古诗词

代谢人

朱淑真

纷纷桃李皆凡俗,四时之中惟有竹。fēn fēn táo lǐ jiē fán sú,sì shí zhī zhōng wéi yǒu zhú。
非惟苍翠列风轻,对之自觉清人肉。fēi wéi cāng cuì liè fēng qīng,duì zhī zì jué qīng rén ròu。
羡君年少多才艺,笔墨潜偷造化力。xiàn jūn nián shǎo duō cái yì,bǐ mò qián tōu zào huà lì。
扫出一枝爰惠我,清阴翠色惊满幅。sǎo chū yī zhī yuán huì wǒ,qīng yīn cuì sè jīng mǎn fú。
嗟我得之喜何以,贪夫忽获珠盈斛。jiē wǒ dé zhī xǐ hé yǐ,tān fū hū huò zhū yíng hú。
朝夕捧玩不知疲,如在太白楼上宿。cháo xī pěng wán bù zhī pí,rú zài tài bái lóu shàng sù。
遽令标轴挂壁间,劲节直日长目前。jù lìng biāo zhóu guà bì jiān,jìn jié zhí rì zhǎng mù qián。
不必溪边寻六逸,不必林间访七贤。bù bì xī biān xún liù yì,bù bì lín jiān fǎng qī xián。
岂使阎本与王维,独擅古念称神师。qǐ shǐ yán běn yǔ wáng wéi,dú shàn gǔ niàn chēng shén shī。
又有屏间名浪得,误墨成形何足奇。yòu yǒu píng jiān míng làng dé,wù mò chéng xíng hé zú qí。
未若一笔扫一枝,渭川移来人莫疑。wèi ruò yī bǐ sǎo yī zhī,wèi chuān yí lái rén mò yí。
珍藏欲默默不得,命笺索笔成新诗。zhēn cáng yù mò mò bù dé,mìng jiān suǒ bǐ chéng xīn shī。
诗穷纸满意不尽,阁笔无语愧才稀。shī qióng zhǐ mǎn yì bù jǐn,gé bǐ wú yǔ kuì cái xī。
朱淑真

朱淑真

朱淑真(约1135~约1180),号幽栖居士,宋代女诗人,亦为唐宋以来留存作品最丰盛的女作家之一。南宋初年时在世,祖籍歙州(治今安徽歙县),《四库全书》中定其为“浙中海宁人”,一说浙江钱塘(今浙江杭州)人。生于仕宦之家。夫为文法小吏,因志趣不合,夫妻不睦,终致其抑郁早逝。又传淑真过世后,父母将其生前文稿付之一炬。其余生平不可考,素无定论。现存《断肠诗集》、《断肠词》传世,为劫后余篇。 朱淑真的作品>>

猜您喜欢

减字木兰花·春怨

朱淑真

独行独坐,独唱独酬还独卧。dú xíng dú zuò,dú chàng dú chóu hái dú wò。
伫立伤神,无奈轻寒著摸人。zhù lì shāng shén,wú nài qīng hán zhù mō rén。
此情谁见,泪洗残妆无一半。cǐ qíng shuí jiàn,lèi xǐ cán zhuāng wú yī bàn。
愁病相仍,剔尽寒灯梦不成。chóu bìng xiāng réng,tī jǐn hán dēng mèng bù chéng。

春宵

朱淑真

梦回酒醒春愁怯,宝鸭烟销香未歇。mèng huí jiǔ xǐng chūn chóu qiè,bǎo yā yān xiāo xiāng wèi xiē。
薄衾无奈五更寒,杜鹃叫落西楼月。báo qīn wú nài wǔ gèng hán,dù juān jiào luò xī lóu yuè。

忆秦娥·正月初六日夜月

朱淑真

弯弯曲,新年新月钩寒玉。wān wān qū,xīn nián xīn yuè gōu hán yù。
钩寒玉,凤鞋儿小,翠眉儿蹙。gōu hán yù,fèng xié ér xiǎo,cuì méi ér cù。
闹蛾雪柳添妆束,烛龙火树争驰逐。nào é xuě liǔ tiān zhuāng shù,zhú lóng huǒ shù zhēng chí zhú。
争驰逐,元宵三五,不如初六。zhēng chí zhú,yuán xiāo sān wǔ,bù rú chū liù。

浣溪沙·清明

朱淑真

春巷夭桃吐绛英,春衣初试薄罗轻。chūn xiàng yāo táo tǔ jiàng yīng,chūn yī chū shì báo luó qīng。
风和烟暖燕巢成。fēng hé yān nuǎn yàn cháo chéng。
小院湘帘闲不卷,曲房朱户闷长扃。xiǎo yuàn xiāng lián xián bù juǎn,qū fáng zhū hù mèn zhǎng jiōng。
恼人光景又清明。nǎo rén guāng jǐng yòu qīng míng。

江城子·赏春

朱淑真

斜风细雨作春寒。xié fēng xì yǔ zuò chūn hán。
对尊前。duì zūn qián。
忆前欢。yì qián huān。
曾把梨花,寂寞泪阑干。céng bǎ lí huā,jì mò lèi lán gàn。
芳草断烟南浦路,和别泪,看青山。fāng cǎo duàn yān nán pǔ lù,hé bié lèi,kàn qīng shān。
昨宵结得梦夤缘。zuó xiāo jié dé mèng yín yuán。
水云间。shuǐ yún jiān。
悄无言。qiāo wú yán。
争奈醒来,愁恨又依然。zhēng nài xǐng lái,chóu hèn yòu yī rán。
展转衾裯空懊恼,天易见,见伊难。zhǎn zhuǎn qīn chóu kōng ào nǎo,tiān yì jiàn,jiàn yī nán。

生查子·其二

朱淑真

年年玉镜台,梅蕊宫妆困。nián nián yù jìng tái,méi ruǐ gōng zhuāng kùn。
今岁未还家,怕见江南信。jīn suì wèi hái jiā,pà jiàn jiāng nán xìn。
酒从别后疏,泪向愁中尽。jiǔ cóng bié hòu shū,lèi xiàng chóu zhōng jǐn。
遥想楚云深,人远天涯近。yáo xiǎng chǔ yún shēn,rén yuǎn tiān yá jìn。

生查子·其二

朱淑真

寒食不多时,几日东风恶。hán shí bù duō shí,jǐ rì dōng fēng è。
无绪倦寻芳,闲却秋千索。wú xù juàn xún fāng,xián què qiū qiān suǒ。
玉减翠裙交,病怯罗衣薄。yù jiǎn cuì qún jiāo,bìng qiè luó yī báo。
不忍卷帘看,寂寞梨花落。bù rěn juǎn lián kàn,jì mò lí huā luò。

谒金门·春半

朱淑真

春已半,触目此情无限。chūn yǐ bàn,chù mù cǐ qíng wú xiàn。
十二阑干闲倚遍,愁来天不管。shí èr lán gàn xián yǐ biàn,chóu lái tiān bù guǎn。
好是风和日暖,输与莺莺燕燕。hǎo shì fēng hé rì nuǎn,shū yǔ yīng yīng yàn yàn。
满院落花帘不卷,断肠芳草远。mǎn yuàn luò huā lián bù juǎn,duàn cháng fāng cǎo yuǎn。

眼儿媚

朱淑真

迟迟春日弄轻柔,花径暗香流。chí chí chūn rì nòng qīng róu,huā jìng àn xiāng liú。
清明过了,不堪回首,云锁朱楼。qīng míng guò le,bù kān huí shǒu,yún suǒ zhū lóu。
午窗睡起莺声巧,何处唤春愁。wǔ chuāng shuì qǐ yīng shēng qiǎo,hé chù huàn chūn chóu。
绿杨影里,海棠亭畔,红杏梢头。lǜ yáng yǐng lǐ,hǎi táng tíng pàn,hóng xìng shāo tóu。

鹧鸪天

朱淑真

独倚阑干昼日长,纷纷蜂蝶斗轻狂。dú yǐ lán gàn zhòu rì zhǎng,fēn fēn fēng dié dòu qīng kuáng。
一天飞絮东风恶,满路桃花春水香。yī tiān fēi xù dōng fēng è,mǎn lù táo huā chūn shuǐ xiāng。
当此际,意偏长,萋萋芳草傍池塘。dāng cǐ jì,yì piān zhǎng,qī qī fāng cǎo bàng chí táng。
千钟尚欲偕春醉,幸有荼蘼与海棠。qiān zhōng shàng yù xié chūn zuì,xìng yǒu tú mí yǔ hǎi táng。

清平乐

朱淑真

风光紧急,三月俄三十。fēng guāng jǐn jí,sān yuè é sān shí。
拟欲留连计无及,绿野烟愁露泣。nǐ yù liú lián jì wú jí,lǜ yě yān chóu lù qì。
倩谁寄语春宵,城头画鼓轻敲。qiàn shuí jì yǔ chūn xiāo,chéng tóu huà gǔ qīng qiāo。
缱绻临歧嘱付,来年早到梅梢。qiǎn quǎn lín qí zhǔ fù,lái nián zǎo dào méi shāo。

点绛唇

朱淑真

黄鸟嘤嘤,晓来却听丁丁木。huáng niǎo yīng yīng,xiǎo lái què tīng dīng dīng mù。
芳心已逐,泪眼倾珠斛。fāng xīn yǐ zhú,lèi yǎn qīng zhū hú。
见自无心,更调离情曲。jiàn zì wú xīn,gèng diào lí qíng qū。
鸳帏独。yuān wéi dú。
望休穷目,回首溪山绿。wàng xiū qióng mù,huí shǒu xī shān lǜ。

蝶恋花·送春

朱淑真

楼外垂杨千万缕。lóu wài chuí yáng qiān wàn lǚ。
欲系青春,少住春还去。yù xì qīng chūn,shǎo zhù chūn hái qù。
犹自风前飘柳絮,随春且看归何处。yóu zì fēng qián piāo liǔ xù,suí chūn qiě kàn guī hé chù。
绿满山川闻杜宇。lǜ mǎn shān chuān wén dù yǔ。
便做无情,莫也愁人苦。biàn zuò wú qíng,mò yě chóu rén kǔ。
把酒送春春不语,黄昏却下潇潇雨。bǎ jiǔ sòng chūn chūn bù yǔ,huáng hūn què xià xiāo xiāo yǔ。

清平乐·恼烟撩露

朱淑真

恼烟撩露,留我须臾住。nǎo yān liāo lù,liú wǒ xū yú zhù。
携手藕花湖上路,一霎黄梅细雨。xié shǒu ǒu huā hú shàng lù,yī shà huáng méi xì yǔ。
娇痴不怕人猜,和衣睡倒人怀。jiāo chī bù pà rén cāi,hé yī shuì dào rén huái。
最是分携时候,归来懒傍妆台。zuì shì fēn xié shí hòu,guī lái lǎn bàng zhuāng tái。

鹊桥仙·七夕

朱淑真

巧云妆晚,西风罢暑,小雨翻空月坠。qiǎo yún zhuāng wǎn,xī fēng bà shǔ,xiǎo yǔ fān kōng yuè zhuì。
牵牛织女几经秋,尚多少、离肠恨泪。qiān niú zhī nǚ jǐ jīng qiū,shàng duō shǎo lí cháng hèn lèi。
微凉入袂,幽欢生座,天上人间满意。wēi liáng rù mèi,yōu huān shēng zuò,tiān shàng rén jiān mǎn yì。
何如暮暮与朝朝,更改却、年年岁岁。hé rú mù mù yǔ cháo cháo,gèng gǎi què nián nián suì suì。
3071234567»