古诗词

题章秀才画山水鱼龙

姚勉

章生画中师,神秀蟠心胸。zhāng shēng huà zhōng shī,shén xiù pán xīn xiōng。
儿时学山水,近复能鱼龙。ér shí xué shān shuǐ,jìn fù néng yú lóng。
拂素欲画时,默吮南山松。fú sù yù huà shí,mò shǔn nán shān sōng。
斯须景与物,以次生笔锋。sī xū jǐng yǔ wù,yǐ cì shēng bǐ fēng。
画出巧安排,咫尺千万重。huà chū qiǎo ān pái,zhǐ chǐ qiān wàn zhòng。
阴晴弄明晦,近远分淡浓。yīn qíng nòng míng huì,jìn yuǎn fēn dàn nóng。
雪月清瘦屿,烟雨朦胧峰。xuě yuè qīng shòu yǔ,yān yǔ méng lóng fēng。
有时作江湖,万派俱朝宗。yǒu shí zuò jiāng hú,wàn pài jù cháo zōng。
云涛汹澎湃,雪屋惊奔冲。yún tāo xiōng pēng pài,xuě wū jīng bēn chōng。
风平坦如掌,皱縠浮溶溶。fēng píng tǎn rú zhǎng,zhòu hú fú róng róng。
因水鱼更巧,回翻态从容。yīn shuǐ yú gèng qiǎo,huí fān tài cóng róng。
翻荷猛跳珠,聚藻相噞喁。fān hé měng tiào zhū,jù zǎo xiāng yǎn yóng。
中有化龙鲤,静伺机便逢。zhōng yǒu huà lóng lǐ,jìng cì jī biàn féng。
天门露头角,滃滃祥云从。tiān mén lù tóu jiǎo,wēng wēng xiáng yún cóng。
看君此四画,众史特奴佣。kàn jūn cǐ sì huà,zhòng shǐ tè nú yōng。
当知各有意,不特夸纤秾。dāng zhī gè yǒu yì,bù tè kuā xiān nóng。
丈夫抱膝时,清乐山水供。zhàng fū bào xī shí,qīng lè shān shuǐ gōng。
观鱼或濠上,笑倚临流筇。guān yú huò háo shàng,xiào yǐ lín liú qióng。
一朝蜕鳞鬣,屣脱尘泥踪。yī cháo tuì lín liè,xǐ tuō chén ní zōng。
甘霖泽四海,霓望慰九农。gān lín zé sì hǎi,ní wàng wèi jiǔ nóng。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

道中即事

姚勉

心驰家山恨不飞,两旬欲作一日归。xīn chí jiā shān hèn bù fēi,liǎng xún yù zuò yī rì guī。
征衫尚絺未足苦,天寒亲老未授衣。zhēng shān shàng chī wèi zú kǔ,tiān hán qīn lǎo wèi shòu yī。

道中即事

姚勉

荞麦花开如雪铺,新霜寒早半欲枯。qiáo mài huā kāi rú xuě pù,xīn shuāng hán zǎo bàn yù kū。
故山今年熟此否,读书夜饥需饼炉。gù shān jīn nián shú cǐ fǒu,dú shū yè jī xū bǐng lú。

道中即事

姚勉

谁家玉雪花娇儿,顿足嬉笑牵爷衣。shuí jiā yù xuě huā jiāo ér,dùn zú xī xiào qiān yé yī。
韩家阿拿今已矣,有谁门前迎我归。hán jiā ā ná jīn yǐ yǐ,yǒu shuí mén qián yíng wǒ guī。

道中即事

姚勉

天晴日短亦觉长,客行一日两舍强。tiān qíng rì duǎn yì jué zhǎng,kè xíng yī rì liǎng shě qiáng。
道傍萧萧木叶下,天风又办明朝霜。dào bàng xiāo xiāo mù yè xià,tiān fēng yòu bàn míng cháo shuāng。

道中即事

姚勉

橘累金印枫锦衣,夹路相照生光辉。jú lèi jīn yìn fēng jǐn yī,jiā lù xiāng zhào shēng guāng huī。
我非买臣与季子,但有菊佩芳菲菲。wǒ fēi mǎi chén yǔ jì zi,dàn yǒu jú pèi fāng fēi fēi。

道中即事

姚勉

我亦欲怀三赤珠,陆郎有母繄独无。wǒ yì yù huái sān chì zhū,lù láng yǒu mǔ yī dú wú。
治生复无人谏止,亦岂能有千头奴。zhì shēng fù wú rén jiàn zhǐ,yì qǐ néng yǒu qiān tóu nú。

道中即事

姚勉

怪梅蟠屈如龙蛇,小红如粒欲作花。guài méi pán qū rú lóng shé,xiǎo hóng rú lì yù zuò huā。
雪坡一株恰如此,归欤月明看横斜。xuě pō yī zhū qià rú cǐ,guī yú yuè míng kàn héng xié。

道傍纺女

姚勉

道傍女予双髻鸦,两足如雪踏纺车。dào bàng nǚ yǔ shuāng jì yā,liǎng zú rú xuě tà fǎng chē。
村庄人家只如此,齐宫步步生莲花。cūn zhuāng rén jiā zhǐ rú cǐ,qí gōng bù bù shēng lián huā。

赠陆伯容

姚勉

挂琴无壁一长吁,可是儒冠竟误儒。guà qín wú bì yī zhǎng xū,kě shì rú guān jìng wù rú。
好把清波回涸辙,莫教白眼哭穷途。hǎo bǎ qīng bō huí hé zhé,mò jiào bái yǎn kū qióng tú。

陈明卿觅瓦盖屋

姚勉

玉川幸有数间屋,子美怕卷三重茅。yù chuān xìng yǒu shù jiān wū,zi měi pà juǎn sān zhòng máo。
为君觅费易陶瓦,夜窗写诗听雨敲。wèi jūn mì fèi yì táo wǎ,yè chuāng xiě shī tīng yǔ qiāo。

早起观雨馀蛛网

姚勉

嫩凉催读矮窗书,晓色初分恰雨馀。nèn liáng cuī dú ǎi chuāng shū,xiǎo sè chū fēn qià yǔ yú。
莫笑颓檐无活计,四边宝网挂真珠。mò xiào tuí yán wú huó jì,sì biān bǎo wǎng guà zhēn zhū。

七夕分韵得丝字

姚勉

柳子中庭乞巧时,始知抱拙不污卑。liǔ zi zhōng tíng qǐ qiǎo shí,shǐ zhī bào zhuō bù wū bēi。
向令早似愚溪日,未必缁尘涅素丝。xiàng lìng zǎo shì yú xī rì,wèi bì zī chén niè sù sī。

题蜀江观

姚勉

光武中兴三十年,愈民痼疾发灵泉。guāng wǔ zhōng xīng sān shí nián,yù mín gù jí fā líng quán。
吾皇何止如光武,瑞井宜通瑞锦边。wú huáng hé zhǐ rú guāng wǔ,ruì jǐng yí tōng ruì jǐn biān。

题蜀江观

姚勉

孝祖淳熙极盛时,此泉曾发蜀江湄。xiào zǔ chún xī jí shèng shí,cǐ quán céng fā shǔ jiāng méi。
绣衣酷吏虽湮塞,难掩公朝赐石碑。xiù yī kù lì suī yān sāi,nán yǎn gōng cháo cì shí bēi。

题蜀江观

姚勉

飞升千载许旌阳,一念吾民尚未忘。fēi shēng qiān zài xǔ jīng yáng,yī niàn wú mín shàng wèi wàng。
循吏傥怜民疾苦,开泉疗疾又何妨。xún lì tǎng lián mín jí kǔ,kāi quán liáo jí yòu hé fáng。