古诗词

奉酬舜文即次元韵

沈辽

我生无庸如断络,已分老死填沟壑。wǒ shēng wú yōng rú duàn luò,yǐ fēn lǎo sǐ tián gōu hè。
不能掉舌强附会,何暇论经更穿凿。bù néng diào shé qiáng fù huì,hé xiá lùn jīng gèng chuān záo。
莱芜甑敝欲生尘,玉川婢粗常赤脚。lái wú zèng bì yù shēng chén,yù chuān bì cū cháng chì jiǎo。
世间要涂不易骤,身外名缰谁可缚。shì jiān yào tú bù yì zhòu,shēn wài míng jiāng shuí kě fù。
本无道义轻王公,亦不悲伤念流落。běn wú dào yì qīng wáng gōng,yì bù bēi shāng niàn liú luò。
水乡夏半不厌热,绕舍新篁尚含箨。shuǐ xiāng xià bàn bù yàn rè,rào shě xīn huáng shàng hán tuò。
讼庭钩距非吾事,吏案烦苛都可却。sòng tíng gōu jù fēi wú shì,lì àn fán kē dōu kě què。
农民渐使安圳亩,和气终须蠲疹瘼。nóng mín jiàn shǐ ān zhèn mǔ,hé qì zhōng xū juān zhěn mò。
子羽不肯过我室,悬榻何妨卧西阁。zi yǔ bù kěn guò wǒ shì,xuán tà hé fáng wò xī gé。
年来多病亦废饮,墙下度泥委杯酌。nián lái duō bìng yì fèi yǐn,qiáng xià dù ní wěi bēi zhuó。
旧学迂疏不适时,譬如石田何可穫。jiù xué yū shū bù shì shí,pì rú shí tián hé kě huò。
欲捕大鹏逐岭峤,终不劳心事弋缴。yù bǔ dà péng zhú lǐng jiào,zhōng bù láo xīn shì yì jiǎo。
行当归扫乌峰下,试炼金鼎长生药。xíng dāng guī sǎo wū fēng xià,shì liàn jīn dǐng zhǎng shēng yào。
沈辽

沈辽

宋杭州钱塘人,字睿达。沈遘弟。好学尚友,趣操高爽,不喜进取。用兄任监寿州酒税。神宗熙宁初,为审官西院主簿,监明州市舶司及杭州军资库。初受知于王安石,及安石当国,日益见疏。摄华亭县,以嫌夺官流永州,徙池州,流连江湖间数年,益偃蹇傲世。筑室齐山名云巢。与兄遘、从叔沈括称沈氏三先生。文章雄奇峭丽,尤长于诗。有《云巢编》。 沈辽的作品>>

猜您喜欢

种花

沈辽

世事流光同一污,天涯白发未还家。shì shì liú guāng tóng yī wū,tiān yá bái fā wèi hái jiā。
殷勤更种庭前草,为看秋来一似花。yīn qín gèng zhǒng tíng qián cǎo,wèi kàn qiū lái yī shì huā。

山西

沈辽

山西谁家桃李树,半是少年行乐处。shān xī shuí jiā táo lǐ shù,bàn shì shǎo nián xíng lè chù。
去年花谢今年开,惟有人生不如故。qù nián huā xiè jīn nián kāi,wéi yǒu rén shēng bù rú gù。

庭下

沈辽

庭下乱生春草花,夭红不称野人家。tíng xià luàn shēng chūn cǎo huā,yāo hóng bù chēng yě rén jiā。
漫开漫落无人折,留得孤根数寸槎。màn kāi màn luò wú rén zhé,liú dé gū gēn shù cùn chá。

次韵答楚兴

沈辽

落莫馀生何可同,正如枯死道边蓬。luò mò yú shēng hé kě tóng,zhèng rú kū sǐ dào biān péng。
随风流转惟无定,定处由来自性空。suí fēng liú zhuǎn wéi wú dìng,dìng chù yóu lái zì xìng kōng。

郊外马嘶

沈辽

春草满空春水流,土人放马白蘋洲。chūn cǎo mǎn kōng chūn shuǐ liú,tǔ rén fàng mǎ bái píng zhōu。
细风迟日嘶鸣处,遥忆金明池上游。xì fēng chí rì sī míng chù,yáo yì jīn míng chí shàng yóu。

花残

沈辽

花发花残都不知,谁将白发更题诗。huā fā huā cán dōu bù zhī,shuí jiāng bái fā gèng tí shī。
山西日永无多事,闲看樵夫数局棋。shān xī rì yǒng wú duō shì,xián kàn qiáo fū shù jú qí。

寒山

沈辽

黄牛岩下水弯弯,葛帔篮舆自往还。huáng niú yán xià shuǐ wān wān,gé pèi lán yú zì wǎng hái。
不是湘累莫相问,只应枯瘁似寒山。bù shì xiāng lèi mò xiāng wèn,zhǐ yīng kū cuì shì hán shān。

奉谢上官令诗卷

沈辽

一轴新诗锦不如,何为轻易赠狂夫。yī zhóu xīn shī jǐn bù rú,hé wèi qīng yì zèng kuáng fū。
巴山楚水无穷胜,不必王维更画图。bā shān chǔ shuǐ wú qióng shèng,bù bì wáng wéi gèng huà tú。

青溪

沈辽

青溪八月老菰蒲,孤吹修烟出水隅。qīng xī bā yuè lǎo gū pú,gū chuī xiū yān chū shuǐ yú。
谁问西湖少年乐,闲将世事捋苍须。shuí wèn xī hú shǎo nián lè,xián jiāng shì shì lǚ cāng xū。

奉赠行师参慎禅师

沈辽

观音二十五圆通,止在禅师一指中。guān yīn èr shí wǔ yuán tōng,zhǐ zài chán shī yī zhǐ zhōng。
金钵直随流水去,不须芒屩更西东。jīn bō zhí suí liú shuǐ qù,bù xū máng juē gèng xī dōng。

初泊磁湖

沈辽

归舟不解洞庭帆,舟上骚人雪满簪。guī zhōu bù jiě dòng tíng fān,zhōu shàng sāo rén xuě mǎn zān。
小驻武昌江北岸,春风今夜泊江南。xiǎo zhù wǔ chāng jiāng běi àn,chūn fēng jīn yè pō jiāng nán。

寄博古

沈辽

齐山落景覆青溪,溪上幽人半病羸。qí shān luò jǐng fù qīng xī,xī shàng yōu rén bàn bìng léi。
曾作潇湘江上客,水风山月合相知。céng zuò xiāo xiāng jiāng shàng kè,shuǐ fēng shān yuè hé xiāng zhī。

清泠台二绝句

沈辽

山前缭绕白云飞,山下溪流那复回。shān qián liáo rào bái yún fēi,shān xià xī liú nà fù huí。
不向此间休歇去,宁将白发污尘埃。bù xiàng cǐ jiān xiū xiē qù,níng jiāng bái fā wū chén āi。

清泠台二绝句

沈辽

落日欲下清泠台,月华已破东冈来。luò rì yù xià qīng líng tái,yuè huá yǐ pò dōng gāng lái。
谁道幽人得幽趣,老夫病眼不曾开。shuí dào yōu rén dé yōu qù,lǎo fū bìng yǎn bù céng kāi。

台下

沈辽

石梅落落欲黄时,细两蒙蒙暗不开。shí méi luò luò yù huáng shí,xì liǎng méng méng àn bù kāi。
数日不行台下路,不知江水过山来。shù rì bù xíng tái xià lù,bù zhī jiāng shuǐ guò shān lái。