古诗词

酬处才上人

王禹偁

我闻三代淳且质,华人熙熙谁信佛。wǒ wén sān dài chún qiě zhì,huá rén xī xī shuí xìn fú。
茹蔬剃发在西戎,胡法不敢干华风。rú shū tì fā zài xī róng,hú fǎ bù gǎn gàn huá fēng。
周家子孙何不肖,奢淫惛乱隳王道。zhōu jiā zi sūn hé bù xiào,shē yín hūn luàn huī wáng dào。
秦皇汉帝又杂霸,只以威刑取天下。qín huáng hàn dì yòu zá bà,zhǐ yǐ wēi xíng qǔ tiān xià。
苍生哀苦不自知,从此中国思蛮夷。cāng shēng āi kǔ bù zì zhī,cóng cǐ zhōng guó sī mán yí。
无端更作金人梦,万里迎来万民重。wú duān gèng zuò jīn rén mèng,wàn lǐ yíng lái wàn mín zhòng。
为君为相犹归依,嗤嗤聋俗谁敢非。wèi jūn wèi xiāng yóu guī yī,chī chī lóng sú shuí gǎn fēi。
若教都似周公时,生民岂肯须披缁。ruò jiào dōu shì zhōu gōng shí,shēng mín qǐ kěn xū pī zī。
可怜嗷嗷避征役,半入金田不耕织。kě lián áo áo bì zhēng yì,bàn rù jīn tián bù gēng zhī。
君子之道动即穷,亦有贤达藏其中。jūn zi zhī dào dòng jí qióng,yì yǒu xián dá cáng qí zhōng。
上人来自九华山,叩门遗我琼瑶编。shàng rén lái zì jiǔ huá shān,kòu mén yí wǒ qióng yáo biān。
铮铮五轴馀百篇,定交仍以书为先。zhēng zhēng wǔ zhóu yú bǎi piān,dìng jiāo réng yǐ shū wèi xiān。
书中不说经,文中不言佛,有心直欲兴文物。shū zhōng bù shuō jīng,wén zhōng bù yán fú,yǒu xīn zhí yù xīng wén wù。
感师自远来相亲,为师画卦成同人。gǎn shī zì yuǎn lái xiāng qīn,wèi shī huà guà chéng tóng rén。
出门无咎非群分,袈裟墨绶何足云。chū mén wú jiù fēi qún fēn,jiā shā mò shòu hé zú yún。
王禹偁

王禹偁

王禹偁(954—1001)北宋白体诗人、散文家。字元之,汉族,济州巨野(今山东省巨野县)人,晚被贬于黄州,世称王黄州。太平兴国八年进士,历任右拾遗、左司谏、知制诰、翰林学士。敢于直言讽谏,因此屡受贬谪。真宗即位,召还,复知制诰。后贬知黄州,又迁蕲州病死。王禹偁为北宋诗文革新运动的先驱,文学韩愈、柳宗元,诗崇杜甫、白居易,多反映社会现实,风格清新平易。词仅存一首,反映了作者积极用世的政治抱负,格调清新旷远。著有《小畜集》。 王禹偁的作品>>

猜您喜欢

寄郓城萧处士

王禹偁

收藏家谱恐人寻,雨笠烟蓑自称心。shōu cáng jiā pǔ kǒng rén xún,yǔ lì yān suō zì chēng xīn。
夜踏月华三径小,晓耕秋色一犁深。yè tà yuè huá sān jìng xiǎo,xiǎo gēng qiū sè yī lí shēn。
庭园纵窄犹栽药,活计虽贫不卖琴。tíng yuán zòng zhǎi yóu zāi yào,huó jì suī pín bù mài qín。
应笑区区未名客,九衢尘土满衣襟。yīng xiào qū qū wèi míng kè,jiǔ qú chén tǔ mǎn yī jīn。

寄潘阆处士

王禹偁

烂醉狂歌出上都,秋风时节忆鲈鱼。làn zuì kuáng gē chū shàng dōu,qiū fēng shí jié yì lú yú。
江城卖药长将鹤,古寺看碑不下驴。jiāng chéng mài yào zhǎng jiāng hè,gǔ sì kàn bēi bù xià lǘ。
一片野心云出岫,几茎吟发雪侵梳。yī piàn yě xīn yún chū xiù,jǐ jīng yín fā xuě qīn shū。
算应冷笑文场客,岁岁求人荐子虚。suàn yīng lěng xiào wén chǎng kè,suì suì qiú rén jiàn zi xū。

寄汶阳田告处士

王禹偁

汶水年来涨绿波,先生居此兴如何。wèn shuǐ nián lái zhǎng lǜ bō,xiān shēng jū cǐ xīng rú hé。
门连别浦闲垂饵,宅枕平沙好种莎。mén lián bié pǔ xián chuí ěr,zhái zhěn píng shā hǎo zhǒng shā。
治水共谁言鲧禹,著书空自继丘轲。zhì shuǐ gòng shuí yán gǔn yǔ,zhù shū kōng zì jì qiū kē。
可怜垂白无人问,却伴渔翁著钓蓑。kě lián chuí bái wú rén wèn,què bàn yú wēng zhù diào suō。

赠郝处士

王禹偁

尽见闲人话息机,唯君的个厌轻肥。jǐn jiàn xián rén huà xī jī,wéi jūn de gè yàn qīng féi。
盘中药菜真僧舍,箧里烟霞旧道衣。pán zhōng yào cài zhēn sēng shě,qiè lǐ yān xiá jiù dào yī。
江渚鸥鹇情已狎,洛阳樱笋梦应稀。jiāng zhǔ ōu xián qíng yǐ xiá,luò yáng yīng sǔn mèng yīng xī。
县斋喜与书斋近,公暇何妨扣竹扉。xiàn zhāi xǐ yǔ shū zhāi jìn,gōng xiá hé fáng kòu zhú fēi。

松江亭

王禹偁

登临陡觉挹尘埃,时有清风飒满怀。dēng lín dǒu jué yì chén āi,shí yǒu qīng fēng sà mǎn huái。
螮蝀一条连古岸,玻璃万顷自天来。dì dōng yī tiáo lián gǔ àn,bō lí wàn qǐng zì tiān lái。
寒光浩渺轻烟阔,绿玉参差远岫排。hán guāng hào miǎo qīng yān kuò,lǜ yù cān chà yuǎn xiù pái。
南指闽山犹万里,远人归兴正无涯。nán zhǐ mǐn shān yóu wàn lǐ,yuǎn rén guī xīng zhèng wú yá。

松江亭

王禹偁

中郎亭树据江乡,雅称诗翁赋醉章。zhōng láng tíng shù jù jiāng xiāng,yǎ chēng shī wēng fù zuì zhāng。
莼菜鲈鱼好时节,晚风斜日旧烟光。chún cài lú yú hǎo shí jié,wǎn fēng xié rì jiù yān guāng。
一杯有味功名小,万事无心岁月长。yī bēi yǒu wèi gōng míng xiǎo,wàn shì wú xīn suì yuè zhǎng。
安得便抛尘网去,钓舟闲倚画栏旁。ān dé biàn pāo chén wǎng qù,diào zhōu xián yǐ huà lán páng。

长洲遣兴

王禹偁

七十浮生已半生,徒劳何日见功名。qī shí fú shēng yǐ bàn shēng,tú láo hé rì jiàn gōng míng。
折腰米贱堪羞死,负郭田荒好力耕。zhé yāo mǐ jiàn kān xiū sǐ,fù guō tián huāng hǎo lì gēng。
庭鹤惯侵孤坐影,邻鸡应信夜吟声。tíng hè guàn qīn gū zuò yǐng,lín jī yīng xìn yè yín shēng。
年来更待贤良诏,咫尺松江未濯缨。nián lái gèng dài xián liáng zhào,zhǐ chǐ sōng jiāng wèi zhuó yīng。

长洲遣兴

王禹偁

妻儿莫笑甑中尘,只患功名不患贫。qī ér mò xiào zèng zhōng chén,zhǐ huàn gōng míng bù huàn pín。
自觉有文行古道,可能无位泰生民。zì jué yǒu wén xíng gǔ dào,kě néng wú wèi tài shēng mín。
烟村旧业劳归梦,雪屋孤灯照病身。yān cūn jiù yè láo guī mèng,xuě wū gū dēng zhào bìng shēn。
投老绿袍未休去,九重天子用平人。tóu lǎo lǜ páo wèi xiū qù,jiǔ zhòng tiān zi yòng píng rén。

送牛学士知润州

王禹偁

诏从书殿理江干,江外生民识谏官。zhào cóng shū diàn lǐ jiāng gàn,jiāng wài shēng mín shí jiàn guān。
京口浪花迎棹白,海门山色入楼寒。jīng kǒu làng huā yíng zhào bái,hǎi mén shān sè rù lóu hán。
茅君仙洞披图见,张祜诗牌拂藓看。máo jūn xiān dòng pī tú jiàn,zhāng hù shī pái fú xiǎn kàn。
他日政成无一事,好吟新句寄长安。tā rì zhèng chéng wú yī shì,hǎo yín xīn jù jì zhǎng ān。

诗一首

王禹偁

兰清时雨和甘棠,石壁洄澜映塔光。lán qīng shí yǔ hé gān táng,shí bì huí lán yìng tǎ guāng。
陆羽茶泉金鼎冷,右军墨沼兔毫香。lù yǔ chá quán jīn dǐng lěng,yòu jūn mò zhǎo tù háo xiāng。
龙潭彻底明秋月,凤顶当空背夕阳。lóng tán chè dǐ míng qiū yuè,fèng dǐng dāng kōng bèi xī yáng。
乘得绿杨春晓兴,玉台井畔泛霞觞。chéng dé lǜ yáng chūn xiǎo xīng,yù tái jǐng pàn fàn xiá shāng。

阌乡旅夜

王禹偁

行尽两京路,将登六里山。xíng jǐn liǎng jīng lù,jiāng dēng liù lǐ shān。
全家空洒泪,知是几时还。quán jiā kōng sǎ lèi,zhī shì jǐ shí hái。

偶题三首

王禹偁

贾谊因才逐,桓谭以谶疏。jiǎ yì yīn cái zhú,huán tán yǐ chèn shū。
古今常似此,吾道竟何如。gǔ jīn cháng shì cǐ,wú dào jìng hé rú。

偶题三首

王禹偁

郑兴亲未葬,张籍眼多昏。zhèng xīng qīn wèi zàng,zhāng jí yǎn duō hūn。
何时解印绶,归去卧山村。hé shí jiě yìn shòu,guī qù wò shān cūn。

偶题三首

王禹偁

白头厌郎署,病眼欲分司。bái tóu yàn láng shǔ,bìng yǎn yù fēn sī。
寸心犹未决,所顾在妻儿。cùn xīn yóu wèi jué,suǒ gù zài qī ér。

题滁州怀嵩楼

王禹偁

昔是优贤地,今为省过州。xī shì yōu xián dì,jīn wèi shěng guò zhōu。
非贤亦非过,醉卧怀嵩楼。fēi xián yì fēi guò,zuì wò huái sōng lóu。