古诗词

蝶恋花·送春

朱淑真

楼外垂杨千万缕。lóu wài chuí yáng qiān wàn lǚ。
欲系青春,少住春还去。yù xì qīng chūn,shǎo zhù chūn hái qù。
犹自风前飘柳絮,随春且看归何处。yóu zì fēng qián piāo liǔ xù,suí chūn qiě kàn guī hé chù。
绿满山川闻杜宇。lǜ mǎn shān chuān wén dù yǔ。
便做无情,莫也愁人苦。biàn zuò wú qíng,mò yě chóu rén kǔ。
把酒送春春不语,黄昏却下潇潇雨。bǎ jiǔ sòng chūn chūn bù yǔ,huáng hūn què xià xiāo xiāo yǔ。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

湖上咏月

朱淑真

清宵三五凉风发,湖上闲吟步明月。qīng xiāo sān wǔ liáng fēng fā,hú shàng xián yín bù míng yuè。
涓涓流水浅又清,皎洁长空纤霭灭。juān juān liú shuǐ qiǎn yòu qīng,jiǎo jié zhǎng kōng xiān ǎi miè。
水光月色环相连,可怜清景两奇绝。shuǐ guāng yuè sè huán xiāng lián,kě lián qīng jǐng liǎng qí jué。

代谢人

朱淑真

纷纷桃李皆凡俗,四时之中惟有竹。fēn fēn táo lǐ jiē fán sú,sì shí zhī zhōng wéi yǒu zhú。
非惟苍翠列风轻,对之自觉清人肉。fēi wéi cāng cuì liè fēng qīng,duì zhī zì jué qīng rén ròu。
羡君年少多才艺,笔墨潜偷造化力。xiàn jūn nián shǎo duō cái yì,bǐ mò qián tōu zào huà lì。
扫出一枝爰惠我,清阴翠色惊满幅。sǎo chū yī zhī yuán huì wǒ,qīng yīn cuì sè jīng mǎn fú。
嗟我得之喜何以,贪夫忽获珠盈斛。jiē wǒ dé zhī xǐ hé yǐ,tān fū hū huò zhū yíng hú。
朝夕捧玩不知疲,如在太白楼上宿。cháo xī pěng wán bù zhī pí,rú zài tài bái lóu shàng sù。
遽令标轴挂壁间,劲节直日长目前。jù lìng biāo zhóu guà bì jiān,jìn jié zhí rì zhǎng mù qián。
不必溪边寻六逸,不必林间访七贤。bù bì xī biān xún liù yì,bù bì lín jiān fǎng qī xián。
岂使阎本与王维,独擅古念称神师。qǐ shǐ yán běn yǔ wáng wéi,dú shàn gǔ niàn chēng shén shī。
又有屏间名浪得,误墨成形何足奇。yòu yǒu píng jiān míng làng dé,wù mò chéng xíng hé zú qí。
未若一笔扫一枝,渭川移来人莫疑。wèi ruò yī bǐ sǎo yī zhī,wèi chuān yí lái rén mò yí。
珍藏欲默默不得,命笺索笔成新诗。zhēn cáng yù mò mò bù dé,mìng jiān suǒ bǐ chéng xīn shī。
诗穷纸满意不尽,阁笔无语愧才稀。shī qióng zhǐ mǎn yì bù jǐn,gé bǐ wú yǔ kuì cái xī。

圈儿词

朱淑真

相思欲寄无从寄,画个圈儿替。xiāng sī yù jì wú cóng jì,huà gè quān ér tì。
话在圈儿外,心在圈儿里。huà zài quān ér wài,xīn zài quān ér lǐ。
单圈儿是我,双圈儿是你。dān quān ér shì wǒ,shuāng quān ér shì nǐ。
你心中有我,我心中有你。nǐ xīn zhōng yǒu wǒ,wǒ xīn zhōng yǒu nǐ。
月缺了会圆,月圆了会缺。yuè quē le huì yuán,yuè yuán le huì quē。
整圆儿是团圆,半圈儿是别离。zhěng yuán ér shì tuán yuán,bàn quān ér shì bié lí。
我密密加圈,你须密密知我意。wǒ mì mì jiā quān,nǐ xū mì mì zhī wǒ yì。
还有数不尽的相思情,我一路圈儿圈到底。hái yǒu shù bù jǐn de xiāng sī qíng,wǒ yī lù quān ér quān dào dǐ。

恨春五首(其四)

朱淑真

迟迟花日上帘钩,尽日无人独倚楼。chí chí huā rì shàng lián gōu,jǐn rì wú rén dú yǐ lóu。
蝶使蜂媒传客恨,莺梭柳线织春愁。dié shǐ fēng méi chuán kè hèn,yīng suō liǔ xiàn zhī chūn chóu。
碧云信断惟劳梦,红叶成诗想到秋。bì yún xìn duàn wéi láo mèng,hóng yè chéng shī xiǎng dào qiū。
几许别离多少泪,不堪重省不堪流。jǐ xǔ bié lí duō shǎo lèi,bù kān zhòng shěng bù kān liú。

断肠谜

朱淑真

下楼来,金钱卜落;xià lóu lái,jīn qián bo luò;
问苍天,人在何方?wèn cāng tiān,rén zài hé fāng?
恨王孙,一直去了;hèn wáng sūn,yī zhí qù le;
詈冤家,言去难留。lì yuān jiā,yán qù nán liú。
悔当初,吾错失口,huǐ dāng chū,wú cuò shī kǒu,
有上交无下交。yǒu shàng jiāo wú xià jiāo。
皂白何须问?zào bái hé xū wèn?
分开不用刀,fēn kāi bù yòng dāo,
从今莫把仇人靠,cóng jīn mò bǎ chóu rén kào,
千种相思一撇销。qiān zhǒng xiāng sī yī piē xiāo。

初夏

朱淑真

竹摇清影罩幽窗,两两时禽噪夕阳。zhú yáo qīng yǐng zhào yōu chuāng,liǎng liǎng shí qín zào xī yáng。
谢却海棠飞尽絮,困人天气日初长。xiè què hǎi táng fēi jǐn xù,kùn rén tiān qì rì chū zhǎng。

元夜三首

朱淑真

【其一】
阑月笼春霁色澄,深沉帘幕管弦清。lán yuè lóng chūn jì sè chéng,shēn chén lián mù guǎn xián qīng。
争豪竞侈连仙馆,坠翠遗珠满帝城。zhēng háo jìng chǐ lián xiān guǎn,zhuì cuì yí zhū mǎn dì chéng。
一片笑声连鼓吹,六街灯火丽升平。yī piàn xiào shēng lián gǔ chuī,liù jiē dēng huǒ lì shēng píng。
归来禁漏逾三四,窗上梅花瘦影横。guī lái jìn lòu yú sān sì,chuāng shàng méi huā shòu yǐng héng。
【其二】
厌尘小雨润生寒,云影澄鲜月正圆。yàn chén xiǎo yǔ rùn shēng hán,yún yǐng chéng xiān yuè zhèng yuán。
十里绮罗春富贵,千门灯火夜婵娟。shí lǐ qǐ luó chūn fù guì,qiān mén dēng huǒ yè chán juān。
香街宝马嘶琼辔,辇路轻舆乡翠軿。xiāng jiē bǎo mǎ sī qióng pèi,niǎn lù qīng yú xiāng cuì píng。
高挂危帘凝望处,分明星斗下晴天。gāo guà wēi lián níng wàng chù,fēn míng xīng dòu xià qíng tiān。
【其三】
火独银花触目红,揭天鼓吹闹春风。huǒ dú yín huā chù mù hóng,jiē tiān gǔ chuī nào chūn fēng。
欣欢入手愁忙里,旧事惊心忆梦中。xīn huān rù shǒu chóu máng lǐ,jiù shì jīng xīn yì mèng zhōng。
但愿暂成人缱绻,不妨常任月朦胧。dàn yuàn zàn chéng rén qiǎn quǎn,bù fáng cháng rèn yuè méng lóng。
赏灯那得工夫醉,未必明年此会同。shǎng dēng nà dé gōng fū zuì,wèi bì míng nián cǐ huì tóng。