古诗词

减字木兰花·其一十一和孔纯老送郑深道移守严州

王之道

金尊频倒。jīn zūn pín dào。
照坐梅花清更好。zhào zuò méi huā qīng gèng hǎo。
春到长杨。chūn dào zhǎng yáng。
宠拜三公入郑庄。chǒng bài sān gōng rù zhèng zhuāng。
月城两载。yuè chéng liǎng zài。
千里生灵蒙惠爱。qiān lǐ shēng líng méng huì ài。
舞彻歌词。wǔ chè gē cí。
并立新妆绿带垂。bìng lì xīn zhuāng lǜ dài chuí。
王之道

王之道

公元一〇九三年至一一六九年字彦猷,庐州濡须人。生于宋哲宗元祐八年,卒于孝宗乾道五年,年七十七岁。善文,明白晓畅,诗亦真朴有致。为人慷慨有气节。宣和六年,(公元一一二四年)与兄之义弟之深同登进士第。对策极言燕云用兵之非,以切直抑制下列。调历阳丞。绍兴和议初成,之道方通判滁州,力陈辱国非便。大忤秦桧意,谪监南雄盐税。坐是沦废者二十年。后累官湖南转运判官,以朝奉大夫致仕。之道著有相山集三十卷,《四库总目》相山词一卷,《文献通考》传于世。 王之道的作品>>

猜您喜欢

春日次韵张叔元

王之道

迟日轻风过雨天,草青南陌欲生烟。chí rì qīng fēng guò yǔ tiān,cǎo qīng nán mò yù shēng yān。
江湖节物登王鲔,村落归心起杜鹃。jiāng hú jié wù dēng wáng wěi,cūn luò guī xīn qǐ dù juān。
已办寻芳游野寺,何当修禊泛溪船。yǐ bàn xún fāng yóu yě sì,hé dāng xiū xì fàn xī chuán。
路逢少妇携笼去,为说蚕儿向雨眠。lù féng shǎo fù xié lóng qù,wèi shuō cán ér xiàng yǔ mián。

和秦寿之中秋玩月三首

王之道

一樽芳酒起沉烟,绝胜红裙拥后前。yī zūn fāng jiǔ qǐ chén yān,jué shèng hóng qún yōng hòu qián。
山色水光相上下,月华秋气共清圆。shān sè shuǐ guāng xiāng shàng xià,yuè huá qiū qì gòng qīng yuán。
佳时令我思韩愈,好梦逢君想惠连。jiā shí lìng wǒ sī hán yù,hǎo mèng féng jūn xiǎng huì lián。
老大不知追逐乐,却因妍唱惜流年。lǎo dà bù zhī zhuī zhú lè,què yīn yán chàng xī liú nián。

和秦寿之中秋玩月三首

王之道

湖光无际接云烟,举酒登临夕照前。hú guāng wú jì jiē yún yān,jǔ jiǔ dēng lín xī zhào qián。
坐送落霞还杳霭,倚看明月上高圆。zuò sòng luò xiá hái yǎo ǎi,yǐ kàn míng yuè shàng gāo yuán。
清谈浩渺河源注,丽句纵横绣段连。qīng tán hào miǎo hé yuán zhù,lì jù zòng héng xiù duàn lián。
归去凤池知不日,山城岑寂记今年。guī qù fèng chí zhī bù rì,shān chéng cén jì jì jīn nián。

和秦寿之中秋玩月三首

王之道

肠断江城敛暮烟,一声清笛短亭前。cháng duàn jiāng chéng liǎn mù yān,yī shēng qīng dí duǎn tíng qián。
扬舲共喜风初转,戏彩当期月正圆。yáng líng gòng xǐ fēng chū zhuǎn,xì cǎi dāng qī yuè zhèng yuán。
水落双溪和石出,霜馀叠嶂与云连。shuǐ luò shuāng xī hé shí chū,shuāng yú dié zhàng yǔ yún lián。
令人暗想昭亭路,屈指归来又四年。lìng rén àn xiǎng zhāo tíng lù,qū zhǐ guī lái yòu sì nián。

和张彦智中秋对月

王之道

万里青天霁色开,嫦娥驾玉上云来。wàn lǐ qīng tiān jì sè kāi,cháng é jià yù shàng yún lái。
楼中胜饮八仙聚,物外清谈三语该。lóu zhōng shèng yǐn bā xiān jù,wù wài qīng tán sān yǔ gāi。
空翠水光争滉漾,漏声钟韵共徘徊。kōng cuì shuǐ guāng zhēng huàng yàng,lòu shēng zhōng yùn gòng pái huái。
秋盘应爱金樱好,红抺佳人醉里腮。qiū pán yīng ài jīn yīng hǎo,hóng mèi jiā rén zuì lǐ sāi。

和高守无隐官闲即事

王之道

老去空悲乐事稀,百年浑醉几多卮。lǎo qù kōng bēi lè shì xī,bǎi nián hún zuì jǐ duō zhī。
虽贫赖有旧栽竹,纵懒未容全废诗。suī pín lài yǒu jiù zāi zhú,zòng lǎn wèi róng quán fèi shī。
碧草望迷烟漠漠,黄梅看熟雨垂垂。bì cǎo wàng mí yān mò mò,huáng méi kàn shú yǔ chuí chuí。
莫嫌芜颣晚相浼,欲换邦君白雪词。mò xián wú lèi wǎn xiāng měi,yù huàn bāng jūn bái xuě cí。

和高守无隐官闲即事

王之道

谁怜村落笑歌稀,全把茶瓯当酒卮。shuí lián cūn luò xiào gē xī,quán bǎ chá ōu dāng jiǔ zhī。
枯槁又经三月雨,穷愁聊付一篇诗。kū gǎo yòu jīng sān yuè yǔ,qióng chóu liáo fù yī piān shī。
窗间远岫青千叠,楼外长天碧四垂。chuāng jiān yuǎn xiù qīng qiān dié,lóu wài zhǎng tiān bì sì chuí。
何日获陪文字饮,欲翻妍唱入新词。hé rì huò péi wén zì yǐn,yù fān yán chàng rù xīn cí。

和胡德辉增明轩

王之道

钓鱼聊复效詹何,肯向青山较少多。diào yú liáo fù xiào zhān hé,kěn xiàng qīng shān jiào shǎo duō。
身世自怜巢幕燕,利名谁鉴扑灯蛾。shēn shì zì lián cháo mù yàn,lì míng shuí jiàn pū dēng é。
风前逸气舒长笛,酒里清愁到短歌。fēng qián yì qì shū zhǎng dí,jiǔ lǐ qīng chóu dào duǎn gē。
安得梧桐来鸑鷟,一鸣千古继卷阿。ān dé wú tóng lái yuè zhuó,yī míng qiān gǔ jì juǎn ā。

和曾式古

王之道

白云飞处见层巅,回首风樯去若仙。bái yún fēi chù jiàn céng diān,huí shǒu fēng qiáng qù ruò xiān。
旧隐已锄三径菊,新吟聊愬一囊钱。jiù yǐn yǐ chú sān jìng jú,xīn yín liáo sù yī náng qián。
春归沂水还相乐,秋到盱江盛有年。chūn guī yí shuǐ hái xiāng lè,qiū dào xū jiāng shèng yǒu nián。
更着彩衣歌且舞,高堂侍沥奉周旋。gèng zhe cǎi yī gē qiě wǔ,gāo táng shì lì fèng zhōu xuán。

和何希渊韵

王之道

敢负交游素所期,自怜衰滞使君疑。gǎn fù jiāo yóu sù suǒ qī,zì lián shuāi zhì shǐ jūn yí。
向来兵火亦何久,此去功名应未迟。xiàng lái bīng huǒ yì hé jiǔ,cǐ qù gōng míng yīng wèi chí。
诗似清风宜我慰,心如白水欲谁欺。shī shì qīng fēng yí wǒ wèi,xīn rú bái shuǐ yù shuí qī。
扁舟傥赴相从约,江北江南笑有辞。biǎn zhōu tǎng fù xiāng cóng yuē,jiāng běi jiāng nán xiào yǒu cí。

和孔纯老归自属邑三首

王之道

行县归来赋陟冈,青梅应快一樽尝。xíng xiàn guī lái fù zhì gāng,qīng méi yīng kuài yī zūn cháng。
诗成妙墨挥张圣,酒到高歌发楚狂。shī chéng miào mò huī zhāng shèng,jiǔ dào gāo gē fā chǔ kuáng。
夹道野花围步障,两行官妓簇桥梁。jiā dào yě huā wéi bù zhàng,liǎng xíng guān jì cù qiáo liáng。
嗟予贫悴跧蓬荜,不及郊迎笑举觞。jiē yǔ pín cuì quán péng bì,bù jí jiāo yíng xiào jǔ shāng。

和孔纯老归自属邑三首

王之道

往来阴雨恰弥旬,滑滑那堪鸟语频。wǎng lái yīn yǔ qià mí xún,huá huá nà kān niǎo yǔ pín。
行色可无三日霁,旅怀应付万家春。xíng sè kě wú sān rì jì,lǚ huái yīng fù wàn jiā chūn。
欣闻郊劳开瑶席,想见车旋入锦茵。xīn wén jiāo láo kāi yáo xí,xiǎng jiàn chē xuán rù jǐn yīn。
何幸诗筒时寄我,慰怀须信有诗人。hé xìng shī tǒng shí jì wǒ,wèi huái xū xìn yǒu shī rén。

和孔纯老归自属邑三首

王之道

诗涛难放笔头乾,归及初晴素魄圆。shī tāo nán fàng bǐ tóu qián,guī jí chū qíng sù pò yuán。
善誉敢论当世比,佳萹应任老夫传。shàn yù gǎn lùn dāng shì bǐ,jiā biǎn yīng rèn lǎo fū chuán。
凌云列岫堆螺髻,出水新荷点翠钿。líng yún liè xiù duī luó jì,chū shuǐ xīn hé diǎn cuì diàn。
报政还朝知不晚,追随能复记当年。bào zhèng hái cháo zhī bù wǎn,zhuī suí néng fù jì dāng nián。

和梁宏父二首

王之道

时来谈笑取侯封,清旷宁容雅志从。shí lái tán xiào qǔ hóu fēng,qīng kuàng níng róng yǎ zhì cóng。
上圣急贤齐舜禹,群公引类迈夔龙。shàng shèng jí xián qí shùn yǔ,qún gōng yǐn lèi mài kuí lóng。
非材似我十围栎,有用如君千丈松。fēi cái shì wǒ shí wéi lì,yǒu yòng rú jūn qiān zhàng sōng。
邂逅相逢辱倾盖,能令瓦釜配黄钟。xiè hòu xiāng féng rǔ qīng gài,néng lìng wǎ fǔ pèi huáng zhōng。

和梁宏父二首

王之道

功名须向壮年收,顾我摧颓已白头。gōng míng xū xiàng zhuàng nián shōu,gù wǒ cuī tuí yǐ bái tóu。
节晚独存松柏劲,岁寒还见雪霜浮。jié wǎn dú cún sōng bǎi jìn,suì hán hái jiàn xuě shuāng fú。
老将耄及从人笑,醉欲眠时遣客休。lǎo jiāng mào jí cóng rén xiào,zuì yù mián shí qiǎn kè xiū。
眼力尚能观细字,诗筒经卷且优游。yǎn lì shàng néng guān xì zì,shī tǒng jīng juǎn qiě yōu yóu。