古诗词

雪二首

李石

客宦成分戍,人谁笑牧蛮。kè huàn chéng fēn shù,rén shuí xiào mù mán。
三碉横塞外,两涧拆云间。sān diāo héng sāi wài,liǎng jiàn chāi yún jiān。
鸟与花争树,春随雪入山。niǎo yǔ huā zhēng shù,chūn suí xuě rù shān。
功名成索寞,何以慰亲颜。gōng míng chéng suǒ mò,hé yǐ wèi qīn yán。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

题黄筌牡丹花下猫

李石

红英艳云霞,绿叶足风雨。hóng yīng yàn yún xiá,lǜ yè zú fēng yǔ。
牡丹花未开,生意妙谁主。mǔ dān huā wèi kāi,shēng yì miào shuí zhǔ。
丹青强摸索,闭目想未睹。dān qīng qiáng mō suǒ,bì mù xiǎng wèi dǔ。
天巧非人工,神凝志良苦。tiān qiǎo fēi rén gōng,shén níng zhì liáng kǔ。
竦然花下猫,蜂喧聒如鼓。sǒng rán huā xià māo,fēng xuān guā rú gǔ。
醉眼不成睡,花气日亭午。zuì yǎn bù chéng shuì,huā qì rì tíng wǔ。
黄生与我意,盘礴一转语。huáng shēng yǔ wǒ yì,pán bó yī zhuǎn yǔ。
我老花无情,铅粉付儿女。wǒ lǎo huā wú qíng,qiān fěn fù ér nǚ。

次韵宇文守携酒相访

李石

天雷裂山崖,骤雨翻盆盎。tiān léi liè shān yá,zhòu yǔ fān pén àng。
田亩怀政最,草木知治状。tián mǔ huái zhèng zuì,cǎo mù zhī zhì zhuàng。
使君富经术,暂屈乘一障。shǐ jūn fù jīng shù,zàn qū chéng yī zhàng。
黄堂燕清香,比屋醉春酿。huáng táng yàn qīng xiāng,bǐ wū zuì chūn niàng。
文章出指授,学校均幼壮。wén zhāng chū zhǐ shòu,xué xiào jūn yòu zhuàng。
独我困樊笼,老矣神不王。dú wǒ kùn fán lóng,lǎo yǐ shén bù wáng。
寻医诗未免,勉力追绝唱。xún yī shī wèi miǎn,miǎn lì zhuī jué chàng。
滔滔原夫辈,感此舍人样。tāo tāo yuán fū bèi,gǎn cǐ shě rén yàng。
旌旗出幽扉,俎豆忽迂访。jīng qí chū yōu fēi,zǔ dòu hū yū fǎng。
小摘情益亲,村舂未忍相。xiǎo zhāi qíng yì qīn,cūn chōng wèi rěn xiāng。
蜀叟初不识,汉墨拜奇贶。shǔ sǒu chū bù shí,hàn mò bài qí kuàng。
从今门张罗,一任台无饷。cóng jīn mén zhāng luó,yī rèn tái wú xiǎng。

次张益州芝草十二韵

李石

绍兴己卯武成庙,庙殿之栋三秀芝。shào xīng jǐ mǎo wǔ chéng miào,miào diàn zhī dòng sān xiù zhī。
学官奔走暨多士,日绕百匝不暂离。xué guān bēn zǒu jì duō shì,rì rào bǎi zā bù zàn lí。
欲奏九重望恩幸,寒饿水火如切肌。yù zòu jiǔ zhòng wàng ēn xìng,hán è shuǐ huǒ rú qiè jī。
先期到堂白宰相,宰相曰可甚易为。xiān qī dào táng bái zǎi xiāng,zǎi xiāng yuē kě shén yì wèi。
乐工伶伦饰金玉,拟荐清庙裁歌诗。lè gōng líng lún shì jīn yù,nǐ jiàn qīng miào cái gē shī。
石时官忝博士职,岂敢立论超等夷。shí shí guān tiǎn bó shì zhí,qǐ gǎn lì lùn chāo děng yí。
曰此五行金沴木,木不曲直尝闻之。yuē cǐ wǔ xíng jīn lì mù,mù bù qū zhí cháng wén zhī。
将军鹰扬兆异气,弄兵往往忧潢池。jiāng jūn yīng yáng zhào yì qì,nòng bīng wǎng wǎng yōu huáng chí。
矧今裕民民未裕,圣虑日轸天下饥。shěn jīn yù mín mín wèi yù,shèng lǜ rì zhěn tiān xià jī。
斯言一出自拭目,再召再逐弥岁时。sī yán yī chū zì shì mù,zài zhào zài zhú mí suì shí。
山东山西将与相,一天雨露均无私。shān dōng shān xī jiāng yǔ xiāng,yī tiān yǔ lù jūn wú sī。
喜闻谋帅用乡士,乖崖以来无此奇。xǐ wén móu shuài yòng xiāng shì,guāi yá yǐ lái wú cǐ qí。
目之所睹世有异,口不敢言人更知。mù zhī suǒ dǔ shì yǒu yì,kǒu bù gǎn yán rén gèng zhī。
顷年喋血岷峨下,启此厉阶端自谁。qǐng nián dié xuè mín é xià,qǐ cǐ lì jiē duān zì shuí。
种芋从今我田喜,沤麻却得吾水滋。zhǒng yù cóng jīn wǒ tián xǐ,ōu má què dé wú shuǐ zī。
中和薰蒸感瑞物,雪山增重阴云披。zhōng hé xūn zhēng gǎn ruì wù,xuě shān zēng zhòng yīn yún pī。
昔人佳政喜传授,便谓子产胜子皮。xī rén jiā zhèng xǐ chuán shòu,biàn wèi zi chǎn shèng zi pí。
江南诸子识我语,帐下未忍骄群儿。jiāng nán zhū zi shí wǒ yǔ,zhàng xià wèi rěn jiāo qún ér。
商山一曲似可作,出处恐笑山翁痴。shāng shān yī qū shì kě zuò,chū chù kǒng xiào shān wēng chī。
不如去学赤松子,掉舌三寸为帝师。bù rú qù xué chì sōng zi,diào shé sān cùn wèi dì shī。

山舫

李石

君家屋中作山舫,开窗看山篷背上。jūn jiā wū zhōng zuò shān fǎng,kāi chuāng kàn shān péng bèi shàng。
两峰高并玉玲珑,大孤小孤无此样。liǎng fēng gāo bìng yù líng lóng,dà gū xiǎo gū wú cǐ yàng。
主人酿酒书满船,读书饮酒酣且眠。zhǔ rén niàng jiǔ shū mǎn chuán,dú shū yǐn jiǔ hān qiě mián。
应笑周郎赤壁下,龙骧万斛风动天。yīng xiào zhōu láng chì bì xià,lóng xiāng wàn hú fēng dòng tiān。

冯震野航

李石

蓬莱弱水三万里,片帆风便一日耳。péng lái ruò shuǐ sān wàn lǐ,piàn fān fēng biàn yī rì ěr。
世间众水集枯沟,蛙黾自夸河伯秋。shì jiān zhòng shuǐ jí kū gōu,wā mǐn zì kuā hé bó qiū。
况于平地凿户牖,此岂有水仍推舟。kuàng yú píng dì záo hù yǒu,cǐ qǐ yǒu shuǐ réng tuī zhōu。
先生弹铗太不恶,昔人野航今改作。xiān shēng dàn jiá tài bù è,xī rén yě háng jīn gǎi zuò。
明知此意不为鱼,船头船尾千卷书。míng zhī cǐ yì bù wèi yú,chuán tóu chuán wěi qiān juǎn shū。
笭箵活计大如斗,欲驾雷电凌空虚。líng xīng huó jì dà rú dòu,yù jià léi diàn líng kōng xū。
白波涨天须少待,小劫未迟苍鬓改。bái bō zhǎng tiān xū shǎo dài,xiǎo jié wèi chí cāng bìn gǎi。
安排去作踏浪儿,几度桑田变成海。ān pái qù zuò tà làng ér,jǐ dù sāng tián biàn chéng hǎi。

送僧南游

李石

天下香火如东林,雷刘胜迹犹可寻。tiān xià xiāng huǒ rú dōng lín,léi liú shèng jì yóu kě xún。
阿师跳出矮屋下,万里抱被云水深。ā shī tiào chū ǎi wū xià,wàn lǐ bào bèi yún shuǐ shēn。
汝家老演旧行处,江梅树树前时吟。rǔ jiā lǎo yǎn jiù xíng chù,jiāng méi shù shù qián shí yín。
可怜此老今已矣,门户久冷怀语音。kě lián cǐ lǎo jīn yǐ yǐ,mén hù jiǔ lěng huái yǔ yīn。
去年送圭今送汝,演子两虎不易擒。qù nián sòng guī jīn sòng rǔ,yǎn zi liǎng hǔ bù yì qín。
吾诗最悭亦何用,且为向来衣钵重。wú shī zuì qiān yì hé yòng,qiě wèi xiàng lái yī bō zhòng。
逢圭问我强健时,犹抱黄经恋齑瓮。féng guī wèn wǒ qiáng jiàn shí,yóu bào huáng jīng liàn jī wèng。

次韵何思召求中江县学额

李石

九州多士各有贡,大小之物随土宜。jiǔ zhōu duō shì gè yǒu gòng,dà xiǎo zhī wù suí tǔ yí。
养材学校此其本,背本逐末宁不悲。yǎng cái xué xiào cǐ qí běn,bèi běn zhú mò níng bù bēi。
偏将土木奉释老,尽室奔走愚无知。piān jiāng tǔ mù fèng shì lǎo,jǐn shì bēn zǒu yú wú zhī。
君子居乡有宓贱,小人愿学如樊迟。jūn zi jū xiāng yǒu mì jiàn,xiǎo rén yuàn xué rú fán chí。
圣门二者今战胜,文星不用天盘推。shèng mén èr zhě jīn zhàn shèng,wén xīng bù yòng tiān pán tuī。
一朝化出孔子庙,唾手如有神明司。yī cháo huà chū kǒng zi miào,tuò shǒu rú yǒu shén míng sī。
文翁以来节度府,羽翼此邑天西维。wén wēng yǐ lái jié dù fǔ,yǔ yì cǐ yì tiān xī wéi。
春秋俎豆列二祀,昼夜几砚严十师。chūn qiū zǔ dòu liè èr sì,zhòu yè jǐ yàn yán shí shī。
荀卿许从异户入,子贡只得肩墙窥。xún qīng xǔ cóng yì hù rù,zi gòng zhǐ dé jiān qiáng kuī。
我生一官五讲席,所至冻雀栖寒枝。wǒ shēng yī guān wǔ jiǎng xí,suǒ zhì dòng què qī hán zhī。
自从上庠吏外学,行德自谓心无欺。zì cóng shàng xiáng lì wài xué,xíng dé zì wèi xīn wú qī。
眼看旄头拂紫彗,左文右武今何时。yǎn kàn máo tóu fú zǐ huì,zuǒ wén yòu wǔ jīn hé shí。
涂侯居乡足领袖,金橐相与倾其私。tú hóu jū xiāng zú lǐng xiù,jīn tuó xiāng yǔ qīng qí sī。
自闻盛事喜欲舞,出力敢后吾人期。zì wén shèng shì xǐ yù wǔ,chū lì gǎn hòu wú rén qī。
黄庭细书不足道,笼鹅尚可寻羲之。huáng tíng xì shū bù zú dào,lóng é shàng kě xún xī zhī。
澹台斩龙由搏虎,书成有似二子为。dàn tái zhǎn lóng yóu bó hǔ,shū chéng yǒu shì èr zi wèi。
高山仰止不无意,鹏翼九万云天垂。gāo shān yǎng zhǐ bù wú yì,péng yì jiǔ wàn yún tiān chuí。

王家亭池

李石

涪川胜处城之西,万松直上王家池。fú chuān shèng chù chéng zhī xī,wàn sōng zhí shàng wáng jiā chí。
池心有亭无四壁,五月菡萏生沦漪。chí xīn yǒu tíng wú sì bì,wǔ yuè hàn dàn shēng lún yī。
向来城中望山上,但见一抹深黛眉。xiàng lái chéng zhōng wàng shān shàng,dàn jiàn yī mǒ shēn dài méi。
却从山中望诸处,云雾平野光参差。què cóng shān zhōng wàng zhū chù,yún wù píng yě guāng cān chà。
飞鸿群往山数点,阵马万匹江东驰。fēi hóng qún wǎng shān shù diǎn,zhèn mǎ wàn pǐ jiāng dōng chí。
眼前景物费酬答,中有隐几无言师。yǎn qián jǐng wù fèi chóu dá,zhōng yǒu yǐn jǐ wú yán shī。
题诗他日要人识,君家有叔良不痴。tí shī tā rì yào rén shí,jūn jiā yǒu shū liáng bù chī。

次韵唐立夫永川五柳堂堂李齐年所建十年间三易名立夫作令为复之

李石

我与李侯初不熟,但闻弦歌政声速。wǒ yǔ lǐ hóu chū bù shú,dàn wén xián gē zhèng shēng sù。
永川鸡犬数山外,迄今语言犹可录。yǒng chuān jī quǎn shù shān wài,qì jīn yǔ yán yóu kě lù。
向来官舍卜清疏,把酒横琴仅容足。xiàng lái guān shě bo qīng shū,bǎ jiǔ héng qín jǐn róng zú。
眼前可无起予者,故作斜川著行录。yǎn qián kě wú qǐ yǔ zhě,gù zuò xié chuān zhù xíng lù。
不妨奄有靖节名,此堂岌岌柳英英。bù fáng yǎn yǒu jìng jié míng,cǐ táng jí jí liǔ yīng yīng。
易名伐树公则去,名尚可复柳易生。yì míng fá shù gōng zé qù,míng shàng kě fù liǔ yì shēng。
唐侯初来理前事,收拾神名还旧地。táng hóu chū lái lǐ qián shì,shōu shí shén míng hái jiù dì。
坐令轩冕争夺心,各有田园萧散意。zuò lìng xuān miǎn zhēng duó xīn,gè yǒu tián yuán xiāo sàn yì。
古人陈迹那复论,丈夫志气高入云。gǔ rén chén jì nà fù lùn,zhàng fū zhì qì gāo rù yún。
因知特起豪杰士,不待西伯还明君。yīn zhī tè qǐ háo jié shì,bù dài xī bó hái míng jūn。

张绍贤以诗索佩刀次韵复还之

李石

喜不至流怒不悲,句中铦锋解人颐。xǐ bù zhì liú nù bù bēi,jù zhōng xiān fēng jiě rén yí。
冰霜凛凛笑一吷,三尺有喙金玉词。bīng shuāng lǐn lǐn xiào yī xuè,sān chǐ yǒu huì jīn yù cí。
二惠肯来但独步,明光殿中文绣具。èr huì kěn lái dàn dú bù,míng guāng diàn zhōng wén xiù jù。
便当携此上青云,天子方深南北虑。biàn dāng xié cǐ shàng qīng yún,tiān zi fāng shēn nán běi lǜ。
吾今老矣君可思,吹毛之珍何所施。wú jīn lǎo yǐ jūn kě sī,chuī máo zhī zhēn hé suǒ shī。
和诗反刀三叹息,莫把神槌困钝锥。hé shī fǎn dāo sān tàn xī,mò bǎ shén chuí kùn dùn zhuī。

题金马碧鸡神祠

李石

持节使者来自天,玉皇遣问金碧仙。chí jié shǐ zhě lái zì tiān,yù huáng qiǎn wèn jīn bì xiān。
蜀山嵯峨九折外,琼楼绛阙迷风烟。shǔ shān cuó é jiǔ zhé wài,qióng lóu jiàng quē mí fēng yān。
騑騑蹴踏长楸道,喔喔下鸣芝草田。fēi fēi cù tà zhǎng qiū dào,ō ō xià míng zhī cǎo tián。
汉家一瑞恐难致,杀人自要身长年。hàn jiā yī ruì kǒng nán zhì,shā rén zì yào shēn zhǎng nián。
麒麟凤凰不知爱,仙物未忍随拘牵。qí lín fèng huáng bù zhī ài,xiān wù wèi rěn suí jū qiān。
至今滇昆水含怒,怒迸海脉浮平川。zhì jīn diān kūn shuǐ hán nù,nù bèng hǎi mài fú píng chuān。
资中男子文章伯,执笔金銮殿中客。zī zhōng nán zi wén zhāng bó,zhí bǐ jīn luán diàn zhōng kè。
碧鸡飞去却飞来,此地遂为金马宅。bì jī fēi qù què fēi lái,cǐ dì suì wèi jīn mǎ zhái。

谢杨寿卿惠香木拄杖

李石

夜郎溪中七香木,长身一握如紫玉。yè láng xī zhōng qī xiāng mù,zhǎng shēn yī wò rú zǐ yù。
向来蛮村已自奇,耻与龙涎斗馀馥。xiàng lái mán cūn yǐ zì qí,chǐ yǔ lóng xián dòu yú fù。
誓将膂力奉君子,度越山岩走穷谷。shì jiāng lǚ lì fèng jūn zi,dù yuè shān yán zǒu qióng gǔ。
夫君得此不自珍,要当助我扶衰独。fū jūn dé cǐ bù zì zhēn,yào dāng zhù wǒ fú shuāi dú。
忆昨与君骑竹马,健力随群走黄犊。yì zuó yǔ jūn qí zhú mǎ,jiàn lì suí qún zǒu huáng dú。
看看四十老形具,此物胡为苦催促。kàn kàn sì shí lǎo xíng jù,cǐ wù hú wèi kǔ cuī cù。
世间行险岂吾徒,且卧方舟同结足。shì jiān xíng xiǎn qǐ wú tú,qiě wò fāng zhōu tóng jié zú。

三藏梨

李石

沉黎厅前三藏梨,老虎须牙龙甲皮。chén lí tīng qián sān cáng lí,lǎo hǔ xū yá lóng jiǎ pí。
我来与国惜乔木,尚幸出屋繁孙枝。wǒ lái yǔ guó xī qiáo mù,shàng xìng chū wū fán sūn zhī。
春风千花玉叶碎,秋日万子金圆垂。chūn fēng qiān huā yù yè suì,qiū rì wàn zi jīn yuán chuí。
问禅谁是柏树子,听讼漫逐棠阴移。wèn chán shuí shì bǎi shù zi,tīng sòng màn zhú táng yīn yí。
雪香楼头终日坐,纸尾自书三百颗。xuě xiāng lóu tóu zhōng rì zuò,zhǐ wěi zì shū sān bǎi kē。
他时若问相公槐,我为改名罗汉果。tā shí ruò wèn xiāng gōng huái,wǒ wèi gǎi míng luó hàn guǒ。

徐童子弹琴极聪慧诗勉其学

李石

髧如丫角垂两耳,口诵黄庭调绿绮。dàn rú yā jiǎo chuí liǎng ěr,kǒu sòng huáng tíng diào lǜ qǐ。
诸公拂榻乃肯留,疑是前时徐孺子。zhū gōng fú tà nǎi kěn liú,yí shì qián shí xú rú zi。
我琴挂壁久不弹,浙声分作蜀声看。wǒ qín guà bì jiǔ bù dàn,zhè shēng fēn zuò shǔ shēng kàn。
但得古人指下趣,转觉良工心事难。dàn dé gǔ rén zhǐ xià qù,zhuǎn jué liáng gōng xīn shì nán。
欣然过我同一笑,旧曲重闻如再少。xīn rán guò wǒ tóng yī xiào,jiù qū zhòng wén rú zài shǎo。
咸韶本自凤凰鸣,筝笛任夸蚯蚓窍。xián sháo běn zì fèng huáng míng,zhēng dí rèn kuā qiū yǐn qiào。
孺子孺子年更痴,十三大胜陶家儿。rú zi rú zi nián gèng chī,shí sān dà shèng táo jiā ér。
阿端不识六与七,随分牵衣觅梨栗。ā duān bù shí liù yǔ qī,suí fēn qiān yī mì lí lì。

赠墨手道人寄晁子止即用子止韵

李石

夷门道人墨为手,艺如巫咸日中走。yí mén dào rén mò wèi shǒu,yì rú wū xián rì zhōng zǒu。
逢人便与墨模糊,西里自妍东里丑。féng rén biàn yǔ mò mó hú,xī lǐ zì yán dōng lǐ chǒu。
不须更相邑中黔,面比乌鸦色未深。bù xū gèng xiāng yì zhōng qián,miàn bǐ wū yā sè wèi shēn。
为抬墨手高处问,我手何如君子心。wèi tái mò shǒu gāo chù wèn,wǒ shǒu hé rú jūn zi xīn。