古诗词

送胡上人游浙

陶梦桂

大别山头访早梅,梅边邂逅笑颜开。dà bié shān tóu fǎng zǎo méi,méi biān xiè hòu xiào yán kāi。
十年一梦看看老,万水千山得得来。shí nián yī mèng kàn kàn lǎo,wàn shuǐ qiān shān dé dé lái。
马祖话中心即佛,卢能偈里镜非台。mǎ zǔ huà zhōng xīn jí fú,lú néng jì lǐ jìng fēi tái。
即今了却此公案,便是公门及第回。jí jīn le què cǐ gōng àn,biàn shì gōng mén jí dì huí。

陶梦桂

陶梦桂,今仅存民国宜秋馆翻刻清雍正十二年修补明崇祯元年裔孙陶文章刊本。事见本集卷三宋罗必先《故知容州朝请陶公墓志铭》及近人李之鼎跋。 陶梦桂诗,以宜秋馆翻刻本(藏浙江图书馆)为底本,底本明显错讹酌予订正。 陶梦桂的作品>>

猜您喜欢

舟次吴城山

陶梦桂

淮蜀荆襄老此生,归与双眼识吴城。huái shǔ jīng xiāng lǎo cǐ shēng,guī yǔ shuāng yǎn shí wú chéng。
树依神力连云暗,水到江西彻底清。shù yī shén lì lián yún àn,shuǐ dào jiāng xī chè dǐ qīng。
去棹来帆南北客,孤鸿落日古今情。qù zhào lái fān nán běi kè,gū hóng luò rì gǔ jīn qíng。
枯肠尚可搜诗句,三老放船钲一声。kū cháng shàng kě sōu shī jù,sān lǎo fàng chuán zhēng yī shēng。

次韵德修弟

陶梦桂

自古贤名隐魏亭,老夫底用更专城。zì gǔ xián míng yǐn wèi tíng,lǎo fū dǐ yòng gèng zhuān chéng。
得闲且看云来往,不饮休论酒浊清。dé xián qiě kàn yún lái wǎng,bù yǐn xiū lùn jiǔ zhuó qīng。
险阻备尝知世味,消磨不尽是诗情。xiǎn zǔ bèi cháng zhī shì wèi,xiāo mó bù jǐn shì shī qíng。
西堂不作惠连梦,共听茅檐夜雨声。xī táng bù zuò huì lián mèng,gòng tīng máo yán yè yǔ shēng。

望郡城酬舟中诸丈

陶梦桂

归路宁迂三两程,落霞孤鹜近乡城。guī lù níng yū sān liǎng chéng,luò xiá gū wù jìn xiāng chéng。
水连南浦天然碧,秋入西山雨后清。shuǐ lián nán pǔ tiān rán bì,qiū rù xī shān yǔ hòu qīng。
鹿梦已醒谙世事,鸥盟犹在见交情。lù mèng yǐ xǐng ān shì shì,ōu méng yóu zài jiàn jiāo qíng。
近来一事君知否,耳畔全无鼙鼓声。jìn lái yī shì jūn zhī fǒu,ěr pàn quán wú pí gǔ shēng。

次韵德修弟

陶梦桂

一笑相逢在眼前,底须尺素付邮传。yī xiào xiāng féng zài yǎn qián,dǐ xū chǐ sù fù yóu chuán。
池塘生草寻残梦,风雨连床了宿缘。chí táng shēng cǎo xún cán mèng,fēng yǔ lián chuáng le sù yuán。
遮暮雪霜侵两鬓,倚云梨枣出丹田。zhē mù xuě shuāng qīn liǎng bìn,yǐ yún lí zǎo chū dān tián。
从今不愿重分手,粝饭团栾满百年。cóng jīn bù yuàn zhòng fēn shǒu,lì fàn tuán luán mǎn bǎi nián。

书怀

陶梦桂

明时容我老山林,病骨那禁岁月侵。míng shí róng wǒ lǎo shān lín,bìng gǔ nà jìn suì yuè qīn。
破屋仅存容膝地,短檠唤起读书心。pò wū jǐn cún róng xī dì,duǎn qíng huàn qǐ dú shū xīn。
三生习气磨难尽,一饷荣华去莫寻。sān shēng xí qì mó nán jǐn,yī xiǎng róng huá qù mò xún。
苦学吟诗终不近,信知前辈用工深。kǔ xué yín shī zhōng bù jìn,xìn zhī qián bèi yòng gōng shēn。

次韵粲上人

陶梦桂

飞锡来寻避俗翁,不辞劈面受霜风。fēi xī lái xún bì sú wēng,bù cí pī miàn shòu shuāng fēng。
因君发被诗催白,知我颜须借酒红。yīn jūn fā bèi shī cuī bái,zhī wǒ yán xū jiè jiǔ hóng。
秀谷几年千里隔,空寮今夕一灯同。xiù gǔ jǐ nián qiān lǐ gé,kōng liáo jīn xī yī dēng tóng。
恨无日暮碧云句,编入文通杂绶中。hèn wú rì mù bì yún jù,biān rù wén tōng zá shòu zhōng。

同子兴赋雪中折带冰梅

陶梦桂

雪里攀梅冷不胜,归来分插几空瓶。xuě lǐ pān méi lěng bù shèng,guī lái fēn chā jǐ kōng píng。
花间乱缀未凋玉,窗下细看元是冰。huā jiān luàn zhuì wèi diāo yù,chuāng xià xì kàn yuán shì bīng。
旋觉暖回还易散,只愁冻损独先零。xuán jué nuǎn huí hái yì sàn,zhǐ chóu dòng sǔn dú xiān líng。
诗翁贪看横斜影,未暝呼童急上灯。shī wēng tān kàn héng xié yǐng,wèi míng hū tóng jí shàng dēng。

即事

陶梦桂

桂花香处麝脐破,枫叶丹时锦帐开。guì huā xiāng chù shè qí pò,fēng yè dān shí jǐn zhàng kāi。
天遣年华随水去,山将野色入帘来。tiān qiǎn nián huá suí shuǐ qù,shān jiāng yě sè rù lián lái。
镊残白发愁无迹,割尽黄云酒有材。niè cán bái fā chóu wú jì,gē jǐn huáng yún jiǔ yǒu cái。
不负小园佳景致,乘闲与客共徘徊。bù fù xiǎo yuán jiā jǐng zhì,chéng xián yǔ kè gòng pái huái。

八月十三夜月

陶梦桂

人情何待十分圆,满目金波已浩然。rén qíng hé dài shí fēn yuán,mǎn mù jīn bō yǐ hào rán。
明到杜陵头上发,寒侵郑老客中毡。míng dào dù líng tóu shàng fā,hán qīn zhèng lǎo kè zhōng zhān。
中秋未必似今夕,好景其如又隔年。zhōng qiū wèi bì shì jīn xī,hǎo jǐng qí rú yòu gé nián。
多谢望舒知此意,冰轮缓碾不加鞭。duō xiè wàng shū zhī cǐ yì,bīng lún huǎn niǎn bù jiā biān。

送范之侄谒留守别先生

陶梦桂

不待吹嘘送上天,凌云意气自飘然。bù dài chuī xū sòng shàng tiān,líng yún yì qì zì piāo rán。
长江秋色将征旆,半夜霜威袭客毡。zhǎng jiāng qiū sè jiāng zhēng pèi,bàn yè shuāng wēi xí kè zhān。
淝水功名须尔力,斜川风月了吾年。féi shuǐ gōng míng xū ěr lì,xié chuān fēng yuè le wú nián。
师门念旧如相问,为道衰颓怕着鞭。shī mén niàn jiù rú xiāng wèn,wèi dào shuāi tuí pà zhe biān。

酬坚大师

陶梦桂

蜀山越峤倦跻攀,拄杖经年挂壁间。shǔ shān yuè jiào juàn jī pān,zhǔ zhàng jīng nián guà bì jiān。
驹隙光中惊迅速,龙泉山里占清闲。jū xì guāng zhōng jīng xùn sù,lóng quán shān lǐ zhàn qīng xián。
但存宝藏明珠在,不管石头行路难。dàn cún bǎo cáng míng zhū zài,bù guǎn shí tóu xíng lù nán。
香冷磬残经卷了,倚栏静数暮鸦还。xiāng lěng qìng cán jīng juǎn le,yǐ lán jìng shù mù yā hái。

极高明楼饮散次韵二首

陶梦桂

有景可观无远近,新楼真是极高明。yǒu jǐng kě guān wú yuǎn jìn,xīn lóu zhēn shì jí gāo míng。
水因雨过多新进,枫到年来独老成。shuǐ yīn yǔ guò duō xīn jìn,fēng dào nián lái dú lǎo chéng。
万顷烟波鱼得计,一天风月雁能鸣。wàn qǐng yān bō yú dé jì,yī tiān fēng yuè yàn néng míng。
醉馀客散清愁入,嘹亮渔舟笛数声。zuì yú kè sàn qīng chóu rù,liáo liàng yú zhōu dí shù shēng。

极高明楼饮散次韵二首

陶梦桂

江练紧缠山脚白,露珠密簇草头明。jiāng liàn jǐn chán shān jiǎo bái,lù zhū mì cù cǎo tóu míng。
一天秋意凄凉甚,几日西风酝造成。yī tiān qiū yì qī liáng shén,jǐ rì xī fēng yùn zào chéng。
新月光中新雁过,暮云深处暮钟鸣。xīn yuè guāng zhōng xīn yàn guò,mù yún shēn chù mù zhōng míng。
得君吟卷呼儿读,吹竹弹丝无此声。dé jūn yín juǎn hū ér dú,chuī zhú dàn sī wú cǐ shēng。

黄澄伯下第以诗来访次韵

陶梦桂

平塘水外竹三亩,古木阴中屋数间。píng táng shuǐ wài zhú sān mǔ,gǔ mù yīn zhōng wū shù jiān。
天幸诸贤皆大用,分甘少病比长闲。tiān xìng zhū xián jiē dà yòng,fēn gān shǎo bìng bǐ zhǎng xián。
百年世事皆前定,一枕清风无后艰。bǎi nián shì shì jiē qián dìng,yī zhěn qīng fēng wú hòu jiān。
多谢新诗来慰藉,不堪溢美欲封还。duō xiè xīn shī lái wèi jí,bù kān yì měi yù fēng hái。

题涂季儒愚安堂

陶梦桂

而翁吉德怕人知,天与良孙一似之。ér wēng jí dé pà rén zhī,tiān yǔ liáng sūn yī shì zhī。
自分随缘栖矮室,何曾弄巧蹈危机。zì fēn suí yuán qī ǎi shì,hé céng nòng qiǎo dǎo wēi jī。
人生怀抱祇平易,天下道涂皆坦夷。rén shēng huái bào qí píng yì,tiān xià dào tú jiē tǎn yí。
此语莫书堂上壁,客来徒说是和非。cǐ yǔ mò shū táng shàng bì,kè lái tú shuō shì hé fēi。
6912345