古诗词

赠江西吴定夫

刘宰

定夫江海士,瘦骨如臞仙。dìng fū jiāng hǎi shì,shòu gǔ rú qú xiān。
翩然及吾门,不假左右先。piān rán jí wú mén,bù jiǎ zuǒ yòu xiān。
我方厌尘埃,一笑喜相延。wǒ fāng yàn chén āi,yī xiào xǐ xiāng yán。
肩悬两破囊,既见始解缠。jiān xuán liǎng pò náng,jì jiàn shǐ jiě chán。
我欲具杯酒,割鸡烹小鲜。wǒ yù jù bēi jiǔ,gē jī pēng xiǎo xiān。
自言乃长斋,不受世荤膻。zì yán nǎi zhǎng zhāi,bù shòu shì hūn shān。
少休入西山,幽寻遍崖颠。shǎo xiū rù xī shān,yōu xún biàn yá diān。
山空四无人,白眼问青天。shān kōng sì wú rén,bái yǎn wèn qīng tiān。
洞口得老翁,守死易一编。dòng kǒu dé lǎo wēng,shǒu sǐ yì yī biān。
高谈慰寂寞,其然岂其然。gāo tán wèi jì mò,qí rán qǐ qí rán。
去去不忍别,解衣示勤拳。qù qù bù rěn bié,jiě yī shì qín quán。
及归已弥旬,为我少留连。jí guī yǐ mí xún,wèi wǒ shǎo liú lián。
道逢一病媪,背偻两足挛。dào féng yī bìng ǎo,bèi lóu liǎng zú luán。
津头见羁旅,数口依败船。jīn tóu jiàn jī lǚ,shù kǒu yī bài chuán。
料理穷晨昏,奔走环市廛。liào lǐ qióng chén hūn,bēn zǒu huán shì chán。
足挛不良行,结庐倚墙垣。zú luán bù liáng xíng,jié lú yǐ qiáng yuán。
船败不可航,买舟捐万钱。chuán bài bù kě háng,mǎi zhōu juān wàn qián。
为虑极靡密,要使终安全。wèi lǜ jí mí mì,yào shǐ zhōng ān quán。
诘旦拟东还,既夕重周旋。jí dàn nǐ dōng hái,jì xī zhòng zhōu xuán。
嗟子尘外客,而结区中缘。jiē zi chén wài kè,ér jié qū zhōng yuán。
吾衰不能尔,愧汗与涕涟。wú shuāi bù néng ěr,kuì hàn yǔ tì lián。
或疑破囊中,探用若流泉。huò yí pò náng zhōng,tàn yòng ruò liú quán。
子岂费长房,一壶挂檐前。zi qǐ fèi zhǎng fáng,yī hú guà yán qián。
或疑瞿昙老,济世法无边。huò yí qú tán lǎo,jì shì fǎ wú biān。
勤君为此来,昏顽警沈绵。qín jūn wèi cǐ lái,hūn wán jǐng shěn mián。
君师鲁东家,二说当舍旃。jūn shī lǔ dōng jiā,èr shuō dāng shě zhān。
理一而分殊,先儒有遗言。lǐ yī ér fēn shū,xiān rú yǒu yí yán。
君归更商略,书来慰残年。jūn guī gèng shāng lüè,shū lái wèi cán nián。

刘宰

宋镇江金坛人,字平国,号漫塘病叟。先宗绍熙元年进士。调江宁尉,当地巫风甚盛,令保伍互相纠察,多使改业为农。授泰兴令,有能名。以父丧至京,极言韩侂胄轻挑兵端。授浙东仓司干官,寻告归。退居三十八年,在乡置义仓,创义役,赈济万余人,又定折麦钱额,毁淫祠八十四所。有《漫塘文集》。 刘宰的作品>>

猜您喜欢

和钱晋之绿云洞天韵

刘宰

理乱幽人了不闻,扶疏绕舍绿成云。lǐ luàn yōu rén le bù wén,fú shū rào shě lǜ chéng yún。
洞中不异人间世,一枕邯郸浪策勋。dòng zhōng bù yì rén jiān shì,yī zhěn hán dān làng cè xūn。

戏谢张端衡惠牡丹并汤鹅

刘宰

右军浑脱从花王,老子开盘喜欲狂。yòu jūn hún tuō cóng huā wáng,lǎo zi kāi pán xǐ yù kuáng。
拟插一枝无称面,浪餐鹅炙愧刘郎。nǐ chā yī zhī wú chēng miàn,làng cān é zhì kuì liú láng。

题瀑布画

刘宰

泄云澒洞遮山腹,古木槎牙缭山足。xiè yún hòng dòng zhē shān fù,gǔ mù chá yá liáo shān zú。
举头百丈泻寒泉,知有高峰插天绿。jǔ tóu bǎi zhàng xiè hán quán,zhī yǒu gāo fēng chā tiān lǜ。

题德源庵

刘宰

牖户绸缪实父基,豆区积贮训承师。yǒu hù chóu móu shí fù jī,dòu qū jī zhù xùn chéng shī。
老来事业仅如此,惭愧平生祇小知。lǎo lái shì yè jǐn rú cǐ,cán kuì píng shēng qí xiǎo zhī。

回陈兄惠瓜

刘宰

碧圆到眼舌生津,三载深惭拜赐频。bì yuán dào yǎn shé shēng jīn,sān zài shēn cán bài cì pín。
莫怪尊前最知味,东陵自是种瓜人。mò guài zūn qián zuì zhī wèi,dōng líng zì shì zhǒng guā rén。

奉酬陈居士

刘宰

高人不作饭牛歌,盍向沧浪具笠蓑。gāo rén bù zuò fàn niú gē,hé xiàng cāng làng jù lì suō。
正使同舟欠西子,也胜逐日效秦娥。zhèng shǐ tóng zhōu qiàn xī zi,yě shèng zhú rì xiào qín é。

用韵索青娥丸

刘宰

病馀不赋恼侬歌,活计江湖一钓蓑。bìng yú bù fù nǎo nóng gē,huó jì jiāng hú yī diào suō。
傥许膏肓驱二竖,肯令红粉污青娥。tǎng xǔ gāo huāng qū èr shù,kěn lìng hóng fěn wū qīng é。

代柬苏佥

刘宰

七十收身古战场,归来八十更康强。qī shí shōu shēn gǔ zhàn chǎng,guī lái bā shí gèng kāng qiáng。
酒阑庭户秋光好,想见诗成一缕香。jiǔ lán tíng hù qiū guāng hǎo,xiǎng jiàn shī chéng yī lǚ xiāng。

柬张簿二首

刘宰

簿书阅过几牛腰,一缕清香午未消。bù shū yuè guò jǐ niú yāo,yī lǚ qīng xiāng wǔ wèi xiāo。
栀室醉吟谁是伴,铁城折简可频招。zhī shì zuì yín shuí shì bàn,tiě chéng zhé jiǎn kě pín zhāo。

柬张簿二首

刘宰

细肋朝来正割鲜,瓦瓶先腊湛寒泉。xì lē cháo lái zhèng gē xiān,wǎ píng xiān là zhàn hán quán。
香栖枳棘宁多日,断送横飞上九天。xiāng qī zhǐ jí níng duō rì,duàn sòng héng fēi shàng jiǔ tiān。

代柬促陈居士归

刘宰

一棹东游久未归,羞囊应已典春衣。yī zhào dōng yóu jiǔ wèi guī,xiū náng yīng yǐ diǎn chūn yī。
淡烟疏柳鲈鱼市,底事流涎对落晖。dàn yān shū liǔ lú yú shì,dǐ shì liú xián duì luò huī。

代柬答徐监押

刘宰

隋堤绿柳漾清流,画舸输君烂漫游。suí dī lǜ liǔ yàng qīng liú,huà gě shū jūn làn màn yóu。
柘荡高湖须老伴,不妨捩柁出湾头。zhè dàng gāo hú xū lǎo bàn,bù fáng liè duò chū wān tóu。

口占送纸鹤帐与王克家中书

刘宰

雪翎丹顶更玄裳,持赴君家六尺床。xuě líng dān dǐng gèng xuán shang,chí fù jūn jiā liù chǐ chuáng。
午枕不须蛮素问,主人心地正清凉。wǔ zhěn bù xū mán sù wèn,zhǔ rén xīn dì zhèng qīng liáng。

和王克家所寄草堂诗二首

刘宰

弦歌流化记琴堂,椎鲁难言愧互乡。xián gē liú huà jì qín táng,chuí lǔ nán yán kuì hù xiāng。
正对薇花挥翰墨,犹能春草梦池塘。zhèng duì wēi huā huī hàn mò,yóu néng chūn cǎo mèng chí táng。

和王克家所寄草堂诗二首

刘宰

身在金华与玉堂,寄声时到祝鸡乡。shēn zài jīn huá yǔ yù táng,jì shēng shí dào zhù jī xiāng。
为言旧访卢仝处,柳压平堤水满塘。wèi yán jiù fǎng lú tóng chù,liǔ yā píng dī shuǐ mǎn táng。