古诗词

送丘寺丞

李觏

嗟予兀兀何施为,学无异意唯传师。jiē yǔ wù wù hé shī wèi,xué wú yì yì wéi chuán shī。
尝言先圣所述作,人事而巳无他岐。cháng yán xiān shèng suǒ shù zuò,rén shì ér sì wú tā qí。
安知步步有天道,繄我丘师能识之。ān zhī bù bù yǒu tiān dào,yī wǒ qiū shī néng shí zhī。
春秋下应三千岁,雅颂周流十二支。chūn qiū xià yīng sān qiān suì,yǎ sòng zhōu liú shí èr zhī。
阐幽大传与隐旨,图写转匝成圆规。chǎn yōu dà chuán yǔ yǐn zhǐ,tú xiě zhuǎn zā chéng yuán guī。
劳兄示我复教我,一字不晓如痴儿。láo xiōng shì wǒ fù jiào wǒ,yī zì bù xiǎo rú chī ér。
文侯听乐唯恐卧,今我幸免指目皮。wén hóu tīng lè wéi kǒng wò,jīn wǒ xìng miǎn zhǐ mù pí。
丘明子夏言不及,我兄所得何神奇。qiū míng zi xià yán bù jí,wǒ xiōng suǒ dé hé shén qí。
直疑前身是颜子,独受师说无人知。zhí yí qián shēn shì yán zi,dú shòu shī shuō wú rén zhī。
又疑梦寐感灵怪,常与周孔相追随。yòu yí mèng mèi gǎn líng guài,cháng yǔ zhōu kǒng xiāng zhuī suí。
不然悠悠千载后,何传何习遽如斯。bù rán yōu yōu qiān zài hòu,hé chuán hé xí jù rú sī。
穷愁著书古有例,昨官闽中今海涯。qióng chóu zhù shū gǔ yǒu lì,zuó guān mǐn zhōng jīn hǎi yá。
海涯路远学者少,斯道未有施行时。hǎi yá lù yuǎn xué zhě shǎo,sī dào wèi yǒu shī xíng shí。
圣皇诛赏甚明白,归来奏牍无迟迟。shèng huáng zhū shǎng shén míng bái,guī lái zòu dú wú chí chí。
江南臈雪片如掌,酒花上面寒力衰。jiāng nán là xuě piàn rú zhǎng,jiǔ huā shàng miàn hán lì shuāi。
是非得失从此止,马头一别东西驰。shì fēi dé shī cóng cǐ zhǐ,mǎ tóu yī bié dōng xī chí。
李觏

李觏

李觏(1009—1059),字泰伯,号盱江先生,是我国北宋时期一位重要的哲学家、思想家、教育家、改革家,他生当北宋中期“积贫积弱”之世,虽出身寒微,但能刻苦自励、奋发向学、勤于著述,以求康国济民。他俊辩能文,举茂才异等不中,讲学自给,来学者常数十百人。李觏博学通识,尤长于礼。他不拘泥于汉、唐诸儒的旧说,敢于抒发己见,推理经义,成为 “一时儒宗”。今存《直讲李先生文集》三十七卷,有《外集》三卷附后。为纪念李觏,资溪县建有泰伯公园,塑有李觏雕像,李觏纪念馆正在建设之中。 李觏的作品>>

猜您喜欢

山舍寓止

李觏

无计奈疏拙,走逃云水隈。wú jì nài shū zhuō,zǒu táo yún shuǐ wēi。
鹤饥虽厌夜,龙睡却嫌雷。hè jī suī yàn yè,lóng shuì què xián léi。
师友关千古,穷通付一杯。shī yǒu guān qiān gǔ,qióng tōng fù yī bēi。
商岩版筑者,底处有梯媒。shāng yán bǎn zhù zhě,dǐ chù yǒu tī méi。

东岩精舍

李觏

像设彼何时,高僧白衲衣。xiàng shè bǐ hé shí,gāo sēng bái nà yī。
水寒吞日气,树老惯霜威。shuǐ hán tūn rì qì,shù lǎo guàn shuāng wēi。
幡影捎天近,钟声落谷微。fān yǐng shāo tiān jìn,zhōng shēng luò gǔ wēi。
可怜成道易,无事即无机。kě lián chéng dào yì,wú shì jí wú jī。

闲夜

李觏

披衣坐小亭,夜气拂人清。pī yī zuò xiǎo tíng,yè qì fú rén qīng。
月暗先成晕,虫吟不识名。yuè àn xiān chéng yūn,chóng yín bù shí míng。
举杯期混沌,开卷赏茎英。jǔ bēi qī hùn dùn,kāi juǎn shǎng jīng yīng。
此兴知谁会,松风鹤睡惊。cǐ xīng zhī shuí huì,sōng fēng hè shuì jīng。

李觏

光明人所好,幽暗此何为。guāng míng rén suǒ hǎo,yōu àn cǐ hé wèi。
树在溪无影,禽来鹘未知。shù zài xī wú yǐng,qín lái gǔ wèi zhī。
爱花留润与,避日卷阴移。ài huā liú rùn yǔ,bì rì juǎn yīn yí。
底事偏相恼,天涯欲望时。dǐ shì piān xiāng nǎo,tiān yá yù wàng shí。

自咏

李觏

俗态共纷纷,吾心谁与论。sú tài gòng fēn fēn,wú xīn shuí yǔ lùn。
几因清夜梦,还见古人魂。jǐ yīn qīng yè mèng,hái jiàn gǔ rén hún。
圣域宁无乐,文家别有尊。shèng yù níng wú lè,wén jiā bié yǒu zūn。
此身聊自足,独恐累儿孙。cǐ shēn liáo zì zú,dú kǒng lèi ér sūn。

睡思

李觏

俗语不入耳,旅愁还到心。sú yǔ bù rù ěr,lǚ chóu hái dào xīn。
坐多浑易厌,梦好欲重寻。zuò duō hún yì yàn,mèng hǎo yù zhòng xún。
暴雨撩蓬响,残阳过岭阴。bào yǔ liāo péng xiǎng,cán yáng guò lǐng yīn。
回看奔竞苦,此兴贵南金。huí kàn bēn jìng kǔ,cǐ xīng guì nán jīn。

秋热

李觏

江湖限南鄙,秋令到还稀。jiāng hú xiàn nán bǐ,qiū lìng dào hái xī。
节换空看历,人闲未趁衣。jié huàn kōng kàn lì,rén xián wèi chèn yī。
齐纨方得意,厦燕莫言归。qí wán fāng dé yì,shà yàn mò yán guī。
只有松筠径,风高暑气微。zhǐ yǒu sōng yún jìng,fēng gāo shǔ qì wēi。

鉴湖夜泛以明月到樽前为发句

李觏

明月到樽前,拿舟古岸边。míng yuè dào zūn qián,ná zhōu gǔ àn biān。
乱山斜入雾,远水倒垂天。luàn shān xié rù wù,yuǎn shuǐ dào chuí tiān。
酒气薰龙戏,歌声弄鹤眠。jiǔ qì xūn lóng xì,gē shēng nòng hè mián。
回头嗤李郭,此外更无仙。huí tóu chī lǐ guō,cǐ wài gèng wú xiān。

池亭小酌得和字

李觏

客思都无著,临池一醉歌。kè sī dōu wú zhù,lín chí yī zuì gē。
唤春呈物象,移性入天和。huàn chūn chéng wù xiàng,yí xìng rù tiān hé。
月影碎荆玉,波纹纬蜀罗。yuè yǐng suì jīng yù,bō wén wěi shǔ luó。
相看尽仙骨,俗态巳无多。xiāng kàn jǐn xiān gǔ,sú tài sì wú duō。

回胡舜元赋稿

李觏

一把长篇读,惊嗟即过旬。yī bǎ zhǎng piān dú,jīng jiē jí guò xún。
谁知后来者,还似老成人。shuí zhī hòu lái zhě,hái shì lǎo chéng rén。
古训但时习,英辞当日新。gǔ xùn dàn shí xí,yīng cí dāng rì xīn。
惭无称荐力,空此见天麟。cán wú chēng jiàn lì,kōng cǐ jiàn tiān lín。

回黄通诗篇

李觏

老杜没已久,嗟哉吾子心。lǎo dù méi yǐ jiǔ,jiē zāi wú zi xīn。
时人任诟病,独自革浮淫。shí rén rèn gòu bìng,dú zì gé fú yín。
美玉宁须琢,朱弦岂在音。měi yù níng xū zuó,zhū xián qǐ zài yīn。
钟期如未见,慎勿等闲吟。zhōng qī rú wèi jiàn,shèn wù děng xián yín。

送路拯北游

李觏

六月地欲赤,驱车河朔行。liù yuè dì yù chì,qū chē hé shuò xíng。
王师备戎狄,游子念功名。wáng shī bèi róng dí,yóu zi niàn gōng míng。
尽识山川险,深穷彼我情。jǐn shí shān chuān xiǎn,shēn qióng bǐ wǒ qíng。
归来具封奏,直上请长缨。guī lái jù fēng zòu,zhí shàng qǐng zhǎng yīng。

感事

李觏

太平无武备,一动未能安。tài píng wú wǔ bèi,yī dòng wèi néng ān。
庙算何时胜,人生到处难。miào suàn hé shí shèng,rén shēng dào chù nán。
役频农力耗,赋重女工寒。yì pín nóng lì hào,fù zhòng nǚ gōng hán。
只有旴江守,怜民不爱官。zhǐ yǒu xū jiāng shǒu,lián mín bù ài guān。

闲居

李觏

无物可劳情,空郊日闭扃。wú wù kě láo qíng,kōng jiāo rì bì jiōng。
雨吟春破碎,贫饮客凋零。yǔ yín chūn pò suì,pín yǐn kè diāo líng。
世事重江险,才名一梦醒。shì shì zhòng jiāng xiǎn,cái míng yī mèng xǐng。
同心只松柏,见我尚青青。tóng xīn zhǐ sōng bǎi,jiàn wǒ shàng qīng qīng。

李觏

尽日看流萍,谁原造化情。jǐn rì kàn liú píng,shuí yuán zào huà qíng。
可怜无用物,偏解及时生。kě lián wú yòng wù,piān jiě jí shí shēng。
泥滓根萌浅,风波性质轻。ní zǐ gēn méng qiǎn,fēng bō xìng zhì qīng。
晚来堆岸曲,犹得护蛙鸣。wǎn lái duī àn qū,yóu dé hù wā míng。
2621234567»