古诗词

南坡口号十八首

郑清之

【其一】
十日南坡两日晴,晴时不放日华明。shí rì nán pō liǎng rì qíng,qíng shí bù fàng rì huá míng。
春光似妒闲人占,端的春风饱世情。chūn guāng shì dù xián rén zhàn,duān de chūn fēng bǎo shì qíng。
【其二】
天工忽忽度年光,料理人间富贵忙。tiān gōng hū hū dù nián guāng,liào lǐ rén jiān fù guì máng。
闲里何曾关造物,一分风景亦收藏。xián lǐ hé céng guān zào wù,yī fēn fēng jǐng yì shōu cáng。
【其三】
谁将春晚作冬看,添着绵衣减却难。shuí jiāng chūn wǎn zuò dōng kàn,tiān zhe mián yī jiǎn què nán。
道是麦寒犹未在,愿渠麦熟且禁寒。dào shì mài hán yóu wèi zài,yuàn qú mài shú qiě jìn hán。
【其四】
休言无地起楼台,十个花窠没处栽。xiū yán wú dì qǐ lóu tái,shí gè huā kē méi chù zāi。
东近比邻西近水,且教红白面墙开。dōng jìn bǐ lín xī jìn shuǐ,qiě jiào hóng bái miàn qiáng kāi。
【其五】
欲识鱼梁试作看,轻抛野渌罩清寒。yù shí yú liáng shì zuò kàn,qīng pāo yě lù zhào qīng hán。
几回漉起空无物,输杀群儿下钓竿。jǐ huí lù qǐ kōng wú wù,shū shā qún ér xià diào gān。
【其六】
吾孙宗子喜相过,一笑檀栾似乐窝。wú sūn zōng zi xǐ xiāng guò,yī xiào tán luán shì lè wō。
且向尊中陪北海,直须闲里识南坡。qiě xiàng zūn zhōng péi běi hǎi,zhí xū xián lǐ shí nán pō。
【其七】
酷爱鸟鸣山更幽,墙阴风雨但飕飕。kù ài niǎo míng shān gèng yōu,qiáng yīn fēng yǔ dàn sōu sōu。
筠笼买得春禽语,不会忧时也白头。yún lóng mǎi dé chūn qín yǔ,bù huì yōu shí yě bái tóu。
【其八】
管弦不碍登山屐,粱肉何妨满腹书。guǎn xián bù ài dēng shān jī,liáng ròu hé fáng mǎn fù shū。
岂是清谈愧夷甫,为无阿堵绕吾庐。qǐ shì qīng tán kuì yí fǔ,wèi wú ā dǔ rào wú lú。
【其九】
试向清池放小鲜,洋洋圉圉忽攸然。shì xiàng qīng chí fàng xiǎo xiān,yáng yáng yǔ yǔ hū yōu rán。
校人真个知鱼乐,杀活机锋总是禅。xiào rén zhēn gè zhī yú lè,shā huó jī fēng zǒng shì chán。
【其十】
分席春畦仅一弓,灵根移自石窗东。fēn xí chūn qí jǐn yī gōng,líng gēn yí zì shí chuāng dōng。
饶渠五味夸仙药,争似盐梅正策功。ráo qú wǔ wèi kuā xiān yào,zhēng shì yán méi zhèng cè gōng。
【其十一】
纷纶儿造信多才,果解分风作去来。fēn lún ér zào xìn duō cái,guǒ jiě fēn fēng zuò qù lái。
我向南坡一旬雨,春阴今晓为谁开。wǒ xiàng nán pō yī xún yǔ,chūn yīn jīn xiǎo wèi shuí kāi。
【其十二】
小窗白醉篆香迟,只有书君伴燕颐。xiǎo chuāng bái zuì zhuàn xiāng chí,zhǐ yǒu shū jūn bàn yàn yí。
料得人间无此乐,殷勤献与定牢辞。liào dé rén jiān wú cǐ lè,yīn qín xiàn yǔ dìng láo cí。
【其十三】
枝筇挂起一旬彊,剪剪春寒到柳塘。zhī qióng guà qǐ yī xún jiàng,jiǎn jiǎn chūn hán dào liǔ táng。
白发不公欺老我,偏于闲处引风霜。bái fā bù gōng qī lǎo wǒ,piān yú xián chù yǐn fēng shuāng。
【其十四】
记得儿时诵古诗,其甘如荠谓吾欺。jì dé ér shí sòng gǔ shī,qí gān rú jì wèi wú qī。
淡交休恨相知晚,携向晶盘笑杀伊。dàn jiāo xiū hèn xiāng zhī wǎn,xié xiàng jīng pán xiào shā yī。
【其十五】
晓来两鹊屋山鸣,报喜多应只报晴。xiǎo lái liǎng què wū shān míng,bào xǐ duō yīng zhǐ bào qíng。
似为东皇传好语,故留胜赏到清明。shì wèi dōng huáng chuán hǎo yǔ,gù liú shèng shǎng dào qīng míng。
【其十六】
旧日都城饫子鱼,一鳞今不到茅庐。jiù rì dōu chéng yù zi yú,yī lín jīn bù dào máo lú。
果然额上通三印,尽去侯门代鲤书。guǒ rán é shàng tōng sān yìn,jǐn qù hóu mén dài lǐ shū。
【其十七】
安晚生涯冷似灰,别墅经营半月回。ān wǎn shēng yá lěng shì huī,bié shù jīng yíng bàn yuè huí。
夸与儿郎翁骤富,诗囊盈握送陈雷。kuā yǔ ér láng wēng zhòu fù,shī náng yíng wò sòng chén léi。
【其十八】
红红白白共枝荣,怪底山茶有宁馨。hóng hóng bái bái gòng zhī róng,guài dǐ shān chá yǒu níng xīn。
倩得司花来判断,不妨一姓养螟蛉。qiàn dé sī huā lái pàn duàn,bù fáng yī xìng yǎng míng líng。
郑清之

郑清之

郑清之(1176—1251)南宋大臣。初名燮,字德源、文叔,别号安晚,庆元道鄞县(今浙江宁波)人。嘉泰二年进士及第。历官光禄大夫,左、右丞相,太傅,卫国公(齐国公)等。淳祐末年,元兵大举侵宋,郑清之进十龟元吉箴劝帝励精图治,未能实施,而后退仕隐居,諡忠定,著有《安晚集》六十卷。 郑清之的作品>>

猜您喜欢

念奴娇·菊

郑清之

楚天霜晓,看老来秋圃,寒花犹在。chǔ tiān shuāng xiǎo,kàn lǎo lái qiū pǔ,hán huā yóu zài。
金阙栽培端正色,全胜东篱风采。jīn quē zāi péi duān zhèng sè,quán shèng dōng lí fēng cǎi。
雅韵清虚,幽香淡泊,惟有陶家爱。yǎ yùn qīng xū,yōu xiāng dàn pō,wéi yǒu táo jiā ài。
由他尘世,落红愁处如海。yóu tā chén shì,luò hóng chóu chù rú hǎi。
多少风雨飘摇,夫君何素,晚节应难改。duō shǎo fēng yǔ piāo yáo,fū jūn hé sù,wǎn jié yīng nán gǎi。
休道三闾曾旧识,轻把木兰相对。xiū dào sān lǘ céng jiù shí,qīng bǎ mù lán xiāng duì。
延桂同盟,索梅为友,不复娇春态。yán guì tóng méng,suǒ méi wèi yǒu,bù fù jiāo chūn tài。
年年秋后,笑观芳草萧艾。nián nián qiū hòu,xiào guān fāng cǎo xiāo ài。

雨后闲坐偶成

郑清之

秋霖得晚晴,景色似郊坰。qiū lín dé wǎn qíng,jǐng sè shì jiāo jiōng。
山向闲中碧,云从阙处青。shān xiàng xián zhōng bì,yún cóng quē chù qīng。
檐牙抽宿溜,木杪挂疏星。yán yá chōu sù liū,mù miǎo guà shū xīng。
一枕便高卧,清风入暑棂。yī zhěn biàn gāo wò,qīng fēng rù shǔ líng。

食蛤戏成

郑清之

满壳濡潮汐,因沙产海漘。mǎn ké rú cháo xī,yīn shā chǎn hǎi chún。
文身吴太伯,缄口鲁铜人。wén shēn wú tài bó,jiān kǒu lǔ tóng rén。
雀化宜分隽,蛙烹肯拟伦。què huà yí fēn juàn,wā pēng kěn nǐ lún。
试呈饕赋手,半熟酒含津。shì chéng tāo fù shǒu,bàn shú jiǔ hán jīn。

和复岫庵赓酬之什

郑清之

胜地来休沐,山程懒忌前。shèng dì lái xiū mù,shān chéng lǎn jì qián。
草堂新杜曲,诗格旧临川。cǎo táng xīn dù qū,shī gé jiù lín chuān。
客乘千珠履,翁琴百涧泉。kè chéng qiān zhū lǚ,wēng qín bǎi jiàn quán。
参寻幽路滑,空想石头禅。cān xún yōu lù huá,kōng xiǎng shí tóu chán。

和复岫庵赓酬之什

郑清之

大雅千岩秀,清标万玉前。dà yǎ qiān yán xiù,qīng biāo wàn yù qián。
醉扶有宗武,属和得师川。zuì fú yǒu zōng wǔ,shǔ hé dé shī chuān。
境胜堪锄月,诗香可酿泉。jìng shèng kān chú yuè,shī xiāng kě niàng quán。
竹林风度在,枯坐笑僧禅。zhú lín fēng dù zài,kū zuò xiào sēng chán。

赐第登楼其一

郑清之

避俗懒成癖,登楼睡失魔。bì sú lǎn chéng pǐ,dēng lóu shuì shī mó。
忘机鸥自下,开槛蝶相过。wàng jī ōu zì xià,kāi kǎn dié xiāng guò。
高处景差胜,静中春更多。gāo chù jǐng chà shèng,jìng zhōng chūn gèng duō。
君恩何以报,归梦欲如何。jūn ēn hé yǐ bào,guī mèng yù rú hé。

闲中偶成

郑清之

病觉身名小,闲知日月忙。bìng jué shēn míng xiǎo,xián zhī rì yuè máng。
篆香云四合,盆筱竹千章。zhuàn xiāng yún sì hé,pén xiǎo zhú qiān zhāng。
慧性乾成障,愁怀弱未张。huì xìng qián chéng zhàng,chóu huái ruò wèi zhāng。
何如庄宇定,虚室自天光。hé rú zhuāng yǔ dìng,xū shì zì tiān guāng。

闲中偶成

郑清之

春过日初永,睡馀人未忺。chūn guò rì chū yǒng,shuì yú rén wèi xiān。
露花心翼翼,风叶喜沾沾。lù huā xīn yì yì,fēng yè xǐ zhān zhān。
殿后蜂寻穴,怀归燕语檐。diàn hòu fēng xún xué,huái guī yàn yǔ yán。
垂杨在何处,落絮点疏帘。chuí yáng zài hé chù,luò xù diǎn shū lián。

戏调长鸣鹤

郑清之

瘦鹤云霄志,相从伴独清。shòu hè yún xiāo zhì,xiāng cóng bàn dú qīng。
可堪三径寂,频作九皋鸣。kě kān sān jìng jì,pín zuò jiǔ gāo míng。
博字输鹅颈,横空避雁声。bó zì shū é jǐng,héng kōng bì yàn shēng。
终辞华表去,汗漫逐骑鲸。zhōng cí huá biǎo qù,hàn màn zhú qí jīng。

觉际闲行

郑清之

斜径转山腰,平畴露稚苗。xié jìng zhuǎn shān yāo,píng chóu lù zhì miáo。
云低松挟长,雨足浪宣骄。yún dī sōng xié zhǎng,yǔ zú làng xuān jiāo。
宿鹭翔孤屿,归僧睨断桥。sù lù xiáng gū yǔ,guī sēng nì duàn qiáo。
倦馀成小立,新月挂青霄。juàn yú chéng xiǎo lì,xīn yuè guà qīng xiāo。

三月末泛湖

郑清之

半晴阴更重,乍暖冷犹争。bàn qíng yīn gèng zhòng,zhà nuǎn lěng yóu zhēng。
坠叶蒲芽缀,新莼荇面生。zhuì yè pú yá zhuì,xīn chún xìng miàn shēng。
钟声带雨涩,帆力贮风横。zhōng shēng dài yǔ sè,fān lì zhù fēng héng。
客至双飞鹤,归欤茗可烹。kè zhì shuāng fēi hè,guī yú míng kě pēng。

庵前徐步

郑清之

小桥衔石路,安步水之湄。xiǎo qiáo xián shí lù,ān bù shuǐ zhī méi。
浪盖菰蒲伏,寒禁笋蕨痴。làng gài gū pú fú,hán jìn sǔn jué chī。
蜂房深户牖,燕垒渐涂茨。fēng fáng shēn hù yǒu,yàn lěi jiàn tú cí。
过眼春馀几,延缘归思迟。guò yǎn chūn yú jǐ,yán yuán guī sī chí。

书斋独坐

郑清之

避事宁违俗,端居悟及身。bì shì níng wéi sú,duān jū wù jí shēn。
颖泓供媵御,方册替亲宾。yǐng hóng gōng yìng yù,fāng cè tì qīn bīn。
室闇月阑入,庭空花自陈。shì àn yuè lán rù,tíng kōng huā zì chén。
所安惟适耳,谁复辨秋春。suǒ ān wéi shì ěr,shuí fù biàn qiū chūn。

默坐偶成

郑清之

洹河见水老如新,此见云何别妄真。huán hé jiàn shuǐ lǎo rú xīn,cǐ jiàn yún hé bié wàng zhēn。
心本佛心须作佛,境皆尘境莫随尘。xīn běn fú xīn xū zuò fú,jìng jiē chén jìng mò suí chén。
空中花果浮生眼,梦里悲欢现在身。kōng zhōng huā guǒ fú shēng yǎn,mèng lǐ bēi huān xiàn zài shēn。
万事卢胡吃茶去,不知谁主更谁宾。wàn shì lú hú chī chá qù,bù zhī shuí zhǔ gèng shuí bīn。

默坐偶成

郑清之

底须莫莫更休休,老去浮湛一敝舟。dǐ xū mò mò gèng xiū xiū,lǎo qù fú zhàn yī bì zhōu。
病恼幻躯天恶剧,醉寻熟睡我先筹。bìng nǎo huàn qū tiān è jù,zuì xún shú shuì wǒ xiān chóu。
眼前勤惰书开阖,窗下阴晴雨散收。yǎn qián qín duò shū kāi hé,chuāng xià yīn qíng yǔ sàn shōu。
假使庄生梦为蝶,也应贷粟监河侯。jiǎ shǐ zhuāng shēng mèng wèi dié,yě yīng dài sù jiān hé hóu。
2151234567»