古诗词

育王老禅屡惠佳茗比又携日铸为饷因言久则味失师授以焙藏之法必有以专之笑谓非力所及谩成拙语解嘲录以为谢

郑清之

曾读茶经如读律,一物不备茶不出。céng dú chá jīng rú dú lǜ,yī wù bù bèi chá bù chū。
未论煮瀹应节度,第一收藏在坚密。wèi lùn zhǔ yuè yīng jié dù,dì yī shōu cáng zài jiān mì。
摘鲜封裹须焙芳,湿蒸为寇防侵疆。zhāi xiān fēng guǒ xū bèi fāng,shī zhēng wèi kòu fáng qīn jiāng。
朝屯暮蒙要微火,九转温养如丹房。cháo tún mù méng yào wēi huǒ,jiǔ zhuǎn wēn yǎng rú dān fáng。
育王老慧老茶事,新授秘诀乃如此。yù wáng lǎo huì lǎo chá shì,xīn shòu mì jué nǎi rú cǐ。
几番惠我先春芽,朅来细问茶何似。jǐ fān huì wǒ xiān chūn yá,qiè lái xì wèn chá hé shì。
我初谓师茶绝奇,十日之后如饮糜。wǒ chū wèi shī chá jué qí,shí rì zhī hòu rú yǐn mí。
颇疑缁俗果异撰,良苦辄为居所移。pǒ yí zī sú guǒ yì zhuàn,liáng kǔ zhé wèi jū suǒ yí。
吾言未终师绝叫,为茶传法恨不早。wú yán wèi zhōng shī jué jiào,wèi chá chuán fǎ hèn bù zǎo。
绮疏应合有司存,料理如前毋草草。qǐ shū yīng hé yǒu sī cún,liào lǐ rú qián wú cǎo cǎo。
对师大笑面欲靴,三年宰相食无鲑。duì shī dà xiào miàn yù xuē,sān nián zǎi xiāng shí wú guī。
长须赤脚供井臼,荒寒政类山人家。zhǎng xū chì jiǎo gōng jǐng jiù,huāng hán zhèng lèi shān rén jiā。
扊扅炊尽瓶笙吼,何曾敲雪春云走。yǎn yí chuī jǐn píng shēng hǒu,hé céng qiāo xuě chūn yún zǒu。
不如时扣赵州门,侍者可人长摸首。bù rú shí kòu zhào zhōu mén,shì zhě kě rén zhǎng mō shǒu。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

默坐偶成

郑清之

睡魔勾引鹤投林,书债中抛笔似喑。shuì mó gōu yǐn hè tóu lín,shū zhài zhōng pāo bǐ shì yīn。
尚有乌髭赢白发,拟寻朱汞养黄金。shàng yǒu wū zī yíng bái fā,nǐ xún zhū gǒng yǎng huáng jīn。
寸机解起千疆亩,一息能藏万古今。cùn jī jiě qǐ qiān jiāng mǔ,yī xī néng cáng wàn gǔ jīn。
尘世何人是知己,推窗明月正当心。chén shì hé rén shì zhī jǐ,tuī chuāng míng yuè zhèng dāng xīn。

追记觉际偶成

郑清之

我到家山雪尚飞,看看寒食展归期。wǒ dào jiā shān xuě shàng fēi,kàn kàn hán shí zhǎn guī qī。
花开无酒蝶贻笑,春尽不吟莺有辞。huā kāi wú jiǔ dié yí xiào,chūn jǐn bù yín yīng yǒu cí。
窗下竹君陪晤对,手中杖子共追随。chuāng xià zhú jūn péi wù duì,shǒu zhōng zhàng zi gòng zhuī suí。
闲来自唱无生曲,井底泥蛇舞柘枝。xián lái zì chàng wú shēng qū,jǐng dǐ ní shé wǔ zhè zhī。

七月初五日城中大风雨

郑清之

飓风超海撼官城,吹断银河彻晓倾。jù fēng chāo hǎi hàn guān chéng,chuī duàn yín hé chè xiǎo qīng。
瓦阵飞翻千鹄起,屐声旁午万蛙鸣。wǎ zhèn fēi fān qiān gǔ qǐ,jī shēng páng wǔ wàn wā míng。
骈肩重足人如醉,涌溜奔云气未平。pián jiān zhòng zú rén rú zuì,yǒng liū bēn yún qì wèi píng。
谁与笺天如帝律,毒龙斥去锁东瀛。shuí yǔ jiān tiān rú dì lǜ,dú lóng chì qù suǒ dōng yíng。

偶记赋王昭君谩录之

郑清之

伐国曾闻用女戎,忍留妖丽汉宫中。fá guó céng wén yòng nǚ róng,rěn liú yāo lì hàn gōng zhōng。
如知褒姒贻周患,须信巫臣为楚忠。rú zhī bāo sì yí zhōu huàn,xū xìn wū chén wèi chǔ zhōng。
青冢不遗芳草恨,白沟那得战尘空。qīng zhǒng bù yí fāng cǎo hèn,bái gōu nà dé zhàn chén kōng。
解移尤物柔强虏,延寿当年合议功。jiě yí yóu wù róu qiáng lǔ,yán shòu dāng nián hé yì gōng。

赠谈命陈总属

郑清之

弹铗朱门岁月过,生涯安乐遍行窝。dàn jiá zhū mén suì yuè guò,shēng yá ān lè biàn xíng wō。
谈天有口机关别,处世无心笑语多。tán tiān yǒu kǒu jī guān bié,chù shì wú xīn xiào yǔ duō。
自是君平忠孝在,其如曼倩滑稽何。zì shì jūn píng zhōng xiào zài,qí rú màn qiàn huá jī hé。
一帆又作鸱夷去,遥想江湖听踏歌。yī fān yòu zuò chī yí qù,yáo xiǎng jiāng hú tīng tà gē。

夜雨不睡

郑清之

浮湛世事付洪乔,攲枕迢迢度永宵。fú zhàn shì shì fù hóng qiáo,qī zhěn tiáo tiáo dù yǒng xiāo。
雨细无声檐溜滴,香残有烬篆烟销。yǔ xì wú shēng yán liū dī,xiāng cán yǒu jìn zhuàn yān xiāo。
翻盆硕鼠全欺暗,绕鬓飞蚊始作娇。fān pén shuò shǔ quán qī àn,rào bìn fēi wén shǐ zuò jiāo。
老去易惊寒暑变,几多今夕又明朝。lǎo qù yì jīng hán shǔ biàn,jǐ duō jīn xī yòu míng cháo。

夜雨不睡

郑清之

少日无欢老易愁,莺花过眼一春休。shǎo rì wú huān lǎo yì chóu,yīng huā guò yǎn yī chūn xiū。
清虚未解穷聃释,情思谁能更孔周。qīng xū wèi jiě qióng dān shì,qíng sī shuí néng gèng kǒng zhōu。
白醉暂烦檐送暖,苍颜惟恐镜包羞。bái zuì zàn fán yán sòng nuǎn,cāng yán wéi kǒng jìng bāo xiū。
争知一点天然物,不共浮生作去留。zhēng zhī yī diǎn tiān rán wù,bù gòng fú shēng zuò qù liú。

小轩偶成

郑清之

斋馀宴坐息深深,万法皆闲境会心。zhāi yú yàn zuò xī shēn shēn,wàn fǎ jiē xián jìng huì xīn。
轻浪飐荷珠溜玉,晴曦穿竹翠笼金。qīng làng zhǎn hé zhū liū yù,qíng xī chuān zhú cuì lóng jīn。
岸头舟楫人归语,槛外菰蒲鸟去音。àn tóu zhōu jí rén guī yǔ,kǎn wài gū pú niǎo qù yīn。
谩说陶车并谢屐,如如不动胜登临。mán shuō táo chē bìng xiè jī,rú rú bù dòng shèng dēng lín。

谢虚斋和诗

郑清之

关心穑事恐春迟,暂许花风入绣旗。guān xīn sè shì kǒng chūn chí,zàn xǔ huā fēng rù xiù qí。
翠浪半天岐麦咏,玉簪数箸刈蒌诗。cuì làng bàn tiān qí mài yǒng,yù zān shù zhù yì lóu shī。
野亭寄韵追唐什,秋菊餐芳敌楚辞。yě tíng jì yùn zhuī táng shén,qiū jú cān fāng dí chǔ cí。
早晚催归汉廷右,西湖深处乐天碑。zǎo wǎn cuī guī hàn tíng yòu,xī hú shēn chù lè tiān bēi。

宿翠山

郑清之

箯舆十里见青崭,行尽松阴得翠岩。biān yú shí lǐ jiàn qīng zhǎn,xíng jǐn sōng yīn dé cuì yán。
万壑声中清磬出,一峰高处白云缄。wàn hè shēng zhōng qīng qìng chū,yī fēng gāo chù bái yún jiān。
茶新煮鼎作鱼沫,僧有可人能麈谈。chá xīn zhǔ dǐng zuò yú mò,sēng yǒu kě rén néng zhǔ tán。
自觉灵山缘境熟,佛禅重问后三三。zì jué líng shān yuán jìng shú,fú chán zhòng wèn hòu sān sān。

宿翠山

郑清之

暖风依日佐山行,几许春随屐齿生。nuǎn fēng yī rì zuǒ shān xíng,jǐ xǔ chūn suí jī chǐ shēng。
溪舞绿云苔出没,田翻翠浪麦斜横。xī wǔ lǜ yún tái chū méi,tián fān cuì làng mài xié héng。
闲中适意荣三事,岁晚无年式耦耕。xián zhōng shì yì róng sān shì,suì wǎn wú nián shì ǒu gēng。
一静可能销幻药,剩开胸次着峥嵘。yī jìng kě néng xiāo huàn yào,shèng kāi xiōng cì zhe zhēng róng。

辛丑仲春同黄制属自延寿雨过禅寂

郑清之

箯舆掠雨到僧门,带得清闲一二分。biān yú lüè yǔ dào sēng mén,dài dé qīng xián yī èr fēn。
素喜堂中无偃月,朅来寺里作穿云。sù xǐ táng zhōng wú yǎn yuè,qiè lái sì lǐ zuò chuān yún。
赤心莫逆唯松友,青眼相看有竹君。chì xīn mò nì wéi sōng yǒu,qīng yǎn xiāng kàn yǒu zhú jūn。
烧叶更联东野句,纸窗钻隙候晴曛。shāo yè gèng lián dōng yě jù,zhǐ chuāng zuān xì hòu qíng xūn。

蔬圃

郑清之

活计园蔬日日新,杜陵差慰妇长贫。huó jì yuán shū rì rì xīn,dù líng chà wèi fù zhǎng pín。
旱姜水芋年时熟,春薤秋菘意味真。hàn jiāng shuǐ yù nián shí shú,chūn xiè qiū sōng yì wèi zhēn。
畦瓮剩分三伏雨,露根常占百花晨。qí wèng shèng fēn sān fú yǔ,lù gēn cháng zhàn bǎi huā chén。
荷锄未省勤耕稼,犹愧师门学圃人。hé chú wèi shěng qín gēng jià,yóu kuì shī mén xué pǔ rén。

和林倅赋郡守随车雨

郑清之

旌车勤雨拂参旗,大士圆通现白衣。jīng chē qín yǔ fú cān qí,dà shì yuán tōng xiàn bái yī。
炉穟轻烟方先路,雷门急令已宣威。lú suì qīng yān fāng xiān lù,léi mén jí lìng yǐ xuān wēi。
为霖剩作西成计,书岁谁云大有稀。wèi lín shèng zuò xī chéng jì,shū suì shuí yún dà yǒu xī。
贤守劬躬民国念,食言应笑鲁臣肥。xián shǒu qú gōng mín guó niàn,shí yán yīng xiào lǔ chén féi。

送林教授行

郑清之

玉壶仙骨产蓬莱,客授京璜隽武开。yù hú xiān gǔ chǎn péng lái,kè shòu jīng huáng juàn wǔ kāi。
曾向西山传墨印,好游东观籋兰台。céng xiàng xī shān chuán mò yìn,hǎo yóu dōng guān niè lán tái。
青云直上轻馀子,黑发谁量未易才。qīng yún zhí shàng qīng yú zi,hēi fā shuí liàng wèi yì cái。
侧耳韶箫充雅奏,愿同观乐诧州来。cè ěr sháo xiāo chōng yǎ zòu,yuàn tóng guān lè chà zhōu lái。
2151234567»