古诗词

送郑编修

姚勉

江城雪作阴如莫,儿样老翁啼塞路。jiāng chéng xuě zuò yīn rú mò,ér yàng lǎo wēng tí sāi lù。
云深日隐天不知,驱马萧萧使君去。yún shēn rì yǐn tiān bù zhī,qū mǎ xiāo xiāo shǐ jūn qù。
使君四海郑村边,人是白玉堂中仙。shǐ jūn sì hǎi zhèng cūn biān,rén shì bái yù táng zhōng xiān。
君谟政事文永叔,五花为笔蒲为鞭。jūn mó zhèng shì wén yǒng shū,wǔ huā wèi bǐ pú wèi biān。
民酣醇酎春风里,吏奸如鱼在寒水。mín hān chún zhòu chūn fēng lǐ,lì jiān rú yú zài hán shuǐ。
横江立石霓截流,要使千年履如砥。héng jiāng lì shí ní jié liú,yào shǐ qiān nián lǚ rú dǐ。
瓜时且及报政成,汉法选表宜公卿。guā shí qiě jí bào zhèng chéng,hàn fǎ xuǎn biǎo yí gōng qīng。
况今世号天清明,如何饥乌啼夜声。kuàng jīn shì hào tiān qīng míng,rú hé jī wū tí yè shēng。
饥乌聒聒正攫肉,惊起鸾凤腾去速。jī wū guā guā zhèng jué ròu,jīng qǐ luán fèng téng qù sù。
世间公论竟有否,污此无瑕雪团玉。shì jiān gōng lùn jìng yǒu fǒu,wū cǐ wú xiá xuě tuán yù。
杭州白傅亦自无,若有薏苡犹疑珠。háng zhōu bái fù yì zì wú,ruò yǒu yì yǐ yóu yí zhū。
中湖筑堤到今赐,当时憸儿群谤苏。zhōng hú zhù dī dào jīn cì,dāng shí xiān ér qún bàng sū。
先生去住轻蝉翼,一笑归欤黜如陟。xiān shēng qù zhù qīng chán yì,yī xiào guī yú chù rú zhì。
但民失母士失师,欲取谗人投有北。dàn mín shī mǔ shì shī shī,yù qǔ chán rén tóu yǒu běi。
浮云岂解终为昏,先生即来直北门。fú yún qǐ jiě zhōng wèi hūn,xiān shēng jí lái zhí běi mén。
偏州毕竟著不得,滂沛霖雨苏乾坤。piān zhōu bì jìng zhù bù dé,pāng pèi lín yǔ sū qián kūn。
姚勉

姚勉

姚勉(1216~1262),乳名二郎,学名冲,因避讳改名勉,字述之、成一,号蜚卿、飞卿,古天德乡(今江西宜丰县新庄镇)灵源村人。宋嘉定9年(1216)生,初生时,曾被弃之山野雪地,故其成年后自号“雪坡”以志不忘。 姚勉的作品>>

猜您喜欢

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

商山不茹芝,对弈寄此橘。shāng shān bù rú zhī,duì yì jì cǐ jú。
巴人忽招隐,似为子房出。bā rén hū zhāo yǐn,shì wèi zi fáng chū。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

通渠入小池,循除㶁㶁鸣。tōng qú rù xiǎo chí,xún chú guó guó míng。
群鱼忽悠然,过桥闻屐声。qún yú hū yōu rán,guò qiáo wén jī shēng。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

一径绿阴去,隐隐花竹幽。yī jìng lǜ yīn qù,yǐn yǐn huā zhú yōu。
主人地行仙,终日杖屦游。zhǔ rén dì xíng xiān,zhōng rì zhàng jù yóu。

王君猷花圃八绝海棠城

姚勉

春风鉴池水,长年弄清晖。chūn fēng jiàn chí shuǐ,zhǎng nián nòng qīng huī。
仙翁晚归来,子孙笑牵衣。xiān wēng wǎn guī lái,zi sūn xiào qiān yī。

感山十咏松关

姚勉

舍舟上招提,遥入松林间。shě zhōu shàng zhāo tí,yáo rù sōng lín jiān。
透脱俗尘网,是名第一关。tòu tuō sú chén wǎng,shì míng dì yī guān。

感山十咏松关

姚勉

浓绿滴湿衣,烟岚翠交锁。nóng lǜ dī shī yī,yān lán cuì jiāo suǒ。
名缰莫能絷,方此不失我。míng jiāng mò néng zhí,fāng cǐ bù shī wǒ。

感山十咏松关

姚勉

山以感为名,可见天地情。shān yǐ gǎn wèi míng,kě jiàn tiān dì qíng。
万籁恬不作,风来自松声。wàn lài tián bù zuò,fēng lái zì sōng shēng。

感山十咏松关

姚勉

石梁平砥似,池水明镜如。shí liáng píng dǐ shì,chí shuǐ míng jìng rú。
晚凉散步稳,凭栏此观鱼。wǎn liáng sàn bù wěn,píng lán cǐ guān yú。

感山十咏松关

姚勉

寂寂华严堂,富贵佛境界。jì jì huá yán táng,fù guì fú jìng jiè。
何须九九编,吾有艮一卦。hé xū jiǔ jiǔ biān,wú yǒu gěn yī guà。

感山十咏松关

姚勉

心清闻妙香,宴坐旃檀林。xīn qīng wén miào xiāng,yàn zuò zhān tán lín。
坐香元不断,莫作死灰心。zuò xiāng yuán bù duàn,mò zuò sǐ huī xīn。

感山十咏松关

姚勉

佛手撑慈航,尚欲济我人。fú shǒu chēng cí háng,shàng yù jì wǒ rén。
寄语作舟者,江涛渺无津。jì yǔ zuò zhōu zhě,jiāng tāo miǎo wú jīn。

感山十咏松关

姚勉

有唐太和年,宫中亦甘露。yǒu táng tài hé nián,gōng zhōng yì gān lù。
曾不如此台,空山自甘露。céng bù rú cǐ tái,kōng shān zì gān lù。

感山十咏松关

姚勉

地炉宿松火,纸帐横梅枝。dì lú sù sōng huǒ,zhǐ zhàng héng méi zhī。
春虫扑蔌蔌,惟有蒲团知。chūn chóng pū sù sù,wéi yǒu pú tuán zhī。

感山十咏松关

姚勉

动静贵一如,妙处非块坐。dòng jìng guì yī rú,miào chù fēi kuài zuò。
高人定不死,枕此白云卧。gāo rén dìng bù sǐ,zhěn cǐ bái yún wò。

先贤八咏三闾纫兰

姚勉

三闾纫佩秋,志在公子兰。sān lǘ rèn pèi qiū,zhì zài gōng zi lán。
荃不察予衷,江干泪潺湲。quán bù chá yǔ zhōng,jiāng gàn lèi chán yuán。