古诗词

减字木兰花·其一十一和孔纯老送郑深道移守严州

王之道

金尊频倒。jīn zūn pín dào。
照坐梅花清更好。zhào zuò méi huā qīng gèng hǎo。
春到长杨。chūn dào zhǎng yáng。
宠拜三公入郑庄。chǒng bài sān gōng rù zhèng zhuāng。
月城两载。yuè chéng liǎng zài。
千里生灵蒙惠爱。qiān lǐ shēng líng méng huì ài。
舞彻歌词。wǔ chè gē cí。
并立新妆绿带垂。bìng lì xīn zhuāng lǜ dài chuí。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

和张文纪咏雪二首

王之道

朝来经阁课楞严,撩乱飞花竞扑帘。cháo lái jīng gé kè léng yán,liāo luàn fēi huā jìng pū lián。
似是青腰夸黑帝,故教姑射混无盐。shì shì qīng yāo kuā hēi dì,gù jiào gū shè hùn wú yán。
地炉无奈貂裘薄,斗酒难供座客添。dì lú wú nài diāo qiú báo,dòu jiǔ nán gōng zuò kè tiān。
诗债恼人眠不得,夜寒残管亦须拈。shī zhài nǎo rén mián bù dé,yè hán cán guǎn yì xū niān。

再和董令升雪二首

王之道

春雪初融作燕泥,梅花零落杏花齐。chūn xuě chū róng zuò yàn ní,méi huā líng luò xìng huā qí。
遥山扫翠云初敛,芳草铺青路欲迷。yáo shān sǎo cuì yún chū liǎn,fāng cǎo pù qīng lù yù mí。
别恨每忧儿辈觉,老怀终为世情低。bié hèn měi yōu ér bèi jué,lǎo huái zhōng wèi shì qíng dī。
新诗价重连城壁,敢比灵犀独骇鸡。xīn shī jià zhòng lián chéng bì,gǎn bǐ líng xī dú hài jī。

再和董令升雪二首

王之道

欲下闲庭不蹋泥,但惊飞絮与阶齐。yù xià xián tíng bù tà ní,dàn jīng fēi xù yǔ jiē qí。
一枝误失禽栖稳,三窟遥应兔迹迷。yī zhī wù shī qín qī wěn,sān kū yáo yīng tù jì mí。
填塞涧溪还地厚,壅培山阜觉天低。tián sāi jiàn xī hái dì hòu,yōng péi shān fù jué tiān dī。
寒光照应东窗白,咿喔应先报晓鸡。hán guāng zhào yīng dōng chuāng bái,yī ō yīng xiān bào xiǎo jī。

追和东坡严车二雪诗

王之道

公诗有意拂廉纤,令似欧阳韵更严。gōng shī yǒu yì fú lián xiān,lìng shì ōu yáng yùn gèng yán。
犬子亦应惭赋缟,痴儿端合愧夸盐。quǎn zi yì yīng cán fù gǎo,chī ér duān hé kuì kuā yán。
飞绵勃窣争平堑,冻笋槎牙欲堕檐。fēi mián bó sū zhēng píng qiàn,dòng sǔn chá yá yù duò yán。
胡避只今何处是,玉屏森映一峰尖。hú bì zhǐ jīn hé chù shì,yù píng sēn yìng yī fēng jiān。

追和东坡严车二雪诗

王之道

雪满江城酒不赊,闭门那患出无车。xuě mǎn jiāng chéng jiǔ bù shē,bì mén nà huàn chū wú chē。
未容踏冻寻梅萼,应喜临风见柳花。wèi róng tà dòng xún méi è,yīng xǐ lín fēng jiàn liǔ huā。
炭重乌银争晓市,蔬挑翠羽荷邻家。tàn zhòng wū yín zhēng xiǎo shì,shū tiāo cuì yǔ hé lín jiā。
何人正下红莲幕,大嚼蒸羊手更叉。hé rén zhèng xià hóng lián mù,dà jué zhēng yáng shǒu gèng chā。

和韵寄董令升舍人

王之道

曾将燕石报琼华,别后哦诗愧莫涯。céng jiāng yàn shí bào qióng huá,bié hòu ó shī kuì mò yá。
空腹但看长柄械,缓行何用短辕车。kōng fù dàn kàn zhǎng bǐng xiè,huǎn xíng hé yòng duǎn yuán chē。
神驰邓步弥天葑,梦入朋溪夹径花。shén chí dèng bù mí tiān fēng,mèng rù péng xī jiā jìng huā。
何日天台寻药去,女仙迎笑饭胡麻。hé rì tiān tái xún yào qù,nǚ xiān yíng xiào fàn hú má。

和余元明时元明邀余同李次元夜饮

王之道

坐中强半是同年,赖有斯人席更圆。zuò zhōng qiáng bàn shì tóng nián,lài yǒu sī rén xí gèng yuán。
跨马未须贪远道,举觞聊复望青天。kuà mǎ wèi xū tān yuǎn dào,jǔ shāng liáo fù wàng qīng tiān。
枯荷折苇三墩路,明月清风百丈船。kū hé zhé wěi sān dūn lù,míng yuè qīng fēng bǎi zhàng chuán。
俯仰便成陈迹恨,须知此集不论钱。fǔ yǎng biàn chéng chén jì hèn,xū zhī cǐ jí bù lùn qián。

避寇糁潭登李彦修延秀阁

王之道

王师千里下邦畿,三月宜新对敌围。wáng shī qiān lǐ xià bāng jī,sān yuè yí xīn duì dí wéi。
江上扁舟随处是,烟中华屋转头非。jiāng shàng biǎn zhōu suí chù shì,yān zhōng huá wū zhuǎn tóu fēi。
逢人借问何时定,有客来传二圣归。féng rén jiè wèn hé shí dìng,yǒu kè lái chuán èr shèng guī。
已办笭箵学元结,卜邻犹冀不相违。yǐ bàn líng xīng xué yuán jié,bo lín yóu jì bù xiāng wéi。

和因上人午睡韵

王之道

多谢高人问起居,惠然相过共秋蔬。duō xiè gāo rén wèn qǐ jū,huì rán xiāng guò gòng qiū shū。
栖栖众且疑夫子,碌碌谁知效阿奴。qī qī zhòng qiě yí fū zi,lù lù shuí zhī xiào ā nú。
老去睡乡还积欠,君来诗社责新逋。lǎo qù shuì xiāng hái jī qiàn,jūn lái shī shè zé xīn bū。
便便一觉南窗午,短簟方床意不疏。biàn biàn yī jué nán chuāng wǔ,duǎn diàn fāng chuáng yì bù shū。

历阳寄定城尉彦逢弟

王之道

故园鹎鵊久催耕,休恋公田秫与粳。gù yuán bēi jiá jiǔ cuī gēng,xiū liàn gōng tián shú yǔ jīng。
别恨久随黄耳去,归心应望白云生。bié hèn jiǔ suí huáng ěr qù,guī xīn yīng wàng bái yún shēng。
干戈丛里三书考,春夏交来几闭城。gàn gē cóng lǐ sān shū kǎo,chūn xià jiāo lái jǐ bì chéng。
我亦蓝田负丞者,相从何日赋渊明。wǒ yì lán tián fù chéng zhě,xiāng cóng hé rì fù yuān míng。

和萧山临川亭壁间留题韵

王之道

水外峰峦碧四环,雨多门径藓苔斑。shuǐ wài fēng luán bì sì huán,yǔ duō mén jìng xiǎn tái bān。
滞留又及炊新粟,欢喜何当见旧山。zhì liú yòu jí chuī xīn sù,huān xǐ hé dāng jiàn jiù shān。
招隐有诗来霅上,倦游无梦到云间。zhāo yǐn yǒu shī lái zhà shàng,juàn yóu wú mèng dào yún jiān。
西兴十里秋潮晚,坐数扁舟带月还。xī xīng shí lǐ qiū cháo wǎn,zuò shù biǎn zhōu dài yuè hái。

和彦逢弟春日即事

王之道

杨花如雪菜花黄,路出初郊正日长。yáng huā rú xuě cài huā huáng,lù chū chū jiāo zhèng rì zhǎng。
喜对新诗醒病眼,会逢膏雨沃骄阳。xǐ duì xīn shī xǐng bìng yǎn,huì féng gāo yǔ wò jiāo yáng。
过僧竹院茶争美,酌客山堂酒倍香。guò sēng zhú yuàn chá zhēng měi,zhuó kè shān táng jiǔ bèi xiāng。
常恨抗尘仍走俗,不知身在水云乡。cháng hèn kàng chén réng zǒu sú,bù zhī shēn zài shuǐ yún xiāng。

和陈勉仲春日偶成二首

王之道

帷幄何人正坐筹,匈奴轻汉索怀柔。wéi wò hé rén zhèng zuò chóu,xiōng nú qīng hàn suǒ huái róu。
回銮未睹迎天驷,劝穑还惊出土牛。huí luán wèi dǔ yíng tiān sì,quàn sè hái jīng chū tǔ niú。
雨过池塘新涨绿,春归原野霁烟浮。yǔ guò chí táng xīn zhǎng lǜ,chūn guī yuán yě jì yān fú。
中兴自古须群策,更愿君王慎厥猷。zhōng xīng zì gǔ xū qún cè,gèng yuàn jūn wáng shèn jué yóu。

和陈勉仲春日偶成二首

王之道

江表归来得自由,旧乡能复到温柔。jiāng biǎo guī lái dé zì yóu,jiù xiāng néng fù dào wēn róu。
辞源已见流三峡,笔力当期挽万牛。cí yuán yǐ jiàn liú sān xiá,bǐ lì dāng qī wǎn wàn niú。
白日忍从黄雾塞,青天那复黑云浮。bái rì rěn cóng huáng wù sāi,qīng tiān nà fù hēi yún fú。
扫除骄寇还强汉,会有忠良告远猷。sǎo chú jiāo kòu hái qiáng hàn,huì yǒu zhōng liáng gào yuǎn yóu。

春日偶成

王之道

馀生今赴迩英朝,似说夔龙许续貂。yú shēng jīn fù ěr yīng cháo,shì shuō kuí lóng xǔ xù diāo。
枯蘖遂承新雨露,苍鹰应识旧云霄。kū niè suì chéng xīn yǔ lù,cāng yīng yīng shí jiù yún xiāo。
废兴须信关时命,劳逸谁能问贯条。fèi xīng xū xìn guān shí mìng,láo yì shuí néng wèn guàn tiáo。
十载山林劳梦寐,五更天仗听箫韶。shí zài shān lín láo mèng mèi,wǔ gèng tiān zhàng tīng xiāo sháo。