古诗词

次韵子瞻减降诸县囚徒事毕登览

苏辙

山川足清旷,阛阓巧拘囚。shān chuān zú qīng kuàng,huán huì qiǎo jū qiú。
安得孅阿御,同为穆满游。ān dé qiān ā yù,tóng wèi mù mǎn yóu。
遥知因涣汗,远出散幽忧。yáo zhī yīn huàn hàn,yuǎn chū sàn yōu yōu。
原隰繁分绣,村墟尽小侯。yuán xí fán fēn xiù,cūn xū jǐn xiǎo hóu。
春深秦树绿,野阔渭河流。chūn shēn qín shù lǜ,yě kuò wèi hé liú。
四顾神萧瑟,前探意涨浮。sì gù shén xiāo sè,qián tàn yì zhǎng fú。
胜观殊未已,往足讵能收。shèng guān shū wèi yǐ,wǎng zú jù néng shōu。
下坂如浮舸,登崖剧上楼。xià bǎn rú fú gě,dēng yá jù shàng lóu。
强行腰伛偻,困坐气嘘咻。qiáng xíng yāo yǔ lóu,kùn zuò qì xū xiū。
鸟语林峦静,花明涧谷幽。niǎo yǔ lín luán jìng,huā míng jiàn gǔ yōu。
濯溪惊野老,伐路骇他州。zhuó xī jīng yě lǎo,fá lù hài tā zhōu。
中散探深去,文渊到处留。zhōng sàn tàn shēn qù,wén yuān dào chù liú。
听琴峰下寺,弄石水中洲。tīng qín fēng xià sì,nòng shí shuǐ zhōng zhōu。
溪冷泉冰脚,山高雾绕头。xī lěng quán bīng jiǎo,shān gāo wù rào tóu。
石潭清照骨,瀑水溅成钩。shí tán qīng zhào gǔ,pù shuǐ jiàn chéng gōu。
仙庙鸣钟磬,神官秉钺刘。xiān miào míng zhōng qìng,shén guān bǐng yuè liú。
养生闻帝女,服气绝彭雠。yǎng shēng wén dì nǚ,fú qì jué péng chóu。
故宅犹传尹,先师不喜丘。gù zhái yóu chuán yǐn,xiān shī bù xǐ qiū。
居人那识道,过客谩停驺。jū rén nà shí dào,guò kè mán tíng zōu。
岩谷诚深绝,神仙信有不。yán gǔ chéng shēn jué,shén xiān xìn yǒu bù。
云居无几杖,霞佩弃镌锼。yún jū wú jǐ zhàng,xiá pèi qì juān sōu。
豹隐连山雾,龙潜百尺湫。bào yǐn lián shān wù,lóng qián bǎi chǐ jiǎo。
门开谁与叩,桃熟浪传偷。mén kāi shuí yǔ kòu,táo shú làng chuán tōu。
绀发清无比,方瞳凛不侔。gàn fā qīng wú bǐ,fāng tóng lǐn bù móu。
会须林下见,乞取寿年修。huì xū lín xià jiàn,qǐ qǔ shòu nián xiū。
拔去和鸡犬,相随若旆旒。bá qù hé jī quǎn,xiāng suí ruò pèi liú。
乘风遗騕袅,长啸贱笙篌。chéng fēng yí yǎo niǎo,zhǎng xiào jiàn shēng hóu。
从骑衣皆羽,前驱鬣尽虬。cóng qí yī jiē yǔ,qián qū liè jǐn qiú。
安能牵两足,暂得快双眸。ān néng qiān liǎng zú,zàn dé kuài shuāng móu。
自昔辞乡树,南行上楚舟。zì xī cí xiāng shù,nán xíng shàng chǔ zhōu。
万江穷地脉,三峡束天沟。wàn jiāng qióng dì mài,sān xiá shù tiān gōu。
云暗酆都晚,波吹木枥秋。yún àn fēng dōu wǎn,bō chuī mù lì qiū。
寻溪缘窈窕,入洞听飕飗。xún xī yuán yǎo tiǎo,rù dòng tīng sōu liú。
空寺收黄栗,荒祠画伏彪。kōng sì shōu huáng lì,huāng cí huà fú biāo。
登临虽永日,行迈肯停辀。dēng lín suī yǒng rì,xíng mài kěn tíng zhōu。
蓄缩今何事,攀跻昔已悠。xù suō jīn hé shì,pān jī xī yǐ yōu。
魏京饶士女,春服聚蜉蝣。wèi jīng ráo shì nǚ,chūn fú jù fú yóu。
雷动车争陌,花摇树系鞦。léi dòng chē zhēng mò,huā yáo shù xì qiū。
游人纷荡漾,野鸟自嘤呦。yóu rén fēn dàng yàng,yě niǎo zì yīng yōu。
平日曾经洛,闲居愿卜缑。píng rì céng jīng luò,xián jū yuàn bo gōu。
空言真比梦,久渴渐成愁。kōng yán zhēn bǐ mèng,jiǔ kě jiàn chéng chóu。
早退尝相约,辞嚣痛自搂。zǎo tuì cháng xiāng yuē,cí xiāo tòng zì lǒu。
爱山心劫劫,从宦兴油油。ài shān xīn jié jié,cóng huàn xīng yóu yóu。
海宇都无碍,山林尽可投。hǎi yǔ dōu wú ài,shān lín jǐn kě tóu。
愿为云上鹄,莫作盎中鯈。yuàn wèi yún shàng gǔ,mò zuò àng zhōng tiáo。
适性行随足,谋生富给喉。shì xìng xíng suí zú,móu shēng fù gěi hóu。
今游虽不与,后会岂无由。jīn yóu suī bù yǔ,hòu huì qǐ wú yóu。
昼出同穿履,宵眠共覆裘。zhòu chū tóng chuān lǚ,xiāo mián gòng fù qiú。
弟兄真欲尔,朋好定谁俦。dì xiōng zhēn yù ěr,péng hǎo dìng shuí chóu。
试写长篇调,何人肯见酬。shì xiě zhǎng piān diào,hé rén kěn jiàn chóu。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

过王介同年墓

苏辙

平生使气坐生风,徐叩方知学有功。píng shēng shǐ qì zuò shēng fēng,xú kòu fāng zhī xué yǒu gōng。
应奉读书无复忘,虞翻忤物自甘穷。yīng fèng dú shū wú fù wàng,yú fān wǔ wù zì gān qióng。
埋根射策久弥奋,投老为邦悍莫攻。mái gēn shè cè jiǔ mí fèn,tóu lǎo wèi bāng hàn mò gōng。
坟木未须惊已拱,少年我亦作衰翁。fén mù wèi xū jīng yǐ gǒng,shǎo nián wǒ yì zuò shuāi wēng。

高邮赠别杜介供奉

苏辙

淮南鱼米年年贱,直便归休无俸钱。huái nán yú mǐ nián nián jiàn,zhí biàn guī xiū wú fèng qián。
锦背图书何益事,尘生弦筦正参禅。jǐn bèi tú shū hé yì shì,chén shēng xián guǎn zhèng cān chán。
逢人未废一樽酒,送客长随百里船。féng rén wèi fèi yī zūn jiǔ,sòng kè zhǎng suí bǎi lǐ chuán。
世上得如君自在,不须开府事开边。shì shàng dé rú jūn zì zài,bù xū kāi fǔ shì kāi biān。

次韵子瞻题泗州监仓东轩二首

苏辙

肩舆袅袅渡浮梁,吏隐知君寄一仓。jiān yú niǎo niǎo dù fú liáng,lì yǐn zhī jūn jì yī cāng。
十里遥看飞皂盖,小轩相对有壶浆。shí lǐ yáo kàn fēi zào gài,xiǎo xuān xiāng duì yǒu hú jiāng。
清霄往往投车辖,永日霏霏散篆香。qīng xiāo wǎng wǎng tóu chē xiá,yǒng rì fēi fēi sàn zhuàn xiāng。
留滞淮南久仍乐,莫年何意复为郎。liú zhì huái nán jiǔ réng lè,mò nián hé yì fù wèi láng。

次韵子瞻题泗州监仓东轩二首

苏辙

万斛尘飞日为霾,无心退食自成斋。wàn hú chén fēi rì wèi mái,wú xīn tuì shí zì chéng zhāi。
梅生红粟初迎腊,鱼跃银刀正出淮。méi shēng hóng sù chū yíng là,yú yuè yín dāo zhèng chū huái。
卧病空看帆度碛,诵诗犹记雪填阶。wò bìng kōng kàn fān dù qì,sòng shī yóu jì xuě tián jiē。
夹河南北俱形胜,且借高城作两崖。jiā hé nán běi jù xíng shèng,qiě jiè gāo chéng zuò liǎng yá。

答颜复国博

苏辙

岁晚河冰留画船,一轩修竹喜萧然。suì wǎn hé bīng liú huà chuán,yī xuān xiū zhú xǐ xiāo rán。
诗词温厚新成格,道论精微近入禅。shī cí wēn hòu xīn chéng gé,dào lùn jīng wēi jìn rù chán。
病后不胜清醑酽,别时仍得旧书传。bìng hòu bù shèng qīng xǔ yàn,bié shí réng dé jiù shū chuán。
欲成古史须咨考,陋巷何因接尺椽。yù chéng gǔ shǐ xū zī kǎo,lòu xiàng hé yīn jiē chǐ chuán。

次韵王定民宣德

苏辙

彭城寺壁看诗来,颜氏瓢樽偶共开。péng chéng sì bì kàn shī lái,yán shì piáo zūn ǒu gòng kāi。
茅屋未完先凿沼,竹林成后想宜梅。máo wū wèi wán xiān záo zhǎo,zhú lín chéng hòu xiǎng yí méi。
新诗妙绝难为继,高论微低得共陪。xīn shī miào jué nán wèi jì,gāo lùn wēi dī dé gòng péi。
第一词人生不识,兹行尚喜揖君才。dì yī cí rén shēng bù shí,zī xíng shàng xǐ yī jūn cái。

河冰稍解喜呈王适

苏辙

留滞江湖白发生,西归犹苦冻峥嵘。liú zhì jiāng hú bái fā shēng,xī guī yóu kǔ dòng zhēng róng。
春风未到冰先解,河水初深船自轻。chūn fēng wèi dào bīng xiān jiě,hé shuǐ chū shēn chuán zì qīng。
去国偶然经昼梦,逢人稍欲问都城。qù guó ǒu rán jīng zhòu mèng,féng rén shāo yù wèn dōu chéng。
羁鸿共有成行喜,双鲤应将尺素迎。jī hóng gòng yǒu chéng xíng xǐ,shuāng lǐ yīng jiāng chǐ sù yíng。

河冰复结复次前韵

苏辙

懊恼河冰散复生,徂年近已失峥嵘。ào nǎo hé bīng sàn fù shēng,cú nián jìn yǐ shī zhēng róng。
身留短舫厌厌睡,目送飞鸿一一轻。shēn liú duǎn fǎng yàn yàn shuì,mù sòng fēi hóng yī yī qīng。
引纤低徊疑上坂,打凌辛苦甚攻城。yǐn xiān dī huái yí shàng bǎn,dǎ líng xīn kǔ shén gōng chéng。
东风怜我归心速,稍变杨梢百里迎。dōng fēng lián wǒ guī xīn sù,shāo biàn yáng shāo bǎi lǐ yíng。

次韵发运路昌衡淮南见山堂

苏辙

叠石初成得赐环,未应苔藓上苍颜。dié shí chū chéng dé cì huán,wèi yīng tái xiǎn shàng cāng yán。
据鞍华岳旌旄里,回首淮山梦想间。jù ān huá yuè jīng máo lǐ,huí shǒu huái shān mèng xiǎng jiān。
烽火日传西塞静,丘陵应伴壮心闲。fēng huǒ rì chuán xī sāi jìng,qiū líng yīng bàn zhuàng xīn xián。
终南太白皆公有,肯向庭中更作山。zhōng nán tài bái jiē gōng yǒu,kěn xiàng tíng zhōng gèng zuò shān。

送戴朝议归蜀中

苏辙

岷山招我早归来,剑阁横空未易回。mín shān zhāo wǒ zǎo guī lái,jiàn gé héng kōng wèi yì huí。
北叟忽惊鶗鴂晚,西辕欲及海棠开。běi sǒu hū jīng tí jué wǎn,xī yuán yù jí hǎi táng kāi。
避仇赋客亲耕耒,因乱诗翁著酒杯。bì chóu fù kè qīn gēng lěi,yīn luàn shī wēng zhù jiǔ bēi。
但爱江山无一事,为言父老莫相猜。dàn ài jiāng shān wú yī shì,wèi yán fù lǎo mò xiāng cāi。

后省初成直宿呈子瞻二首

苏辙

掖垣初罢斧斤响,栋宇犹闻松桂香。yē yuán chū bà fǔ jīn xiǎng,dòng yǔ yóu wén sōng guì xiāng。
江海暂来俱野客,云霄并直愧华堂。jiāng hǎi zàn lái jù yě kè,yún xiāo bìng zhí kuì huá táng。
月明似与人烟远,风细微闻禁漏长。yuè míng shì yǔ rén yān yuǎn,fēng xì wēi wén jìn lòu zhǎng。
谏草未成眠未稳,始知天上极清凉。jiàn cǎo wèi chéng mián wèi wěn,shǐ zhī tiān shàng jí qīng liáng。

后省初成直宿呈子瞻二首

苏辙

射策当年偶一时,对床夜雨失前期。shè cè dāng nián ǒu yī shí,duì chuáng yè yǔ shī qián qī。
庐间还往无多地,梦里追寻亦自疑。lú jiān hái wǎng wú duō dì,mèng lǐ zhuī xún yì zì yí。
螭墨屡乾朝已久,囊封希上出犹迟。chī mò lǚ qián cháo yǐ jiǔ,náng fēng xī shàng chū yóu chí。
茅檐半破松筠老,归念萧然欲语谁。máo yán bàn pò sōng yún lǎo,guī niàn xiāo rán yù yǔ shuí。

送千之侄西归

苏辙

京洛东游岁月深,相逢初喜解微吟。jīng luò dōng yóu suì yuè shēn,xiāng féng chū xǐ jiě wēi yín。
梦中助我生池草,别后同谁饮竹林。mèng zhōng zhù wǒ shēng chí cǎo,bié hòu tóng shuí yǐn zhú lín。
文字承家怜女在,风流似舅慰人心。wén zì chéng jiā lián nǚ zài,fēng liú shì jiù wèi rén xīn。
便将格律传诸弟,王谢诸人无古今。biàn jiāng gé lǜ chuán zhū dì,wáng xiè zhū rén wú gǔ jīn。

驾幸亲贤宅赠随驾诸公

苏辙

日日南风夜气烦,一声鸣䟆万人看。rì rì nán fēng yè qì fán,yī shēng míng bì wàn rén kàn。
禁沟飞水清黄道,凉殿分冰遍从官。jìn gōu fēi shuǐ qīng huáng dào,liáng diàn fēn bīng biàn cóng guān。
急雨未成昏观阙,微飙稍觉泛和銮。jí yǔ wèi chéng hūn guān quē,wēi biāo shāo jué fàn hé luán。
相看挥汗尘埃里,散发何人旧不冠。xiāng kàn huī hàn chén āi lǐ,sàn fā hé rén jiù bù guān。

次韵光庭省中书事

苏辙

放浪江湖久惰慵,安排谁置从官中。fàng làng jiāng hú jiǔ duò yōng,ān pái shuí zhì cóng guān zhōng。
粗疏空与延和对,开纳初还贞观风。cū shū kōng yǔ yán hé duì,kāi nà chū hái zhēn guān fēng。
二鄙兵消真帝力,四方雨足自天功。èr bǐ bīng xiāo zhēn dì lì,sì fāng yǔ zú zì tiān gōng。
时将一勺倾沧海,漫使人知达四聪。shí jiāng yī sháo qīng cāng hǎi,màn shǐ rén zhī dá sì cōng。