古诗词

同石守游

周敦颐

朝市谁知世外游,杉松影里入吟幽。cháo shì shuí zhī shì wài yóu,shān sōng yǐng lǐ rù yín yōu。
争名逐利千绳缚,度水登山万事休。zhēng míng zhú lì qiān shéng fù,dù shuǐ dēng shān wàn shì xiū。
野鸟不惊如得伴,白云无语似相留。yě niǎo bù jīng rú dé bàn,bái yún wú yǔ shì xiāng liú。
傍人莫笑凭阑久,为恋林居作退谋。bàng rén mò xiào píng lán jiǔ,wèi liàn lín jū zuò tuì móu。
周敦颐

周敦颐

周敦颐,宋营道楼田堡(今湖南道县)人,北宋著名哲学家,是学术界公认的宋明理学开山鼻祖。“两汉而下,儒学几至大坏。千有馀载,至宋中叶,周敦颐出于舂陵,乃得圣贤不传之学,作《太极图说》、《通书》,推明阴阳五行之理,明于天而性于人者,了若指掌。”《宋史·道学传》将周子创立理学学派提高到了极高的地位。 周敦颐的作品>>

猜您喜欢

忆江西提刑何仲容

周敦颐

兰自香为友,松何枯尚春。lán zì xiāng wèi yǒu,sōng hé kū shàng chūn。
荣来天泽重,殁去绣衣新。róng lái tiān zé zhòng,mò qù xiù yī xīn。
尽作百年梦,终归一窖尘。jǐn zuò bǎi nián mèng,zhōng guī yī jiào chén。
痛心双泪下,无复见贤人。tòng xīn shuāng lèi xià,wú fù jiàn xián rén。

治平乙巳暮春十四日同宋复古游山巅至大林寺书四十字

周敦颐

三月山方暖,林花互照明。sān yuè shān fāng nuǎn,lín huā hù zhào míng。
路盘层顶上,人在半空行。lù pán céng dǐng shàng,rén zài bàn kōng xíng。
水色云含白,禽声谷应清。shuǐ sè yún hán bái,qín shēng gǔ yīng qīng。
天风拂襟袂,缥缈觉身轻。tiān fēng fú jīn mèi,piāo miǎo jué shēn qīng。

题冠

周敦颐

一日复一日,一杯复一杯。yī rì fù yī rì,yī bēi fù yī bēi。
青山无限好,俗客不曾来。qīng shān wú xiàn hǎo,sú kè bù céng lái。
往事已如此,朱颜安在哉。wǎng shì yǐ rú cǐ,zhū yán ān zài zāi。
寄语地上客,历乱竟谁催。jì yǔ dì shàng kè,lì luàn jìng shuí cuī。

题浩然阁

周敦颐

刘侯戴武弁,政则心吾儒。liú hóu dài wǔ biàn,zhèng zé xīn wú rú。
士茂先兴学,子贤勤读书。shì mào xiān xīng xué,zi xián qín dú shū。
猷为莫不善,才力盖有馀。yóu wèi mò bù shàn,cái lì gài yǒu yú。
西北方求帅,浩然宁久居。xī běi fāng qiú shuài,hào rán níng jiǔ jū。

赠虞部员外郎谭公昉致仕

周敦颐

清时望郎贵,白首故乡归。qīng shí wàng láng guì,bái shǒu gù xiāng guī。
有子纡蓝绶,将孙著彩衣。yǒu zi yū lán shòu,jiāng sūn zhù cǎi yī。
松乔新道院,鹤老旧渔矶。sōng qiáo xīn dào yuàn,hè lǎo jiù yú jī。
知止自高德,宁为遁者肥。zhī zhǐ zì gāo dé,níng wèi dùn zhě féi。

思归旧隐

周敦颐

静思归旧隐,日出半山晴。jìng sī guī jiù yǐn,rì chū bàn shān qíng。
醉榻云笼润,吟窗瀑泻清。zuì tà yún lóng rùn,yín chuāng pù xiè qīng。
闲方为达士,忙只是劳生。xián fāng wèi dá shì,máng zhǐ shì láo shēng。
朝市谁头白,车轮未晓鸣。cháo shì shuí tóu bái,chē lún wèi xiǎo míng。

宿崇圣

周敦颐

公程无暇日,暂得宿清幽。gōng chéng wú xiá rì,zàn dé sù qīng yōu。
始觉空门客,不生浮世愁。shǐ jué kōng mén kè,bù shēng fú shì chóu。
温泉喧古洞,寒磬度危楼。wēn quán xuān gǔ dòng,hán qìng dù wēi lóu。
彻晓都忘寐,心疑在沃洲。chè xiǎo dōu wàng mèi,xīn yí zài wò zhōu。

万安香城寺别虔守赵公

周敦颐

公暇频陪尘外游,朝天仍得送行舟。gōng xiá pín péi chén wài yóu,cháo tiān réng dé sòng xíng zhōu。
轩车更共入山脚,旌旆且从留渡头。xuān chē gèng gòng rù shān jiǎo,jīng pèi qiě cóng liú dù tóu。
精舍泉声清㶁㶁,高林云色淡悠悠。jīng shě quán shēng qīng guó guó,gāo lín yún sè dàn yōu yōu。
谈终道奥愁言去,明日瞻思上郡楼。tán zhōng dào ào chóu yán qù,míng rì zhān sī shàng jùn lóu。

按部至春州

周敦颐

按部广东经数郡,若言岚瘴更无春。àn bù guǎng dōng jīng shù jùn,ruò yán lán zhàng gèng wú chūn。
度山烟锁埋清昼,为国天终护吉人。dù shān yān suǒ mái qīng zhòu,wèi guó tiān zhōng hù jí rén。
万里诏音频降下,一方恩惠尽均匀。wàn lǐ zhào yīn pín jiàng xià,yī fāng ēn huì jǐn jūn yún。
丈夫才略逢时展,仓廪皆无亟富民。zhàng fū cái lüè féng shí zhǎn,cāng lǐn jiē wú jí fù mín。

任所寄乡关故旧

周敦颐

老子生来骨性寒,宦情不改旧儒酸。lǎo zi shēng lái gǔ xìng hán,huàn qíng bù gǎi jiù rú suān。
停杯厌饮香醪味,举箸常餐淡菜盘。tíng bēi yàn yǐn xiāng láo wèi,jǔ zhù cháng cān dàn cài pán。
事冗不知筋力倦,官清赢得梦魂安。shì rǒng bù zhī jīn lì juàn,guān qīng yíng dé mèng hún ān。
故人欲问吾何况,为道舂陵只一般。gù rén yù wèn wú hé kuàng,wèi dào chōng líng zhǐ yī bān。

书舂陵门扉

周敦颐

有风还自掩,无事昼常关。yǒu fēng hái zì yǎn,wú shì zhòu cháng guān。
开阖从方便,乾坤在此闲。kāi hé cóng fāng biàn,qián kūn zài cǐ xián。

书仙台观壁

周敦颐

到官处处须寻胜,惟此合阳无胜寻。dào guān chù chù xū xún shèng,wéi cǐ hé yáng wú shèng xún。
赤水有山仙甚古,跻攀聊足到官心。chì shuǐ yǒu shān xiān shén gǔ,jī pān liáo zú dào guān xīn。

游山上一道观三佛寺

周敦颐

琳宫金刹接林峦,一径潜通竹树寒。lín gōng jīn shā jiē lín luán,yī jìng qián tōng zhú shù hán。
是处尘埃皆可息,时清终未忍辞官。shì chù chén āi jiē kě xī,shí qīng zhōng wèi rěn cí guān。

喜同费君长官游

周敦颐

寻山寻水侣尤难,爱利爱名心少闲。xún shān xún shuǐ lǚ yóu nán,ài lì ài míng xīn shǎo xián。
此亦有君吾甚乐,不辞高远共跻攀。cǐ yì yǒu jūn wú shén lè,bù cí gāo yuǎn gòng jī pān。

和费君乐游山之什

周敦颐

云树岩泉景尽奇,登临深恨访寻迟。yún shù yán quán jǐng jǐn qí,dēng lín shēn hèn fǎng xún chí。
长楼未得于何记,犹有君能雅和诗。zhǎng lóu wèi dé yú hé jì,yóu yǒu jūn néng yǎ hé shī。
31123