古诗词

答单监簿

胡铨

贤哉洛城翁,尘甑每贷粟。xián zāi luò chéng wēng,chén zèng měi dài sù。
饥来睨书案,臭味清可掬。jī lái nì shū àn,chòu wèi qīng kě jū。
独抱古遗经,凛凛一川玉。dú bào gǔ yí jīng,lǐn lǐn yī chuān yù。
唯知耕宽闲,未暇井衍沃。wéi zhī gēng kuān xián,wèi xiá jǐng yǎn wò。
萧然跨騄駬,破漏数间屋。xiāo rán kuà lù ěr,pò lòu shù jiān wū。
谏议真可人,着意向幽独。jiàn yì zhēn kě rén,zhe yì xiàng yōu dú。
赠之三百月,鼌采照鲸目。zèng zhī sān bǎi yuè,cháo cǎi zhào jīng mù。
闭门予自煎,飒爽对修竹。bì mén yǔ zì jiān,sà shuǎng duì xiū zhú。
先生如玉川,诗书实其腹。xiān shēng rú yù chuān,shī shū shí qí fù。
顾我亦何幸,此客良不俗。gù wǒ yì hé xìng,cǐ kè liáng bù sú。
新篇忽入手,阔蹑李杜躅。xīn piān hū rù shǒu,kuò niè lǐ dù zhú。
华衮褒虽荣,溢美论非笃。huá gǔn bāo suī róng,yì měi lùn fēi dǔ。
何时玉壶山,复得从所欲。hé shí yù hú shān,fù dé cóng suǒ yù。
三碗浇枯肠,勿赋饭不足。sān wǎn jiāo kū cháng,wù fù fàn bù zú。
胡铨

胡铨

胡铨(1102年—1180年),字邦衡,号澹庵。吉州庐陵芗城(今江西省吉安市青原区值夏镇)人。南宋爱国名臣、文学家,庐陵“五忠一节”之一,与李纲、赵鼎、李光并称“南宋四名臣”。建炎二年(1128年),胡铨登进士第。初授抚州军事判官,他招募乡丁,助官军捍御金军。后除枢密院编修官。绍兴八年(1138年),秦桧主和,胡铨抗疏力斥,乞斩秦桧与参政孙近、使臣王伦,声振朝野。但遭除名,编管昭州,移谪吉阳军。秦桧死后,内移衡州。宋孝宗即位,复任奉议郎,知饶州。历国史院编修官、兵部侍郎,晚年以资政殿学士致仕。淳熙七年(1180年),胡铨去世,追赠通议大夫,谥号“忠简”。著有《澹庵集》等传世。 胡铨的作品>>

猜您喜欢

次韵答陈立夫送酒

胡铨

平生痛饮号专门,逸气旋乾复转坤。píng shēng tòng yǐn hào zhuān mén,yì qì xuán qián fù zhuǎn kūn。
孔坐年来客常满,直须一日倒千樽。kǒng zuò nián lái kè cháng mǎn,zhí xū yī rì dào qiān zūn。

次韵答陈立夫送酒

胡铨

公家家世旧崔嵬,惊坐先生日万杯。gōng jiā jiā shì jiù cuī wéi,jīng zuò xiān shēng rì wàn bēi。
已办槽床千日饮,便须乘月抱琴来。yǐ bàn cáo chuáng qiān rì yǐn,biàn xū chéng yuè bào qín lái。

示公冶

胡铨

不妨我与鱼传素,只恐人言鸩作媒。bù fáng wǒ yǔ yú chuán sù,zhǐ kǒng rén yán zhèn zuò méi。
莫笑东坡管闲事,细将红叶写将来。mò xiào dōng pō guǎn xián shì,xì jiāng hóng yè xiě jiāng lái。

宿陆便铺用曹侍郎咏题柱韵

胡铨

袯襫但多于耜者,犀渠不见弄兵人。bó shì dàn duō yú sì zhě,xī qú bù jiàn nòng bīng rén。
盈畴云子岁不恶,父老却谈今使君。yíng chóu yún zi suì bù è,fù lǎo què tán jīn shǐ jūn。

司业口占绝句奇甚铨辄用韵和呈效吴体

胡铨

南山旧说王隐者,北斗今看韩退之。nán shān jiù shuō wáng yǐn zhě,běi dòu jīn kàn hán tuì zhī。
不须觅句花照眼,行见调羹酸着枝。bù xū mì jù huā zhào yǎn,xíng jiàn diào gēng suān zhe zhī。

禁直赐果

胡铨

禁署装成宝缨络,冰盘剪出水晶盐。jìn shǔ zhuāng chéng bǎo yīng luò,bīng pán jiǎn chū shuǐ jīng yán。
传呼天上好消息,玉果新颁出御奁。chuán hū tiān shàng hǎo xiāo xī,yù guǒ xīn bān chū yù lián。

峡山

胡铨

山似牛头峡,水如龙尾湾。shān shì niú tóu xiá,shuǐ rú lóng wěi wān。
半生多罪垢,浣洗尘土颜。bàn shēng duō zuì gòu,huàn xǐ chén tǔ yán。
仙人旧闻名,一往何年还。xiān rén jiù wén míng,yī wǎng hé nián hái。
岫幌烟为锁,玉扉谁与关。xiù huǎng yān wèi suǒ,yù fēi shuí yǔ guān。
忽闻响答谷,恍若猿叫山。hū wén xiǎng dá gǔ,huǎng ruò yuán jiào shān。
我欲纪末契,焉得茅三间。wǒ yù jì mò qì,yān dé máo sān jiān。
泉漏听琴筑,风雨闻佩环。quán lòu tīng qín zhù,fēng yǔ wén pèi huán。
木杪青螺髻,得非云雾鬟。mù miǎo qīng luó jì,dé fēi yún wù huán。

予戏作水墨四纸张庆符有诗因用其韵

胡铨

姑孰先生方遣化,饥食馋涎餐饼画。gū shú xiān shēng fāng qiǎn huà,jī shí chán xián cān bǐng huà。
信知诗必穷乃工,忍穷谁复如公者。xìn zhī shī bì qióng nǎi gōng,rěn qióng shuí fù rú gōng zhě。
崎岖我已羁江湖,偻肩如我世恐无。qí qū wǒ yǐ jī jiāng hú,lóu jiān rú wǒ shì kǒng wú。
从来画亦穷乃妙,两穷相值真堪吁。cóng lái huà yì qióng nǎi miào,liǎng qióng xiāng zhí zhēn kān xū。
平生笑坡夸四板,只爱丹青非道眼。píng shēng xiào pō kuā sì bǎn,zhǐ ài dān qīng fēi dào yǎn。
岂如淡墨出天然,雪欲来时水云晚。qǐ rú dàn mò chū tiān rán,xuě yù lái shí shuǐ yún wǎn。
先生一见辄倾倒,回观浊世秋毫小。xiān shēng yī jiàn zhé qīng dào,huí guān zhuó shì qiū háo xiǎo。
不须更羡钓鱼翁,已自超然游汉表。bù xū gèng xiàn diào yú wēng,yǐ zì chāo rán yóu hàn biǎo。

家训

胡铨

悲哉为儒者,力学不知疲。bēi zāi wèi rú zhě,lì xué bù zhī pí。
观书眼欲暗,秉笔手生胝。guān shū yǎn yù àn,bǐng bǐ shǒu shēng zhī。
无衣儿号寒,绝粮妻啼饥。wú yī ér hào hán,jué liáng qī tí jī。
文思苦冥搜,形容长枯羸。wén sī kǔ míng sōu,xíng róng zhǎng kū léi。
俯仰多迍邅,屡受胯下欺。fǔ yǎng duō zhūn zhān,lǚ shòu kuà xià qī。
十举方一第,双鬓已如丝。shí jǔ fāng yī dì,shuāng bìn yǐ rú sī。
丈夫老且病,焉用富贵为。zhàng fū lǎo qiě bìng,yān yòng fù guì wèi。
可怜少壮日,适在贫贱时。kě lián shǎo zhuàng rì,shì zài pín jiàn shí。
沉沉朱门宅,中有乳臭儿。chén chén zhū mén zhái,zhōng yǒu rǔ chòu ér。
状貌如妇人,光莹膏粱肌。zhuàng mào rú fù rén,guāng yíng gāo liáng jī。
襁褓袭世爵,门承勋戚资。qiǎng bǎo xí shì jué,mén chéng xūn qī zī。
前庭列嬖仆,出入相追随。qián tíng liè bì pū,chū rù xiāng zhuī suí。
千金办月廪,万钱供赏支。qiān jīn bàn yuè lǐn,wàn qián gōng shǎng zhī。
后堂拥姝姬,早夜同笑嬉。hòu táng yōng shū jī,zǎo yè tóng xiào xī。
错落开珠翠,艳辉沃膏脂。cuò luò kāi zhū cuì,yàn huī wò gāo zhī。
妆饰及鹰犬,绘彩至蔷薇。zhuāng shì jí yīng quǎn,huì cǎi zhì qiáng wēi。
青春付杯酒,白日消枰棋。qīng chūn fù bēi jiǔ,bái rì xiāo píng qí。
守俸还酒债,堆金选娥眉。shǒu fèng hái jiǔ zhài,duī jīn xuǎn é méi。
朝从博徒饮,暮赴娼楼期。cháo cóng bó tú yǐn,mù fù chāng lóu qī。
逢人说门阀,乐性惟珍奇。féng rén shuō mén fá,lè xìng wéi zhēn qí。
弦歌恣娱燕,缯绮饰容仪。xián gē zì yú yàn,zēng qǐ shì róng yí。
田园日脧削,户门日倾隳。tián yuán rì juān xuē,hù mén rì qīng huī。
声色游戏外,无馀亦无知。shēng sè yóu xì wài,wú yú yì wú zhī。
帝王是何物,孔孟果为谁。dì wáng shì hé wù,kǒng mèng guǒ wèi shuí。
咄哉骄矜子,于世奚所裨。duō zāi jiāo jīn zi,yú shì xī suǒ bì。
不思厥祖父,亦曾寒士悲。bù sī jué zǔ fù,yì céng hán shì bēi。
辛苦擢官仕,锱铢积家基。xīn kǔ zhuó guān shì,zī zhū jī jiā jī。
期汝长富贵,岂意遽相衰。qī rǔ zhǎng fù guì,qǐ yì jù xiāng shuāi。
儒生反坚耐,贵游多流离。rú shēng fǎn jiān nài,guì yóu duō liú lí。
兴亡等一瞬,焉须嗟而悲。xīng wáng děng yī shùn,yān xū jiē ér bēi。
吾宗二百年,相承惟礼诗。wú zōng èr bǎi nián,xiāng chéng wéi lǐ shī。
吾早仕天京,声闻已四驰。wú zǎo shì tiān jīng,shēng wén yǐ sì chí。
枢庭皂囊封,琅玕肝胆披。shū tíng zào náng fēng,láng gān gān dǎn pī。
但知尊天王,焉能臣戎夷。dàn zhī zūn tiān wáng,yān néng chén róng yí。
新州席未暖,珠崖早穷羁。xīn zhōu xí wèi nuǎn,zhū yá zǎo qióng jī。
辄作贾生哭,谩兴梁士噫。zhé zuò jiǎ shēng kū,mán xīng liáng shì yī。
仗节拟苏武,赓骚师楚累。zhàng jié nǐ sū wǔ,gēng sāo shī chǔ lèi。
龙飞睹大人,忽诏衡阳移。lóng fēi dǔ dà rén,hū zhào héng yáng yí。
帝曰尔胡铨,无事久栖迟。dì yuē ěr hú quán,wú shì jiǔ qī chí。
生还天所相,直谅时所推。shēng hái tiān suǒ xiāng,zhí liàng shí suǒ tuī。
更当勉初志,用为朕倚毗。gèng dāng miǎn chū zhì,yòng wèi zhèn yǐ pí。
一月便十迁,取官如摘髭。yī yuè biàn shí qiān,qǔ guān rú zhāi zī。
记言立螭坳,讲幄坐龙帷。jì yán lì chī ào,jiǎng wò zuò lóng wéi。
草麻赐莲炬,陟爵衔金卮。cǎo má cì lián jù,zhì jué xián jīn zhī。
巡边辄开府,御笔亲标旗。xún biān zhé kāi fǔ,yù bǐ qīn biāo qí。
精兵三十万,指顾劳呵麾。jīng bīng sān shí wàn,zhǐ gù láo hē huī。
闻名已宵遁,奏功靖方陲。wén míng yǐ xiāo dùn,zòu gōng jìng fāng chuí。
归来笳鼓竞,虎拜登龙墀。guī lái jiā gǔ jìng,hǔ bài dēng lóng chí。
诏加端明职,赐第江之湄。zhào jiā duān míng zhí,cì dì jiāng zhī méi。
自喜可佚老,主上复勤思。zì xǐ kě yì lǎo,zhǔ shàng fù qín sī。
专礼逮白屋,悲非吾之宜。zhuān lǐ dǎi bái wū,bēi fēi wú zhī yí。
四子还上殿,拥笏腰带垂。sì zi hái shàng diàn,yōng hù yāo dài chuí。
父子拜前后,兄弟融愉怡。fù zi bài qián hòu,xiōng dì róng yú yí。
诚由积善致,玉音重奖咨。chéng yóu jī shàn zhì,yù yīn zhòng jiǎng zī。
资殿尊职隆,授官非由私。zī diàn zūn zhí lóng,shòu guān fēi yóu sī。
吾位等公相,吾年将期颐。wú wèi děng gōng xiāng,wú nián jiāng qī yí。
立身忠孝门,传家清白规。lì shēn zhōng xiào mén,chuán jiā qīng bái guī。
但愿后世贤,努力勤撑持。dàn yuàn hòu shì xián,nǔ lì qín chēng chí。
把盏吸明月,披襟招凉飔。bǎ zhǎn xī míng yuè,pī jīn zhāo liáng sī。
醉墨虽攲斜,是为子孙贻。zuì mò suī qī xié,shì wèi zi sūn yí。

公冶携酒见过与者温元素康致美赋诗投壶再用前韵

胡铨

澹叟意简古,终日巾不屋。dàn sǒu yì jiǎn gǔ,zhōng rì jīn bù wū。
彼美德星崔,怜我味蠹竹。bǐ měi dé xīng cuī,lián wǒ wèi dù zhú。
挈榼破孤闷,聊欲观醉玉。qiè kē pò gū mèn,liáo yù guān zuì yù。
情殊馈盘餐,事等遗潘沐。qíng shū kuì pán cān,shì děng yí pān mù。
古人感意重,饮水亦沙醁。gǔ rén gǎn yì zhòng,yǐn shuǐ yì shā lù。
一觞万虑空,天宇觉隘促。yī shāng wàn lǜ kōng,tiān yǔ jué ài cù。
自非薪突者,上客怕徐福。zì fēi xīn tū zhě,shàng kè pà xú fú。
主人起扬觯,百岁风雹速。zhǔ rén qǐ yáng zhì,bǎi suì fēng báo sù。
莫献野人芹,但饱先生蓿。mò xiàn yě rén qín,dàn bǎo xiān shēng xu。
我亦起膝席,卒爵更三肃。wǒ yì qǐ xī xí,zú jué gèng sān sù。
温伯况可人,康?亦脱俗。wēn bó kuàng kě rén,kāng yì tuō sú。
共赋饤坐梅,句压诗人谷。gòng fù dìng zuò méi,jù yā shī rén gǔ。
浩浩气吐虹,盎盎春生腹。hào hào qì tǔ hóng,àng àng chūn shēng fù。
湘累彼狷者,底事醒乃独。xiāng lèi bǐ juàn zhě,dǐ shì xǐng nǎi dú。
日游无功乡,生计岂不足。rì yóu wú gōng xiāng,shēng jì qǐ bù zú。
壶歌发笑电,雅剧不言肉。hú gē fā xiào diàn,yǎ jù bù yán ròu。
夜久拔银烛,幽烬飘蔌蔌。yè jiǔ bá yín zhú,yōu jìn piāo sù sù。
我于腹无负,正恐腹自恧。wǒ yú fù wú fù,zhèng kǒng fù zì nǜ。
姑置勿复科,茗碗瀹寒渌。gū zhì wù fù kē,míng wǎn yuè hán lù。
舌出醉言归,况我舌已木。shé chū zuì yán guī,kuàng wǒ shé yǐ mù。

中秋前一夕携家步至北湖藉缛草久之和东坡湖上听琴韵

胡铨

临水迟佳客,碧尽天边云。lín shuǐ chí jiā kè,bì jǐn tiān biān yún。
心期殊未来,且复偶细君。xīn qī shū wèi lái,qiě fù ǒu xì jūn。
援琴松满耳,添酒月入樽。yuán qín sōng mǎn ěr,tiān jiǔ yuè rù zūn。
水天静秋光,不受世所醺。shuǐ tiān jìng qiū guāng,bù shòu shì suǒ xūn。
饮酣睡味美,风漪生簟纹。yǐn hān shuì wèi měi,fēng yī shēng diàn wén。
得来亦何有,理乱了不闻。dé lái yì hé yǒu,lǐ luàn le bù wén。
儿童莫唤醒,不妨长醉昏。ér tóng mò huàn xǐng,bù fáng zhǎng zuì hūn。
休论万里情,我非宜城浑。xiū lùn wàn lǐ qíng,wǒ fēi yí chéng hún。

戏题陈晦叔经略秀斋

胡铨

天宇修眉浮太华,晚晴浓绿新如画。tiān yǔ xiū méi fú tài huá,wǎn qíng nóng lǜ xīn rú huà。
何似文君蹙远山,秀色可餐清更雅。hé shì wén jūn cù yuǎn shān,xiù sè kě cān qīng gèng yǎ。
人知泼黛青孱颜,共喜眉宇修弯环。rén zhī pō dài qīng càn yán,gòng xǐ méi yǔ xiū wān huán。
不知是中石蕴玉,遂能发彩惊尘寰。bù zhī shì zhōng shí yùn yù,suì néng fā cǎi jīng chén huán。
美人美人隔秋水,娟娟静淑金闺里。měi rén měi rén gé qiū shuǐ,juān juān jìng shū jīn guī lǐ。
其人如玉德满身,笑杀西湖比西子。qí rén rú yù dé mǎn shēn,xiào shā xī hú bǐ xī zi。
杜陵破帽随金鞍,心醉归来空掩关。dù líng pò mào suí jīn ān,xīn zuì guī lái kōng yǎn guān。
不须更问许玉斧,二十四山如髻鬟。bù xū gèng wèn xǔ yù fǔ,èr shí sì shān rú jì huán。

临平道中用坡老雪中长韵答刘寺簿

胡铨

从来无逸为元龟,艰难稼穑诚宜知。cóng lái wú yì wèi yuán guī,jiān nán jià sè chéng yí zhī。
奚为三老冻且馁,不以仁政勤嘘吹。xī wèi sān lǎo dòng qiě něi,bù yǐ rén zhèng qín xū chuī。
澹庵野人错料事,苦吟对雪空掀髭。dàn ān yě rén cuò liào shì,kǔ yín duì xuě kōng xiān zī。
苏仙漫解赋晓浩,韩子亦徒歌晚澌。sū xiān màn jiě fù xiǎo hào,hán zi yì tú gē wǎn sī。
两翁句法岂不好,只欠鲠语书安危。liǎng wēng jù fǎ qǐ bù hǎo,zhǐ qiàn gěng yǔ shū ān wēi。
先生忍寒蹋凛冽,著屐步步如爰丝。xiān shēng rěn hán tà lǐn liè,zhù jī bù bù rú yuán sī。
忧民未减胼胝叟,挟纩拥貂吾忍为。yōu mín wèi jiǎn pián zhī sǒu,xié kuàng yōng diāo wú rěn wèi。
斫水长哦压郊岛,令我玩味终朝持。zhuó shuǐ zhǎng ó yā jiāo dǎo,lìng wǒ wán wèi zhōng cháo chí。
肯同侠窟暖金帐,不说庄生姑射肌。kěn tóng xiá kū nuǎn jīn zhàng,bù shuō zhuāng shēng gū shè jī。
平生浮云睨卿相,往往羞谈蔡克儿。píng shēng fú yún nì qīng xiāng,wǎng wǎng xiū tán cài kè ér。
向来编研国朝事,典刑一一裨明时。xiàng lái biān yán guó cháo shì,diǎn xíng yī yī bì míng shí。
侧闻玉音犹在耳,记录姓名标殿帷。cè wén yù yīn yóu zài ěr,jì lù xìng míng biāo diàn wéi。
遄归承明定不日,启沃要领亲凤姿。chuán guī chéng míng dìng bù rì,qǐ wò yào lǐng qīn fèng zī。
莫将篇什助雪虐,好吐忠嘉淳俗漓。mò jiāng piān shén zhù xuě nüè,hǎo tǔ zhōng jiā chún sú lí。
致君宜许尧相稷,活国未惭唐宰墀。zhì jūn yí xǔ yáo xiāng jì,huó guó wèi cán táng zǎi chí。
嗟予三黜从此逝,已觉别袖风披披。jiē yǔ sān chù cóng cǐ shì,yǐ jué bié xiù fēng pī pī。
扁舟却忆剡溪老,梦寐早逐心旌驰。biǎn zhōu què yì shàn xī lǎo,mèng mèi zǎo zhú xīn jīng chí。
古风永秘此囊锦,恶语勿笑吾言卮。gǔ fēng yǒng mì cǐ náng jǐn,è yǔ wù xiào wú yán zhī。
行行自爱保明哲,咄咄贤业追规随。xíng xíng zì ài bǎo míng zhé,duō duō xián yè zhuī guī suí。
况复君家有故事,元城先生刘器之。kuàng fù jūn jiā yǒu gù shì,yuán chéng xiān shēng liú qì zhī。

铨携具赏石渠酴醾用坡韵呈同舍

胡铨

酴醾独殿春,得路未为晚。tú mí dú diàn chūn,dé lù wèi wèi wǎn。
露叶张翠伞,月蕊明玉幰。lù yè zhāng cuì sǎn,yuè ruǐ míng yù xiǎn。
洗妆雨亦妍,暗麝风更远。xǐ zhuāng yǔ yì yán,àn shè fēng gèng yuǎn。
唐时真宰相,劲气凌谏苑。táng shí zhēn zǎi xiāng,jìn qì líng jiàn yuàn。
危言工切劘,壁立万仞巘。wēi yán gōng qiè mó,bì lì wàn rèn yǎn。
帝为酿此花,以赏硕画婉。dì wèi niàng cǐ huā,yǐ shǎng shuò huà wǎn。
清芬濯千古,天河岂须挽。qīng fēn zhuó qiān gǔ,tiān hé qǐ xū wǎn。
不妨便醉死,闻香定魂返。bù fáng biàn zuì sǐ,wén xiāng dìng hún fǎn。

又用过铁坑山韵

胡铨

县古杉枫老,人居水竹间。xiàn gǔ shān fēng lǎo,rén jū shuǐ zhú jiān。
字民无狱讼,携客有江山。zì mín wú yù sòng,xié kè yǒu jiāng shān。
路远旅愁积,病多诗思悭。lù yuǎn lǚ chóu jī,bìng duō shī sī qiān。
79123456