古诗词

次张益州芝草十二韵

李石

绍兴己卯武成庙,庙殿之栋三秀芝。shào xīng jǐ mǎo wǔ chéng miào,miào diàn zhī dòng sān xiù zhī。
学官奔走暨多士,日绕百匝不暂离。xué guān bēn zǒu jì duō shì,rì rào bǎi zā bù zàn lí。
欲奏九重望恩幸,寒饿水火如切肌。yù zòu jiǔ zhòng wàng ēn xìng,hán è shuǐ huǒ rú qiè jī。
先期到堂白宰相,宰相曰可甚易为。xiān qī dào táng bái zǎi xiāng,zǎi xiāng yuē kě shén yì wèi。
乐工伶伦饰金玉,拟荐清庙裁歌诗。lè gōng líng lún shì jīn yù,nǐ jiàn qīng miào cái gē shī。
石时官忝博士职,岂敢立论超等夷。shí shí guān tiǎn bó shì zhí,qǐ gǎn lì lùn chāo děng yí。
曰此五行金沴木,木不曲直尝闻之。yuē cǐ wǔ xíng jīn lì mù,mù bù qū zhí cháng wén zhī。
将军鹰扬兆异气,弄兵往往忧潢池。jiāng jūn yīng yáng zhào yì qì,nòng bīng wǎng wǎng yōu huáng chí。
矧今裕民民未裕,圣虑日轸天下饥。shěn jīn yù mín mín wèi yù,shèng lǜ rì zhěn tiān xià jī。
斯言一出自拭目,再召再逐弥岁时。sī yán yī chū zì shì mù,zài zhào zài zhú mí suì shí。
山东山西将与相,一天雨露均无私。shān dōng shān xī jiāng yǔ xiāng,yī tiān yǔ lù jūn wú sī。
喜闻谋帅用乡士,乖崖以来无此奇。xǐ wén móu shuài yòng xiāng shì,guāi yá yǐ lái wú cǐ qí。
目之所睹世有异,口不敢言人更知。mù zhī suǒ dǔ shì yǒu yì,kǒu bù gǎn yán rén gèng zhī。
顷年喋血岷峨下,启此厉阶端自谁。qǐng nián dié xuè mín é xià,qǐ cǐ lì jiē duān zì shuí。
种芋从今我田喜,沤麻却得吾水滋。zhǒng yù cóng jīn wǒ tián xǐ,ōu má què dé wú shuǐ zī。
中和薰蒸感瑞物,雪山增重阴云披。zhōng hé xūn zhēng gǎn ruì wù,xuě shān zēng zhòng yīn yún pī。
昔人佳政喜传授,便谓子产胜子皮。xī rén jiā zhèng xǐ chuán shòu,biàn wèi zi chǎn shèng zi pí。
江南诸子识我语,帐下未忍骄群儿。jiāng nán zhū zi shí wǒ yǔ,zhàng xià wèi rěn jiāo qún ér。
商山一曲似可作,出处恐笑山翁痴。shāng shān yī qū shì kě zuò,chū chù kǒng xiào shān wēng chī。
不如去学赤松子,掉舌三寸为帝师。bù rú qù xué chì sōng zi,diào shé sān cùn wèi dì shī。

李石

宋资州资阳人,字知几,号方舟。高宗绍兴二十一年进士。孝宗乾道中,以荐任太学博士。因直言径行,不附权贵,出主石室。蜀人从学者如云,闽越之士亦万里而往,刻石题诸生名者几千人。后为成都倅。时作山水小笔,风调远俗。卒年七十余。有《方舟易说》、《方舟集》、《续博物志》等。 李石的作品>>

猜您喜欢

如梦令·其一

李石

桥上水光浮雪。qiáo shàng shuǐ guāng fú xuě。
桥下柳阴遮月。qiáo xià liǔ yīn zhē yuè。
梦里去寻香,露冷五更时节。mèng lǐ qù xún xiāng,lù lěng wǔ gèng shí jié。
胡蝶。hú dié。
胡蝶。hú dié。
飞过闲红千叶。fēi guò xián hóng qiān yè。

如梦令·其二忆别

李石

忆被金尊劝倒。yì bèi jīn zūn quàn dào。
灯下红香围绕。dēng xià hóng xiāng wéi rào。
别后有谁怜,一任春残莺老。bié hòu yǒu shuí lián,yī rèn chūn cán yīng lǎo。
烦恼。fán nǎo。
烦恼。fán nǎo。
肠断绿杨芳草。cháng duàn lǜ yáng fāng cǎo。

生查子·其一春情

李石

小桃小杏红,和雨和烟瘦。xiǎo táo xiǎo xìng hóng,hé yǔ hé yān shòu。
不是点燕脂,素面偏宜酒。bù shì diǎn yàn zhī,sù miàn piān yí jiǔ。
也是惯伤春,可惜闲时候。yě shì guàn shāng chūn,kě xī xián shí hòu。
正要画眉人,与作双蛾斗。zhèng yào huà méi rén,yǔ zuò shuāng é dòu。

生查子·其二

李石

新花上苑枝,枝上娇莺语。xīn huā shàng yuàn zhī,zhī shàng jiāo yīng yǔ。
日日抱花心,啄破燕脂雨。rì rì bào huā xīn,zhuó pò yàn zhī yǔ。
莺飞莺去时,谁与花为主。yīng fēi yīng qù shí,shuí yǔ huā wèi zhǔ。
守等却飞来,再见花开处。shǒu děng què fēi lái,zài jiàn huā kāi chù。

生查子·其二

李石

今年花发时,燕子双双语。jīn nián huā fā shí,yàn zi shuāng shuāng yǔ。
谁与卷珠帘,人在花间住。shuí yǔ juǎn zhū lián,rén zài huā jiān zhù。
明年花发时,燕语人何处。míng nián huā fā shí,yàn yǔ rén hé chù。
且与寄书来,人往江南去。qiě yǔ jì shū lái,rén wǎng jiāng nán qù。

生查子·其二

李石

荷花人面红,月影波心见。hé huā rén miàn hóng,yuè yǐng bō xīn jiàn。
扇子倒拈来,敲落红香片。shàn zi dào niān lái,qiāo luò hóng xiāng piàn。
窗下剪灯花,今日眉深浅。chuāng xià jiǎn dēng huā,jīn rì méi shēn qiǎn。
留得镜中看,蹙破春山远。liú dé jìng zhōng kàn,cù pò chūn shān yuǎn。

捣练子

李石

腰束素,鬓垂鸦。yāo shù sù,bìn chuí yā。
无情笑面醉犹遮。wú qíng xiào miàn zuì yóu zhē。
扇儿扇,瞥见些。shàn ér shàn,piē jiàn xiē。
双凤小,玉钗斜。shuāng fèng xiǎo,yù chāi xié。
芙蓉衫子藕花纱。fú róng shān zi ǒu huā shā。
戴一枝,薝卜花。dài yī zhī,zhān bo huā。

捣练子·其一送别

李石

斟别酒,问东君。zhēn bié jiǔ,wèn dōng jūn。
一年一度一回新。yī nián yī dù yī huí xīn。
看百花,飘舞茵。kàn bǎi huā,piāo wǔ yīn。
斟别酒,问行人。zhēn bié jiǔ,wèn xíng rén。
莫将别泪裛罗巾。mò jiāng bié lèi yì luó jīn。
早归来,依旧春。zǎo guī lái,yī jiù chūn。

捣练子

李石

红粉里,绛金裳。hóng fěn lǐ,jiàng jīn shang。
一卮仙酒艳晨妆。yī zhī xiān jiǔ yàn chén zhuāng。
醉温柔,别有乡。zuì wēn róu,bié yǒu xiāng。
清暑殿,藕风凉。qīng shǔ diàn,ǒu fēng liáng。
鸡头擘破误君王。jī tóu bāi pò wù jūn wáng。
泣梨花,春梦长。qì lí huā,chūn mèng zhǎng。

捣练子·其一

李石

心自小,玉钗头。xīn zì xiǎo,yù chāi tóu。
月娥飞下白蘋洲。yuè é fēi xià bái píng zhōu。
水中仙,月下游。shuǐ zhōng xiān,yuè xià yóu。
江汉佩,洞庭舟。jiāng hàn pèi,dòng tíng zhōu。
香名薄幸寄青楼。xiāng míng báo xìng jì qīng lóu。
问何如,打泊浮。wèn hé rú,dǎ pō fú。

长相思·其一暮春

李石

花飞飞。huā fēi fēi。
絮飞飞。xù fēi fēi。
三月江南烟雨时。sān yuè jiāng nán yān yǔ shí。
楼台春树迷。lóu tái chūn shù mí。
双莺儿。shuāng yīng ér。
双燕儿。shuāng yàn ér。
桥北桥南相对啼。qiáo běi qiáo nán xiāng duì tí。
行人犹未归。xíng rén yóu wèi guī。

长相思·其二重午

李石

红藕丝。hóng ǒu sī。
白藕丝。bái ǒu sī。
艾虎衫裁金缕衣。ài hǔ shān cái jīn lǚ yī。
钗头双荔枝。chāi tóu shuāng lì zhī。
鬓符儿,背符儿。bìn fú ér,bèi fú ér。
鬼在心头符怎知。guǐ zài xīn tóu fú zěn zhī。
相思十二时。xiāng sī shí èr shí。

长相思·其三佳人

李石

花深红。huā shēn hóng。
花浅红。huā qiǎn hóng。
桃杏浅深花不同。táo xìng qiǎn shēn huā bù tóng。
年年吹暖风。nián nián chuī nuǎn fēng。
莺语中。yīng yǔ zhōng。
燕语中。yàn yǔ zhōng。
唤起碧窗春睡浓。huàn qǐ bì chuāng chūn shuì nóng。
日高花影重。rì gāo huā yǐng zhòng。

乌夜啼

李石

红软榴花脸晕,绿愁杨柳眉疏。hóng ruǎn liú huā liǎn yūn,lǜ chóu yáng liǔ méi shū。
日长院宇闲消遣,荔子赌樗蒲。rì zhǎng yuàn yǔ xián xiāo qiǎn,lì zi dǔ chū pú。
莹雪凉衣乍浴,裁冰素扇新书。yíng xuě liáng yī zhà yù,cái bīng sù shàn xīn shū。
绣香熏被梅烟润,枕簟碧纱厨。xiù xiāng xūn bèi méi yān rùn,zhěn diàn bì shā chú。

乌夜啼

李石

鸾镜愁添眉黛,罗裙瘦减腰肢。luán jìng chóu tiān méi dài,luó qún shòu jiǎn yāo zhī。
一回见了一回病,弹指误佳期。yī huí jiàn le yī huí bìng,dàn zhǐ wù jiā qī。
醉里懵腾泪洗,梦中著摸魂飞。zuì lǐ měng téng lèi xǐ,mèng zhōng zhù mō hún fēi。
一春多少闲风雨,亭院落花时。yī chūn duō shǎo xián fēng yǔ,tíng yuàn luò huā shí。
4251234567»