古诗词

除夜泊彭蠡湖遇大风雪

苏辙

莫发鄡阳市,晓榜彭蠡口。mò fā qiāo yáng shì,xiǎo bǎng péng lí kǒu。
微风吹人衣,雾绕庐山首。wēi fēng chuī rén yī,wù rào lú shān shǒu。
舟人释篙笑,此是风伯候。zhōu rén shì gāo xiào,cǐ shì fēng bó hòu。
杙舟未及深,飞沙忽狂走。yì zhōu wèi jí shēn,fēi shā hū kuáng zǒu。
暗空转车毂,渌水起冈阜。àn kōng zhuǎn chē gǔ,lù shuǐ qǐ gāng fù。
众帆落高张,断缆已不救。zhòng fān luò gāo zhāng,duàn lǎn yǐ bù jiù。
我舟旧如山,此日亦何有。wǒ zhōu jiù rú shān,cǐ rì yì hé yǒu。
老心畏波澜,归卧塞窗牖。lǎo xīn wèi bō lán,guī wò sāi chuāng yǒu。
土囊一已发,万窍无不奏。tǔ náng yī yǐ fā,wàn qiào wú bù zòu。
初疑丘山裂,复恐蛟蜃斗。chū yí qiū shān liè,fù kǒng jiāo shèn dòu。
鼓钟相轰豗,戈甲互磨叩。gǔ zhōng xiāng hōng huī,gē jiǎ hù mó kòu。
云霓黑旗展,林木万弩彀。yún ní hēi qí zhǎn,lín mù wàn nǔ gòu。
曳柴眩人心,振旅拥军后。yè chái xuàn rén xīn,zhèn lǚ yōng jūn hòu。
或为羁雌吟,或作苍兕吼。huò wèi jī cí yín,huò zuò cāng sì hǒu。
众音杂呼吸,异出殊圈臼。zhòng yīn zá hū xī,yì chū shū quān jiù。
中宵变凝冽,飞霰集粉糅。zhōng xiāo biàn níng liè,fēi xiàn jí fěn róu。
萧骚蓬响乾,晃荡窗光透。xiāo sāo péng xiǎng qián,huǎng dàng chuāng guāng tòu。
坚凝忽成积,澎湃殊未究。jiān níng hū chéng jī,pēng pài shū wèi jiū。
纻缟铺前洲,琼瑰琢遥岫。zhù gǎo pù qián zhōu,qióng guī zuó yáo xiù。
山川莽同色,高下齐一覆。shān chuān mǎng tóng sè,gāo xià qí yī fù。
渊深窜鱼鳖,野旷绝鸣鸲。yuān shēn cuàn yú biē,yě kuàng jué míng qú。
孤舟四邻断,馀食数升糗。gū zhōu sì lín duàn,yú shí shù shēng qiǔ。
寒齑仅盈盎,腊肉不满豆。hán jī jǐn yíng àng,là ròu bù mǎn dòu。
敝裘拥衾眠,微火拾薪构。bì qiú yōng qīn mián,wēi huǒ shí xīn gòu。
可怜道路穷,坐使妻子诟。kě lián dào lù qióng,zuò shǐ qī zi gòu。
幽奇虽云极,岑寂顿未觏。yōu qí suī yún jí,cén jì dùn wèi gòu。
一年行将除,兹岁真浪受。yī nián xíng jiāng chú,zī suì zhēn làng shòu。
朝来阴云剥,林表红日漏。cháo lái yīn yún bō,lín biǎo hóng rì lòu。
风棱恬已收,江练平不绉。fēng léng tián yǐ shōu,jiāng liàn píng bù zhòu。
两桨舞夷犹,连峰吐奇秀。liǎng jiǎng wǔ yí yóu,lián fēng tǔ qí xiù。
同行贺安稳,所识问癯瘦。tóng xíng hè ān wěn,suǒ shí wèn qú shòu。
惊馀空自怜,梦觉定真否。jīng yú kōng zì lián,mèng jué dìng zhēn fǒu。
春阳着城邑,屋瓦冻初溜。chūn yáng zhe chéng yì,wū wǎ dòng chū liū。
艰难当有偿,烂熳醉醇酎。jiān nán dāng yǒu cháng,làn màn zuì chún zhòu。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

送将官欧育之徐州

苏辙

轻衫骏马走春风,未识彭城气象雄。qīng shān jùn mǎ zǒu chūn fēng,wèi shí péng chéng qì xiàng xióng。
青山只在白门外,明月尽属黄楼中。qīng shān zhǐ zài bái mén wài,míng yuè jǐn shǔ huáng lóu zhōng。
五斗浊醪消永日,一双鸣镝戏晴空。wǔ dòu zhuó láo xiāo yǒng rì,yī shuāng míng dī xì qíng kōng。
归来笑杀幕府客,闭户看书滴滴穷。guī lái xiào shā mù fǔ kè,bì hù kàn shū dī dī qióng。

次韵王巩留别

苏辙

决策归田岂世情,网罗从此脱馀生。jué cè guī tián qǐ shì qíng,wǎng luó cóng cǐ tuō yú shēng。
请君速治鸡黍具,待我同为沮溺耕。qǐng jūn sù zhì jī shǔ jù,dài wǒ tóng wèi jǔ nì gēng。
秋社相从醵钱饮,日高时作叩门声。qiū shè xiāng cóng jù qián yǐn,rì gāo shí zuò kòu mén shēng。
茅庐但恐非君处,籍籍朝中望已倾。máo lú dàn kǒng fēi jūn chù,jí jí cháo zhōng wàng yǐ qīng。

次韵答孔武仲

苏辙

白发青衫不记年,相逢一笑暂欣然。bái fā qīng shān bù jì nián,xiāng féng yī xiào zàn xīn rán。
诵诗亹亹锯木屑,展卷骎骎下水船。sòng shī wěi wěi jù mù xiè,zhǎn juǎn qīn qīn xià shuǐ chuán。
未肯尺寻分枉直,日知凿枘有方圆。wèi kěn chǐ xún fēn wǎng zhí,rì zhī záo ruì yǒu fāng yuán。
闲官更似扬州学,犹得昏昏昼日眠。xián guān gèng shì yáng zhōu xué,yóu dé hūn hūn zhòu rì mián。

送傅宏著作归觐待观城阙

苏辙

胶西前辈郑康成,千载遗风及后生。jiāo xī qián bèi zhèng kāng chéng,qiān zài yí fēng jí hòu shēng。
旧学诗书儒术富,兼通法律吏能精。jiù xué shī shū rú shù fù,jiān tōng fǎ lǜ lì néng jīng。
还家彩服频为寿,得邑河壖喜有兵。hái jiā cǎi fú pín wèi shòu,dé yì hé ruán xǐ yǒu bīng。
民事近来多迫促,弦歌聊试武城声。mín shì jìn lái duō pò cù,xián gē liáo shì wǔ chéng shēng。

连雨不出寄张恕

苏辙

麦熟蚕缫热似烝,雨倾三尺未为淫。mài shú cán sāo rè shì zhēng,yǔ qīng sān chǐ wèi wèi yín。
洗清沟浍蚊虻静,没尽蒲莲沼沚深。xǐ qīng gōu huì wén méng jìng,méi jǐn pú lián zhǎo zhǐ shēn。
遗秉满田惊朽腐,移床避漏畏侵寻。yí bǐng mǎn tián jīng xiǔ fǔ,yí chuáng bì lòu wèi qīn xún。
高闲只有张公子,卧听萧萧打叶音。gāo xián zhǐ yǒu zhāng gōng zi,wò tīng xiāo xiāo dǎ yè yīn。

宋城宰韩秉文惠日铸茶

苏辙

君家日铸山前住,冬后茶芽麦粒粗。jūn jiā rì zhù shān qián zhù,dōng hòu chá yá mài lì cū。
磨转春雷飞白雪,瓯倾锡水散凝酥。mó zhuǎn chūn léi fēi bái xuě,ōu qīng xī shuǐ sàn níng sū。
溪山去眼尘生面,簿领埋头汗匝肤。xī shān qù yǎn chén shēng miàn,bù lǐng mái tóu hàn zā fū。
一啜更能分幕府,定应知我俗人无。yī chuài gèng néng fēn mù fǔ,dìng yīng zhī wǒ sú rén wú。

次前韵

苏辙

龙鸾仅比闽团酽,盐酪应嫌北俗粗。lóng luán jǐn bǐ mǐn tuán yàn,yán lào yīng xián běi sú cū。
采愧吴僧身似腊,点须越女手如酥。cǎi kuì wú sēng shēn shì là,diǎn xū yuè nǚ shǒu rú sū。
舌根遗味轻浮齿,腋下清风稍袭肤。shé gēn yí wèi qīng fú chǐ,yè xià qīng fēng shāo xí fū。
七碗未容留客试,瓶中数问有馀无。qī wǎn wèi róng liú kè shì,píng zhōng shù wèn yǒu yú wú。

次王适韵送张耒赴寿安尉二首

苏辙

绿发惊秋半欲黄,官居无处觅林塘。lǜ fā jīng qiū bàn yù huáng,guān jū wú chù mì lín táng。
浮生已是尘劳侣,病眼犹便锦绣章。fú shēng yǐ shì chén láo lǚ,bìng yǎn yóu biàn jǐn xiù zhāng。
羞见故人梁苑废,梦寻归路蜀山长。xiū jiàn gù rén liáng yuàn fèi,mèng xún guī lù shǔ shān zhǎng。
怜君顾我情依旧,竹性萧疏未受霜。lián jūn gù wǒ qíng yī jiù,zhú xìng xiāo shū wèi shòu shuāng。

次王适韵送张耒赴寿安尉二首

苏辙

魏红深浅配姚黄,洛水家家自作塘。wèi hóng shēn qiǎn pèi yáo huáng,luò shuǐ jiā jiā zì zuò táng。
游客贾生多感概,闲官白傅足篇章。yóu kè jiǎ shēng duō gǎn gài,xián guān bái fù zú piān zhāng。
山分少室云烟老,宫废连昌草木长。shān fēn shǎo shì yún yān lǎo,gōng fèi lián chāng cǎo mù zhǎng。
路出蒿高应少驻,孱颜新过一番霜。lù chū hāo gāo yīng shǎo zhù,càn yán xīn guò yī fān shuāng。

送吕由庚推官得替还洛中二首

苏辙

君家相国旧元勋,凛凛中丞继后尘。jūn jiā xiāng guó jiù yuán xūn,lǐn lǐn zhōng chéng jì hòu chén。
谈笑二年同幕府,风流一倍愈它人。tán xiào èr nián tóng mù fǔ,fēng liú yī bèi yù tā rén。
南都去后少佳客,西洛归来多老臣。nán dōu qù hòu shǎo jiā kè,xī luò guī lái duō lǎo chén。
我亦宦游无久意,它年松竹许相邻。wǒ yì huàn yóu wú jiǔ yì,tā nián sōng zhú xǔ xiāng lín。

送吕由庚推官得替还洛中二首

苏辙

洛水留人一向乾,雪泥溢路十分寒。luò shuǐ liú rén yī xiàng qián,xuě ní yì lù shí fēn hán。
送行我岂无樽酒,多难君知久鲜欢。sòng xíng wǒ qǐ wú zūn jiǔ,duō nán jūn zhī jiǔ xiān huān。
回首只应怜老病,凌风争看试轻翰。huí shǒu zhǐ yīng lián lǎo bìng,líng fēng zhēng kàn shì qīng hàn。
到家定见嵩阳老,问我衰迟未解官。dào jiā dìng jiàn sōng yáng lǎo,wèn wǒ shuāi chí wèi jiě guān。

次韵子瞻赠张憨子

苏辙

得罪南来正坐言,道人闭口意深全。dé zuì nán lái zhèng zuò yán,dào rén bì kǒu yì shēn quán。
天游本自有真乐,羿彀谁知定不贤。tiān yóu běn zì yǒu zhēn lè,yì gòu shuí zhī dìng bù xián。
构火暾暾初吐日,飞流滚滚旋成川。gòu huǒ tūn tūn chū tǔ rì,fēi liú gǔn gǔn xuán chéng chuān。
此心此去如灰冷,肯更逢人问复然。cǐ xīn cǐ qù rú huī lěng,kěn gèng féng rén wèn fù rán。

扬州五咏九曲池

苏辙

嵇老清弹怨广陵,隋家水调继哀音。jī lǎo qīng dàn yuàn guǎng líng,suí jiā shuǐ diào jì āi yīn。
可怜九曲遗声尽,惟有一池春水深。kě lián jiǔ qū yí shēng jǐn,wéi yǒu yī chí chūn shuǐ shēn。
凤阙萧条荒草外,龙舟想像绿杨阴。fèng quē xiāo tiáo huāng cǎo wài,lóng zhōu xiǎng xiàng lǜ yáng yīn。
都人似有兴亡恨,每到残春一度寻。dōu rén shì yǒu xīng wáng hèn,měi dào cán chūn yī dù xún。

扬州五咏九曲池

苏辙

堂上平看江上山,晴光千里对凭栏。táng shàng píng kàn jiāng shàng shān,qíng guāng qiān lǐ duì píng lán。
海门仅可一二数,云梦犹吞八九宽。hǎi mén jǐn kě yī èr shù,yún mèng yóu tūn bā jiǔ kuān。
檐外小棠阴蔽芾,壁间遗墨涕汍澜。yán wài xiǎo táng yīn bì fèi,bì jiān yí mò tì wán lán。
人亡坐使风流尽,遗构仍须子细观。rén wáng zuò shǐ fēng liú jǐn,yí gòu réng xū zi xì guān。

扬州五咏九曲池

苏辙

信脚东游十二年,甘泉香稻忆归田。xìn jiǎo dōng yóu shí èr nián,gān quán xiāng dào yì guī tián。
行逢蜀井恍如梦,试煮山茶意自便。xíng féng shǔ jǐng huǎng rú mèng,shì zhǔ shān chá yì zì biàn。
短绠不收容盥濯,红泥仍许置清鲜。duǎn gěng bù shōu róng guàn zhuó,hóng ní réng xǔ zhì qīng xiān。
早知乡味胜为客,游宦何须更着鞭。zǎo zhī xiāng wèi shèng wèi kè,yóu huàn hé xū gèng zhe biān。