古诗词

除夜泊彭蠡湖遇大风雪

苏辙

莫发鄡阳市,晓榜彭蠡口。mò fā qiāo yáng shì,xiǎo bǎng péng lí kǒu。
微风吹人衣,雾绕庐山首。wēi fēng chuī rén yī,wù rào lú shān shǒu。
舟人释篙笑,此是风伯候。zhōu rén shì gāo xiào,cǐ shì fēng bó hòu。
杙舟未及深,飞沙忽狂走。yì zhōu wèi jí shēn,fēi shā hū kuáng zǒu。
暗空转车毂,渌水起冈阜。àn kōng zhuǎn chē gǔ,lù shuǐ qǐ gāng fù。
众帆落高张,断缆已不救。zhòng fān luò gāo zhāng,duàn lǎn yǐ bù jiù。
我舟旧如山,此日亦何有。wǒ zhōu jiù rú shān,cǐ rì yì hé yǒu。
老心畏波澜,归卧塞窗牖。lǎo xīn wèi bō lán,guī wò sāi chuāng yǒu。
土囊一已发,万窍无不奏。tǔ náng yī yǐ fā,wàn qiào wú bù zòu。
初疑丘山裂,复恐蛟蜃斗。chū yí qiū shān liè,fù kǒng jiāo shèn dòu。
鼓钟相轰豗,戈甲互磨叩。gǔ zhōng xiāng hōng huī,gē jiǎ hù mó kòu。
云霓黑旗展,林木万弩彀。yún ní hēi qí zhǎn,lín mù wàn nǔ gòu。
曳柴眩人心,振旅拥军后。yè chái xuàn rén xīn,zhèn lǚ yōng jūn hòu。
或为羁雌吟,或作苍兕吼。huò wèi jī cí yín,huò zuò cāng sì hǒu。
众音杂呼吸,异出殊圈臼。zhòng yīn zá hū xī,yì chū shū quān jiù。
中宵变凝冽,飞霰集粉糅。zhōng xiāo biàn níng liè,fēi xiàn jí fěn róu。
萧骚蓬响乾,晃荡窗光透。xiāo sāo péng xiǎng qián,huǎng dàng chuāng guāng tòu。
坚凝忽成积,澎湃殊未究。jiān níng hū chéng jī,pēng pài shū wèi jiū。
纻缟铺前洲,琼瑰琢遥岫。zhù gǎo pù qián zhōu,qióng guī zuó yáo xiù。
山川莽同色,高下齐一覆。shān chuān mǎng tóng sè,gāo xià qí yī fù。
渊深窜鱼鳖,野旷绝鸣鸲。yuān shēn cuàn yú biē,yě kuàng jué míng qú。
孤舟四邻断,馀食数升糗。gū zhōu sì lín duàn,yú shí shù shēng qiǔ。
寒齑仅盈盎,腊肉不满豆。hán jī jǐn yíng àng,là ròu bù mǎn dòu。
敝裘拥衾眠,微火拾薪构。bì qiú yōng qīn mián,wēi huǒ shí xīn gòu。
可怜道路穷,坐使妻子诟。kě lián dào lù qióng,zuò shǐ qī zi gòu。
幽奇虽云极,岑寂顿未觏。yōu qí suī yún jí,cén jì dùn wèi gòu。
一年行将除,兹岁真浪受。yī nián xíng jiāng chú,zī suì zhēn làng shòu。
朝来阴云剥,林表红日漏。cháo lái yīn yún bō,lín biǎo hóng rì lòu。
风棱恬已收,江练平不绉。fēng léng tián yǐ shōu,jiāng liàn píng bù zhòu。
两桨舞夷犹,连峰吐奇秀。liǎng jiǎng wǔ yí yóu,lián fēng tǔ qí xiù。
同行贺安稳,所识问癯瘦。tóng xíng hè ān wěn,suǒ shí wèn qú shòu。
惊馀空自怜,梦觉定真否。jīng yú kōng zì lián,mèng jué dìng zhēn fǒu。
春阳着城邑,屋瓦冻初溜。chūn yáng zhe chéng yì,wū wǎ dòng chū liū。
艰难当有偿,烂熳醉醇酎。jiān nán dāng yǒu cháng,làn màn zuì chún zhòu。
苏辙

苏辙

苏辙(1039—1112年),字子由,汉族,眉州眉山(今属四川)人。嘉祐二年(1057)与其兄苏轼同登进士科。神宗朝,为制置三司条例司属官。因反对王安石变法,出为河南推官。哲宗时,召为秘书省校书郎。元祐元年为右司谏,历官御史中丞、尚书右丞、门下侍郎因事忤哲宗及元丰诸臣,出知汝州,贬筠州、再谪雷州安置,移循州。徽宗立,徙永州、岳州复太中大夫,又降居许州,致仕。自号颍滨遗老。卒,谥文定。唐宋八大家之一,与父洵、兄轼齐名,合称三苏。 苏辙的作品>>

猜您喜欢

扬州五咏九曲池

苏辙

阙角孤高特地迷,迷藏浑忘日东西。quē jiǎo gū gāo tè dì mí,mí cáng hún wàng rì dōng xī。
江流入海情无限,莫雨连山醉似泥。jiāng liú rù hǎi qíng wú xiàn,mò yǔ lián shān zuì shì ní。
梦里兴亡应未觉,后来愁思独难齐。mèng lǐ xīng wáng yīng wèi jué,hòu lái chóu sī dú nán qí。
只堪留作游观地,看遍峰峦处处低。zhǐ kān liú zuò yóu guān dì,kàn biàn fēng luán chù chù dī。

扬州五咏九曲池

苏辙

山头孤塔閟真人,云是僧伽第二身。shān tóu gū tǎ bì zhēn rén,yún shì sēng gā dì èr shēn。
处处金钱追晚供,家家蚕麦保新春。chù chù jīn qián zhuī wǎn gōng,jiā jiā cán mài bǎo xīn chūn。
欲求世外无心地,一扫胸中累劫尘。yù qiú shì wài wú xīn dì,yī sǎo xiōng zhōng lèi jié chén。
方丈近闻延老宿,清朝留客语逡巡。fāng zhàng jìn wén yán lǎo sù,qīng cháo liú kè yǔ qūn xún。

题杜介供奉熙熙堂

苏辙

门前籍籍草生径,堂上熙熙气吐春。mén qián jí jí cǎo shēng jìng,táng shàng xī xī qì tǔ chūn。
遮眼图书聊度日,放情丝竹最关身。zhē yǎn tú shū liáo dù rì,fàng qíng sī zhú zuì guān shēn。
年来冯脱乌皮几,客去时乾漉酒巾。nián lái féng tuō wū pí jǐ,kè qù shí qián lù jiǔ jīn。
卜筑城中移榜就,休心便作广陵人。bo zhù chéng zhōng yí bǎng jiù,xiū xīn biàn zuò guǎng líng rén。

和孔武仲金陵九咏其五高斋

苏辙

金陵佳处自无穷,使宅幽深即故宫。jīn líng jiā chù zì wú qióng,shǐ zhái yōu shēn jí gù gōng。
楼殿六朝遗烬后,江山百里旧城中。lóu diàn liù cháo yí jìn hòu,jiāng shān bǎi lǐ jiù chéng zhōng。
雨馀尚有金钿落,月出长窥粉堞空。yǔ yú shàng yǒu jīn diàn luò,yuè chū zhǎng kuī fěn dié kōng。
看尽一城怀古地,兹游恨不与君同。kàn jǐn yī chéng huái gǔ dì,zī yóu hèn bù yǔ jūn tóng。

池州萧丞相楼二首

苏辙

绕郭青峰睥睨屯,入城流水縠文翻。rào guō qīng fēng pì nì tún,rù chéng liú shuǐ hú wén fān。
楼成始觉江山胜,人去方知德业尊。lóu chéng shǐ jué jiāng shān shèng,rén qù fāng zhī dé yè zūn。
坐久浮云霾后岭,酒醒飞雪变前村。zuò jiǔ fú yún mái hòu lǐng,jiǔ xǐng fēi xuě biàn qián cūn。
我来邂逅公归国,犹喜登临共一樽。wǒ lái xiè hòu gōng guī guó,yóu xǐ dēng lín gòng yī zūn。

池州萧丞相楼二首

苏辙

丞相风流直至今,朱栏仍对旧山林。chéng xiāng fēng liú zhí zhì jīn,zhū lán réng duì jiù shān lín。
奔驰轩冕终何有,跌宕图书意最深。bēn chí xuān miǎn zhōng hé yǒu,diē dàng tú shū yì zuì shēn。
松绕城头风瑟缩,江浮山外气阴森。sōng rào chéng tóu fēng sè suō,jiāng fú shān wài qì yīn sēn。
三年不起南迁想,应有前人识此心。sān nián bù qǐ nán qiān xiǎng,yīng yǒu qián rén shí cǐ xīn。

舟次磁湖以风浪留二日不得进子瞻以诗见寄作二篇答之前篇自赋后篇次韵

苏辙

惭愧江淮南北风,扁舟千里得相从。cán kuì jiāng huái nán běi fēng,biǎn zhōu qiān lǐ dé xiāng cóng。
黄州不到六十里,白浪俄生百万重。huáng zhōu bù dào liù shí lǐ,bái làng é shēng bǎi wàn zhòng。
自笑一生浑类此,可怜万事不由侬。zì xiào yī shēng hún lèi cǐ,kě lián wàn shì bù yóu nóng。
夜深魂梦先飞去,风雨对床闻晓钟。yè shēn hún mèng xiān fēi qù,fēng yǔ duì chuáng wén xiǎo zhōng。

舟次磁湖以风浪留二日不得进子瞻以诗见寄作二篇答之前篇自赋后篇次韵

苏辙

西归犹未有菟裘,拟就南迁买一丘。xī guī yóu wèi yǒu tú qiú,nǐ jiù nán qiān mǎi yī qiū。
舟楫自能通蜀道,林泉真欲老黄州。zhōu jí zì néng tōng shǔ dào,lín quán zhēn yù lǎo huáng zhōu。
鱼多钓户应容贳,酒熟邻翁便可留。yú duō diào hù yīng róng shì,jiǔ shú lín wēng biàn kě liú。
从此莫言身外事,功名毕竟不如休。cóng cǐ mò yán shēn wài shì,gōng míng bì jìng bù rú xiū。

自黄州还江州

苏辙

身浮一叶返湓城,凌犯风涛日夜行。shēn fú yī yè fǎn pén chéng,líng fàn fēng tāo rì yè xíng。
把酒独斟从睡重,还家渐近觉身轻。bǎ jiǔ dú zhēn cóng shuì zhòng,hái jiā jiàn jìn jué shēn qīng。
岸回樊口依稀见,日出庐山紫翠横。àn huí fán kǒu yī xī jiàn,rì chū lú shān zǐ cuì héng。
家在庾公楼下泊,舟人遥指岸如赪。jiā zài yǔ gōng lóu xià pō,zhōu rén yáo zhǐ àn rú chēng。

游庐山山阳七咏开先瀑布

苏辙

山上流泉自作溪,行逢石缺泻虹霓。shān shàng liú quán zì zuò xī,xíng féng shí quē xiè hóng ní。
定知云外波澜阔,飞到峰前本末齐。dìng zhī yún wài bō lán kuò,fēi dào fēng qián běn mò qí。
入海明河惊照曜,倚天长剑失提携。rù hǎi míng hé jīng zhào yào,yǐ tiān zhǎng jiàn shī tí xié。
谁来卧枕莓苔石,一洗尘心万斛泥。shuí lái wò zhěn méi tái shí,yī xǐ chén xīn wàn hú ní。

游庐山山阳七咏开先瀑布

苏辙

山回不见落银潢,馀溜喧豗响石塘。shān huí bù jiàn luò yín huáng,yú liū xuān huī xiǎng shí táng。
目乱珠玑溅空谷,足寒雷电绕飞梁。mù luàn zhū jī jiàn kōng gǔ,zú hán léi diàn rào fēi liáng。
入瓶铜鼎春茶白,接竹斋厨午饭香。rù píng tóng dǐng chūn chá bái,jiē zhú zhāi chú wǔ fàn xiāng。
从此出山都不弃,满田粳稻插新秧。cóng cǐ chū shān dōu bù qì,mǎn tián jīng dào chā xīn yāng。

游庐山山阳七咏开先瀑布

苏辙

山行但觉鸟声殊,渐近神仙简寂居。shān xíng dàn jué niǎo shēng shū,jiàn jìn shén xiān jiǎn jì jū。
门外长溪净客足,山腰苦笋助盘蔬。mén wài zhǎng xī jìng kè zú,shān yāo kǔ sǔn zhù pán shū。
乔松定有藏丹处,大石仍存拜斗馀。qiáo sōng dìng yǒu cáng dān chù,dà shí réng cún bài dòu yú。
弟子苍髯年八十,养生世世授遗书。dì zi cāng rán nián bā shí,yǎng shēng shì shì shòu yí shū。

游庐山山阳七咏开先瀑布

苏辙

来听归宗早晚钟,疲劳懒上紫霄峰。lái tīng guī zōng zǎo wǎn zhōng,pí láo lǎn shàng zǐ xiāo fēng。
墨池漫叠溪中石,白塔微分岭上松。mò chí màn dié xī zhōng shí,bái tǎ wēi fēn lǐng shàng sōng。
佛宇争推一山甲,僧厨坐待十方供。fú yǔ zhēng tuī yī shān jiǎ,sēng chú zuò dài shí fāng gōng。
欲游山北东西寺,岩谷相连更几重。yù yóu shān běi dōng xī sì,yán gǔ xiāng lián gèng jǐ zhòng。

游庐山山阳七咏开先瀑布

苏辙

万木青杉一手栽,满堂白佛九天来。wàn mù qīng shān yī shǒu zāi,mǎn táng bái fú jiǔ tiān lái。
涓涓石溜供厨足,矗矗山屏绕寺开。juān juān shí liū gōng chú zú,chù chù shān píng rào sì kāi。
半榻松阴秋簟冷,一杯香饭午钟催。bàn tà sōng yīn qiū diàn lěng,yī bēi xiāng fàn wǔ zhōng cuī。
安眠饱食平生事,不待山僧唤始回。ān mián bǎo shí píng shēng shì,bù dài shān sēng huàn shǐ huí。

游庐山山阳七咏开先瀑布

苏辙

三峡波涛饱溯沿,过桥雷电记当年。sān xiá bō tāo bǎo sù yán,guò qiáo léi diàn jì dāng nián。
江声仿佛瞿唐口,石角参差滟滪前。jiāng shēng fǎng fú qú táng kǒu,shí jiǎo cān chà yàn yù qián。
应有夜猿啼古木,已将秋叶作归船。yīng yǒu yè yuán tí gǔ mù,yǐ jiāng qiū yè zuò guī chuán。
老僧未省游巴蜀,松下相逢问信然。lǎo sēng wèi shěng yóu bā shǔ,sōng xià xiāng féng wèn xìn rán。