古诗词

又赋一律

宗泽

罢兵洵上策,试问可诚然。bà bīng xún shàng cè,shì wèn kě chéng rán。
竟弃三军力,空抛半壁天。jìng qì sān jūn lì,kōng pāo bàn bì tiān。
上林无旅雁,绝域有啼鹃。shàng lín wú lǚ yàn,jué yù yǒu tí juān。
羞见龙泉剑,飞光牛斗前。xiū jiàn lóng quán jiàn,fēi guāng niú dòu qián。
宗泽

宗泽

宗泽(1060年1月20日—1128年7月29日),字汝霖,汉族,浙东乌伤(今浙江义乌)人,宋朝名将。刚直豪爽,沉毅知兵。进士出身,历任县、州文官,颇有政绩。宗泽在任东京留守期间,曾20多次上书高宗赵构,力主还都东京,并制定了收复中原的方略,均未被采纳。他因壮志难酬,忧愤成疾,七月,临终三呼“过河”而卒。死后追赠观文殿学士、通议大夫,谥号忠简。著有《宗忠简公集》传世。 宗泽的作品>>

猜您喜欢

雨晴渡关二首

宗泽

燕北静胡尘,河南濯我兵。yàn běi jìng hú chén,hé nán zhuó wǒ bīng。
风云朝会合,天地昼清明。fēng yún cháo huì hé,tiān dì zhòu qīng míng。
泣涕收横溃,焦枯赖发生。qì tì shōu héng kuì,jiāo kū lài fā shēng。
不辞关路远,辛苦向都城。bù cí guān lù yuǎn,xīn kǔ xiàng dōu chéng。

雨晴渡关二首

宗泽

荡涤真成快,氛霾不敢阴。dàng dí zhēn chéng kuài,fēn mái bù gǎn yīn。
万花恩泽了,二麦宠光深。wàn huā ēn zé le,èr mài chǒng guāng shēn。
地势瞻仙掌,河源识帝心。dì shì zhān xiān zhǎng,hé yuán shí dì xīn。
马头迎霁色,诗句日边寻。mǎ tóu yíng jì sè,shī jù rì biān xún。

过潼关

宗泽

一雨崤函底,风沙放我过。yī yǔ xiáo hán dǐ,fēng shā fàng wǒ guò。
岳神犹假借,官吏莫谁何。yuè shén yóu jiǎ jiè,guān lì mò shuí hé。
堑断思航渡,城坚戒石摩。qiàn duàn sī háng dù,chéng jiān jiè shí mó。
一夫工墨守,宁怯万夫多。yī fū gōng mò shǒu,níng qiè wàn fū duō。

道逢乡人笑仆驺马之瘦

宗泽

生笑长裾曳,仍羞下泽奔。shēng xiào zhǎng jū yè,réng xiū xià zé bēn。
据鞍非马援,叱驭岂王尊。jù ān fēi mǎ yuán,chì yù qǐ wáng zūn。
汗血能观国,的卢终感恩。hàn xuè néng guān guó,de lú zhōng gǎn ēn。
莫欺驺马瘦,挥策诸金门。mò qī zōu mǎ shòu,huī cè zhū jīn mén。

盘豆铺南李翁园

宗泽

李翁卧亭午,春深掩柴荆。lǐ wēng wò tíng wǔ,chūn shēn yǎn chái jīng。
忽闻风雨响,疑是勤王兵。hū wén fēng yǔ xiǎng,yí shì qín wáng bīng。

晓渡

宗泽

小雨疏风转薄寒,驼裘貂帽过秦关。xiǎo yǔ shū fēng zhuǎn báo hán,tuó qiú diāo mào guò qín guān。
道逢一涧兵徒涉,赤胫相扶独厚颜。dào féng yī jiàn bīng tú shè,chì jìng xiāng fú dú hòu yán。

华阴道中三首

宗泽

烟遮晃白初疑雪,日映斓斑却是花。yān zhē huǎng bái chū yí xuě,rì yìng lán bān què shì huā。
马渡急流行小崦,柳丝如织映人家。mǎ dù jí liú xíng xiǎo yān,liǔ sī rú zhī yìng rén jiā。

华阴道中三首

宗泽

菅茆作屋细家居,云碓风帘路不纡。jiān máo zuò wū xì jiā jū,yún duì fēng lián lù bù yū。
坡侧杏花溪畔柳,分明摩诘辋川图。pō cè xìng huā xī pàn liǔ,fēn míng mó jí wǎng chuān tú。

华阴道中三首

宗泽

宁王画作金盆鸽,韩愈诗夸玉井莲。níng wáng huà zuò jīn pén gē,hán yù shī kuā yù jǐng lián。
瓦缶泥泓村落小,乱茅群雀不堪传。wǎ fǒu ní hóng cūn luò xiǎo,luàn máo qún què bù kān chuán。

至洛

宗泽

都人士女各纷华,列肆飞楼事事嘉。dōu rén shì nǚ gè fēn huá,liè sì fēi lóu shì shì jiā。
政恐皇都无此致,万家流水一城花。zhèng kǒng huáng dōu wú cǐ zhì,wàn jiā liú shuǐ yī chéng huā。

华下

宗泽

千岩层出乱云飞,失我平生洞府期。qiān yán céng chū luàn yún fēi,shī wǒ píng shēng dòng fǔ qī。
夜据征鞍不交睫,举头弹指睡希夷。yè jù zhēng ān bù jiāo jié,jǔ tóu dàn zhǐ shuì xī yí。

马上口占

宗泽

龙兴虎视诧周秦,王气东游作汴京。lóng xīng hǔ shì chà zhōu qín,wáng qì dōng yóu zuò biàn jīng。
阴祝巨灵移此险,大河为堑岳为城。yīn zhù jù líng yí cǐ xiǎn,dà hé wèi qiàn yuè wèi chéng。

早发

宗泽

伞幄垂垂马踏沙,水长山远路多花。sǎn wò chuí chuí mǎ tà shā,shuǐ zhǎng shān yuǎn lù duō huā。
眼中形势胸中策,缓步徐行静不哗。yǎn zhōng xíng shì xiōng zhōng cè,huǎn bù xú xíng jìng bù huā。

憩全节铺爱其称为驻马久之

宗泽

回车胜母避柏人,不饮贪泉恶其名。huí chē shèng mǔ bì bǎi rén,bù yǐn tān quán è qí míng。
道逢一铺榜全节,系马呼奖臣子情。dào féng yī pù bǎng quán jié,xì mǎ hū jiǎng chén zi qíng。

葬妻京岘山结庐龙目湖上

宗泽

一对龙湖青眼开,乾坤倚剑独徘徊。yī duì lóng hú qīng yǎn kāi,qián kūn yǐ jiàn dú pái huái。
白云是处堪埋骨,京岘山头梦未回。bái yún shì chù kān mái gǔ,jīng xiàn shān tóu mèng wèi huí。
34123