古诗词

次韵子瞻减降诸县囚徒事毕登览

苏辙

山川足清旷,阛阓巧拘囚。shān chuān zú qīng kuàng,huán huì qiǎo jū qiú。
安得孅阿御,同为穆满游。ān dé qiān ā yù,tóng wèi mù mǎn yóu。
遥知因涣汗,远出散幽忧。yáo zhī yīn huàn hàn,yuǎn chū sàn yōu yōu。
原隰繁分绣,村墟尽小侯。yuán xí fán fēn xiù,cūn xū jǐn xiǎo hóu。
春深秦树绿,野阔渭河流。chūn shēn qín shù lǜ,yě kuò wèi hé liú。
四顾神萧瑟,前探意涨浮。sì gù shén xiāo sè,qián tàn yì zhǎng fú。
胜观殊未已,往足讵能收。shèng guān shū wèi yǐ,wǎng zú jù néng shōu。
下坂如浮舸,登崖剧上楼。xià bǎn rú fú gě,dēng yá jù shàng lóu。
强行腰伛偻,困坐气嘘咻。qiáng xíng yāo yǔ lóu,kùn zuò qì xū xiū。
鸟语林峦静,花明涧谷幽。niǎo yǔ lín luán jìng,huā míng jiàn gǔ yōu。
濯溪惊野老,伐路骇他州。zhuó xī jīng yě lǎo,fá lù hài tā zhōu。
中散探深去,文渊到处留。zhōng sàn tàn shēn qù,wén yuān dào chù liú。
听琴峰下寺,弄石水中洲。tīng qín fēng xià sì,nòng shí shuǐ zhōng zhōu。
溪冷泉冰脚,山高雾绕头。xī lěng quán bīng jiǎo,shān gāo wù rào tóu。
石潭清照骨,瀑水溅成钩。shí tán qīng zhào gǔ,pù shuǐ jiàn chéng gōu。
仙庙鸣钟磬,神官秉钺刘。xiān miào míng zhōng qìng,shén guān bǐng yuè liú。
养生闻帝女,服气绝彭雠。yǎng shēng wén dì nǚ,fú qì jué péng chóu。
故宅犹传尹,先师不喜丘。gù zhái yóu chuán yǐn,xiān shī bù xǐ qiū。
居人那识道,过客谩停驺。jū rén nà shí dào,guò kè mán tíng zōu。
岩谷诚深绝,神仙信有不。yán gǔ chéng shēn jué,shén xiān xìn yǒu bù。
云居无几杖,霞佩弃镌锼。yún jū wú jǐ zhàng,xiá pèi qì juān sōu。
豹隐连山雾,龙潜百尺湫。bào yǐn lián shān wù,lóng qián bǎi chǐ jiǎo。
门开谁与叩,桃熟浪传偷。mén kāi shuí yǔ kòu,táo shú làng chuán tōu。
绀发清无比,方瞳凛不侔。gàn fā qīng wú bǐ,fāng tóng lǐn bù móu。
会须林下见,乞取寿年修。huì xū lín xià jiàn,qǐ qǔ shòu nián xiū。
拔去和鸡犬,相随若旆旒。bá qù hé jī quǎn,xiāng suí ruò pèi liú。
乘风遗騕袅,长啸贱笙篌。chéng fēng yí yǎo niǎo,zhǎng xiào jiàn shēng hóu。
从骑衣皆羽,前驱鬣尽虬。cóng qí yī jiē yǔ,qián qū liè jǐn qiú。
安能牵两足,暂得快双眸。ān néng qiān liǎng zú,zàn dé kuài shuāng móu。
自昔辞乡树,南行上楚舟。zì xī cí xiāng shù,nán xíng shàng chǔ zhōu。
万江穷地脉,三峡束天沟。wàn jiāng qióng dì mài,sān xiá shù tiān gōu。
云暗酆都晚,波吹木枥秋。yún àn fēng dōu wǎn,bō chuī mù lì qiū。
寻溪缘窈窕,入洞听飕飗。xún xī yuán yǎo tiǎo,rù dòng tīng sōu liú。
空寺收黄栗,荒祠画伏彪。kōng sì shōu huáng lì,huāng cí huà fú biāo。
登临虽永日,行迈肯停辀。dēng lín suī yǒng rì,xíng mài kěn tíng zhōu。
蓄缩今何事,攀跻昔已悠。xù suō jīn hé shì,pān jī xī yǐ yōu。
魏京饶士女,春服聚蜉蝣。wèi jīng ráo shì nǚ,chūn fú jù fú yóu。
雷动车争陌,花摇树系鞦。léi dòng chē zhēng mò,huā yáo shù xì qiū。
游人纷荡漾,野鸟自嘤呦。yóu rén fēn dàng yàng,yě niǎo zì yīng yōu。
平日曾经洛,闲居愿卜缑。píng rì céng jīng luò,xián jū yuàn bo gōu。
空言真比梦,久渴渐成愁。kōng yán zhēn bǐ mèng,jiǔ kě jiàn chéng chóu。
早退尝相约,辞嚣痛自搂。zǎo tuì cháng xiāng yuē,cí xiāo tòng zì lǒu。
爱山心劫劫,从宦兴油油。ài shān xīn jié jié,cóng huàn xīng yóu yóu。
海宇都无碍,山林尽可投。hǎi yǔ dōu wú ài,shān lín jǐn kě tóu。
愿为云上鹄,莫作盎中鯈。yuàn wèi yún shàng gǔ,mò zuò àng zhōng tiáo。
适性行随足,谋生富给喉。shì xìng xíng suí zú,móu shēng fù gěi hóu。
今游虽不与,后会岂无由。jīn yóu suī bù yǔ,hòu huì qǐ wú yóu。
昼出同穿履,宵眠共覆裘。zhòu chū tóng chuān lǚ,xiāo mián gòng fù qiú。
弟兄真欲尔,朋好定谁俦。dì xiōng zhēn yù ěr,péng hǎo dìng shuí chóu。
试写长篇调,何人肯见酬。shì xiě zhǎng piān diào,hé rén kěn jiàn chóu。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

春尽

苏辙

春风过尽百花空,燕坐笙箫起灭中。chūn fēng guò jǐn bǎi huā kōng,yàn zuò shēng xiāo qǐ miè zhōng。
树影连天开翠幕,鸟声入耳当歌童。shù yǐng lián tiān kāi cuì mù,niǎo shēng rù ěr dāng gē tóng。
楞严十卷几回读,法酒三升是客同。léng yán shí juǎn jǐ huí dú,fǎ jiǔ sān shēng shì kè tóng。
试问邻僧行乞在,何人闲暇似衰翁。shì wèn lín sēng xíng qǐ zài,hé rén xián xiá shì shuāi wēng。

立秋偶作

苏辙

十年忧患本谁知,惭愧仙翁有旧期。shí nián yōu huàn běn shuí zhī,cán kuì xiān wēng yǒu jiù qī。
度岭还家天许我,斸山种粟我尤谁。dù lǐng hái jiā tiān xǔ wǒ,zhǔ shān zhǒng sù wǒ yóu shuí。
秋风欲践故人约,春气潜通病树滋。qiū fēng yù jiàn gù rén yuē,chūn qì qián tōng bìng shù zī。
心似死灰须似雪,眼看多事亦奚为。xīn shì sǐ huī xū shì xuě,yǎn kàn duō shì yì xī wèi。

题郾城彼岸寺二首文殊院古柏

苏辙

曾看大柏孔明祠,行尽天涯未见之。céng kàn dà bǎi kǒng míng cí,xíng jǐn tiān yá wèi jiàn zhī。
此树便当称子行,他山只可作孙枝。cǐ shù biàn dāng chēng zi xíng,tā shān zhǐ kě zuò sūn zhī。
栋梁知是谁家用,舟楫唯应海水宜。dòng liáng zhī shì shuí jiā yòng,zhōu jí wéi yīng hǎi shuǐ yí。
日莫飞鸦集无数,青田老鹤未曾知。rì mò fēi yā jí wú shù,qīng tián lǎo hè wèi céng zhī。

题郾城彼岸寺二首文殊院古柏

苏辙

遗墨消磨顾陆馀,开元一一数吴卢。yí mò xiāo mó gù lù yú,kāi yuán yī yī shù wú lú。
本朝唯有宗元近,国本长留后世模。běn cháo wéi yǒu zōng yuán jìn,guó běn zhǎng liú hòu shì mó。
出世真人气雍穆,入蕃老释面清癯。chū shì zhēn rén qì yōng mù,rù fān lǎo shì miàn qīng qú。
居人不惜游人爱,风雨侵陵色欲无。jū rén bù xī yóu rén ài,fēng yǔ qīn líng sè yù wú。

上巳日久病不出示儿侄二首

苏辙

春气侵脾久在床,开门桃李著泥香。chūn qì qīn pí jiǔ zài chuáng,kāi mén táo lǐ zhù ní xiāng。
牛鸣颇觉西湖近,凤去长怜北榭荒。niú míng pǒ jué xī hú jìn,fèng qù zhǎng lián běi xiè huāng。
欲出老人无伴侣,退归诸子解农桑。yù chū lǎo rén wú bàn lǚ,tuì guī zhū zi jiě nóng sāng。
南邻约卖千竿竹,拄杖穿林看笋长。nán lín yuē mài qiān gān zhú,zhǔ zhàng chuān lín kàn sǔn zhǎng。

上巳日久病不出示儿侄二首

苏辙

卧闻诸子到西湖,鹄鹭翩翩众客俱。wò wén zhū zi dào xī hú,gǔ lù piān piān zhòng kè jù。
纨扇藤鞋试轻駃,只鸡斗酒助欢娱。wán shàn téng xié shì qīng jué,zhǐ jī dòu jiǔ zhù huān yú。
行歌久已饶渠辈,睡美犹应属老夫。xíng gē jiǔ yǐ ráo qú bèi,shuì měi yóu yīng shǔ lǎo fū。
春服既成沂可浴,孔门世不乏迂儒。chūn fú jì chéng yí kě yù,kǒng mén shì bù fá yū rú。

次迟韵千叶牡丹二首

苏辙

潩上名园似洛滨,花头种种斗尖新。yì shàng míng yuán shì luò bīn,huā tóu zhǒng zhǒng dòu jiān xīn。
共传青帝开金屋,欲遣姚黄比玉真。gòng chuán qīng dì kāi jīn wū,yù qiǎn yáo huáng bǐ yù zhēn。
秦岭犹应篆诗句,杜鹃直恐降天神。qín lǐng yóu yīng zhuàn shī jù,dù juān zhí kǒng jiàng tiān shén。
老人发少花头重,起舞攲斜酒力匀。lǎo rén fā shǎo huā tóu zhòng,qǐ wǔ qī xié jiǔ lì yún。

次迟韵千叶牡丹二首

苏辙

老人无力年年懒,世事如花种种新。lǎo rén wú lì nián nián lǎn,shì shì rú huā zhǒng zhǒng xīn。
百巧从来知是妄,一机何处定非真。bǎi qiǎo cóng lái zhī shì wàng,yī jī hé chù dìng fēi zhēn。
园夫漫接曾无种,物化相乘岂有神。yuán fū màn jiē céng wú zhǒng,wù huà xiāng chéng qǐ yǒu shén。
毕竟春风不拣择,随开随落自匀匀。bì jìng chūn fēng bù jiǎn zé,suí kāi suí luò zì yún yún。

初得南园

苏辙

倒囊仅得千竿竹,扫地初开一亩宫。dào náng jǐn dé qiān gān zhú,sǎo dì chū kāi yī mǔ gōng。
千里故园魂梦里,百年生事寂寥中。qiān lǐ gù yuán hún mèng lǐ,bǎi nián shēng shì jì liáo zhōng。
晏家不愿诸侯赐,颜氏终成陋巷风。yàn jiā bù yuàn zhū hóu cì,yán shì zhōng chéng lòu xiàng fēng。
洗竹移花吾事了,子孙他日记衰翁。xǐ zhú yí huā wú shì le,zi sūn tā rì jì shuāi wēng。

岁莫二首

苏辙

岭南万里归来客,颍上六年多病身。lǐng nán wàn lǐ guī lái kè,yǐng shàng liù nián duō bìng shēn。
未死谁言犹有命,长闲岂复更尤人。wèi sǐ shuí yán yóu yǒu mìng,zhǎng xián qǐ fù gèng yóu rén。
眼看世事知难了,手注遗编近一新。yǎn kàn shì shì zhī nán le,shǒu zhù yí biān jìn yī xīn。
点检平生无几恨,浊醪初熟正逢春。diǎn jiǎn píng shēng wú jǐ hèn,zhuó láo chū shú zhèng féng chūn。

岁莫二首

苏辙

文章习气消未尽,般若初心老渐明。wén zhāng xí qì xiāo wèi jǐn,bān ruò chū xīn lǎo jiàn míng。
粗有春秋传旧学,终凭止观定无生。cū yǒu chūn qiū chuán jiù xué,zhōng píng zhǐ guān dìng wú shēng。
维摩晚亦谐生事,弥勒初犹重世名。wéi mó wǎn yì xié shēng shì,mí lēi chū yóu zhòng shì míng。
须发来年应更白,莫留尘滓溷澄清。xū fā lái nián yīng gèng bái,mò liú chén zǐ hùn chéng qīng。

甲子日雨

苏辙

一冬无雪麦方病,细雨迎春岁有望。yī dōng wú xuě mài fāng bìng,xì yǔ yíng chūn suì yǒu wàng。
愁见积阴连甲子,复令父老念耕桑。chóu jiàn jī yīn lián jiǎ zi,fù lìng fù lǎo niàn gēng sāng。
瘦田未足终年计,浊酒谁供清旦尝。shòu tián wèi zú zhōng nián jì,zhuó jiǔ shuí gōng qīng dàn cháng。
赖有真人不饥渴,闭门却扫但焚香。lài yǒu zhēn rén bù jī kě,bì mén què sǎo dàn fén xiāng。

城中牡丹推高皇庙园迟适联骑往观归报未开戏作

苏辙

汉庙名园甲颍昌,洛川珍品重姚黄。hàn miào míng yuán jiǎ yǐng chāng,luò chuān zhēn pǐn zhòng yáo huáng。
雨馀往看初疑晚,春尽方开自不忙。yǔ yú wǎng kàn chū yí wǎn,chūn jǐn fāng kāi zì bù máng。
争占一时人意速,养成千叶化功长。zhēng zhàn yī shí rén yì sù,yǎng chéng qiān yè huà gōng zhǎng。
老人终岁关门坐,花落花开已两忘。lǎo rén zhōng suì guān mén zuò,huā luò huā kāi yǐ liǎng wàng。

春深三首

苏辙

郊原红绿变青阴,闭户不知春已深。jiāo yuán hóng lǜ biàn qīng yīn,bì hù bù zhī chūn yǐ shēn。
稍喜荒畦添野荠,坐看新竹补疏林。shāo xǐ huāng qí tiān yě jì,zuò kàn xīn zhú bǔ shū lín。
帘中飞絮萦残梦,窗外啼莺伴独吟。lián zhōng fēi xù yíng cán mèng,chuāng wài tí yīng bàn dú yín。
欲听楞严终懒出,道人知我祖无心。yù tīng léng yán zhōng lǎn chū,dào rén zhī wǒ zǔ wú xīn。

春深三首

苏辙

小园松竹有清阴,懒病从兹日益深。xiǎo yuán sōng zhú yǒu qīng yīn,lǎn bìng cóng zī rì yì shēn。
醉客满堂惭北海,野僧同社忆东林。zuì kè mǎn táng cán běi hǎi,yě sēng tóng shè yì dōng lín。
逢人问道空长啸,久客思归尚越吟。féng rén wèn dào kōng zhǎng xiào,jiǔ kè sī guī shàng yuè yín。
三十年前诵圆觉,年来虽老解安心。sān shí nián qián sòng yuán jué,nián lái suī lǎo jiě ān xīn。