古诗词

题常山草萍驿

赵鼎

才过常山到草萍,驿亭偏喜雨初晴。cái guò cháng shān dào cǎo píng,yì tíng piān xǐ yǔ chū qíng。
麦畦水涨黄云重,柳絮风吹白雪轻。mài qí shuǐ zhǎng huáng yún zhòng,liǔ xù fēng chuī bái xuě qīng。
身世自今忘俗虑,宦途从此快吟情。shēn shì zì jīn wàng sú lǜ,huàn tú cóng cǐ kuài yín qíng。
魏公已辍江西镇,犹有甘棠颂政声。wèi gōng yǐ chuò jiāng xī zhèn,yóu yǒu gān táng sòng zhèng shēng。
赵鼎

赵鼎

赵鼎(1085-1147), 南宋政治家、词人。字元镇,自号得全居士。南宋解州闻喜(今属山西)人。宋高宗时的宰相。有《忠正德文集》10卷,清道光刊本。《四印斋所刻词》有《得全居士词》一卷,存词45首。 赵鼎的作品>>

猜您喜欢

倦妆

赵鼎

锦帕新裁玩月犀,旋开妆合间云螭。jǐn pà xīn cái wán yuè xī,xuán kāi zhuāng hé jiān yún chī。
一成贪耍慵梳洗,日晚惟添翠黛眉。yī chéng tān shuǎ yōng shū xǐ,rì wǎn wéi tiān cuì dài méi。

醉和颜美中元夕绝句

赵鼎

年年人月喜团圆,好在诗边又酒边。nián nián rén yuè xǐ tuán yuán,hǎo zài shī biān yòu jiǔ biān。
莫道玄风只渔钓,也随世俗夜无眠。mò dào xuán fēng zhǐ yú diào,yě suí shì sú yè wú mián。

道堂

赵鼎

疏松怪石水泠泠,白葛乌纱晚醉醒。shū sōng guài shí shuǐ líng líng,bái gé wū shā wǎn zuì xǐng。
想见眼前无俗物,一炉沉水写黄庭。xiǎng jiàn yǎn qián wú sú wù,yī lú chén shuǐ xiě huáng tíng。

登舟示邢子友

赵鼎

尽室嗟何往,穷年浪自悲。jǐn shì jiē hé wǎng,qióng nián làng zì bēi。
才疏身潦倒,地远迹孤危。cái shū shēn lǎo dào,dì yuǎn jì gū wēi。
风雨江南岸,豺狼天一涯。fēng yǔ jiāng nán àn,chái láng tiān yī yá。
畏途端可悯,薄宦竟奚为。wèi tú duān kě mǐn,báo huàn jìng xī wèi。
已失田园计,难忘升斗资。yǐ shī tián yuán jì,nán wàng shēng dòu zī。
毋烦俗子问,有愧达人嗤。wú fán sú zi wèn,yǒu kuì dá rén chī。
病马思春草,惊乌绕夜枝。bìng mǎ sī chūn cǎo,jīng wū rào yè zhī。
登舟一长叹,此意只君知。dēng zhōu yī zhǎng tàn,cǐ yì zhǐ jūn zhī。

闻郭瑾怀甫除郎

赵鼎

至治本无为,何曾帝力知。zhì zhì běn wú wèi,hé céng dì lì zhī。
人惟求俊彦,天畀济艰危。rén wéi qiú jùn yàn,tiān bì jì jiān wēi。
鼎席尊黄发,星郎用白眉。dǐng xí zūn huáng fā,xīng láng yòng bái méi。
锋芒森武库,律吕奏咸池。fēng máng sēn wǔ kù,lǜ lǚ zòu xián chí。
海内想风采,朝中增羽仪。hǎi nèi xiǎng fēng cǎi,cháo zhōng zēng yǔ yí。
馀光被草木,盛事播声诗。yú guāng bèi cǎo mù,shèng shì bō shēng shī。
感会唯千载,飞腾各一时。gǎn huì wéi qiān zài,fēi téng gè yī shí。
著鞭今更懒,投劾去奚疑。zhù biān jīn gèng lǎn,tóu hé qù xī yí。
亦有乘轩恋,其如续胫悲。yì yǒu chéng xuān liàn,qí rú xù jìng bēi。
衔芦聊避弋,绕树未安枝。xián lú liáo bì yì,rào shù wèi ān zhī。
念旧多生死,思乡久别离。niàn jiù duō shēng sǐ,sī xiāng jiǔ bié lí。
自馀复何道,湖海是归期。zì yú fù hé dào,hú hǎi shì guī qī。

河中太守

赵鼎

抡才梁栋定谁须,耸拔长松第一株。lūn cái liáng dòng dìng shuí xū,sǒng bá zhǎng sōng dì yī zhū。
令闻允为时属望,丰功当在帝都俞。lìng wén yǔn wèi shí shǔ wàng,fēng gōng dāng zài dì dōu yú。
将令异日作霖雨,暂使斯民歌裤襦。jiāng lìng yì rì zuò lín yǔ,zàn shǐ sī mín gē kù rú。
播物仁风随扇发,向人和气与春舒。bō wù rén fēng suí shàn fā,xiàng rén hé qì yǔ chūn shū。
请看嶷嶷诸郎秀,是应诜诜盛德符。qǐng kàn yí yí zhū láng xiù,shì yīng shēn shēn shèng dé fú。
广陌乘黄将骥子,丹山威凤带鹓雏。guǎng mò chéng huáng jiāng jì zi,dān shān wēi fèng dài yuān chú。
声名最重连城宝,文采光腾照夜珠。shēng míng zuì zhòng lián chéng bǎo,wén cǎi guāng téng zhào yè zhū。
贾谊著书惊一世,平津射策冠诸儒。jiǎ yì zhù shū jīng yī shì,píng jīn shè cè guān zhū rú。
传经固自卑刘向,遗直犹资见魏谟。chuán jīng gù zì bēi liú xiàng,yí zhí yóu zī jiàn wèi mó。
便向萱堂生月桂,更寻云路种星榆。biàn xiàng xuān táng shēng yuè guì,gèng xún yún lù zhǒng xīng yú。
人从碧海偷桃实,客自朱门坠舄凫。rén cóng bì hǎi tōu táo shí,kè zì zhū mén zhuì xì fú。
性静绿龟宜作伴,身轻灵寿不须扶。xìng jìng lǜ guī yí zuò bàn,shēn qīng líng shòu bù xū fú。
金波满泛鹅儿酒,香雾争持鹊尾炉。jīn bō mǎn fàn é ér jiǔ,xiāng wù zhēng chí què wěi lú。
要识东人念公意,岩廊千载赞昌图。yào shí dōng rén niàn gōng yì,yán láng qiān zài zàn chāng tú。

己亥秋陪伯山游中条穷尽山中之胜明年春迓王毅伯再过山下呈伯山

赵鼎

条山有佳色,不入俗子眼。tiáo shān yǒu jiā sè,bù rù sú zi yǎn。
结庐傍洓水,永与山作伴。jié lú bàng sè shuǐ,yǒng yǔ shān zuò bàn。
一脚落宦游,坐叹千里远。yī jiǎo luò huàn yóu,zuò tàn qiān lǐ yuǎn。
长恐山灵檄,重令猿鹤怨。zhǎng kǒng shān líng xí,zhòng lìng yuán hè yuàn。
朅来河之湄,用意固不浅。qiè lái hé zhī méi,yòng yì gù bù qiǎn。
拟从水石行,稍释烟霞恋。nǐ cóng shuǐ shí xíng,shāo shì yān xiá liàn。
而于阛阓中,举首即相见。ér yú huán huì zhōng,jǔ shǒu jí xiāng jiàn。
相看犹有情,不改旧颜面。xiāng kàn yóu yǒu qíng,bù gǎi jiù yán miàn。
自怜非故吾,抚心祗愧赧。zì lián fēi gù wú,fǔ xīn zhī kuì nǎn。
唯公绝俗姿,体道任舒卷。wéi gōng jué sú zī,tǐ dào rèn shū juǎn。
笑揖浮邱伯,双凫脱羁绊。xiào yī fú qiū bó,shuāng fú tuō jī bàn。
步武招我陪,放歌容我乱。bù wǔ zhāo wǒ péi,fàng gē róng wǒ luàn。
窅窕空翠间,风驭蹑云栈。yǎo tiǎo kōng cuì jiān,fēng yù niè yún zhàn。
山亦为君容,景态互明焕。shān yì wèi jūn róng,jǐng tài hù míng huàn。
别去今几时,兹游倏飞电。bié qù jīn jǐ shí,zī yóu shū fēi diàn。
所思在岩壑,欲往不得便。suǒ sī zài yán hè,yù wǎng bù dé biàn。
此身被官缚,事迫胡可缓。cǐ shēn bèi guān fù,shì pò hú kě huǎn。
东风涨边尘,羸马注长坂。dōng fēng zhǎng biān chén,léi mǎ zhù zhǎng bǎn。
崎曲馀百里,尽日期往返。qí qū yú bǎi lǐ,jǐn rì qī wǎng fǎn。
问途策而前,不复微吟款。wèn tú cè ér qián,bù fù wēi yín kuǎn。
向来经行处,犹作生绡展。xiàng lái jīng xíng chù,yóu zuò shēng xiāo zhǎn。
怅念扪萝手,去敛趋庭板。chàng niàn mén luó shǒu,qù liǎn qū tíng bǎn。
忽放微云开,顾我一笑筦。hū fàng wēi yún kāi,gù wǒ yī xiào guǎn。
出没高树端,退避还偃蹇。chū méi gāo shù duān,tuì bì hái yǎn jiǎn。
俗驾良已非,尘容更增腼。sú jià liáng yǐ fēi,chén róng gèng zēng miǎn。
解鞍迫昏暮,假榻憩疲懒。jiě ān pò hūn mù,jiǎ tà qì pí lǎn。
夜梦五老人,诘诟不容辨。yè mèng wǔ lǎo rén,jí gòu bù róng biàn。
局促将安之,勇退在能断。jú cù jiāng ān zhī,yǒng tuì zài néng duàn。
利害甚白黑,胡为两交战。lì hài shén bái hēi,hú wèi liǎng jiāo zhàn。
语已去飘忽,欲留不可挽。yǔ yǐ qù piāo hū,yù liú bù kě wǎn。
那知有志士,居以贫为患。nà zhī yǒu zhì shì,jū yǐ pín wèi huàn。
求田亦本谋,他日当能办。qiú tián yì běn móu,tā rì dāng néng bàn。
伏枥马告劳,投林鸟知倦。fú lì mǎ gào láo,tóu lín niǎo zhī juàn。
岁时耕耨馀,食息桑榆暖。suì shí gēng nòu yú,shí xī sāng yú nuǎn。
优游聊卒岁,谁复议樗散。yōu yóu liáo zú suì,shuí fù yì chū sàn。
却坐洓水傍,适我结庐愿。què zuò sè shuǐ bàng,shì wǒ jié lú yuàn。

陪王毅伯游柏梯寺次毅伯韵

赵鼎

伊昔耐辱人,诛茅此山谷。yī xī nài rǔ rén,zhū máo cǐ shān gǔ。
爱闲如爱官,食薇如食肉。ài xián rú ài guān,shí wēi rú shí ròu。
酌泉吸山光,清泠饱空腹。zhuó quán xī shān guāng,qīng líng bǎo kōng fù。
故居今宛然,修篁蔽山麓。gù jū jīn wǎn rán,xiū huáng bì shān lù。
我亦困尘笼,暮年思退缩。wǒ yì kùn chén lóng,mù nián sī tuì suō。
道人梯柏处,梦想长在目。dào rén tī bǎi chù,mèng xiǎng zhǎng zài mù。
崎岖乃夙心,宁问隘车毂。qí qū nǎi sù xīn,níng wèn ài chē gǔ。
危蹬乱水石,悲风号竹木。wēi dēng luàn shuǐ shí,bēi fēng hào zhú mù。
款步转嵚岈,举头蒙朴蔌。kuǎn bù zhuǎn qīn yá,jǔ tóu méng pǔ sù。
径欲走其颠,仰羡孤飞鹜。jìng yù zǒu qí diān,yǎng xiàn gū fēi wù。
层峰拥户来,何啻三十六。céng fēng yōng hù lái,hé chì sān shí liù。
幽人岂知此,相对一茅屋。yōu rén qǐ zhī cǐ,xiāng duì yī máo wū。
真成拓异境,不胜无遗镞。zhēn chéng tuò yì jìng,bù shèng wú yí zú。
夜枕却生寒,尚烦杯酒燠。yè zhěn què shēng hán,shàng fán bēi jiǔ yù。
清梦那得长,鱼鼓惊晨粥。qīng mèng nà dé zhǎng,yú gǔ jīng chén zhōu。
五老晓相迎,雾雨如盥沐。wǔ lǎo xiǎo xiāng yíng,wù yǔ rú guàn mù。
引我眺北岭,坐觉天宇蹙。yǐn wǒ tiào běi lǐng,zuò jué tiān yǔ cù。
朝日涌地低,明霞疑可掬。cháo rì yǒng dì dī,míng xiá yí kě jū。
欲留采黄精,愧此鬓发秃。yù liú cǎi huáng jīng,kuì cǐ bìn fā tū。
正恐泛槎星,已见君平卜。zhèng kǒng fàn chá xīng,yǐ jiàn jūn píng bo。

次韵

赵鼎

平生隐遁资,白驹在空谷。píng shēng yǐn dùn zī,bái jū zài kōng gǔ。
傥令眼有山,宁问食无肉。tǎng lìng yǎn yǒu shān,níng wèn shí wú ròu。
要当揖爽气,涤此勤书腹。yào dāng yī shuǎng qì,dí cǐ qín shū fù。
得官大河滨,枕带首阳麓。dé guān dà hé bīn,zhěn dài shǒu yáng lù。
如闻五老胜,坐使山峰缩。rú wén wǔ lǎo shèng,zuò shǐ shān fēng suō。
扪萝上巉绝,作意快心目。mén luó shàng chán jué,zuò yì kuài xīn mù。
却视宇宙间,万化转一毂。què shì yǔ zhòu jiān,wàn huà zhuǎn yī gǔ。
道人真有道,直上驾危木。dào rén zhēn yǒu dào,zhí shàng jià wēi mù。
神光秘岩隈,灵草蒙朴蔌。shén guāng mì yán wēi,líng cǎo méng pǔ sù。
空令莲社子,纷扰乱凫鹜。kōng lìng lián shè zi,fēn rǎo luàn fú wù。
先生志高古,真游穷六六。xiān shēng zhì gāo gǔ,zhēn yóu qióng liù liù。
飘然清夜梦,时到山头屋。piāo rán qīng yè mèng,shí dào shān tóu wū。
念此感尘迹,一往如飞镞。niàn cǐ gǎn chén jì,yī wǎng rú fēi zú。
哦诗示观览,律吕回春燠。ó shī shì guān lǎn,lǜ lǚ huí chūn yù。
作字纪经行,典刑馀食粥。zuò zì jì jīng xíng,diǎn xíng yú shí zhōu。
使我蒙鄙心,蓬首加栉沐。shǐ wǒ méng bǐ xīn,péng shǒu jiā zhì mù。
致我外尘垢,益叹生理蹙。zhì wǒ wài chén gòu,yì tàn shēng lǐ cù。
夜漱落箭泉,明月冷盈掬。yè shù luò jiàn quán,míng yuè lěng yíng jū。
朝饭过灵峰,何惮屐齿秃。cháo fàn guò líng fēng,hé dàn jī chǐ tū。
兹焉毕馀龄,更无疑可卜。zī yān bì yú líng,gèng wú yí kě bo。

再次韵

赵鼎

苍颜五老人,潜此十里谷。cāng yán wǔ lǎo rén,qián cǐ shí lǐ gǔ。
孤标面有棱,瘦骨饥无肉。gū biāo miàn yǒu léng,shòu gǔ jī wú ròu。
手挥云雾开,绝涧坦其腹。shǒu huī yún wù kāi,jué jiàn tǎn qí fù。
乃知奇伟状,未省出山麓。nǎi zhī qí wěi zhuàng,wèi shěng chū shān lù。
穷幽偶见之,欲遁不及缩。qióng yōu ǒu jiàn zhī,yù dùn bù jí suō。
亦怜麋鹿资,笑睨回青目。yì lián mí lù zī,xiào nì huí qīng mù。
政欲挽渠衣,未应回我毂。zhèng yù wǎn qú yī,wèi yīng huí wǒ gǔ。
却顾岩壑底,郁郁耸乔木。què gù yán hè dǐ,yù yù sǒng qiáo mù。
尚兹遗栋梁,况乃问朴蔌。shàng zī yí dòng liáng,kuàng nǎi wèn pǔ sù。
我亦脱网罗,江湖漾孤鹜。wǒ yì tuō wǎng luó,jiāng hú yàng gū wù。
念此难折腰,本无苏印六。niàn cǐ nán zhé yāo,běn wú sū yìn liù。
何意从公游,大嚼渠渠屋。hé yì cóng gōng yóu,dà jué qú qú wū。
公仍为销写,妙语矜破镞。gōng réng wèi xiāo xiě,miào yǔ jīn pò zú。
一看云卧冷,固鄙权门燠。yī kàn yún wò lěng,gù bǐ quán mén yù。
悬知饭藜羹,不换咄嗟粥。xuán zhī fàn lí gēng,bù huàn duō jiē zhōu。
笑我漫弹冠,短发不胜沐。xiào wǒ màn dàn guān,duǎn fā bù shèng mù。
真恐缘壁枯,莫作蜗行蹙。zhēn kǒng yuán bì kū,mò zuò wō xíng cù。
但当葺诗业,万象入吾掬。dàn dāng qì shī yè,wàn xiàng rù wú jū。
要与曲生狂,一扫中书秃。yào yǔ qū shēng kuáng,yī sǎo zhōng shū tū。
此计是耶非,更拟从公卜。cǐ jì shì yé fēi,gèng nǐ cóng gōng bo。

王官谷夜归次伯山韵

赵鼎

读公出谷诗,语峻有骨肋。dú gōng chū gǔ shī,yǔ jùn yǒu gǔ lē。
使我两目明,烛笼照昏黑。shǐ wǒ liǎng mù míng,zhú lóng zhào hūn hēi。
欲和辄复已,夜漏下几刻。yù hé zhé fù yǐ,yè lòu xià jǐ kè。

出郭次伯山韵

赵鼎

道心日和平,向人绝城府。dào xīn rì hé píng,xiàng rén jué chéng fǔ。
雅意在泉石,外物等泥土。yǎ yì zài quán shí,wài wù děng ní tǔ。
终寻勾漏公,丹砂养龙虎。zhōng xún gōu lòu gōng,dān shā yǎng lóng hǔ。

欲游静林不果

赵鼎

林泉共一山,欲往不得暇。lín quán gòng yī shān,yù wǎng bù dé xiá。
我不如陶生,日到远公社。wǒ bù rú táo shēng,rì dào yuǎn gōng shè。
安得缩地术,坐我云门下。ān dé suō dì shù,zuò wǒ yún mén xià。

翠微阁

赵鼎

秋山插半空,山半倚危阁。qiū shān chā bàn kōng,shān bàn yǐ wēi gé。
游子山下行,秦川正摇落。yóu zi shān xià xíng,qín chuān zhèng yáo luò。
日暮天宇宽,西风卷云幕。rì mù tiān yǔ kuān,xī fēng juǎn yún mù。

南泉

赵鼎

阴液沦山颠,天匠凿其腹。yīn yè lún shān diān,tiān jiàng záo qí fù。
喷薄涌飞泉,散落珠百斛。pēn báo yǒng fēi quán,sàn luò zhū bǎi hú。
幽人时一来,但爱消烦溽。yōu rén shí yī lái,dàn ài xiāo fán rù。
何当作膏雨,万里蒙霢霂。hé dāng zuò gāo yǔ,wàn lǐ méng mài mù。