古诗词

题章秀才画山水鱼龙

姚勉

章生画中师,神秀蟠心胸。zhāng shēng huà zhōng shī,shén xiù pán xīn xiōng。
儿时学山水,近复能鱼龙。ér shí xué shān shuǐ,jìn fù néng yú lóng。
拂素欲画时,默吮南山松。fú sù yù huà shí,mò shǔn nán shān sōng。
斯须景与物,以次生笔锋。sī xū jǐng yǔ wù,yǐ cì shēng bǐ fēng。
画出巧安排,咫尺千万重。huà chū qiǎo ān pái,zhǐ chǐ qiān wàn zhòng。
阴晴弄明晦,近远分淡浓。yīn qíng nòng míng huì,jìn yuǎn fēn dàn nóng。
雪月清瘦屿,烟雨朦胧峰。xuě yuè qīng shòu yǔ,yān yǔ méng lóng fēng。
有时作江湖,万派俱朝宗。yǒu shí zuò jiāng hú,wàn pài jù cháo zōng。
云涛汹澎湃,雪屋惊奔冲。yún tāo xiōng pēng pài,xuě wū jīng bēn chōng。
风平坦如掌,皱縠浮溶溶。fēng píng tǎn rú zhǎng,zhòu hú fú róng róng。
因水鱼更巧,回翻态从容。yīn shuǐ yú gèng qiǎo,huí fān tài cóng róng。
翻荷猛跳珠,聚藻相噞喁。fān hé měng tiào zhū,jù zǎo xiāng yǎn yóng。
中有化龙鲤,静伺机便逢。zhōng yǒu huà lóng lǐ,jìng cì jī biàn féng。
天门露头角,滃滃祥云从。tiān mén lù tóu jiǎo,wēng wēng xiáng yún cóng。
看君此四画,众史特奴佣。kàn jūn cǐ sì huà,zhòng shǐ tè nú yōng。
当知各有意,不特夸纤秾。dāng zhī gè yǒu yì,bù tè kuā xiān nóng。
丈夫抱膝时,清乐山水供。zhàng fū bào xī shí,qīng lè shān shuǐ gōng。
观鱼或濠上,笑倚临流筇。guān yú huò háo shàng,xiào yǐ lín liú qióng。
一朝蜕鳞鬣,屣脱尘泥踪。yī cháo tuì lín liè,xǐ tuō chén ní zōng。
甘霖泽四海,霓望慰九农。gān lín zé sì hǎi,ní wàng wèi jiǔ nóng。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

送京学林申甫

姚勉

萱草忘忧底解忘,慈亲鹤发坐高堂。xuān cǎo wàng yōu dǐ jiě wàng,cí qīn hè fā zuò gāo táng。
羡君有此忘忧得,如我添忧万斛强。xiàn jūn yǒu cǐ wàng yōu dé,rú wǒ tiān yōu wàn hú qiáng。

送欧阳

姚勉

祠宇重修复旧观,喜知家世未灰寒。cí yǔ zhòng xiū fù jiù guān,xǐ zhī jiā shì wèi huī hán。
只今陛下如仁祖,安得先生作谏官。zhǐ jīn bì xià rú rén zǔ,ān dé xiān shēng zuò jiàn guān。

寄题章贡刘氏丽晓楼

姚勉

玉虹翠浪雪堂诗,底事山光晓独奇。yù hóng cuì làng xuě táng shī,dǐ shì shān guāng xiǎo dú qí。
看取阴云都卷处,直须天下大明时。kàn qǔ yīn yún dōu juǎn chù,zhí xū tiān xià dà míng shí。

题梅庄郭成甫瘦吟帙

姚勉

倚著梅花读瘦吟,冰章雪句照人心。yǐ zhù méi huā dú shòu yín,bīng zhāng xuě jù zhào rén xīn。
未应只为吟诗瘦,且占春风笑上林。wèi yīng zhǐ wèi yín shī shòu,qiě zhàn chūn fēng xiào shàng lín。

题梅庄郭成甫瘦吟帙

姚勉

梅似臞仙瘦为诗,清寒直欲不胜衣。méi shì qú xiān shòu wèi shī,qīng hán zhí yù bù shèng yī。
吟成雪里调羹句,此句却令天下肥。yín chéng xuě lǐ diào gēng jù,cǐ jù què lìng tiān xià féi。

小浆

姚勉

云脚峥嵘日欲西,钓舟个个泊前溪。yún jiǎo zhēng róng rì yù xī,diào zhōu gè gè pō qián xī。
客窗不寐君知否,枝上饥乌夜正啼。kè chuāng bù mèi jūn zhī fǒu,zhī shàng jī wū yè zhèng tí。

小浆

姚勉

踏梅聊尔过江西,月里渔竿冷插溪。tà méi liáo ěr guò jiāng xī,yuè lǐ yú gān lěng chā xī。
料想故园春事好,乱花深处听莺啼。liào xiǎng gù yuán chūn shì hǎo,luàn huā shēn chù tīng yīng tí。

菊节宿白沙次友人韵

姚勉

野市难为侧帽纱,家山犹远雪鸥沙。yě shì nán wèi cè mào shā,jiā shān yóu yuǎn xuě ōu shā。
退之尚有衣堪准,悔不留君醉菊花。tuì zhī shàng yǒu yī kān zhǔn,huǐ bù liú jūn zuì jú huā。

赠李森幞头

姚勉

如龙骄马出东华,竞指横乌席帽遮。rú lóng jiāo mǎ chū dōng huá,jìng zhǐ héng wū xí mào zhē。
尽道李家模样好,最宜头上带宫花。jǐn dào lǐ jiā mó yàng hǎo,zuì yí tóu shàng dài gōng huā。

赠施大夫履鞋

姚勉

漏院穿霜听彻更,催班影踏禁花行。lòu yuàn chuān shuāng tīng chè gèng,cuī bān yǐng tà jìn huā xíng。
不须更待尚书谏,听履先知有直声。bù xū gèng dài shàng shū jiàn,tīng lǚ xiān zhī yǒu zhí shēng。

赠刘仲圭占牌

姚勉

书衔莫羡一条冰,美职高官不足称。shū xián mò xiàn yī tiáo bīng,měi zhí gāo guān bù zú chēng。
何事只存天爵贵,令名长与日俱升。hé shì zhǐ cún tiān jué guì,lìng míng zhǎng yǔ rì jù shēng。

赠刘仲圭占牌

姚勉

天巧都存篆刻中,得君刀笔即荣通。tiān qiǎo dōu cún zhuàn kè zhōng,dé jūn dāo bǐ jí róng tōng。
凤池谁信曾三入,关吏犹猜八十翁。fèng chí shuí xìn céng sān rù,guān lì yóu cāi bā shí wēng。

张道夫惠大小砚五走笔戏谢

姚勉

蛾眉五砚列窗前,渍墨磨丹总可怜。é méi wǔ yàn liè chuāng qián,zì mò mó dān zǒng kě lián。
试向莺莺主人问,大鬟何似小鬟妍。shì xiàng yīng yīng zhǔ rén wèn,dà huán hé shì xiǎo huán yán。

赠敷上人游五山

姚勉

拄杖挑云过五山,无心出岫倦飞还。zhǔ zhàng tiāo yún guò wǔ shān,wú xīn chū xiù juàn fēi hái。
参禅未用多行脚,道在如如不动间。cān chán wèi yòng duō xíng jiǎo,dào zài rú rú bù dòng jiān。

赠煜上人石窗

姚勉

八窗本体自玲珑,凿石为明更不同。bā chuāng běn tǐ zì líng lóng,záo shí wèi míng gèng bù tóng。
遮莫猕猴常应外,直须蟾月镇当中。zhē mò mí hóu cháng yīng wài,zhí xū chán yuè zhèn dāng zhōng。