古诗词

奉酬舜文即次元韵

沈辽

我生无庸如断络,已分老死填沟壑。wǒ shēng wú yōng rú duàn luò,yǐ fēn lǎo sǐ tián gōu hè。
不能掉舌强附会,何暇论经更穿凿。bù néng diào shé qiáng fù huì,hé xiá lùn jīng gèng chuān záo。
莱芜甑敝欲生尘,玉川婢粗常赤脚。lái wú zèng bì yù shēng chén,yù chuān bì cū cháng chì jiǎo。
世间要涂不易骤,身外名缰谁可缚。shì jiān yào tú bù yì zhòu,shēn wài míng jiāng shuí kě fù。
本无道义轻王公,亦不悲伤念流落。běn wú dào yì qīng wáng gōng,yì bù bēi shāng niàn liú luò。
水乡夏半不厌热,绕舍新篁尚含箨。shuǐ xiāng xià bàn bù yàn rè,rào shě xīn huáng shàng hán tuò。
讼庭钩距非吾事,吏案烦苛都可却。sòng tíng gōu jù fēi wú shì,lì àn fán kē dōu kě què。
农民渐使安圳亩,和气终须蠲疹瘼。nóng mín jiàn shǐ ān zhèn mǔ,hé qì zhōng xū juān zhěn mò。
子羽不肯过我室,悬榻何妨卧西阁。zi yǔ bù kěn guò wǒ shì,xuán tà hé fáng wò xī gé。
年来多病亦废饮,墙下度泥委杯酌。nián lái duō bìng yì fèi yǐn,qiáng xià dù ní wěi bēi zhuó。
旧学迂疏不适时,譬如石田何可穫。jiù xué yū shū bù shì shí,pì rú shí tián hé kě huò。
欲捕大鹏逐岭峤,终不劳心事弋缴。yù bǔ dà péng zhú lǐng jiào,zhōng bù láo xīn shì yì jiǎo。
行当归扫乌峰下,试炼金鼎长生药。xíng dāng guī sǎo wū fēng xià,shì liàn jīn dǐng zhǎng shēng yào。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

召邵彦瞻

沈辽

青嶂叠叠西南驰,上下佛宫筋力疲。qīng zhàng dié dié xī nán chí,shàng xià fú gōng jīn lì pí。
一樽欲与鲁山醉,怅望车马来何迟。yī zūn yù yǔ lǔ shān zuì,chàng wàng chē mǎ lái hé chí。

题垂云亭

沈辽

老师有意出人间,便学垂云也未闲。lǎo shī yǒu yì chū rén jiān,biàn xué chuí yún yě wèi xián。
带雨有时归北岭,随风依旧过南山。dài yǔ yǒu shí guī běi lǐng,suí fēng yī jiù guò nán shān。

九龙洞

沈辽

洞中石乳色如霜,欲煮刀圭未得方。dòng zhōng shí rǔ sè rú shuāng,yù zhǔ dāo guī wèi dé fāng。
叹息此生来已晚,更将残命笑嵇康。tàn xī cǐ shēng lái yǐ wǎn,gèng jiāng cán mìng xiào jī kāng。

西津

沈辽

山后山前到已频,更寻残雪过西津。shān hòu shān qián dào yǐ pín,gèng xún cán xuě guò xī jīn。
愚溪愁客今何在,应有猿猱解笑人。yú xī chóu kè jīn hé zài,yīng yǒu yuán náo jiě xiào rén。

读书

沈辽

病骨愔愔百不如,不应投老更看书。bìng gǔ yīn yīn bǎi bù rú,bù yīng tóu lǎo gèng kàn shū。
古今得丧今方辨,且向斜阳弄蠹鱼。gǔ jīn dé sàng jīn fāng biàn,qiě xiàng xié yáng nòng dù yú。

愚溪

沈辽

愚溪水中多圆石,水边竹树山如壁。yú xī shuǐ zhōng duō yuán shí,shuǐ biān zhú shù shān rú bì。
夫子幽栖十二年,至今使人长叹息。fū zi yōu qī shí èr nián,zhì jīn shǐ rén zhǎng tàn xī。

善饮

沈辽

谁道渊明不善饮,亦知太白爱题诗。shuí dào yuān míng bù shàn yǐn,yì zhī tài bái ài tí shī。
浪醉浪吟成底事,不如高卧过当时。làng zuì làng yín chéng dǐ shì,bù rú gāo wò guò dāng shí。

水车

沈辽

黄叶渡头春水生,江中水车上下鸣。huáng yè dù tóu chūn shuǐ shēng,jiāng zhōng shuǐ chē shàng xià míng。
谁道田间得机事,不如抱瓮可忘情。shuí dào tián jiān dé jī shì,bù rú bào wèng kě wàng qíng。

召楚兴禅师

沈辽

匡床我示维摩疾,持钵师来舍卫城。kuāng chuáng wǒ shì wéi mó jí,chí bō shī lái shě wèi chéng。
与汝欲分香积饭,不妨作戏说浮生。yǔ rǔ yù fēn xiāng jī fàn,bù fáng zuò xì shuō fú shēng。

春日二绝

沈辽

壁下茶铛久不黔,更无白眼与人嫌。bì xià chá dāng jiǔ bù qián,gèng wú bái yǎn yǔ rén xián。
春来老困还多睡,时有狂风入破帘。chūn lái lǎo kùn hái duō shuì,shí yǒu kuáng fēng rù pò lián。

春日二绝

沈辽

寂寂山间谁与言,闷搔短发向香烟。jì jì shān jiān shuí yǔ yán,mèn sāo duǎn fā xiàng xiāng yān。
死灰朽木君知否,不似胡人面壁禅。sǐ huī xiǔ mù jūn zhī fǒu,bù shì hú rén miàn bì chán。

杨花

沈辽

岛夷三月不知春,唯有杨花似故人。dǎo yí sān yuè bù zhī chūn,wéi yǒu yáng huā shì gù rén。
老大相逢何可语,满头白发不胜颦。lǎo dà xiāng féng hé kě yǔ,mǎn tóu bái fā bù shèng pín。

日落

沈辽

日落沙头山已昏,饥乌投暝下前村。rì luò shā tóu shān yǐ hūn,jī wū tóu míng xià qián cūn。
谁云野客无多事,步出林间自掩门。shuí yún yě kè wú duō shì,bù chū lín jiān zì yǎn mén。

散郎亭

沈辽

法华寺上散郎亭,老树苍崖如有情。fǎ huá sì shàng sàn láng tíng,lǎo shù cāng yá rú yǒu qíng。
欢戚已随时事去,代间只有古人名。huān qī yǐ suí shí shì qù,dài jiān zhǐ yǒu gǔ rén míng。

枣花寒

沈辽

山禽哺雏半欲抟,坐想葛帔临风湍。shān qín bǔ chú bàn yù tuán,zuò xiǎng gé pèi lín fēng tuān。
数日阴霖复未畅,不知更作枣花寒。shù rì yīn lín fù wèi chàng,bù zhī gèng zuò zǎo huā hán。