古诗词

怨女曲

刘子翚

空原悲风吹苜蓿,胡儿饮马桑干曲。kōng yuán bēi fēng chuī mù xu,hú ér yǐn mǎ sāng gàn qū。
谁家女子在毡城,呜呜夜看星河哭。shuí jiā nǚ zi zài zhān chéng,wū wū yè kàn xīng hé kū。
黄金为闺玉为宇,平生不出人稀睹。huáng jīn wèi guī yù wèi yǔ,píng shēng bù chū rén xī dǔ。
父怜母惜呼小名,择对华门未轻许。fù lián mǔ xī hū xiǎo míng,zé duì huá mén wèi qīng xǔ。
干戈漂荡身如寄,绿鬓朱颜反为累。gàn gē piāo dàng shēn rú jì,lǜ bìn zhū yán fǎn wèi lèi。
朝从猎骑草边游,暮逐戎王沙上醉。cháo cóng liè qí cǎo biān yóu,mù zhú róng wáng shā shàng zuì。
西邻小姑亦被虏,贫贱思家心更苦。xī lín xiǎo gū yì bèi lǔ,pín jiàn sī jiā xīn gèng kǔ。
随身只有嫁时衣,生死同为泉下土。suí shēn zhǐ yǒu jià shí yī,shēng sǐ tóng wèi quán xià tǔ。
出门有路归无期,不归长愁归亦悲。chū mén yǒu lù guī wú qī,bù guī zhǎng chóu guī yì bēi。
女身软弱难自主,壮士从姑不如女。nǚ shēn ruǎn ruò nán zì zhǔ,zhuàng shì cóng gū bù rú nǚ。
刘子翚

刘子翚

刘子翚(huī)(1101~1147)宋代理学家。字彦冲,一作彦仲,号屏山,又号病翁,学者称屏山先生。建州崇安(今属福建)人,刘韐子,刘子羽弟。以荫补承务郎,通判兴化军,因疾辞归武夷山,专事讲学,邃于《周易》,朱熹尝从其学。著有《屏山集》。 刘子翚的作品>>

猜您喜欢

有怀十首

刘子翚

曾访高人上翠峰,至今清兴逐松风。céng fǎng gāo rén shàng cuì fēng,zhì jīn qīng xīng zhú sōng fēng。
篮舆梦想行山处,白葛花开细雨中。lán yú mèng xiǎng xíng shān chù,bái gé huā kāi xì yǔ zhōng。

吕尚书挽诗二首

刘子翚

昔在贤关日,雄飞接俊髦。xī zài xián guān rì,xióng fēi jiē jùn máo。
家因登第起,名为谏君高。jiā yīn dēng dì qǐ,míng wèi jiàn jūn gāo。
荷橐论思旧,牙旗出入劳。hé tuó lùn sī jiù,yá qí chū rù láo。
伤心淝水变,遗恨激秋涛。shāng xīn féi shuǐ biàn,yí hèn jī qiū tāo。

吕尚书挽诗二首

刘子翚

国步多艰棘,忠诚誓翼扶。guó bù duō jiān jí,zhōng chéng shì yì fú。
据鞍方矍铄,骂贼已含糊。jù ān fāng jué shuò,mà zéi yǐ hán hú。
义在光惇史,人亡失壮图。yì zài guāng dūn shǐ,rén wáng shī zhuàng tú。
因公感家世,愤气欲吞胡。yīn gōng gǎn jiā shì,fèn qì yù tūn hú。

题石井二首

刘子翚

玲珑岩穴巧如刳,中贮沧浪百斛馀。líng lóng yán xué qiǎo rú kū,zhōng zhù cāng làng bǎi hú yú。
衰懒自怜游世久,襟怀未及汝常虚。shuāi lǎn zì lián yóu shì jiǔ,jīn huái wèi jí rǔ cháng xū。

题石井二首

刘子翚

道经兰若偶停鞭,客里逢幽意惘然。dào jīng lán ruò ǒu tíng biān,kè lǐ féng yōu yì wǎng rán。
一把绿萝蒙石窦,梦魂翻愤醒心泉。yī bǎ lǜ luó méng shí dòu,mèng hún fān fèn xǐng xīn quán。

谢刘致中瓜二首

刘子翚

万言不直一杯水,才似谪仙良可嗟。wàn yán bù zhí yī bēi shuǐ,cái shì zhé xiān liáng kě jiē。
顾我小诗偏发市,年年博得萧屯瓜。gù wǒ xiǎo shī piān fā shì,nián nián bó dé xiāo tún guā。

谢刘致中瓜二首

刘子翚

病翁痴绝端可笑,文墨骫骳谁得称。bìng wēng chī jué duān kě xiào,wén mò wěi bèi shuí dé chēng。
故人分甘聊尔耳,更向诗流说我能。gù rén fēn gān liáo ěr ěr,gèng xiàng shī liú shuō wǒ néng。

次韵新乡诸公雪诗二首

刘子翚

腊里天公未得闲,重阴先殿晚来寒。là lǐ tiān gōng wèi dé xián,zhòng yīn xiān diàn wǎn lái hán。
数丝绰约流空际,一陈缤纷糁夜阑。shù sī chuò yuē liú kōng jì,yī chén bīn fēn sǎn yè lán。
已傍馀光窥蠹简,更消清液试龙团。yǐ bàng yú guāng kuī dù jiǎn,gèng xiāo qīng yè shì lóng tuán。
杜门自觉心神莹,老去追随只强欢。dù mén zì jué xīn shén yíng,lǎo qù zhuī suí zhǐ qiáng huān。

次韵新乡诸公雪诗二首

刘子翚

贪行璀璨意无寒,不管飞花著鬓斑。tān xíng cuǐ càn yì wú hán,bù guǎn fēi huā zhù bìn bān。
一段清光贻老境,十年胜览在家山。yī duàn qīng guāng yí lǎo jìng,shí nián shèng lǎn zài jiā shān。
遥知物外徜徉乐,肯放毫端造化闲。yáo zhī wù wài cháng yáng lè,kěn fàng háo duān zào huà xián。
寸铁不携当百战,欲申前令愧辞艰。cùn tiě bù xié dāng bǎi zhàn,yù shēn qián lìng kuì cí jiān。

酴醾四首

刘子翚

蒙笼春幰顶,夭矫赤虬身。méng lóng chūn xiǎn dǐng,yāo jiǎo chì qiú shēn。
雨蓓犹缄暖,精神照晚春。yǔ bèi yóu jiān nuǎn,jīng shén zhào wǎn chūn。

酴醾四首

刘子翚

斑斑心点紫,叠叠萼承冰。bān bān xīn diǎn zǐ,dié dié è chéng bīng。
除却横枝韵,群芳尽与能。chú què héng zhī yùn,qún fāng jǐn yǔ néng。

酴醾四首

刘子翚

独立幽亭晚,春风玉一围。dú lì yōu tíng wǎn,chūn fēng yù yī wéi。
残英不著地,去作岭云飞。cán yīng bù zhù dì,qù zuò lǐng yún fēi。

酴醾四首

刘子翚

霜蕤薰碧醥,气味已相传。shuāng ruí xūn bì piǎo,qì wèi yǐ xiāng chuán。
终以香为累,无人解倒悬。zhōng yǐ xiāng wèi lèi,wú rén jiě dào xuán。

六言二首

刘子翚

鼎食鼎烹谋拙,山南山北兴长。dǐng shí dǐng pēng móu zhuō,shān nán shān běi xīng zhǎng。
片梦彭殇寿夭,一枰汉楚兴亡。piàn mèng péng shāng shòu yāo,yī píng hàn chǔ xīng wáng。

六言二首

刘子翚

黄卷箧中昆友,白醪杯里圣贤。huáng juǎn qiè zhōng kūn yǒu,bái láo bēi lǐ shèng xián。
我愿长闲足矣,人怜独处萧然。wǒ yuàn zhǎng xián zú yǐ,rén lián dú chù xiāo rán。