古诗词

护法寺劝农呈秘丞

徐鹿卿

出郭嚣尘远,邵农德意宣。chū guō xiāo chén yuǎn,shào nóng dé yì xuān。
旌旗清赏地,蓑笠嫩晴天。jīng qí qīng shǎng dì,suō lì nèn qíng tiān。
犬吠柴门晓,牛肥草径鲜。quǎn fèi chái mén xiǎo,niú féi cǎo jìng xiān。
殷勤觞父老,和气酿丰年。yīn qín shāng fù lǎo,hé qì niàng fēng nián。
徐鹿卿

徐鹿卿

徐鹿卿(1170—1249),字德夫,号泉谷,隆兴丰城(今江西省丰城市白土镇后泉村)人。南宋文学家、藏书家。徐鹿卿生于宋孝宗乾道六年,卒于理宗淳祐九年,年八十岁。博通经史,以文学著名乡里。嘉定十六年,(公元一二二三年)廷试进士,调安南军学教授,复申理义之学。入为枢密院编修官。时刘克庄、王迈、方大琮皆因事被黜,他作诗赠之,并为弹劾。太学诸生作四贤诗美之。累官吏部侍郎,提举鸿禧观致仕。及卒,谥清正。鹿卿著有泉谷文集及奏议、讲议等,《宋史本传》传于世。 徐鹿卿的作品>>

猜您喜欢

水调歌头·快阁上绣使萧大著

徐鹿卿

廊庙补天手,夷夏想威名。láng miào bǔ tiān shǒu,yí xià xiǎng wēi míng。
上前张胆明目,倾倒汉公卿。shàng qián zhāng dǎn míng mù,qīng dào hàn gōng qīng。
二百年来章贡,前赵后萧相□,今古两豪英。èr bǎi nián lái zhāng gòng,qián zhào hòu xiāo xiāng,jīn gǔ liǎng háo yīng。
四海望霖雨,可但总祥刑。sì hǎi wàng lín yǔ,kě dàn zǒng xiáng xíng。
自儿时,文字里,已心倾。zì ér shí,wén zì lǐ,yǐ xīn qīng。
魁躔邈在霄汉,薄宦偶趋承。kuí chán miǎo zài xiāo hàn,báo huàn ǒu qū chéng。
山见崆峒秀丽,水见玉虹清绝,犹愿见先生。shān jiàn kōng dòng xiù lì,shuǐ jiàn yù hóng qīng jué,yóu yuàn jiàn xiān shēng。
寄语二三子,洙泗在江城。jì yǔ èr sān zi,zhū sì zài jiāng chéng。

念奴娇·元夕上秘丞并引

徐鹿卿

雪销平野,正云开天宇,灯辉花市。xuě xiāo píng yě,zhèng yún kāi tiān yǔ,dēng huī huā shì。
明灭吐吞无尽藏,巧斗飞桥激水。míng miè tǔ tūn wú jǐn cáng,qiǎo dòu fēi qiáo jī shuǐ。
铁马响冰,牙旗穿夜,箫鼓声歌沸。tiě mǎ xiǎng bīng,yá qí chuān yè,xiāo gǔ shēng gē fèi。
丰年欢笑,酿成千里和气。fēng nián huān xiào,niàng chéng qiān lǐ hé qì。
相欢交□游嬉,卖薪买酒,歌舞升平里。xiāng huān jiāo yóu xī,mài xīn mǎi jiǔ,gē wǔ shēng píng lǐ。
记得前年随玉辇,吹下天香扑鼻。jì dé qián nián suí yù niǎn,chuī xià tiān xiāng pū bí。
璧月腾辉,仙球稳缒,归有传柑遗。bì yuè téng huī,xiān qiú wěn zhuì,guī yǒu chuán gān yí。
来年此夜,通明仍许归侍。lái nián cǐ yè,tōng míng réng xǔ guī shì。

水调歌头·饯提举陈秘丞

徐鹿卿

岭峤转和气,英簜挟新凉。lǐng jiào zhuǎn hé qì,yīng dàng xié xīn liáng。
登车揽辔慷慨,风采肃台纲。dēng chē lǎn pèi kāng kǎi,fēng cǎi sù tái gāng。
第一澄清官府,次第咨询民瘼,馀事到囷仓。dì yī chéng qīng guān fǔ,cì dì zī xún mín mò,yú shì dào qūn cāng。
谨勿养稂莠,莠盛稻苗伤。jǐn wù yǎng láng yǒu,yǒu shèng dào miáo shāng。
金芝秀,蒲涧碧,荔枝香。jīn zhī xiù,pú jiàn bì,lì zhī xiāng。
此中风味不恶,暂借使星光。cǐ zhōng fēng wèi bù è,zàn jiè shǐ xīng guāng。
毋薄炎荒瘴海,曾著广平李勉,归去□平章。wú báo yán huāng zhàng hǎi,céng zhù guǎng píng lǐ miǎn,guī qù píng zhāng。
唤起昔贤梦,千载续遗芳。huàn qǐ xī xián mèng,qiān zài xù yí fāng。

贺新郎·钱郭府判趋朝

徐鹿卿

解组轻千里。jiě zǔ qīng qiān lǐ。
趁朝来、风高气爽,波平如砥。chèn cháo lái fēng gāo qì shuǎng,bō píng rú dǐ。
试问馀恩深几许,江阔秋清无底。shì wèn yú ēn shēn jǐ xǔ,jiāng kuò qiū qīng wú dǐ。
看两径、棠阴舞翠。kàn liǎng jìng táng yīn wǔ cuì。
明月归艎轻似叶,只梅花、香里诗千纸。míng yuè guī huáng qīng shì yè,zhǐ méi huā xiāng lǐ shī qiān zhǐ。
端不愧,西江水。duān bù kuì,xī jiāng shuǐ。
谪仙才气兰亭字。zhé xiān cái qì lán tíng zì。
更清姿雅度,修竹长松标致。gèng qīng zī yǎ dù,xiū zhú zhǎng sōng biāo zhì。
官职几人曾此过,萱草春风谁似。guān zhí jǐ rén céng cǐ guò,xuān cǎo chūn fēng shuí shì。
任彩服、蹁跹娱戏。rèn cǎi fú pián xiān yú xì。
去此云霄真一握,算令公、勋业浑馀事。qù cǐ yún xiāo zhēn yī wò,suàn lìng gōng xūn yè hún yú shì。
中书考,从今始。zhōng shū kǎo,cóng jīn shǐ。

酹江月贺提举陈秘丞除宪

徐鹿卿

薰风有意,还年年吹下,九天纶綍。xūn fēng yǒu yì,hái nián nián chuī xià,jiǔ tiān lún fú。
庾岭高哉知几仞,不隔清名突兀。yǔ lǐng gāo zāi zhī jǐ rèn,bù gé qīng míng tū wù。
明月扁舟,图书之外,所载无南物。míng yuè biǎn zhōu,tú shū zhī wài,suǒ zài wú nán wù。
襄公往矣,辽辽直到今日。xiāng gōng wǎng yǐ,liáo liáo zhí dào jīn rì。
南来北地开藩,甘棠好在,一夜春光入。nán lái běi dì kāi fān,gān táng hǎo zài,yī yè chūn guāng rù。
父老欢迎相告语,依旧朱颜绿发。fù lǎo huān yíng xiāng gào yǔ,yī jiù zhū yán lǜ fā。
四海无波,四江无讼,是先生清德。sì hǎi wú bō,sì jiāng wú sòng,shì xiān shēng qīng dé。
岭梅迎笑,和羹□□消息。lǐng méi yíng xiào,hé gēng xiāo xī。

减字木兰花·其一杜南安和昌仙词见示次韵酬之

徐鹿卿

狂吟江浦。kuáng yín jiāng pǔ。
不食人间烟火语。bù shí rén jiān yān huǒ yǔ。
韦曲名家。wéi qū míng jiā。
也试河阳一县花。yě shì hé yáng yī xiàn huā。
群仙推去。qún xiān tuī qù。
暂寄岭梅清绝处。zàn jì lǐng méi qīng jué chù。
笑俯清溪。xiào fǔ qīng xī。
只有清风明月知。zhǐ yǒu qīng fēng míng yuè zhī。

减字木兰花·其二再次韵

徐鹿卿

云横远浦。yún héng yuǎn pǔ。
一段秋光烦著语。yī duàn qiū guāng fán zhù yǔ。
月下谁家。yuè xià shuí jiā。
丹桂迎风一两花。dān guì yíng fēng yī liǎng huā。
双凫来去。shuāng fú lái qù。
不踏人间风日处。bù tà rén jiān fēng rì chù。
才入云溪。cái rù yún xī。
问我来时总不知。wèn wǒ lái shí zǒng bù zhī。

水调歌头·其一圆史宰受荐

徐鹿卿

五剡乃脱选,通籍入金闺。wǔ shàn nǎi tuō xuǎn,tōng jí rù jīn guī。
祖宗立法初意,正欲猎英奇。zǔ zōng lì fǎ chū yì,zhèng yù liè yīng qí。
近世流风薄矣,强者立跻霄汉,弱者困尘泥。jìn shì liú fēng báo yǐ,qiáng zhě lì jī xiāo hàn,ruò zhě kùn chén ní。
流水伯牙操,底处有钟期。liú shuǐ bó yá cāo,dǐ chù yǒu zhōng qī。
公为政,民不扰,吏无欺。gōng wèi zhèng,mín bù rǎo,lì wú qī。
春风桃李满县,当路几人知。chūn fēng táo lǐ mǎn xiàn,dāng lù jǐ rén zhī。
五马宏开公道,一鹗首旌治最,迟乃速之基。wǔ mǎ hóng kāi gōng dào,yī è shǒu jīng zhì zuì,chí nǎi sù zhī jī。
不枉受人荐,更看荐人时。bù wǎng shòu rén jiàn,gèng kàn jiàn rén shí。

水调歌头·其二寿林府判

徐鹿卿

别驾映旋轸,父老绕称觥。bié jià yìng xuán zhěn,fù lǎo rào chēng gōng。
西风底事于役,造物岂无情。xī fēng dǐ shì yú yì,zào wù qǐ wú qíng。
知道神生嵩岳,大庾岭边和气,未足助欢声。zhī dào shén shēng sōng yuè,dà yǔ lǐng biān hé qì,wèi zú zhù huān shēng。
小试活人手,详谳命公行。xiǎo shì huó rén shǒu,xiáng yàn mìng gōng xíng。
赣滩石,青原雨,快阁晴。gàn tān shí,qīng yuán yǔ,kuài gé qíng。
西江一带风物,尽把祝长生。xī jiāng yī dài fēng wù,jǐn bǎ zhù zhǎng shēng。
福与此江无尽,寿与此江俱远,名与此江清。fú yǔ cǐ jiāng wú jǐn,shòu yǔ cǐ jiāng jù yuǎn,míng yǔ cǐ jiāng qīng。
江水直到海,公亦上蓬瀛。jiāng shuǐ zhí dào hǎi,gōng yì shàng péng yíng。

满江红·饯林府判

徐鹿卿

斗大横江,旧曾著、周程夫子。dòu dà héng jiāng,jiù céng zhù zhōu chéng fū zi。
谭道处,疏梅迎笑,双松延翠。tán dào chù,shū méi yíng xiào,shuāng sōng yán cuì。
百载高风勤景仰,数椽老屋重经始。bǎi zài gāo fēng qín jǐng yǎng,shù chuán lǎo wū zhòng jīng shǐ。
更大书、留与后人看,公归矣。gèng dà shū liú yǔ hòu rén kàn,gōng guī yǐ。

汉宫春·其一和冯宫教咏梅,依李汉老韵

徐鹿卿

庾岭梅花,到江空岁晚,始放南枝。yǔ lǐng méi huā,dào jiāng kōng suì wǎn,shǐ fàng nán zhī。
岂徒冰雪蹊径,不受侵欺。qǐ tú bīng xuě qī jìng,bù shòu qīn qī。
孤高自负,尽炎凉、变态无期。gū gāo zì fù,jǐn yán liáng biàn tài wú qī。
便瘴雨、蛮烟如许,淡妆也不随时。biàn zhàng yǔ mán yān rú xǔ,dàn zhuāng yě bù suí shí。
未肯移根上苑,且竹边院落,月下园篱。wèi kěn yí gēn shàng yuàn,qiě zhú biān yuàn luò,yuè xià yuán lí。
除却西湖句子,此后无诗。chú què xī hú jù zi,cǐ hòu wú shī。
向□红紫,要十分、妩媚因谁。xiàng hóng zǐ,yào shí fēn wǔ mèi yīn shuí。
算只有、天怜清苦,纷纷蜂蝶争知。suàn zhǐ yǒu tiān lián qīng kǔ,fēn fēn fēng dié zhēng zhī。

汉宫春·其二重和

徐鹿卿

吏隐南昌,问盘根几世,长子孙枝。lì yǐn nán chāng,wèn pán gēn jǐ shì,zhǎng zi sūn zhī。
仙风道骨如此,信不吾欺。xiān fēng dào gǔ rú cǐ,xìn bù wú qī。
素姿倾国,□难昏、坐觉愆期。sù zī qīng guó,nán hūn zuò jué qiān qī。
算好与、水仙作配,又还恨不同时。suàn hǎo yǔ shuǐ xiān zuò pèi,yòu hái hèn bù tóng shí。
岁晚寻盟有几,早兰辞湘浦,竹谢东篱。suì wǎn xún méng yǒu jǐ,zǎo lán cí xiāng pǔ,zhú xiè dōng lí。
自向月中弄影,雪里评诗。zì xiàng yuè zhōng nòng yǐng,xuě lǐ píng shī。
角声吹动,这一天、清兴关谁。jiǎo shēng chuī dòng,zhè yī tiān qīng xīng guān shuí。
刚唤起、赤松孤竹,此心惟许君知。gāng huàn qǐ chì sōng gū zhú,cǐ xīn wéi xǔ jūn zhī。

判府罗郎中举似

徐鹿卿

此庵湖海士,心学富家传。cǐ ān hú hǎi shì,xīn xué fù jiā chuán。
德量擎天柱,功名下濑船。dé liàng qíng tiān zhù,gōng míng xià lài chuán。
风流今尚尔,头角已崭然。fēng liú jīn shàng ěr,tóu jiǎo yǐ zhǎn rán。
蚤晚分清切,输忠雨露边。zǎo wǎn fēn qīng qiè,shū zhōng yǔ lù biān。

挽陈太庾

徐鹿卿

前身简斋老,今世令河阳。qián shēn jiǎn zhāi lǎo,jīn shì lìng hé yáng。
眼底功名小,胸中书传香。yǎn dǐ gōng míng xiǎo,xiōng zhōng shū chuán xiāng。
清谈了公事,馀力到诗章。qīng tán le gōng shì,yú lì dào shī zhāng。
凫履今安在,清都侍紫皇。fú lǚ jīn ān zài,qīng dōu shì zǐ huáng。

挽陈太庾

徐鹿卿

一病成疏隔,琴堂入见时。yī bìng chéng shū gé,qín táng rù jiàn shí。
形癯已非昔,客至尚谈诗。xíng qú yǐ fēi xī,kè zhì shàng tán shī。
手墨松烟湿,声歌薤露悲。shǒu mò sōng yān shī,shēng gē xiè lù bēi。
春风谁管领,梅月重相思。chūn fēng shuí guǎn lǐng,méi yuè zhòng xiāng sī。
1571234567»