古诗词

凤栖梧

赵可

霜树重重青嶂小。shuāng shù zhòng zhòng qīng zhàng xiǎo。
高栋飞云,正在霜林杪。gāo dòng fēi yún,zhèng zài shuāng lín miǎo。
九日黄花才过了。jiǔ rì huáng huā cái guò le。
一尊聊慰秋容老。yī zūn liáo wèi qiū róng lǎo。
翠色有无眉淡扫。cuì sè yǒu wú méi dàn sǎo。
身在西山,却爱东山好。shēn zài xī shān,què ài dōng shān hǎo。
流水极天横晚照。liú shuǐ jí tiān héng wǎn zhào。
酒阑望断西河道。jiǔ lán wàng duàn xī hé dào。

赵可

赵可 金代文学家。字献之,号玉峰散人。泽州高平(今山西高平)人。生卒年不详。少时赴考,在考场中戏书小词,为金主完颜亮所见,颇加赏识。贞元二年(1154)中进士。官至翰林直学士。著有《玉峰散人集》,今佚。诗入《中州集》,词入《中州乐府》。 赵可的作品>>

猜您喜欢

卜算子·谱太白诗语

赵可

明月在青天,借问今时几。míng yuè zài qīng tiān,jiè wèn jīn shí jǐ。
但见宵从海上来,不觉云间坠。dàn jiàn xiāo cóng hǎi shàng lái,bù jué yún jiān zhuì。
流水古今人,共看皆如此。liú shuǐ gǔ jīn rén,gòng kàn jiē rú cǐ。
惟愿当歌对酒时,长照金尊里。wéi yuàn dāng gē duì jiǔ shí,zhǎng zhào jīn zūn lǐ。

好事近

赵可

密雪听窗知,午醉晚来初觉。mì xuě tīng chuāng zhī,wǔ zuì wǎn lái chū jué。
人与胆瓶梅蕊,共此时萧索。rén yǔ dǎn píng méi ruǐ,gòng cǐ shí xiāo suǒ。
倚窗闲看六花飞,风轻止还作。yǐ chuāng xián kàn liù huā fēi,fēng qīng zhǐ hái zuò。
个里有诗谁会,满疏篱寒雀。gè lǐ yǒu shī shuí huì,mǎn shū lí hán què。

望云间代州南楼

赵可

云朔南陲,全赵宝符,河山襟带名藩。yún shuò nán chuí,quán zhào bǎo fú,hé shān jīn dài míng fān。
有朱楼缥缈,千雉回旋。yǒu zhū lóu piāo miǎo,qiān zhì huí xuán。
云度飞孤绝险,天围紫塞高寒。yún dù fēi gū jué xiǎn,tiān wéi zǐ sāi gāo hán。
吊兴亡遗迹,咫尺西陵,烟树苍然。diào xīng wáng yí jì,zhǐ chǐ xī líng,yān shù cāng rán。
时移事改,极目伤心,不堪独倚危阑。shí yí shì gǎi,jí mù shāng xīn,bù kān dú yǐ wēi lán。
惟是年年飞雁,霜雪知还。wéi shì nián nián fēi yàn,shuāng xuě zhī hái。
楼上四时长好,人生一世谁闲。lóu shàng sì shí zhǎng hǎo,rén shēng yī shì shuí xián。
故人有酒,一尊高兴,不减东山。gù rén yǒu jiǔ,yī zūn gāo xīng,bù jiǎn dōng shān。

浣溪沙

赵可

火冷熏炉香渐消。huǒ lěng xūn lú xiāng jiàn xiāo。
更阑拨火更重烧。gèng lán bō huǒ gèng zhòng shāo。
愁心心字两俱焦。chóu xīn xīn zì liǎng jù jiāo。
半世清狂无限事,一窗风月可怜宵。bàn shì qīng kuáng wú xiàn shì,yī chuāng fēng yuè kě lián xiāo。
灯残花落梦无聊。dēng cán huā luò mèng wú liáo。

浣溪沙

赵可

抬转炉熏自换香。tái zhuǎn lú xūn zì huàn xiāng。
锦衾收拾却遮藏。jǐn qīn shōu shí què zhē cáng。
二年尘暗小鸳鸯。èr nián chén àn xiǎo yuān yāng。
落木萧萧风似雨,疏棂皎皎月如霜。luò mù xiāo xiāo fēng shì yǔ,shū líng jiǎo jiǎo yuè rú shuāng。
此时此夜最凄凉。cǐ shí cǐ yè zuì qī liáng。

望海潮·发高丽作

赵可

云垂馀发,霞拖广袂,人间自有飞琼。yún chuí yú fā,xiá tuō guǎng mèi,rén jiān zì yǒu fēi qióng。
三馆俊游,百衔高选,翩翩老阮才名。sān guǎn jùn yóu,bǎi xián gāo xuǎn,piān piān lǎo ruǎn cái míng。
银汉会双星。yín hàn huì shuāng xīng。
尚相看脉脉,似隔盈盈。shàng xiāng kàn mài mài,shì gé yíng yíng。
醉玉添春,梦云同夜惜卿卿。zuì yù tiān chūn,mèng yún tóng yè xī qīng qīng。
离觞草草同倾。lí shāng cǎo cǎo tóng qīng。
记灵犀旧曲,晓枕馀酲。jì líng xī jiù qū,xiǎo zhěn yú chéng。
海外九州,邮亭一别,此生未卜他生。hǎi wài jiǔ zhōu,yóu tíng yī bié,cǐ shēng wèi bo tā shēng。
江上数峰青。jiāng shàng shù fēng qīng。
怅断云残雨,不见高城。chàng duàn yún cán yǔ,bù jiàn gāo chéng。
二月辽阳芳草,千里路旁情。èr yuè liáo yáng fāng cǎo,qiān lǐ lù páng qíng。

蓦山溪

赵可

云房西下,天共沧波远。yún fáng xī xià,tiān gòng cāng bō yuǎn。
走马记狂游,正芙蕖、平铺镜面。zǒu mǎ jì kuáng yóu,zhèng fú qú píng pù jìng miàn。
浮空阑槛,招我倒芳尊,看花醉,把花归,扶路清香满。fú kōng lán kǎn,zhāo wǒ dào fāng zūn,kàn huā zuì,bǎ huā guī,fú lù qīng xiāng mǎn。
水枫旧曲,应逐歌尘散。shuǐ fēng jiù qū,yīng zhú gē chén sàn。
时节又新凉,料开遍、横湖清浅。shí jié yòu xīn liáng,liào kāi biàn héng hú qīng qiǎn。
冰姿好在,莫道总无情,残月下,晓风前,有恨何人见。bīng zī hǎo zài,mò dào zǒng wú qíng,cán yuè xià,xiǎo fēng qián,yǒu hèn hé rén jiàn。

鹧鸪天

赵可

金络闲穿御路杨。jīn luò xián chuān yù lù yáng。
青旗遥认醉中香。qīng qí yáo rèn zuì zhōng xiāng。
可人自有迎门笑,下马何妨索酒尝。kě rén zì yǒu yíng mén xiào,xià mǎ hé fáng suǒ jiǔ cháng。
春正好,日初长。chūn zhèng hǎo,rì chū zhǎng。
一尊容我驻风光。yī zūn róng wǒ zhù fēng guāng。
归来想像行云处,薄雨霏霏洒面凉。guī lái xiǎng xiàng xíng yún chù,báo yǔ fēi fēi sǎ miàn liáng。

鹧鸪天

赵可

十顷平波溢岸清。shí qǐng píng bō yì àn qīng。
草香沙暖水云晴。cǎo xiāng shā nuǎn shuǐ yún qíng。
轻衫短帽垂杨里,楚润相看别有情。qīng shān duǎn mào chuí yáng lǐ,chǔ rùn xiāng kàn bié yǒu qíng。
挥彩笔,倒银瓶。huī cǎi bǐ,dào yín píng。
花枝照眼句还成。huā zhī zhào yǎn jù hái chéng。
老来渐减金钗兴,回施春光与后生。lǎo lái jiàn jiǎn jīn chāi xīng,huí shī chūn guāng yǔ hòu shēng。

□□□席屋上戏书

赵可

赵可可,肚里文章可可。zhào kě kě,dù lǐ wén zhāng kě kě。
三场挨了两场过,只有这番解火。sān chǎng āi le liǎng chǎng guò,zhǐ yǒu zhè fān jiě huǒ。
恰如合眼跳黄河,知他是过也不过。qià rú hé yǎn tiào huáng hé,zhī tā shì guò yě bù guò。
试官道、王业艰难,好交你知我。shì guān dào wáng yè jiān nán,hǎo jiāo nǐ zhī wǒ。