一时儒宗”。今存《直讲李先生文集》三十七卷,有《外集》三卷附后。为纪念李觏,资溪县建有泰伯公园,塑有李觏雕像,李觏纪念馆正在建设之中。 李觏的作品>>

猜您喜欢

送丘寺丞

李觏

嗟予兀兀何施为,学无异意唯传师。jiē yǔ wù wù hé shī wèi,xué wú yì yì wéi chuán shī。
尝言先圣所述作,人事而巳无他岐。cháng yán xiān shèng suǒ shù zuò,rén shì ér sì wú tā qí。
安知步步有天道,繄我丘师能识之。ān zhī bù bù yǒu tiān dào,yī wǒ qiū shī néng shí zhī。
春秋下应三千岁,雅颂周流十二支。chūn qiū xià yīng sān qiān suì,yǎ sòng zhōu liú shí èr zhī。
阐幽大传与隐旨,图写转匝成圆规。chǎn yōu dà chuán yǔ yǐn zhǐ,tú xiě zhuǎn zā chéng yuán guī。
劳兄示我复教我,一字不晓如痴儿。láo xiōng shì wǒ fù jiào wǒ,yī zì bù xiǎo rú chī ér。
文侯听乐唯恐卧,今我幸免指目皮。wén hóu tīng lè wéi kǒng wò,jīn wǒ xìng miǎn zhǐ mù pí。
丘明子夏言不及,我兄所得何神奇。qiū míng zi xià yán bù jí,wǒ xiōng suǒ dé hé shén qí。
直疑前身是颜子,独受师说无人知。zhí yí qián shēn shì yán zi,dú shòu shī shuō wú rén zhī。
又疑梦寐感灵怪,常与周孔相追随。yòu yí mèng mèi gǎn líng guài,cháng yǔ zhōu kǒng xiāng zhuī suí。
不然悠悠千载后,何传何习遽如斯。bù rán yōu yōu qiān zài hòu,hé chuán hé xí jù rú sī。
穷愁著书古有例,昨官闽中今海涯。qióng chóu zhù shū gǔ yǒu lì,zuó guān mǐn zhōng jīn hǎi yá。
海涯路远学者少,斯道未有施行时。hǎi yá lù yuǎn xué zhě shǎo,sī dào wèi yǒu shī xíng shí。
圣皇诛赏甚明白,归来奏牍无迟迟。shèng huáng zhū shǎng shén míng bái,guī lái zòu dú wú chí chí。
江南臈雪片如掌,酒花上面寒力衰。jiāng nán là xuě piàn rú zhǎng,jiǔ huā shàng miàn hán lì shuāi。
是非得失从此止,马头一别东西驰。shì fēi dé shī cóng cǐ zhǐ,mǎ tóu yī bié dōng xī chí。

答缘概师见示草书千字文并名公所赠诗序

李觏

佛繇西域渐中土,欲使群心皆鼓舞。fú yáo xī yù jiàn zhōng tǔ,yù shǐ qún xīn jiē gǔ wǔ。
若颛梵语及胡书,昧者虽从明孰与。ruò zhuān fàn yǔ jí hú shū,mèi zhě suī cóng míng shú yǔ。
其徒往往多材能,暗结时贤为外助。qí tú wǎng wǎng duō cái néng,àn jié shí xián wèi wài zhù。
远公自昔来庐山,夸逞莲花邀社侣。yuǎn gōng zì xī lái lú shān,kuā chěng lián huā yāo shè lǚ。
吁嗟君子遭乱邦,舍此未知何处去。xū jiē jūn zi zāo luàn bāng,shě cǐ wèi zhī hé chù qù。
迩来一行善记览,啮破乾坤寻历数。ěr lái yī xíng shàn jì lǎn,niè pò qián kūn xún lì shù。
或攻文苑掠芬香,辞则贯休笔怀素。huò gōng wén yuàn lüè fēn xiāng,cí zé guàn xiū bǐ huái sù。
其馀曲艺与小诗,布在人间难悉数。qí yú qū yì yǔ xiǎo shī,bù zài rén jiān nán xī shù。
贤豪大抵多怜才,引致门墙无龃龉。xián háo dà dǐ duō lián cái,yǐn zhì mén qiáng wú jǔ yǔ。
其人既重法亦尊,羽翼大成根本固。qí rén jì zhòng fǎ yì zūn,yǔ yì dà chéng gēn běn gù。
我缘山谷见不远,缁褐憧憧尽愚鲁。wǒ yuán shān gǔ jiàn bù yuǎn,zī hè chōng chōng jǐn yú lǔ。
坐量此去朋党衰,纤缟焉能拒强弩。zuò liàng cǐ qù péng dǎng shuāi,xiān gǎo yān néng jù qiáng nǔ。
去年有使自番阳,手藉一函来我所。qù nián yǒu shǐ zì fān yáng,shǒu jí yī hán lái wǒ suǒ。
发函乃是缘概书,千字满前云缕缕。fā hán nǎi shì yuán gài shū,qiān zì mǎn qián yún lǚ lǚ。
众人饱食已用心,欲噍伯英肥美处。zhòng rén bǎo shí yǐ yòng xīn,yù jiào bó yīng féi měi chù。
当时名士嘉其能,长序短篇联绣组。dāng shí míng shì jiā qí néng,zhǎng xù duǎn piān lián xiù zǔ。
因思幅员千万里,如师之能更几许。yīn sī fú yuán qiān wàn lǐ,rú shī zhī néng gèng jǐ xǔ。
以儒辅释日益多,何恤区区一韩愈。yǐ rú fǔ shì rì yì duō,hé xù qū qū yī hán yù。

春社词并序

李觏

吴台玩春锁春色,雨刷花光入龙国。wú tái wán chūn suǒ chūn sè,yǔ shuā huā guāng rù lóng guó。
田边大树啼老鸦,野云痴醉寒查牙。tián biān dà shù tí lǎo yā,yě yún chī zuì hán chá yá。
年华欲住风雷恶,兰脸知秋泪先落。nián huá yù zhù fēng léi è,lán liǎn zhī qiū lèi xiān luò。
时荣时谢无了时,扶起混沌须神医。shí róng shí xiè wú le shí,fú qǐ hùn dùn xū shén yī。

闻训狐

李觏

昔年因读昌黎文,知有训狐犹未真。xī nián yīn dú chāng lí wén,zhī yǒu xùn hú yóu wèi zhēn。
客堂昨夜灭烛后,一声窃发诚惊人。kè táng zuó yè miè zhú hòu,yī shēng qiè fā chéng jīng rén。
慈母入席匪虚语,据此粗暴谁敢闻。cí mǔ rù xí fěi xū yǔ,jù cǐ cū bào shuí gǎn wén。
杀人之子养尔子,天地不管胡为仁。shā rén zhī zi yǎng ěr zi,tiān dì bù guǎn hú wèi rén。
岂无鹰隼善搏击,去路昏黑难相亲。qǐ wú yīng sǔn shàn bó jī,qù lù hūn hēi nán xiāng qīn。
亦有弓矢可弹射,却恐误中东西邻。yì yǒu gōng shǐ kě dàn shè,què kǒng wù zhōng dōng xī lín。
我今独处虽无惧,聒不得睡宁不嗔。wǒ jīn dú chù suī wú jù,guā bù dé shuì níng bù chēn。
尝闻凤凰百鸟君,丹穴万里谁能言。cháng wén fèng huáng bǎi niǎo jūn,dān xué wàn lǐ shuí néng yán。
行当整顿九韶乐,奉迎綷羽掀重云。xíng dāng zhěng dùn jiǔ sháo lè,fèng yíng cuì yǔ xiān zhòng yún。
直前再拜列尔罪,尔躯何足为灰尘。zhí qián zài bài liè ěr zuì,ěr qū hé zú wèi huī chén。

闻喜鹊

李觏

翩翩者鹊何品流,羽毛白黑林之幽。piān piān zhě què hé pǐn liú,yǔ máo bái hēi lín zhī yōu。
生平智力可料度,有巢往往输鸣鸠。shēng píng zhì lì kě liào dù,yǒu cháo wǎng wǎng shū míng jiū。
天然却会报人喜,愚儿幼妇唯尔求。tiān rán què huì bào rén xǐ,yú ér yòu fù wéi ěr qiú。
万声千噪几曾验,闻者终是轩眉头。wàn shēng qiān zào jǐ céng yàn,wén zhě zhōng shì xuān méi tóu。
从来乌鸟爱反哺,孝慈情性谁可俦。cóng lái wū niǎo ài fǎn bǔ,xiào cí qíng xìng shuí kě chóu。
其间于事最先见,告人凶祸令人忧。qí jiān yú shì zuì xiān jiàn,gào rén xiōng huò lìng rén yōu。
忧时不肯自修饰,祷请神鬼争啾啾。yōu shí bù kěn zì xiū shì,dǎo qǐng shén guǐ zhēng jiū jiū。
告之愈验愈见恶,共云灾患鸦之由。gào zhī yù yàn yù jiàn è,gòng yún zāi huàn yā zhī yóu。
弹丸瓦石相驱逐,名园佳树难依投。dàn wán wǎ shí xiāng qū zhú,míng yuán jiā shù nán yī tóu。
忠言逆耳世罕用,属镂曾割伍员喉。zhōng yán nì ěr shì hǎn yòng,shǔ lòu céng gē wǔ yuán hóu。
莫笑后来司马公,事事称好真良谋。mò xiào hòu lái sī mǎ gōng,shì shì chēng hǎo zhēn liáng móu。

解汤延祖字

李觏

仲尼作经授曾子,明稽至孝之终始。zhòng ní zuò jīng shòu céng zi,míng jī zhì xiào zhī zhōng shǐ。
始于事亲终立身,以是扬名于后世。shǐ yú shì qīn zhōng lì shēn,yǐ shì yáng míng yú hòu shì。
大雅有言念尔祖,述修其德乃为美。dà yǎ yǒu yán niàn ěr zǔ,shù xiū qí dé nǎi wèi měi。
圣训昭昭十八章,写之琬琰千馀岁。shèng xùn zhāo zhāo shí bā zhāng,xiě zhī wǎn yǎn qiān yú suì。
汤生本由义方教,石磨沙荡求成器。tāng shēng běn yóu yì fāng jiào,shí mó shā dàng qiú chéng qì。
其名延祖有意哉,吾以子立为之字。qí míng yán zǔ yǒu yì zāi,wú yǐ zi lì wèi zhī zì。
立身之道将何如,非曰凡人富与贵。lì shēn zhī dào jiāng hé rú,fēi yuē fán rén fù yǔ guì。
不贤而位何能为,蝇虫岂不披红紫。bù xián ér wèi hé néng wèi,yíng chóng qǐ bù pī hóng zǐ。
周公亦人舜亦人,口衔日月坐天际。zhōu gōng yì rén shùn yì rén,kǒu xián rì yuè zuò tiān jì。
勖哉见善勿迟疑,往往后生诚可畏。xù zāi jiàn shàn wù chí yí,wǎng wǎng hòu shēng chéng kě wèi。

戚夫人

李觏

百子池头一曲春,君恩和泪落埃尘。bǎi zi chí tóu yī qū chūn,jūn ēn hé lèi luò āi chén。
当时应恨秦皇帝,不杀南山皓首人。dāng shí yīng hèn qín huáng dì,bù shā nán shān hào shǒu rén。