古诗词

榕阴图

胡梦昱

古人遗直今人是,肯效乡原事踽凉。gǔ rén yí zhí jīn rén shì,kěn xiào xiāng yuán shì jǔ liáng。
不把危言陈北阙,因何著脚到南荒。bù bǎ wēi yán chén běi quē,yīn hé zhù jiǎo dào nán huāng。
排奸斥佞风霜手,耐冷禁寒铁石肠。pái jiān chì nìng fēng shuāng shǒu,nài lěng jìn hán tiě shí cháng。
赢得榕阴浓密处,忘言默坐对炉香。yíng dé róng yīn nóng mì chù,wàng yán mò zuò duì lú xiāng。
胡梦昱

胡梦昱

胡梦昱(1185~1226),南宋官员。字季昭,又字季汲,号竹林愚隐,吉水(今属江西)人。嘉定十年进士,历南安县、都昌县主簿。中大法科,授峡州司法参军,除大理评事。宝庆元年,因上疏讼济王冤,谪象州羁管。宝庆二年,移钦州,未行而卒。赠朝奉郎,谥刚简,桂林九贤祠列为九贤之一。著有《象台集》六卷、《竹林愚隐集》一卷。 胡梦昱的作品>>

猜您喜欢

步王卢溪韵

胡梦昱

新来时事不相关,赢得蛮荒日月闲。xīn lái shí shì bù xiāng guān,yíng dé mán huāng rì yuè xián。
存取丹心照碧汉,任他黄口闹清班。cún qǔ dān xīn zhào bì hàn,rèn tā huáng kǒu nào qīng bān。
非求美誉传千古,不欲浮生愧两间。fēi qiú měi yù chuán qiān gǔ,bù yù fú shēng kuì liǎng jiān。
天亦而今无奈说,秀才且荷肯相还。tiān yì ér jīn wú nài shuō,xiù cái qiě hé kěn xiāng hái。

步王卢溪韵

胡梦昱

瘴地人忧我莫支,人虽危我我何危。zhàng dì rén yōu wǒ mò zhī,rén suī wēi wǒ wǒ hé wēi。
元来忧国不怕死,非为捐身要出奇。yuán lái yōu guó bù pà sǐ,fēi wèi juān shēn yào chū qí。
肯怨江山千里远,幸逢天地一时知。kěn yuàn jiāng shān qiān lǐ yuǎn,xìng féng tiān dì yī shí zhī。
孔光张禹人无笑,禄位输他善保持。kǒng guāng zhāng yǔ rén wú xiào,lù wèi shū tā shàn bǎo chí。

再寄

胡梦昱

沉沉汉殿晓烟迷,燕雀输他取次飞。chén chén hàn diàn xiǎo yān mí,yàn què shū tā qǔ cì fēi。
爰把丹衷吐骨鲠,且甘白饭与鱼肥。yuán bǎ dān zhōng tǔ gǔ gěng,qiě gān bái fàn yǔ yú féi。
意循天理可无忤,岂料人心各有机。yì xún tiān lǐ kě wú wǔ,qǐ liào rén xīn gè yǒu jī。
日薄西山予未死,当留此语待公归。rì báo xī shān yǔ wèi sǐ,dāng liú cǐ yǔ dài gōng guī。