古诗词

中春苦雨书怀

李觏

春秋书大雨,三日巳为霖。chūn qiū shū dà yǔ,sān rì sì wèi lín。
如何方春时,终月常积阴。rú hé fāng chūn shí,zhōng yuè cháng jī yīn。
淙空若泉泻,荡地成渊深。cóng kōng ruò quán xiè,dàng dì chéng yuān shēn。
曾无昼夜别,顾恐山岳沈。céng wú zhòu yè bié,gù kǒng shān yuè shěn。
疑是天上河,底漏不可禁。yí shì tiān shàng hé,dǐ lòu bù kě jìn。
傍无女娲石,欲补难为针。bàng wú nǚ wā shí,yù bǔ nán wèi zhēn。
又疑坎宫水,阳曜所不临。yòu yí kǎn gōng shuǐ,yáng yào suǒ bù lín。
何等大鬼物,戏把北斗斟。hé děng dà guǐ wù,xì bǎ běi dòu zhēn。
谁笼三足乌,冷卧空桑林。shuí lóng sān zú wū,lěng wò kōng sāng lín。
勾芒失权柄,羞耻啼盈襟。gōu máng shī quán bǐng,xiū chǐ tí yíng jīn。
枉杀几树花,恣许泥土涔。wǎng shā jǐ shù huā,zì xǔ ní tǔ cén。
或云天有意,欲使诛荒淫。huò yún tiān yǒu yì,yù shǐ zhū huāng yín。
田谷彼何罪,芽颖当森森。tián gǔ bǐ hé zuì,yá yǐng dāng sēn sēn。
一粒且漂溺,不啻千黄金。yī lì qiě piāo nì,bù chì qiān huáng jīn。
路绝吊客行,馁我忧巢禽。lù jué diào kè xíng,něi wǒ yōu cháo qín。
风声怒打屋,寒气狞穿衾。fēng shēng nù dǎ wū,hán qì níng chuān qīn。
况我出山远,久次兹江浔。kuàng wǒ chū shān yuǎn,jiǔ cì zī jiāng xún。
嗟嗟岁月晚,悠悠金玉音。jiē jiē suì yuè wǎn,yōu yōu jīn yù yīn。
无聊但诙笑,有得还歌吟。wú liáo dàn huī xiào,yǒu dé hái gē yín。
莫怪旅愁甚,旅人千万心。mò guài lǚ chóu shén,lǚ rén qiān wàn xīn。
李觏

李觏

李觏(1009—1059),字泰伯,号盱江先生,是我国北宋时期一位重要的哲学家、思想家、教育家、改革家,他生当北宋中期“积贫积弱”之世,虽出身寒微,但能刻苦自励、奋发向学、勤于著述,以求康国济民。他俊辩能文,举茂才异等不中,讲学自给,来学者常数十百人。李觏博学通识,尤长于礼。他不拘泥于汉、唐诸儒的旧说,敢于抒发己见,推理经义,成为 “一时儒宗”。今存《直讲李先生文集》三十七卷,有《外集》三卷附后。为纪念李觏,资溪县建有泰伯公园,塑有李觏雕像,李觏纪念馆正在建设之中。 李觏的作品>>

猜您喜欢

送丘寺丞

李觏

嗟予兀兀何施为,学无异意唯传师。jiē yǔ wù wù hé shī wèi,xué wú yì yì wéi chuán shī。
尝言先圣所述作,人事而巳无他岐。cháng yán xiān shèng suǒ shù zuò,rén shì ér sì wú tā qí。
安知步步有天道,繄我丘师能识之。ān zhī bù bù yǒu tiān dào,yī wǒ qiū shī néng shí zhī。
春秋下应三千岁,雅颂周流十二支。chūn qiū xià yīng sān qiān suì,yǎ sòng zhōu liú shí èr zhī。
阐幽大传与隐旨,图写转匝成圆规。chǎn yōu dà chuán yǔ yǐn zhǐ,tú xiě zhuǎn zā chéng yuán guī。
劳兄示我复教我,一字不晓如痴儿。láo xiōng shì wǒ fù jiào wǒ,yī zì bù xiǎo rú chī ér。
文侯听乐唯恐卧,今我幸免指目皮。wén hóu tīng lè wéi kǒng wò,jīn wǒ xìng miǎn zhǐ mù pí。
丘明子夏言不及,我兄所得何神奇。qiū míng zi xià yán bù jí,wǒ xiōng suǒ dé hé shén qí。
直疑前身是颜子,独受师说无人知。zhí yí qián shēn shì yán zi,dú shòu shī shuō wú rén zhī。
又疑梦寐感灵怪,常与周孔相追随。yòu yí mèng mèi gǎn líng guài,cháng yǔ zhōu kǒng xiāng zhuī suí。
不然悠悠千载后,何传何习遽如斯。bù rán yōu yōu qiān zài hòu,hé chuán hé xí jù rú sī。
穷愁著书古有例,昨官闽中今海涯。qióng chóu zhù shū gǔ yǒu lì,zuó guān mǐn zhōng jīn hǎi yá。
海涯路远学者少,斯道未有施行时。hǎi yá lù yuǎn xué zhě shǎo,sī dào wèi yǒu shī xíng shí。
圣皇诛赏甚明白,归来奏牍无迟迟。shèng huáng zhū shǎng shén míng bái,guī lái zòu dú wú chí chí。
江南臈雪片如掌,酒花上面寒力衰。jiāng nán là xuě piàn rú zhǎng,jiǔ huā shàng miàn hán lì shuāi。
是非得失从此止,马头一别东西驰。shì fēi dé shī cóng cǐ zhǐ,mǎ tóu yī bié dōng xī chí。

答缘概师见示草书千字文并名公所赠诗序

李觏

佛繇西域渐中土,欲使群心皆鼓舞。fú yáo xī yù jiàn zhōng tǔ,yù shǐ qún xīn jiē gǔ wǔ。
若颛梵语及胡书,昧者虽从明孰与。ruò zhuān fàn yǔ jí hú shū,mèi zhě suī cóng míng shú yǔ。
其徒往往多材能,暗结时贤为外助。qí tú wǎng wǎng duō cái néng,àn jié shí xián wèi wài zhù。
远公自昔来庐山,夸逞莲花邀社侣。yuǎn gōng zì xī lái lú shān,kuā chěng lián huā yāo shè lǚ。
吁嗟君子遭乱邦,舍此未知何处去。xū jiē jūn zi zāo luàn bāng,shě cǐ wèi zhī hé chù qù。
迩来一行善记览,啮破乾坤寻历数。ěr lái yī xíng shàn jì lǎn,niè pò qián kūn xún lì shù。
或攻文苑掠芬香,辞则贯休笔怀素。huò gōng wén yuàn lüè fēn xiāng,cí zé guàn xiū bǐ huái sù。
其馀曲艺与小诗,布在人间难悉数。qí yú qū yì yǔ xiǎo shī,bù zài rén jiān nán xī shù。
贤豪大抵多怜才,引致门墙无龃龉。xián háo dà dǐ duō lián cái,yǐn zhì mén qiáng wú jǔ yǔ。
其人既重法亦尊,羽翼大成根本固。qí rén jì zhòng fǎ yì zūn,yǔ yì dà chéng gēn běn gù。
我缘山谷见不远,缁褐憧憧尽愚鲁。wǒ yuán shān gǔ jiàn bù yuǎn,zī hè chōng chōng jǐn yú lǔ。
坐量此去朋党衰,纤缟焉能拒强弩。zuò liàng cǐ qù péng dǎng shuāi,xiān gǎo yān néng jù qiáng nǔ。
去年有使自番阳,手藉一函来我所。qù nián yǒu shǐ zì fān yáng,shǒu jí yī hán lái wǒ suǒ。
发函乃是缘概书,千字满前云缕缕。fā hán nǎi shì yuán gài shū,qiān zì mǎn qián yún lǚ lǚ。
众人饱食已用心,欲噍伯英肥美处。zhòng rén bǎo shí yǐ yòng xīn,yù jiào bó yīng féi měi chù。
当时名士嘉其能,长序短篇联绣组。dāng shí míng shì jiā qí néng,zhǎng xù duǎn piān lián xiù zǔ。
因思幅员千万里,如师之能更几许。yīn sī fú yuán qiān wàn lǐ,rú shī zhī néng gèng jǐ xǔ。
以儒辅释日益多,何恤区区一韩愈。yǐ rú fǔ shì rì yì duō,hé xù qū qū yī hán yù。

春社词并序

李觏

吴台玩春锁春色,雨刷花光入龙国。wú tái wán chūn suǒ chūn sè,yǔ shuā huā guāng rù lóng guó。
田边大树啼老鸦,野云痴醉寒查牙。tián biān dà shù tí lǎo yā,yě yún chī zuì hán chá yá。
年华欲住风雷恶,兰脸知秋泪先落。nián huá yù zhù fēng léi è,lán liǎn zhī qiū lèi xiān luò。
时荣时谢无了时,扶起混沌须神医。shí róng shí xiè wú le shí,fú qǐ hùn dùn xū shén yī。

闻训狐

李觏

昔年因读昌黎文,知有训狐犹未真。xī nián yīn dú chāng lí wén,zhī yǒu xùn hú yóu wèi zhēn。
客堂昨夜灭烛后,一声窃发诚惊人。kè táng zuó yè miè zhú hòu,yī shēng qiè fā chéng jīng rén。
慈母入席匪虚语,据此粗暴谁敢闻。cí mǔ rù xí fěi xū yǔ,jù cǐ cū bào shuí gǎn wén。
杀人之子养尔子,天地不管胡为仁。shā rén zhī zi yǎng ěr zi,tiān dì bù guǎn hú wèi rén。
岂无鹰隼善搏击,去路昏黑难相亲。qǐ wú yīng sǔn shàn bó jī,qù lù hūn hēi nán xiāng qīn。
亦有弓矢可弹射,却恐误中东西邻。yì yǒu gōng shǐ kě dàn shè,què kǒng wù zhōng dōng xī lín。
我今独处虽无惧,聒不得睡宁不嗔。wǒ jīn dú chù suī wú jù,guā bù dé shuì níng bù chēn。
尝闻凤凰百鸟君,丹穴万里谁能言。cháng wén fèng huáng bǎi niǎo jūn,dān xué wàn lǐ shuí néng yán。
行当整顿九韶乐,奉迎綷羽掀重云。xíng dāng zhěng dùn jiǔ sháo lè,fèng yíng cuì yǔ xiān zhòng yún。
直前再拜列尔罪,尔躯何足为灰尘。zhí qián zài bài liè ěr zuì,ěr qū hé zú wèi huī chén。

闻喜鹊

李觏

翩翩者鹊何品流,羽毛白黑林之幽。piān piān zhě què hé pǐn liú,yǔ máo bái hēi lín zhī yōu。
生平智力可料度,有巢往往输鸣鸠。shēng píng zhì lì kě liào dù,yǒu cháo wǎng wǎng shū míng jiū。
天然却会报人喜,愚儿幼妇唯尔求。tiān rán què huì bào rén xǐ,yú ér yòu fù wéi ěr qiú。
万声千噪几曾验,闻者终是轩眉头。wàn shēng qiān zào jǐ céng yàn,wén zhě zhōng shì xuān méi tóu。
从来乌鸟爱反哺,孝慈情性谁可俦。cóng lái wū niǎo ài fǎn bǔ,xiào cí qíng xìng shuí kě chóu。
其间于事最先见,告人凶祸令人忧。qí jiān yú shì zuì xiān jiàn,gào rén xiōng huò lìng rén yōu。
忧时不肯自修饰,祷请神鬼争啾啾。yōu shí bù kěn zì xiū shì,dǎo qǐng shén guǐ zhēng jiū jiū。
告之愈验愈见恶,共云灾患鸦之由。gào zhī yù yàn yù jiàn è,gòng yún zāi huàn yā zhī yóu。
弹丸瓦石相驱逐,名园佳树难依投。dàn wán wǎ shí xiāng qū zhú,míng yuán jiā shù nán yī tóu。
忠言逆耳世罕用,属镂曾割伍员喉。zhōng yán nì ěr shì hǎn yòng,shǔ lòu céng gē wǔ yuán hóu。
莫笑后来司马公,事事称好真良谋。mò xiào hòu lái sī mǎ gōng,shì shì chēng hǎo zhēn liáng móu。

解汤延祖字

李觏

仲尼作经授曾子,明稽至孝之终始。zhòng ní zuò jīng shòu céng zi,míng jī zhì xiào zhī zhōng shǐ。
始于事亲终立身,以是扬名于后世。shǐ yú shì qīn zhōng lì shēn,yǐ shì yáng míng yú hòu shì。
大雅有言念尔祖,述修其德乃为美。dà yǎ yǒu yán niàn ěr zǔ,shù xiū qí dé nǎi wèi měi。
圣训昭昭十八章,写之琬琰千馀岁。shèng xùn zhāo zhāo shí bā zhāng,xiě zhī wǎn yǎn qiān yú suì。
汤生本由义方教,石磨沙荡求成器。tāng shēng běn yóu yì fāng jiào,shí mó shā dàng qiú chéng qì。
其名延祖有意哉,吾以子立为之字。qí míng yán zǔ yǒu yì zāi,wú yǐ zi lì wèi zhī zì。
立身之道将何如,非曰凡人富与贵。lì shēn zhī dào jiāng hé rú,fēi yuē fán rén fù yǔ guì。
不贤而位何能为,蝇虫岂不披红紫。bù xián ér wèi hé néng wèi,yíng chóng qǐ bù pī hóng zǐ。
周公亦人舜亦人,口衔日月坐天际。zhōu gōng yì rén shùn yì rén,kǒu xián rì yuè zuò tiān jì。
勖哉见善勿迟疑,往往后生诚可畏。xù zāi jiàn shàn wù chí yí,wǎng wǎng hòu shēng chéng kě wèi。

戚夫人

李觏

百子池头一曲春,君恩和泪落埃尘。bǎi zi chí tóu yī qū chūn,jūn ēn hé lèi luò āi chén。
当时应恨秦皇帝,不杀南山皓首人。dāng shí yīng hèn qín huáng dì,bù shā nán shān hào shǒu rén。