古诗词

怨女曲

刘子翚

空原悲风吹苜蓿,胡儿饮马桑干曲。kōng yuán bēi fēng chuī mù xu,hú ér yǐn mǎ sāng gàn qū。
谁家女子在毡城,呜呜夜看星河哭。shuí jiā nǚ zi zài zhān chéng,wū wū yè kàn xīng hé kū。
黄金为闺玉为宇,平生不出人稀睹。huáng jīn wèi guī yù wèi yǔ,píng shēng bù chū rén xī dǔ。
父怜母惜呼小名,择对华门未轻许。fù lián mǔ xī hū xiǎo míng,zé duì huá mén wèi qīng xǔ。
干戈漂荡身如寄,绿鬓朱颜反为累。gàn gē piāo dàng shēn rú jì,lǜ bìn zhū yán fǎn wèi lèi。
朝从猎骑草边游,暮逐戎王沙上醉。cháo cóng liè qí cǎo biān yóu,mù zhú róng wáng shā shàng zuì。
西邻小姑亦被虏,贫贱思家心更苦。xī lín xiǎo gū yì bèi lǔ,pín jiàn sī jiā xīn gèng kǔ。
随身只有嫁时衣,生死同为泉下土。suí shēn zhǐ yǒu jià shí yī,shēng sǐ tóng wèi quán xià tǔ。
出门有路归无期,不归长愁归亦悲。chū mén yǒu lù guī wú qī,bù guī zhǎng chóu guī yì bēi。
女身软弱难自主,壮士从姑不如女。nǚ shēn ruǎn ruò nán zì zhǔ,zhuàng shì cóng gū bù rú nǚ。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

次韵致明听琴

刘子翚

病翁不咄咄,琅然寄枯琴。bìng wēng bù duō duō,láng rán jì kū qín。
倘无枯琴寄,孰表吾之心。tǎng wú kū qín jì,shú biǎo wú zhī xīn。
形忘岂知病,道在宁复今。xíng wàng qǐ zhī bìng,dào zài níng fù jīn。
龙蟠老樟下,觱发摇长音。lóng pán lǎo zhāng xià,bì fā yáo zhǎng yīn。

井泉

刘子翚

石井水溅溅,寒莎映碧藓。shí jǐng shuǐ jiàn jiàn,hán shā yìng bì xiǎn。
雨声添溜急,天影入波圆。yǔ shēng tiān liū jí,tiān yǐng rù bō yuán。
晓汲连山寺,春耕润野田。xiǎo jí lián shān sì,chūn gēng rùn yě tián。
杖藜三咽罢,毛发更萧然。zhàng lí sān yàn bà,máo fā gèng xiāo rán。

次韵刘宪诗二首

刘子翚

吾宗三凤久心降,一见端如渴饮江。wú zōng sān fèng jiǔ xīn jiàng,yī jiàn duān rú kě yǐn jiāng。
好客襟怀直绝倒,封侯骨相自耆庞。hǎo kè jīn huái zhí jué dào,fēng hóu gǔ xiāng zì qí páng。
知名夙昔惭惊座,袖手雍容笑斫窗。zhī míng sù xī cán jīng zuò,xiù shǒu yōng róng xiào zhuó chuāng。
岂谓诗盟容我辈,哑钟无韵若为撞。qǐ wèi shī méng róng wǒ bèi,yǎ zhōng wú yùn ruò wèi zhuàng。

次韵刘宪诗二首

刘子翚

已筑高城受虏降,盟言端的有如江。yǐ zhù gāo chéng shòu lǔ jiàng,méng yán duān de yǒu rú jiāng。
翠华回跸清驰道,绣指观风绝犬庞。cuì huá huí bì qīng chí dào,xiù zhǐ guān fēng jué quǎn páng。
凯奏花卿初卷甲,诗成草圣屡题窗。kǎi zòu huā qīng chū juǎn jiǎ,shī chéng cǎo shèng lǚ tí chuāng。
还朝有策裨聪听,纳谏那忧以杖撞。hái cháo yǒu cè bì cōng tīng,nà jiàn nà yōu yǐ zhàng zhuàng。

哭士特二首

刘子翚

自古才难得,斯人又早亡。zì gǔ cái nán dé,sī rén yòu zǎo wáng。
青蝇频去国,白首叹为郎。qīng yíng pín qù guó,bái shǒu tàn wèi láng。
不睹遗书奏,徒怀挂剑伤。bù dǔ yí shū zòu,tú huái guà jiàn shāng。
楚魂招不得,南斗夜无光。chǔ hún zhāo bù dé,nán dòu yè wú guāng。

哭士特二首

刘子翚

世绪风流远,乡评誉望清。shì xù fēng liú yuǎn,xiāng píng yù wàng qīng。
苦心几传癖,老笔擅诗名。kǔ xīn jǐ chuán pǐ,lǎo bǐ shàn shī míng。
已讶祥占鵩,终怜梦泣琼。yǐ yà xiáng zhàn fú,zhōng lián mèng qì qióng。
五峰云外碧,一恸见交情。wǔ fēng yún wài bì,yī tòng jiàn jiāo qíng。

有怀十首

刘子翚

满空寒雨杂飞烟,湖上先生拥褐眠。mǎn kōng hán yǔ zá fēi yān,hú shàng xiān shēng yōng hè mián。
借问茅斋容客否,夜灯相伴读韦编。jiè wèn máo zhāi róng kè fǒu,yè dēng xiāng bàn dú wéi biān。

有怀十首

刘子翚

结茅同隐水云间,何日柴车不往还。jié máo tóng yǐn shuǐ yún jiān,hé rì chái chē bù wǎng hái。
忆得松林长啸罢,归时明月遍秋山。yì dé sōng lín zhǎng xiào bà,guī shí míng yuè biàn qiū shān。

有怀十首

刘子翚

山空坠石咽寒溪,雨湿浮云晚更低。shān kōng zhuì shí yàn hán xī,yǔ shī fú yún wǎn gèng dī。
不见萧屯刘处士,年年清梦绕瓜畦。bù jiàn xiāo tún liú chù shì,nián nián qīng mèng rào guā qí。

有怀十首

刘子翚

当年册府仰才华,一跌青云万里赊。dāng nián cè fǔ yǎng cái huá,yī diē qīng yún wàn lǐ shē。
白首却来莲社里,幅巾缁褐诵楞伽。bái shǒu què lái lián shè lǐ,fú jīn zī hè sòng léng gā。

有怀十首

刘子翚

风惊枯苇白花浮,欲下横桥晚更留。fēng jīng kū wěi bái huā fú,yù xià héng qiáo wǎn gèng liú。
惆怅不逢吴季子,一溪寒水带烟流。chóu chàng bù féng wú jì zi,yī xī hán shuǐ dài yān liú。

有怀十首

刘子翚

青钱学士妙文章,便合含毫侍帝傍。qīng qián xué shì miào wén zhāng,biàn hé hán háo shì dì bàng。
寂寂闽山馀旧隐,忆君时到读书堂。jì jì mǐn shān yú jiù yǐn,yì jūn shí dào dú shū táng。

有怀十首

刘子翚

松底柴门尽日关,主人西去几时还。sōng dǐ chái mén jǐn rì guān,zhǔ rén xī qù jǐ shí hái。
长镵委地黄精老,时有寒猿啸砚山。zhǎng chán wěi dì huáng jīng lǎo,shí yǒu hán yuán xiào yàn shān。

有怀十首

刘子翚

马蹴浮埃去路长,相逢端欲问行藏。mǎ cù fú āi qù lù zhǎng,xiāng féng duān yù wèn xíng cáng。
未饶赤壁风流在,且向何家醉碧香。wèi ráo chì bì fēng liú zài,qiě xiàng hé jiā zuì bì xiāng。

有怀十首

刘子翚

翁侯满腹是精神,三谒金门计未成。wēng hóu mǎn fù shì jīng shén,sān yè jīn mén jì wèi chéng。
却跨蹇驴游霅上,秋风雄剑匣中鸣。què kuà jiǎn lǘ yóu zhà shàng,qiū fēng xióng jiàn xiá zhōng míng。