古诗词

忆玉岩

李朴

阿阁曾看紫凤栖,暮年江国拥旌麾。ā gé céng kàn zǐ fèng qī,mù nián jiāng guó yōng jīng huī。
孤云南北本无定,浮世悲欢那可期。gū yún nán běi běn wú dìng,fú shì bēi huān nà kě qī。
鹤顶丹砂埋药灶,鸭头绿水浸春陂。hè dǐng dān shā mái yào zào,yā tóu lǜ shuǐ jìn chūn bēi。
待公踏遍红尘地,景物归来似旧时。dài gōng tà biàn hóng chén dì,jǐng wù guī lái shì jiù shí。
李朴

李朴

宋虔州兴国人,字先之,号章贡。哲宗绍圣元年进士。历西京国子监教授,独为程颐所器许。移虔州教授。以尝言隆祐太后不当废处瑶华宫事,忌者欲挤之死,朴泰然无惧色。旋追官勒停,遇赦注汀州司户。徽宗时尝召对,言颇切直。蔡京欲笼络之,朴力拒不见。钦宗即位,除著作郎,半岁五迁至国子祭酒,以疾不能至。高宗初,除秘书监,未至而卒。有《章贡集》、《丰清敏公遗事》等。 李朴的作品>>

猜您喜欢

庆清朝

李朴

晓庭天离,擎香肖紫,严瑞气满春彰。xiǎo tíng tiān lí,qíng xiāng xiào zǐ,yán ruì qì mǎn chūn zhāng。
勋门旧擎,从来功在江南。xūn mén jiù qíng,cóng lái gōng zài jiāng nán。
二百岁中阴德去,今天府享潭潭。èr bǎi suì zhōng yīn dé qù,jīn tiān fǔ xiǎng tán tán。
遵画一,记得那时,□□□□。zūn huà yī,jì dé nà shí,。
且趁东风解冻,向柳梢青处,□□□□。qiě chèn dōng fēng jiě dòng,xiàng liǔ shāo qīng chù,。
□□听满,此夕何惜醺酣。tīng mǎn,cǐ xī hé xī xūn hān。
醉挹寿卿春色,一帘花影转微蟾。zuì yì shòu qīng chūn sè,yī lián huā yǐng zhuǎn wēi chán。
千秋岁,愿祝算数□,多似彭聃。qiān qiū suì,yuàn zhù suàn shù,duō shì péng dān。

游通天岩

李朴

春烟澄霁色,杖策出郊坰。chūn yān chéng jì sè,zhàng cè chū jiāo jiōng。
叠嶂浮空翠,孤云罨断青。dié zhàng fú kōng cuì,gū yún yǎn duàn qīng。
燕衔泥作垒,僧结草为亭。yàn xián ní zuò lěi,sēng jié cǎo wèi tíng。
万树山风里,钟声下界听。wàn shù shān fēng lǐ,zhōng shēng xià jiè tīng。

中秋

李朴

皓魄当天晓镜升,云间仙籁寂无声。hào pò dāng tiān xiǎo jìng shēng,yún jiān xiān lài jì wú shēng。
平分秋色一轮满,长伴云衢千里明。píng fēn qiū sè yī lún mǎn,zhǎng bàn yún qú qiān lǐ míng。
狡兔空从弦外落,妖蟆休向眼前生。jiǎo tù kōng cóng xián wài luò,yāo má xiū xiàng yǎn qián shēng。
灵槎拟约同携手,更待银河彻底清。líng chá nǐ yuē tóng xié shǒu,gèng dài yín hé chè dǐ qīng。

次韵玉岩应诏

李朴

天书远下事徵求,乡里同推马少游。tiān shū yuǎn xià shì zhēng qiú,xiāng lǐ tóng tuī mǎ shǎo yóu。
世事已非三不可,年华却是一宜休。shì shì yǐ fēi sān bù kě,nián huá què shì yī yí xiū。
岂缘薄禄贻身累,只为当时分主忧。qǐ yuán báo lù yí shēn lèi,zhǐ wèi dāng shí fēn zhǔ yōu。
筇杖芒鞋留我伴,伫闻谈笑即封侯。qióng zhàng máng xié liú wǒ bàn,zhù wén tán xiào jí fēng hóu。

次韵玉岩应诏

李朴

掷饵求鱼计亦难,长鲸摇曳海波宽。zhì ěr qiú yú jì yì nán,zhǎng jīng yáo yè hǎi bō kuān。
狂风有待三秋起,健翮须教万里抟。kuáng fēng yǒu dài sān qiū qǐ,jiàn hé xū jiào wàn lǐ tuán。
直以逸民朝圣主,不随计吏上春官。zhí yǐ yì mín cháo shèng zhǔ,bù suí jì lì shàng chūn guān。
庖刀休用援尸祝,巾笥宁封贡禹冠。páo dāo xiū yòng yuán shī zhù,jīn sì níng fēng gòng yǔ guān。

忆玉岩

李朴

秋风燕雀正关关,忽见篱边菊又斑。qiū fēng yàn què zhèng guān guān,hū jiàn lí biān jú yòu bān。
寒雁自知霜露重,海鸥常伴水云闲。hán yàn zì zhī shuāng lù zhòng,hǎi ōu cháng bàn shuǐ yún xián。
百年往事丹心里,千古声名直道间。bǎi nián wǎng shì dān xīn lǐ,qiān gǔ shēng míng zhí dào jiān。
此意属公须慷慨,晚云成雨便归山。cǐ yì shǔ gōng xū kāng kǎi,wǎn yún chéng yǔ biàn guī shān。

天竺山

李朴

天竺崎岖绝海边,何人分作赣江禅。tiān zhú qí qū jué hǎi biān,hé rén fēn zuò gàn jiāng chán。
鹫山巧叠三峰石,葛坞深疏两派泉。jiù shān qiǎo dié sān fēng shí,gé wù shēn shū liǎng pài quán。
一醉风光能几许,十年尘迹尚依然。yī zuì fēng guāng néng jǐ xǔ,shí nián chén jì shàng yī rán。
欲题豹隐还相笑,盼断长空簇暝烟。yù tí bào yǐn hái xiāng xiào,pàn duàn zhǎng kōng cù míng yān。

乞巧

李朴

处处香筵拂绮罗,为传神女渡天河。chù chù xiāng yán fú qǐ luó,wèi chuán shén nǚ dù tiān hé。
休嫌天上佳期少,已恨人间巧态多。xiū xián tiān shàng jiā qī shǎo,yǐ hèn rén jiān qiǎo tài duō。
齰舌自应工妩媚,方心谁更苦镌磨。zé shé zì yīng gōng wǔ mèi,fāng xīn shuí gèng kǔ juān mó。
独收至拙为吾事,笑指双针一缕过。dú shōu zhì zhuō wèi wú shì,xiào zhǐ shuāng zhēn yī lǚ guò。

端砚

李朴

岩石凝清粹,端然绝世珍。yán shí níng qīng cuì,duān rán jué shì zhēn。
声清轻楚玉,色润胜燕珉。shēng qīng qīng chǔ yù,sè rùn shèng yàn mín。

崆峒山

李朴

云根秀出碧芙蓉,烟晃霞飞瑞霭中。yún gēn xiù chū bì fú róng,yān huǎng xiá fēi ruì ǎi zhōng。
地脉九枝龙奋蛰,天河一派练横空。dì mài jiǔ zhī lóng fèn zhé,tiān hé yī pài liàn héng kōng。

马祖岩

李朴

踏尽层峦上小亭,日华初泛晓烟清。tà jǐn céng luán shàng xiǎo tíng,rì huá chū fàn xiǎo yān qīng。
尘埃不到门常静,身世相忘性自灵。chén āi bù dào mén cháng jìng,shēn shì xiāng wàng xìng zì líng。

八境台

李朴

金弋百战古虔州,滚滚双江日夜流。jīn yì bǎi zhàn gǔ qián zhōu,gǔn gǔn shuāng jiāng rì yè liú。
杯酒登台同极目,夕阳渔唱起沙鸥。bēi jiǔ dēng tái tóng jí mù,xī yáng yú chàng qǐ shā ōu。