古诗词

散金歌

范致虚

北人半是南朝民,食禄南朝终为君。běi rén bàn shì nán cháo mín,shí lù nán cháo zhōng wèi jūn。
失意暂时辞汉主,彷徨不忍痛思亲。shī yì zàn shí cí hàn zhǔ,páng huáng bù rěn tòng sī qīn。
范致虚

范致虚

范致虚(?~1137年)字谦叔,福建建阳人。宋哲宗元祐三年,中进士,为太学博士,以祖送邹浩获罪停官。宋徽宗立,召为左正言,出郢州通判。崇宁初,召为中书舍人,改兵部侍郎。政和七年,入为侍读、修国史,寻除刑部尚书、提举南京鸿庆宫。宣和七年,以陕西五路经略使率兵勤王。宋高宗即位,徙知邓州,寻加观文殿学士,复知京兆府,因兵败失城,责授安远军节度副使、英州安置。绍兴七年,召复资政殿学士、知鼎州,行至巴陵而卒,赠银青光禄大夫。 范致虚的作品>>

猜您喜欢

满庭芳慢/满庭芳

范致虚

紫禁寒轻,瑶津冰泮,丽月光射千门。zǐ jìn hán qīng,yáo jīn bīng pàn,lì yuè guāng shè qiān mén。
万年枝上,甘露惹祥氛。wàn nián zhī shàng,gān lù rě xiáng fēn。
北阙华灯预赏,嬉游盛、丝管纷纷。běi quē huá dēng yù shǎng,xī yóu shèng sī guǎn fēn fēn。
东风峭,雪残梅瘦,烟锁凤城春。dōng fēng qiào,xuě cán méi shòu,yān suǒ fèng chéng chūn。
风光何处好,彩山万仞,宝炬凌云。fēng guāng hé chù hǎo,cǎi shān wàn rèn,bǎo jù líng yún。
尽欢陪舜乐,喜赞尧仁。jǐn huān péi shùn lè,xǐ zàn yáo rén。
天子千秋万岁,徵招宴、宰府师臣。tiān zi qiān qiū wàn suì,zhēng zhāo yàn zǎi fǔ shī chén。
君恩重,年年此夜,长祝本嘉辰。jūn ēn zhòng,nián nián cǐ yè,zhǎng zhù běn jiā chén。

与运使桑景询

范致虚

参旗井钺出西秦,纠合诸侯付老臣。cān qí jǐng yuè chū xī qín,jiū hé zhū hóu fù lǎo chén。
风引旆旌趋魏阙,雪晴宇宙灭天尘。fēng yǐn pèi jīng qū wèi quē,xuě qíng yǔ zhòu miè tiān chén。
寒威等却边人惧,炎运方隆庙略神。hán wēi děng què biān rén jù,yán yùn fāng lóng miào lüè shén。
已见旄头坠天外,乞身当喜及今春。yǐ jiàn máo tóu zhuì tiān wài,qǐ shēn dāng xǐ jí jīn chūn。

题保禄寺铁龙亭

范致虚

数载诗书居保禄,至今常是忆单溪。shù zài shī shū jū bǎo lù,zhì jīn cháng shì yì dān xī。
几偎石瓮凭栏在,静听山禽绕树啼。jǐ wēi shí wèng píng lán zài,jìng tīng shān qín rào shù tí。
岩溜潺湲清入骨,林间红白闻行提。yán liū chán yuán qīng rù gǔ,lín jiān hóng bái wén xíng tí。
吟诗聊写遥相寄,为向铁龙亭上题。yín shī liáo xiě yáo xiāng jì,wèi xiàng tiě lóng tíng shàng tí。

阳台山

范致虚

伤心独立阳台望,暮雨凄凉宋玉情。shāng xīn dú lì yáng tái wàng,mù yǔ qī liáng sòng yù qíng。
极目草深云梦泽,连天水阔汉阳城。jí mù cǎo shēn yún mèng zé,lián tiān shuǐ kuò hàn yáng chéng。
当年楚国山犹在,千古襄王梦不成。dāng nián chǔ guó shān yóu zài,qiān gǔ xiāng wáng mèng bù chéng。
往事悠悠魂已断,高唐今日有虚名。wǎng shì yōu yōu hún yǐ duàn,gāo táng jīn rì yǒu xū míng。

雨晴登楼

范致虚

自从南北避胡尘,怀抱衰残不复新。zì cóng nán běi bì hú chén,huái bào shuāi cán bù fù xīn。
万里家乡常入梦,一帘风雨最关春。wàn lǐ jiā xiāng cháng rù mèng,yī lián fēng yǔ zuì guān chūn。
红疏绿暗能伤客,江静山明却慰人。hóng shū lǜ àn néng shāng kè,jiāng jìng shān míng què wèi rén。
老去也知登览倦,闭门僵卧动经旬。lǎo qù yě zhī dēng lǎn juàn,bì mén jiāng wò dòng jīng xún。

泛松江

范致虚

黛泼峰峦安用染,镜澄湖面不须磨。dài pō fēng luán ān yòng rǎn,jìng chéng hú miàn bù xū mó。
已惊张翰鲈如玉,想见西施髻如螺。yǐ jīng zhāng hàn lú rú yù,xiǎng jiàn xī shī jì rú luó。
目断楼高知水阔,云开山尽见天多。mù duàn lóu gāo zhī shuǐ kuò,yún kāi shān jǐn jiàn tiān duō。
吾家本是烟波主,好律渔翁一曲歌。wú jiā běn shì yān bō zhǔ,hǎo lǜ yú wēng yī qū gē。

和公城

范致虚

筑垒山前捍道冲,保全黎庶著仁功。zhù lěi shān qián hàn dào chōng,bǎo quán lí shù zhù rén gōng。
寒鸦也解知恩泽,来往飞鸣古堑中。hán yā yě jiě zhī ēn zé,lái wǎng fēi míng gǔ qiàn zhōng。

甑山城

范致虚

朱伺屯兵古战场,甑山城堞久凄凉。zhū cì tún bīng gǔ zhàn chǎng,zèng shān chéng dié jiǔ qī liáng。
闲来搔手高冈上,万里碧天秋思长。xián lái sāo shǒu gāo gāng shàng,wàn lǐ bì tiān qiū sī zhǎng。