古诗词

武夷大隐屏

陈梦庚

大隐屏前风月闲,何人手种万琅玕。dà yǐn píng qián fēng yuè xián,hé rén shǒu zhǒng wàn láng gān。
深深五曲东流水,合作千年洙泗看。shēn shēn wǔ qū dōng liú shuǐ,hé zuò qiān nián zhū sì kàn。

陈梦庚

陈梦庚,字景长,号竹溪,闽县(今福建福州)人。宁宗嘉定十六年(一二二三)进士,授潮州教授。秩满,入广西转运司幕。历浙西运司干办,知庐陵县,通判泉州。度宗咸淳二年十二月卒,年七十七。有《竹溪诗稿》,已佚。事见《竹溪鬳斋十一稿续集》卷二二《陈吏部墓志铭》。今录诗十五首。 陈梦庚的作品>>

猜您喜欢

心耻奉檄

陈梦庚

日月孔兼孟,尘埃申与韩。rì yuè kǒng jiān mèng,chén āi shēn yǔ hán。
合于三尺法,行矣一分宽。hé yú sān chǐ fǎ,xíng yǐ yī fēn kuān。
火伞不遮热,冰壶独枕寒。huǒ sǎn bù zhē rè,bīng hú dú zhěn hán。
平反了无几,足迹略高安。píng fǎn le wú jǐ,zú jì lüè gāo ān。

题钱明仲汲古堂

陈梦庚

自一而三散万殊,学惟定力是功夫。zì yī ér sān sàn wàn shū,xué wéi dìng lì shì gōng fū。
十分谨处持盘水,万理紬来似辘轳。shí fēn jǐn chù chí pán shuǐ,wàn lǐ chóu lái shì lù lú。
痴叔床空唯易在,濂溪阁冷有图无。chī shū chuáng kōng wéi yì zài,lián xī gé lěng yǒu tú wú。
希天穷到渊渊地,子肯闲来拥地炉。xī tiān qióng dào yuān yuān dì,zi kěn xián lái yōng dì lú。

初度客中有感

陈梦庚

越舄长吟有所思,生空照社老空痴。yuè xì zhǎng yín yǒu suǒ sī,shēng kōng zhào shè lǎo kōng chī。
一千馀尺拔文笔,三十六湾深墨池。yī qiān yú chǐ bá wén bǐ,sān shí liù wān shēn mò chí。
人物要当天地意,溪山不欠晋唐诗。rén wù yào dāng tiān dì yì,xī shān bù qiàn jìn táng shī。
渊明子美成何事,牢落生涯寄酒卮。yuān míng zi měi chéng hé shì,láo luò shēng yá jì jiǔ zhī。

灯夕

陈梦庚

人生能看几番灯,强倚灯花听竹声。rén shēng néng kàn jǐ fān dēng,qiáng yǐ dēng huā tīng zhú shēng。
玉管吹残梅外雪,星毬撰出雨边晴。yù guǎn chuī cán méi wài xuě,xīng qiú zhuàn chū yǔ biān qíng。
人行香雾不知夜,儿傲饥雷看到明。rén xíng xiāng wù bù zhī yè,ér ào jī léi kàn dào míng。
梦破春风感留滞,老书移就短长檠。mèng pò chūn fēng gǎn liú zhì,lǎo shū yí jiù duǎn zhǎng qíng。

自刘真人庵上登飞云

陈梦庚

列仙坛上碧鸡鸣,布袜青鞋取次行。liè xiān tán shàng bì jī míng,bù wà qīng xié qǔ cì xíng。
上界烟霞疑可到,东方草木渐知名。shàng jiè yān xiá yí kě dào,dōng fāng cǎo mù jiàn zhī míng。
一泓沧海杯浮景,万点青山棋落枰。yī hóng cāng hǎi bēi fú jǐng,wàn diǎn qīng shān qí luò píng。
脚底云飞寒带雨,此身知是在蓬瀛。jiǎo dǐ yún fēi hán dài yǔ,cǐ shēn zhī shì zài péng yíng。

汉祀坛

陈梦庚

苔老坛荒扫不开,汉皇多欲岂仙才。tái lǎo tán huāng sǎo bù kāi,hàn huáng duō yù qǐ xiān cái。
乘龙人去真图失,万里空劳一使来。chéng lóng rén qù zhēn tú shī,wàn lǐ kōng láo yī shǐ lái。

仙茶灶

陈梦庚

尽夸六碗便仙灵,得似仙山石乳清。jǐn kuā liù wǎn biàn xiān líng,dé shì xiān shān shí rǔ qīng。
此水此茶须是灶,无人肯说与端明。cǐ shuǐ cǐ chá xū shì zào,wú rén kěn shuō yǔ duān míng。

武夷山

陈梦庚

看了图经看旧碑,怪奇多是说秦时。kàn le tú jīng kàn jiù bēi,guài qí duō shì shuō qín shí。
当时人会秦王意,可是建山称武夷。dāng shí rén huì qín wáng yì,kě shì jiàn shān chēng wǔ yí。

唐刻石

陈梦庚

长忆唐从天宝初,开元气象了无馀。zhǎng yì táng cóng tiān bǎo chū,kāi yuán qì xiàng le wú yú。
宫中已制霓裳曲,刻石山灵失笑渠。gōng zhōng yǐ zhì ní shang qū,kè shí shān líng shī xiào qú。

武夷仙浴堂

陈梦庚

神仙无垢骨犹香,底用山间开浴堂。shén xiān wú gòu gǔ yóu xiāng,dǐ yòng shān jiān kāi yù táng。
我欲从之三洗髓,骑鲸散发水云乡。wǒ yù cóng zhī sān xǐ suǐ,qí jīng sàn fā shuǐ yún xiāng。

武夷大小廪石

陈梦庚

白石青霞为岁计,佳殽旨酒出仙壶。bái shí qīng xiá wèi suì jì,jiā xiáo zhǐ jiǔ chū xiān hú。
侵天有廪无支遣,岁恶还能赈贷无。qīn tiān yǒu lǐn wú zhī qiǎn,suì è hái néng zhèn dài wú。

仙船

陈梦庚

此船何事架岩隈,不遂浮槎八月来。cǐ chuán hé shì jià yán wēi,bù suì fú chá bā yuè lái。
莫是飞仙无所用,乘风有路到蓬莱。mò shì fēi xiān wú suǒ yòng,chéng fēng yǒu lù dào péng lái。

幔亭峰

陈梦庚

山中别是一桃源,彩屋虹桥影不存。shān zhōng bié shì yī táo yuán,cǎi wū hóng qiáo yǐng bù cún。
山下人痴犹自说,排檐元是武夷孙。shān xià rén chī yóu zì shuō,pái yán yuán shì wǔ yí sūn。

仙鼓楼

陈梦庚

求仙曾误几英雄,只为沉迷利欲中。qiú xiān céng wù jǐ yīng xióng,zhǐ wèi chén mí lì yù zhōng。
安得楼头一声鼓,顿教凡世醒盲聋。ān dé lóu tóu yī shēng gǔ,dùn jiào fán shì xǐng máng lóng。